Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người bị hại tiếp theo là ai?

Phiên bản Dịch · 1677 chữ

Nhóm dịch: Fulybook

“Mười người, có ba người đã bị chặt đứt tay!” Lý Bối Ny vừa lột tôm vừa chỉ vào danh sách nói: “Có phải hung thủ nằm trong bảy người còn lại không?”

“Cũng có thể…” Triệu Ngọc trầm tư vài giây, cân nhắc nói: “Có điều… ba người đứng đầu cũng có thể loại bỏ! Thành tích của bọn họ tốt như vậy, làm gì phải đi chặt tay kẻ thất bại?”

“Không sai…” Lý Bối Ny cũng phấn khởi, chỉ vào sanh sách nói: “Sư huynh xem… người bị hại thứ nhất là Cao Điềm, xếp thứ sáu trong cuộc thi, tiếp đó là Viên Lỵ Lỵ xếp thứ năm và Lạc Mỹ Na xếp thư tư… hung thủ chặt tay có trình tự! Em thấy, chắc chắn tên hung thủ này xếp thứ sáu trở đi! Từ hạng 7 đến hạng 10, chỉ có bốn người này là khả nghi nhất!”

“Đúng!” Triệu Ngọc gật đầu: “Nếu đã bắt đầu từ vị trí thứ 6 thì người ở vị trí thứ bảy là có hiềm nghi lớn nhất, theo anh thấy rất có thể là hắn ta!”

“Không không không…” Ai biết được, Lý Bối Ny liên tục lắc đầu, nói: “Em đã điều tra qua bối cảnh của người này rồi! Người xếp thứ 7 này tên là Thịnh Lỗi, mười năm trước đã chết vì tai nạn xe rồi! Không có khả năng!”

“Hả? Như vậy…” Triệu Ngọc ngạc nhiên, “Vậy chỉ còn lại 3 kẻ tình nghi rồi?”

“Hai kẻ!” Lý Bối Ny chắc chắn: “Người xếp thứ chín bị ung thư xương, từ vài năm trước đã không thể xuống nổi giường rồi! Chỉ còn người xếp thứ tám và thứ chín là có khả năng thôi, có điều người xếp thứ tám không ở trong thành phố, hàng năm đều ở ngoại thành. Chỉ có tên người xếp thứ mười này phù hợp điều kiện thôi!”

“Không phải chứ?” Triệu Ngọc bỗng cảm thấy vô cùng căng thẳng, rất sợ lần này lại giống với lần trước, rõ ràng đã điều tra tới điểm mấu chốt kia rồi, nhưng cuối cùng vẫn cứ không công trở về.

“Đừng nản chí!” Lý Bối Ny an ủi nói: “Người ở ngoại thành kia cũng không được bỏ qua, em đã điều tra rất kỹ địa chỉ của hắn ta rồi! Chiều nay, chúng ta vẫn nên đi điều tra về người đứng hạng mười này đi! Không chắc…là cô ta mà?”

Triệu Ngọc tỉ mỉ xem tên của người đứng vị trí thứ mười, đó là tên của một cô gái, tâm trạng hắn lại càng thêm kích động, lẽ nào… hung thủ của vụ án này, thực sự là một người phụ nữ?

“Sư huynh, ngoài việc tìm hung thủ ra, vẫn còn một việc nữa chúng ta cũng không thể không quan tâm đó!” Lý Bối Ny nhắc nhở: “Ngày mai là ngày 26, nếu như hung thủ vẫn chưa dừng tay, thì chúng ta phải chuẩn bị trước một chút…”

“Ừ, đúng rồi! Hiểu rồi hiểu rồi!” Triệu Ngọc chỉ vào danh sách nói: “Nếu như hung thủ thật sự ra tay, mục tiêu tiếp theo chắc chắn là người xếp hạng bangười vị trí số ba rồi nhỉ?”

“”Chưa chắc đâu” Lý Bối Ny lại lắc đầu: “Người xếp hạng ba tên Thiệu Lộ Lộ, hiện giờ cả nhà đã di cư sang Australia rồi! Lẽ nào… hung thủ định băng qua cả đại dương, chạy tới đó chặt tay cô ta sao? Ngoài ra, quán quân Lô Đào của cuộc thi đấu piano đó, hiện giờ đang là chủ nhiệm của Học viện Âm nhạc Thủ đô, hơi xa một chút. Theo em thấy, chỉ có người đứng thứ hai năm đó là có khả năng nhất trở thành mục tiêu tiếp theo của hung thủ!”

“Lý Tân Hoa?” Triệu Ngọc nhìn thoáng qua danh sách: “Cái tên hay thật, cũng không biết là nam hay nữ?”

“Nữ!” Lý Bối Ny trả lời, “Người này chính là hiệu trưởng Trường dạy piano cho trẻ em, hiện tại đang ở thành phố Tần Sơn, nếu em là hung thủ, chắc chắn sẽ xử cô ta trước!”

“Nếu đã như vậy, nhiệm vụ của chúng ta rất nặng rồi!” Triệu Ngọc thở dài: “Vừa phải bắt hung thủ, lại vừa phải bảo vệ người bị hại tiếp theo! Phải biết tận dụng thời gian thôi!”

“Đúng!” Lý Bối Ny đã ăn xong, vội uống một ngụm nước trái cây, nói: “Nhưng mà, chúng ra nên về phòng làm việc trước! Địa chỉ của mấy người này vẫn chưa điều tra kỹ càng. Hơn nữa, emvẫn muốn điều tra thêm về người phụ trách tổ chức năm đó, ban giám khảo và các công nhân viên khác, xem xem có thể lấy thêm tin tức gì từ bọn họ không?”

“Đầy đủ tinh tế tỉ mỉ, anh thích!”

Triệu Ngọc vội vàng ăn vài miếng, tính tiền xong thì cùng Lý Bối My quay về phòng làm việc của tổ A.

Đúng là oan gia ngõ hẹp!

Hai người vừa mới bước vào cửa, liền nhìn thấy Lưu Trường Hổ đang chắp tay sau lưng, đứng trước bảng trắng phân tích tình tiết vụ án của Triệu Ngọc, có hứng thú quan sát gì đó.

Hiện giờ đang là giờ nghỉ trưa, trong phòng làm việc chẳng có điều tra viên nào khác.

“Ôi? Chuyên nghiệp như vậy sao?” Sau khi Lưu Trường Hổ nhìn thấy hai người Triệu Ngọc, cũng không ngạc nhiên, mà là cười hì hì hỏi: “Thế nào, đã trưa rồi mà còn chưa nghỉ ngơi sao?”

“Đội trưởng Lưu!”

Lý Bối Ny lễ phép lên tiếng chào hỏi. Triệu Ngọc khoanh tay đi qua trước mặt Lưu Trường Hổ, chẳng khách khí măng một câu: “Có rắm thì đánh đi, không có rắm thì cút nhanh!”

“Cậu!” Lưu Trường Hổ trừng mắt, lúc này mới chỉ vào bảng trắng cười lạnh nói: “Được thôi, Triệu Ngọc! Xem ra… Cậu thật sự muốn thắng hả? Có phải… sắp phá được vụ án rồi không? Tôi sớm muộn gì cũng phải đưa cho cậu 1800 NDT đúng không hả?

“Ha ha ha…” Hắn hớn hở cười nói: “Cậu đúng là không biết lượng sức mình, tổ B người ta điều tra cả ngoài sáng lẫn trong tối, nhiều người phải làm việc như vậy vẫn chưa điều tra ra được một manh mối nào kìa! Chỉ dựa vào cái tên lưu manh đầu úng nước như cậu mà muốn cướp vụ án trước mặt người ta? Hừ! Hy vọng hão huyền! Biết điều chút đi, nhanh đi xin lỗi đội trưởng đi, như vậy lúc cậu nhận thua, tôi sẽ cho cậu một lối thoát, bớt trách mắng cậu vài câu. Nếu không, hừ! Tôi nhất định phải khiến cậu mãi mãi không ngẩng đầu lên được trước mặt mọi người!”

“Bối Ny à…” Không đợi Triệu Ngọc phản kích, anh ta đã quay sang nói với Lý Bối Ny: “Nghe đội trưởng khuyên một tiếng, đừng quá thân với loại người này! Em vốn dĩ là một đồng chí rất tốt, ở với loại lưu manh này một thời gian dài, cẩn thận cậu ta làm hư em đấy!”

“…” Sắc mặt của Lý Bối Ny khó coi, cúi đầu không dám phản bác, cũng không dám hùa theo.

“Bối Ny!” Triệu Ngọc vỗ nhẹ vai của Lý Bối Ny: “Pha giúp anh trai một ly cà phê được không? Cần một ly cực lớn!”

“Triệu Ngọc! Đừng có giở cái chiêu này!” Lưu Trường Hổ nghe ra ý trong câu của Triệu Ngọc, chẳng lẽ cậu ta vẫn định dùng ly cà phê ném vào mình? Anh ta vênh mặt, dáng vẻ cao ngạo chỉ vào mũi Triệu Ngọc quát: “Nói cho cậu biết, lần trước là đội trưởng tôi đây hạ thủ lưu tình, cậu còn dám động vào tôi thử xem, xem tôi có đuổi việc cậu không?”

Lời nói của Lưu Trường Hổ chắn chắn không giả, dựa theo quy định hiến pháp mới nhất, tùy tiện công kích hoặc gây ẩu đả với nhân viên cảnh vụ, tình tiết nghiêm trọng sẽ bị phán xử dưới ba năm tù có thời hạn. Tuy rằng đều là nhân viên cảnh vụ, nhưng vẫn có trường hợp sẽ bị đuổi việc.

Lần trước Triệu Ngọc vội vàng tay, chủ yếu xuất phát từ cảm xúc kích động của bản thân, hơn nữa từ đầu hắn đã vốn không muốn làm cảnh sát gì đó. Nhưng mà, hiện giờ tình hình không giống nữa rồi, hắn đương nhiên không thể lỗ mãng như vậy được!

Có điều, mặc dù không thể thô lỗ, nhưng thân là tên lưu manh vô đạo đức, tất nhiên Triệu Ngọc sẽ có biện pháp khác để chỉnh người, lúc Lưu Trường Hổ đi lướt qua hắn bước ra cửa lớn, Triệu Ngọc bỗng nhiên xoay người lại, hét to từ đằng sau!

“Oong!”

Tiếng la này vang như sấm đánh, dọa Lưu Trường Hổ sợ tới mức lảo đảo, đ-ng đổ chồng tư liệu văn kiện.

Lưu Trường Hổ vốn dĩ đã hơi sợ Triệu Ngọc, lần này thực sự sợ hãi không nhẹ, sắc mặt trắng xanh hết cả.

“Cậu… cậu…”

Anh ta run run chỉ vào Triệu Ngọc, nói không lên lời.

“Ha ha ha ha…” Triệu Ngọc cười một tràng như tiếng heo bị chọc tiết, cười đến mức thắt lưng cũng đau, trong lòng nghĩ, tôi chỉ mới dọa anh một chút, cũng không phải là bất hợp pháp chứ? Thế nào? Anh có thể làm gì tôi? Sao hả?

Bộ dạng đáng đánh đòn đó của Triệu Ngọc khiến chon gay cả Lý Bối Ny cũng không nén được tiếng cười, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt như muốn giết người của Lưu Trường Hổ, cô bé chỉ có thể gượng ép kìm lại, khó chịu biết bao.

Bạn đang đọc Phản Phái Hình Cảnh của KHVH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 77

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.