Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc Sống Đưa Đẩy

Tiểu thuyết gốc · 1091 chữ

Lý Vân Thiên bị cảnh sát áp giải ra cửa nhà trọ, bà chủ nhà trọ thấy vậy sửng sốt hỏi:"Sao nhóc lại bị bắt thế?".

Lý Vân Thiên mỉm cười đáp:"Chắc có hiểu lầm gì đó, con đi nhanh rồi về ngay, cô đừng lo".

Hai tên cảnh sát tiếp tục áp giải Lý Vân Thiên về đồn, tại căn phòng thẩm vấn tội phạm, thanh tra hỏi:"Lý Vân Thiên anh có giết Phong Thế Vân không?".

Lý Vân Thiên trực tiếp đáp:"Tôi không giết, Phong Thế Vân là Cổ Võ Giả, một đứa học sinh như tôi làm sao giết hắn?".

Tên thanh tra cười lạnh:"Vậy còn số tiền 600 triệu trong tài khoản Phong Thế Vân thì sao? vừa vặn tài khoản của anh cùng ngày được chuyển vào 600 triệu".

"Tôi không làm, số tiền đó tôi không biết, có kẻ hại tôi".

"Hừ, giờ này mà mày còn chối tội, không khai thì mày cũng phải khai thôi". Dứt lời tên thanh tra đấm vào ngực Lý Vân Thiên, Vân Thiên giả vờ như rất đau, thấy thế viên thanh tra tiến tục đấm thêm vài phát vào bụng Vân Thiên nữa.

Thật ra nếu không phải cấp trên áp lực cho hắn tgi viên thanh tra cũng không bạo lực đối với một đứa học sinh lớp 10 nhưng nếu không tra ra được thì hắn cũng mất chức trở thành một viên cảnh sát quèn, dưới áp lực vô hình có thể làm cho con người biến chất.

Qua 1 ngày mà Lý Vân Thiên vẫn không khai, viên cảnh sát cũng không có cách, dùng hình thì đã dùng hết rồi nhưng Vân Thiên vẫn cống đầu không chiup khai. Bất đắt dĩ qua 24h viên thanh tra phải đành thả Lý Vân Thiên ra, dù sao chứng cú cũng không đủ không thể bắt tạm giam được.

Về đến nhà trọ, Lý Vân Thiên cực kì tức giận với hành vi làm dụng bạo lực của tên thanh tra, Vân Thiên quyết định không bỏ qua cho Hiệp Hội Cổ Võ Giả này, Vân Thiên là một người thù dai, tương lai hiệp hội này đừng hòng sống yên ổn.

Cuộc sống lặng lẽ trôi qua, ngày tháng thoi đưa, thoáng chốc đã gần 2 tháng, lúc này Lý Vân Thiên đang đi về, trong đầu hắn thầm nghĩ:"Ngày mai là tròn 2 tháng kể từ lúc tu vi mình lên luyện khí đỉnh phong, kể từ ngày mình ra khỏi cái đồn cảnh sát chết tiệt đó mình và Trần Thành Đạt liên tục đập phá, cướp sòng bạc, quán karaoke, nhà nghỉ, khu vui chơi của bọn Văn Minh và Thanh Sơn, hai thằng khốn này cũng đều bị mình đánh qua rồi, giờ tài khoản mình có 1 tỉ 5, có lẽ sau khi mình đột phá Trúc Cơ Kỳ thì mình về quê thăm ba mẹ một lần mới được, dù sao hiện tại mình cũng được coi như là một người có tiền rồi".

Lý Vân Thiên đi đến một bãi đất trống, Vân Thên dự định luyện tập các loại phép thuật cơ bản trước, dù sao thì dạo này hắn cũng rảnh rỗi mà.

Lý Vân Thiên đứng tại chỗ, thủ ấn trong tay liên tục biến đổi, miệng niệm chú ngữ, 3 giây sau thì Vân Thiên đặt hai tay trước ngực, thành hình tam giác.

Lập tức có một luồng hỏa diễm từ trong tam giác bay ra ngoài, ngọn lửa vừa bay vừa đốt cháy không khí khiến nhiệt độ xung quanh nóng rực lên, hỏa diễm tiếp tục bay đến chổ một gốc đại thụ và lập tức thiêu đốt nó.

Gốc đại thụ bị cháy phát ra từng âm thanh Xèo Xèo dữ dội, ngọn lửa cuồng bạo bao phủ đại thụ cao hơn 10 mét, tốc độ đốt cháy ngày càng nhanh, sau 20 giây thì đại thụ đã bị đốt sạch.

Lý Vân Thiên cảm thán nói:"Uy lực so với lúc thiêu chết tên Phong Thế Vân kia mạnh hơn không chỉ gấp đôi, đúng là tu vi càng lên cao càng mạnh, mình phải mau chóng Trúc Cơ để xừ bọn Văn Minh, Thanh Sơn kia mới được, để bọn chúng nhởn nhơ ngoài kia mình không yên tâm". Vân Thiên thực sự sợ lúc bản thân không cẩn thận lại bị ám sát như lần đó, hắn biết lần trả thù tiếp theo không còn xa nữa vì hắn đã công khai đối địch bọn chúng rồi.

"Tiếp theo là Hỏa Cầu Thuật, đây là phép thuêt cấp cực thấp bất kì tu sĩ nào đều sử dụng được". Nghĩ xong thì Lý Vân Thiên để bàn tay hướng về gốc cây khác, lập tức linh lực tụ tập lòng bàn tay hắn và chuyển thành một Hỏa Cầu, chưa đầy 2 giây Hỏa Cầu đã phóng đi, đốt gốc cây thành tro.

"Tốt, tiếp theo chỉ cần chờ tới khi tu vi mình lên Trúc Cơ là học được công pháp rồi, trong sách cổ có một loại công pháp tên là Trường Sinh Công, tu luyện đến tầng một có thể có thân thể bất diệt không sợ đạn pháo mà bản thân cũng được tăng 50% sát thương khi dùng chiêu thức, luyện đến tầng hai thì có thân thể bất diệt, cho dù mất chân mất tay đều có thể khôi phục được, chỉ cần thần hồn không bị hoàn toàn hủy diệt là đều có thể táo sinh, đây cũng là công pháp của Tiên Tôn Trần Bắc Huyền tu luyện". Nghĩ ngợi xong thì Vân Thiên dự định trở về nhà, dù sao thì hôm nay hắn cũng đi học mệt rồi.

Khi Lý Vân Thiên vừa đi, từ trong bóng tối một con hẻm gần đó có một bóng người đi ra, người này mặc hắc y che kín mặt, thì thầm tự nhủ:"Tên này đúng là Cổ Võ Giả, tu vi đại khái cỡ Ám Kình, mình phải báo lại cho Chủ Tịch biết mới được".

Cổ Võ Giả phân chia từ Ngoại Kình, Nội Kình, Ám Kình, Hóa Kình( hay còn gọi là Hóa Cảnh Tông Sư). Tên Phong Thế Vân tu vi Nội Kình Trung Kỳ.

------------------------------------------------------------------------

Hôm nay đến đây thôi vì hôm nay mình mệt rồi, mai mình chơi thử Mộng Huyễn Phi Tiên(21/12) nên có lẽ mai mình ra 2 chap nha các bạn ^^ nhớ comment cho mình biết nếu truyện hay nha.

Bạn đang đọc Phàm Nhân Tu Tiên Ở Đô Thị sáng tác bởi thaynhonn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaynhonn
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.