Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chế Trận Pháp

Tiểu thuyết gốc · 1219 chữ

Sau khi xong việc thì Lý Vân Thiên rời đi, để lại bọn đàn em của Thanh Sơn đang bất tỉnh.

20 phút sau, tại một căn nhà 5 tầng, một gã đàn ông trung niên nhận được một cuộc điện thoại, đầu dây bên kia truyền đến một âm thanh dễ nghe:"Thưa ngài, Phong Thế Vân là Cổ Võ Giả 2 sao của chúng ta hôm nay nhận lệnh đi ám sát đã bị kẽ địch giết".

"Ồ, lâu lắm rồi người của hội chúng ta mới bị giết khi đang làm nhiệm vụ, đối tượng giết hắn là ai?". Người đàn ông trung niên đáp, giọng nói lạnh lùng không nhìn ra được cảm xúc gì.

"Thưa ngài, người giết Phong Thế Vân là một học sinh lớp 10, tôi hoài nghi hắn là một Cổ Võ Giả".

"Ukm, thú vị đấy, cho người theo dõi hắn, còn người thuê hội chúng ta ám sát tên học sinh đó thì yêu cầu bồi thường 1 tỉ".

"Vâng thưa ngài". Nói xong thì người nhân viên cúp máy.

Việc thuê Cổ Võ Giả ám sát là một việc thường thấy ở những bọn nhà giàu, đôi khi đối tượng ám sát là quan chức chính phủ, quân đội hay cảnh sát, miễn là có tiền thì sẽ thuê được nhưng việc Cổ Võ Giả bị giết ngược lại thì rất hiếm thấy.

Trong một căn biệt thự trên đường Lam Sơn quận 1, "Xoảng". Tiếng động vang lên phá vỡ bầu không khí yên tĩnh trong căn phòng.

"Chết tiệt, không ngờ tên Lý Vân Thiên lại là một Cổ Võ Giả, lần này lỗ vốn rồi, tiền thuê 200 triệu với tiền đền bù 1 tỉ nữa, còn tên khốn Thanh Sơn nữa, không ngờ lại phái đi một lũ vô dụng". Văn Minh đập vỡ cái li thủy tinh rống giận một mình.

"Thằng khốn Lý Vân Thiên mày chờ đó cho tao, lần sau tao sẽ thuê 5 tên Cổ Võ Giả xử mày, thù này tao thề không bỏ qua". Văn Minh gầm ghừ nói.

Lúc này thì Lý Vân Thiên đã đi rút tiền về, hắn vừa đi vừa hát bài"Em gì ơi" của Jack, bộ dáng rất vui sướng.

Về đến nhà, Lý Vân Thiên định ngày mai đi mua nguyên liệu để chế Trận Pháp thử, nhưng mà bây giờ thì hắn vừa đánh bọn ám sát xong nên đã tiêu hao hết linh lực, để an toàn thì Vân Thiên đi ngủ cái đã rồi mai tính tiếp.

Hôm sau, Lý Vân Thiên đi mua nguyên liệu, chủ quán thấy hắn mua nhiều đồ như vậy nên giảm 1% còn 495 triệu, cũng phải thôi vì món tiền quá lớn, giảm 5 triệu là nhiều lắm rồi.

Về nhà, Lý Vân Thiên đọc sơ sách cổ xem qua, thì thấy Tụ Linh Trận khá dễ chế tạo, một khi tạo thành thì dùng trong 50 năm không có vấn đề, qua thời gian đó thì trận pháp sẽ từ từ giảm bớt hiệu lực rồi hết hẳn công hiệu, cũng phải thôi vì trên đời này làm gì có đồ vật nào mà dùng mãi không hỏng.

Lý Vân Thiên bắt đầu chế tạo trận pháp, vẽ trên mặt đất những kí tự của Tụ Linh Trận xong thì Vân Thiên đặt những đạo cụ xung quanh, cần phải biết để vẽ những kí tự này thì càn phải dùng loại mực cực kì quí hiếm, loại mực này được nhà máy chiết xuất tinh hoa của hơn 100 tấn mực mới được một lọ.

Xong hết tất cả, Lý Vân Thiên bắt đầu đọc những chú ngữ khó hiểu, theo tốc độ niệm của hắn ngày càng nhanh thì linh khí bốn phương tám hướng bắt đầu tụ hội ngày càng khủng khiếp, mơ hồ có thể thấy sương trắng được tạo thành từ linh khí nồng đậm kết tinh lại.

"Hợp". Theo âm thanh của Lý Vân Thiên vang lên, linh khí dồn dập tụ vào giữa trận mà Vân Thiên vừa vẽ, 10 phút sau thì một tia sáng lóe lên, hào quang chớp động làm cả căn phòng trọ sáng như cả chục cái đèn pha chiếu vào.

"Phù, cuối cùng cũng xong". Lý Vân Thiên thở phào một hơi, Tụ Linh Trận cuối cùng đã hoàn thành, cũng không phức tạp như hắn nghĩ, linh khí lúc này đã tràn ngập xung quanh căn phòng, Vân Thiên hít hà một hơi, cảm giác được từng lỗ chân lông hấp thụ tràn ngập linh khí.

"Tiếp theo chờ 2 tháng nữa rồi tiến hành xung kích Trúc Cơ Kỳ thôi, trưa mai mình sẽ đi luyện tập các loại phép thuật cấp thấp cho thành thục đã". Nghĩ ngợi xong thì Lý Vân Thiên cũng buồn ngủ rồi, hắn lên giường đi ngủ.

Sáng hôm sau, cửa phòng của Lý Vân Thiên liên tục có tiếng gõ cửa vang lên, Vân Thiên nhíu mày nhìn đồng hồ, giờ là 7h sáng làm gì có ai tìm hắn sớm như vậy, trong lớp hắn cũng không quen ai.

Cảm giác được chuyện chẳng lành, Lý Vân Thiên bật dậy mở cửa thò đầu ra ngoài nhìn xem rốt cuộc là ai phá giấc ngủ của hắn.

Bên ngoài là 2 cảnh sát, thấy Lý Vân Thiên thò đầu ra, họ lập tức lên tiếng:"Lý Vân Thiên, chúng tôi là cảnh sát, chúng tôi tình nghi anh vào ngày hôm kia giết một Cổ Võ Giả, mời anh đi theo chúng tôi về đồn cảnh sát để phối hợp điều tra". Dứt lời, một cảnh sát gần đó đạp tung cửa xông lên còng tay Lý Vân Thiên lại, Vân Thiên không tin nổi là cảnh sát bắt hắn nên ngáo ngơ không hề kịp phòng bị, lúc này hắn chỉ đành ngoan ngoãn đi theo 2 viên cảnh sát về đồn.

Thực ra Cổ Võ Giả không phổ biến như vậy, tương truyền rằng vào thời Việt Nam còn mới xây thành Cổ Loa đã xuất hiện một số người kì dị xuất hiện, bọn họ một người có thể hạ trăm người, đao thương bất nhập, sau đó đến thời nhà Lý thì Cổ Võ Giả đã tụ tập lại và thành lập Hiệp Hội Cổ Võ Giả, mãi đến những năm cuối thời nhà Minh, súng và pháo xuất hiện thì lúc này bọn họ mới lui dần về ở ẩn, không màng thế sự trong thiên hạ.

Tới thời hiện đại bây giờ thì Hiệp Hội Cổ Võ Giả là một tổ chức cực lớn, bọn họ có chi nhánh trên toàn thế giới, bất kì thế lực hay quốc gia nào đều không muốn trêu chọc bọn họ, ở Việt Nam cũng có Cổ Võ Giả, Văn Minh thuê chính là người của hiệp hội này nhưng chỉ là một chi nhánh ở Việt Nam mà thôi,chính quyền cực kì bao che cho Hiệp Hội Cổ Võ Giả, khi nhận được tin báo có người giết người của Hiệp Hội Cổ Võ Giả thì cảnh sát nhanh chóng đi bắt người ngay, thời gian báo tin chưa đến 10 phút, thế mới thấy cảnh sát tận lực làm việc nhanh đến cỡ nào.

Bạn đang đọc Phàm Nhân Tu Tiên Ở Đô Thị sáng tác bởi thaynhonn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaynhonn
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.