Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ai có thể thê thảm hơn tôi?

Phiên bản Dịch · 1745 chữ

Nhóm dịch: Fulybook

Bùm bùm bùm…

Bùm bùm bùm…

Sáng sớm, cửa phòng Triệu Ngọc bị đạp mạnh, mặt đất cũng vì thế mà phát ra chấn động.

Triệu Ngọc vẫn đang đuổi theo chém giết người khác trong giấc mộng, đột nhiên bị tiếng đạp cửa quấy nhiễu, liếm liếm môi, lật người lại, mở miệng lẩm bẩm một câu: “Ai vậy? Đáng ghét!” nhưng vẫn chưa hoàn toàn tỉnh lại.

“Triệu Ngọc! Chú là cái đồ trứng thối! Tôi biết chú ở trong đó, mở cửa ra nhanh lên!” Kèm theo tiếng phá cửa là tiếng hét tức giận của một bé gái.

Nghe được tiếng gọi, Triệu Ngọc giật mình ngồi dậy

Khương Hiểu Tình!?

Tại sao lại là cô nhóc này?

Triệu Ngọc nhanh chóng nhìn đồng hồ, mới 5 rưỡi, mới sớm ra mà? Con… con nhóc này định làm gì?

Nguy rồi!

Triệu Ngọc nhớ lại buổi họp phụ huynh ngày hôm qua, tuy rằng hắn đvô tình tra được tình tiết của vụ án, nhưng ở bên phía Khương Hiểu Tình lại bị hỏng việc! Làm cho buổi họp phụ huynh mà nhà trường đã chuẩn bị bị rối hết cả lên, mẹ của San San xém chút nữa đã gọi 120.

Hôm qua, hắn vốn nghĩ sẽ giải thích cho Khương Hiểu Tình một chút, nhưng nhập tâm tra án làm hắn quên mất! Sau đó Khương Hiểu Tình gọi cho hắn mấy cuộc điện thoại, hắn cũng không dám bắt máy. Con bé liền gửi tin nhắn mắng hắn một trân, còn nói sự tình đã bị bại lộ, hắn phải chịu trách nhiệm toàn bộ!

Triệu Ngọc vốn định hôm nay sẽ nghĩ biện pháp giải quyết, ai ngờ con bé này mới sáng tinh mơ đã chạy đến đạp cửa! Nghe cô bé đạp cửa mạnh như vậy, nhất định là sắp chuẩn bị mắng hắn đến tối tăm mặt mũi mới có thể bỏ qua!

Triệu Ngọc vốn định đi mở cửa, nhưng nghĩ lại thấy không ổn. Ba mẹ của người ta ở ngay tầng dưới, một người lớn như hắn lại chỉ đang mặc một cái quần đùi hoa, nếu để con bé đi vào, nếu bị bắt gặp, thì không miệng nào có thể chối cãi được!

Không được!

Cửa, tuyệt đối không thể mở!

“Triệu Ngọc, tôi có thông tin vị trí của chú! Đừng có giả vờ nữa! Tôi biết chú ở bên trong! Mở cửa ra nhanh!” Khương Hiểu Tình ở bên ngoài gào thét.

Triệu Ngọc ôm cái gối, không dám thở mạnh. Không biết vì sao, trước kia lúc hắn còn đánh nhau với người khác, vốn chẳng biết sợ trời sợ đất là gì, nhưng hôm nay hắn lại bị con bé Khương Hiểu Tình dọa!

Nghĩ đến chuyện làm ba của con bé, hắn liền cảm giác cả người như không bình thường

“Chú được đấy? Chú cho rằng tôi không có cách để trị chú ư!” Cô bé đứng ngoài cửa nói, cùng lúc truyền tới một chuỗi tiếng kim loại va chạm: “Nói cho chú biết, tôi là chủ nhà, tôi có chìa khó! Tôi mở cửa đây, mở thật đây!?

Khương Hiểu Tình thật đúng là không hù dọa Triệu Ngọc, không chờ Triệu Ngọc có phản ứng gì, liền cắm chìa khóa vào ổ, bắt đầu xoay tròn.

Bà nội nó!

Thấy cửa sắp mở, Triệu Ngọc thầm kêu không được rồi, liền nhảy xuống giường, nhìn trái nhìn phải, phòng bé như vậy, lấy chỗ nào trốn bây giờ?

Rơi vào đường cùng, hắn nhanh tay mở cửa trống trộm, chui ra ban công. Ngay tại lúc hắn vừa chui ra ban công, Khương Hiểu Tình đã mở cửa được vào phòng.

“Triệu Ngọc! Tôi vào được rồi!” Khương Hiểu Tình thăm dò: “Đừng trốn tôi được không? Tôi tìm chú là có chuyện quan trọng muốn thương lượng! Triệu Ngọc?”

Cô không thấy có ai trong phong, liền nhìn quanh tìm, đúng lúc cô muốn đi vào phòng ngủ tìm người, chợt thấy cửa chống trộm ở ban công đang mở.

“Hừ! Chú còn chạy đằng nào?”

Cô bé chạy vọt tới ban công, nhưng vừa nhìn đến ban công liền phát hiện, không có một bóng người.

“Kỳ lạ thật?” Khương Hiểu Tình nhìn xung quanh, buồn bực lẩm bẩm: “Thật sự là không có ai sao? Không thể nào chứ? Tối hôm qua rõ ràng là nghe thất tiếng tên đáng chết kia ho mà, sao lại không có ai thế này? Tên đáng chết này, chẳng lẽ muốn tra vụ án lớn gì ư? Triệu Ngọc…”

Nói xong, cô bé lại quay về phòng kiểm tra lần nữa.

Nghe được tiếng đóng cửa trên ban công, Triệu Ngọc ở ban công bên cạnh ló đầu ra. Thì ra, trong tình huống khẩn cấp vừa rồi, hắn lại thông qua chỗ trống trộm mà trèo sang ban công nhà bên cạnh.

Không biết con bé đã đi hay chưa, hắn cũng không dám lôn xộn gì, liền ngồi xổm trên ban công của nhà bốn người đẹp, đầu cũng cúi xuống thật thấp.

Mấy phút sau, hắn nghe thấy dưới lầu truyền đến thanh âm cuốn rèm cửa, lúc này mới dám nhìn xuống dưới. Nhưng thấy Khương Hiểu Tình khóa kỹ cửa cuốn của tiệm trái cây nhà mình, khoác balo sau lưng đi học. Trước khi đi, cô bé còn xoay người lườm một cái lên chỗ ban công, khiến Tiệu Ngọc sợ đến mức càng cúi đầu thấp xuống.

Phù!

Bà nội nó!

Làm hắn sợ muốn chết!

Triệu Ngọc vỗ vỗ ngực, nói thầm trong lòng, mới sáng sớm, đã làm cho hắn suýt nữa thì lên cơn đau tim! Chẳng lẽ, hôm nay hắn có thể gặp được kỳ ngộ sao?

Nếu như vậy, thì thật sự không vui chút nào.

Thấy Khương Hiểu Tình khóa cửa cuốn của tiệm trái cậy lại, Triệu Ngọc mới ý thưc được thì ra vợ chồng Khương Đại Phong cũng không có ở nhà, có lẽ là đi nhập hàng, chẳng trách con bé lại không sợ gì cả mà dám đến tìm hắn!

Sớm biết như vậy, không bằng mở cửa ra nói chuyện cùng cô bé, vậy thì không phải khổ sở như bây giờ rồi!

Hắn muốn phủi bụi bẩn trên người đi, lại phát hiện cánh tay đang để trần, ở dưới chỉ mặc một cái quần đùi in hình Pikachu, thậm chí còn không đi dép.

Vẫn nên đi tắm rửa thôi!

Triệu Ngọc nghĩ vậy, chậm rãi trèo lại sang ban công nhà mình. Kết quả, chuyện làm hắn buồn bực đã tới, thì ra, kỳ ngộ hôm nay của hắn cũng chỉ vừa mới bắt đầu, cửa trống trộm đã bị Khương Hiểu Tình khóa trái rồi.

Ôi, khốn khiếp thật!

Triệu Ngọc liều mạng kéo, cửa trống trộm không sứt mẻ chút nào. Hắn chạy đến xem cửa sổ, cửa sổ cũng là cửa chống trộm, vốn không thể nào mở ra được!

Ôi trời ơi… bà nội nó!

Triệu Ngọc vò đầu, trong lòng hận Khương Hiểu Tình vô cùng, tư nhiên lại bị một con bé chơi cho một vố! Con bé kia thật nham hiểm, có lẽ là đoán được bản thân mình đã chạy trốn nên mới ra một chiêu độc như vậy!

Thảm!

Hắn nhìn qua vòng chống trộm trên ban công, đây là lầu ba, ban công vẫn là nhô ra một chút, nếu leo ra khỏi rào chắn rồi nhảy xuống, thì cũng giống như tự sát vậy.

A…

Triệu Ngọc gấp đến nỗi vò đầu bứt tai, hôm nay đang là thời kì mấu chốt của vụ án chặt tay rồi, hắn còn rất nhiều chuyện phải làm! Mà lúc này… ngay cả nhà cũng không về được!

Nếu có di động ở đây, hắn có thể gọi điện thoại để xin giúp đỡ, nhưng di động đã để trong phòng rồi, tìm ai giúp hắn đây?

Hắn đi qua đi lại trên ban công nhỏ, cuối cùng mắt nhìn sang ban công đối diện, hắn hạ quyết tâm… được ăn cả, ngã về không!

Bất cứ giá nào cũng phải sang bên đó!

Triệu Ngọc quyết định, sẽ đi ra ngoài thông qua phòng bên cạnh. Hai phòng của hai nhà cạnh nhau, nếu đi ra từ nhà bên cạnh thì có thể quay lại nhà mình từ cửa chính rồi.

Tuy rằng phòng bên cạnh là của bốn vị mỹ nữ, nhưng trong suy nghĩ của Triệu Ngọc, bốn cô gái ăn chơi này không bao giờ về nhà buổi tối. Giờ này, ắt hẳn là không có ai ở phòng rồi.

Triệu Ngọc yên lặng cầu nguyện, chỉ mong cửa nhà các cô ấy có thể mở được ra.

Triệu Ngọc hít một hơi, sau đó nhảy qua ban công nhà bên cạnh. Cửa ban công bên cạnh cũng không phải cửa chống trộm, hắn nhẹ nhàng kéo ra, cửa liền mở.

Giống như bố cục của nhà Triệu Ngọc, ban công gắn với phòng ngủ. Lúc này, trong phòng ngủ truyền đến mùi hương, tràn ngập quyến rũ, làm người ta phải say mê.

Không biết vì sao, Triệu Ngọc cảm thấy mùi hương này, đã ngửi thấy ở đâu rồi, có chút quen thuộc. Sau này nhớ lại, có lẽ là ngửi thấy trên người vị Hoa tiểu thư kia? Đây 8 phần là phòng ngủ của Hoa Hoa.

Rèm cửa sổ đóng lại, Triệu Ngọc lo lắng trong phòng có người, liền nương theo ánh sáng mỏng manh liếc nhìn giường, nhưng thấy trên giường lộn xộn, hơn nữa nửa chiếc drap giường rơi xuống đất, trên giường rõ ràng là không có người.

Phù…

Triệu Ngọc buông lỏng thở một hơi, vội vàng bước vào phòng ngủ, đi tới phòng khách, trong phòng khách cố một chiếcTV treo tường, bên cạnh TV là chiếc cửa thủy tinh của phòng tắm.

Ai ngờ, lúc Triệu Ngọc mới bước vào phòng khách, trong toilet liền vang ra tiếng nước ầm ầm. Không chờ Triệu Ngọc kịp phản ứng lại, của thủy tinh của toilet đã mở ra, ánh sáng hắt ra chiếu sáng phòng khách.

Kết quả, một cô gái có dáng người vô cùng nóng bỏng đâm phải Triệu Ngọc!

A…

Trong phòng khách liền truyền ra một tiếng hét to!

Bạn đang đọc Phản Phái Hình Cảnh của KHVH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fuly
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.