Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện Khí Đỉnh Phong

Tiểu thuyết gốc · 1080 chữ

Lý Vân Thiên lúc này đang ngồi tại chỗ, xung quanh có nguồn linh khí chấn động, "Ầm" một tiếng, linh khí bay tán loạn ra ngoài, không phí bị nén ép lại nhìn trông như những giọt nước vô cùng quỷ dị.

"Phù, may mắn vừa hết đan dược là đột phá tới Luyện Khí Tầng 10 đỉnh phong, giờ chỉ cần tích trữ linh lực để chuẩn bị Trúc Cơ là được".

Lý Vân Thiên dự định khoảng 1 tháng sau sẽ tiến hành đột phá lên Trúc Cơ Kỳ, dù sao thì việc tu vi tăng quá nhanh sẻ kéo theo căn cơ bất ổn.

Ra khỏi nhà, Lý Vân Thiên đi dạo quanh công viên gần đó, bỗng hắn lại nhớ tới nhà của hắn ở dưới quê, ba mẹ hắn cực khổ làm lụng nuôi hắn tới giờ mà không oán trách.

Lý Vân Thiên quyết định đi về quê của mình, nhưng hắn muốn thật giàu có để có thể phụ giúp ba mẹ mình nên hắn dự định đi cướp địa bàn thêm của mấy tên côn đồ.

Lúc này, tại một căn biệt thự ở khu nhà giàu phố Kim Hoa, Thanh Sơn gọi cho Văn Minh:"Ê thằng kia, chuẩn bị xong chưa đi xử thằng Lý Vân Thiên kìa".

"Xong rồi, tao mới mời được một Cổ Võ Giả trình độ đạt tới bậc tông sư, mày chuẩn bị thêm 20 thằng cầm dao kiếm là được". Vân Minh, giọng của Văn Minh lúc này tràn ngập oán giận, hắn muốn giết Lý Vân Thiên lắm rồi.

"Mai 7h tụi mình mai phục ở nhà nó, cúp đây". Thanh Sơn cúp máy, nụ cười vô cùng dữ tợn.

6h sáng hôm sau, Lý Vân Thiên chuẩn bĩ đi học thì bỗng cảm thấy chuyện chẳng lành.

Từ lúc tu luyện trở thành Tu Chân Giả tới giờ thì Lý Vân Thiên được thêm một cảm giác dự đoán về những việc xấu có thể xảy ra, tuy điều này là mơ hồ không đáng tin nhưng nội tâm Lý Vân Thiên vẫn cảm thấy điều này là chính xác.

Lúc ra khỏi nhà, Lý Vân Thiên nhìn trái nhìn lui thì thấy mọi việc đều bình thường, Lý Vân Thiên lúc này mới chậm rãi đi xe đạp tới trường.

Đi được 500 mét, bỗng cảm giác tràn ngập nguy hiểm nỗi lên, Lý Vân Thiên dựng tóc gáy vội rẽ đi hướng khác, ngay lập tức chỗ hắn vừa nãy còn đi xuất hiện một cái phi đao cấm chặt vào mặt đất, vừa rồi nếu chậm 2 giây thôi thì Lý Vân Thiên chỉ có đường chết.

Chợt một giọng nói vang lên:"Khá đáy nhóc, nhưng đáng tiếc nhóc gặp phải ta, chết đi".

Dứt lời, một thân ảnh bay vụt qua, tốc độ còn nhanh hơn gió, Lý Vân Thiên vội vứt xe một bên xong bày ra tư thế chiến đấu.

Thân ảnh bay xẹt tới chỗ Lý Vân Thiên như gió làm hắn không kịp tránh né chỉ còn cách chống đỡ.

"Bốp" một tiếng, Lý Vân Thiên bị đấm bay thẳng vào vách tường, lực phản chấn khiến cho Vân Thiên mặt trắng bệch, đau đến không thể chịu nổi.

Tên Cổ Võ Giả kia thấy một đấm không thể hạ Lý Vân Thiên thì cực kì bất ngờ, đòn đánh vừa rồi là hắn dùng tất cả sức lực ngưng tụ mà thành, tuy không đánh nát được sắt thép nhưng chắc chắn là đánh đổ được một bức tường bằng xi măng.

"Hừ, thân thể kinh lắm nhưng chưa đủ". Nói xong tên Cổ Võ Giả ngưng tụ một chưởng ấn bay thằng về phía Lý Vân Thiên, chưởng ấn hình bàn tay bay giữa không khí trông cực kì quỉ dị.

Lý Vân Thiên cũng đứng lên, cười lạnh một tiếng xong hắn niệm những chú ngữ khó hiểu, bàn tay liên tục thi triển thủ pháp, khi chưởng ấn sắp đến gần thì Vân Thiên đặt hai bàn tay phía trước tạo thành hình tam giác, đột nhiên bên trong tam giác do tay hắn tạo thành bay ra một ngọn lửa.

Ngọn lửa tiếp xúc chưởng ấn thì nhanh chóng giành lợi thế, chưởng ấn yếu dần rồi biến mất như chưa hề tồn tại vậy, ngọn lửa tiếp tục lao tới chỗ tên Cổ Võ Giả.

Tên Cổ Võ giả lúc này biến sắc mặt, hắn làm động tác thật nhanh định dùng khinh công bỏ chạy, đáng tiếc người hắn gặp là Vân Thiên, ngọn lửa gào thét đi tới, những chỗ nó đi qua đều có tia lửa cực nóng, đảm bảo có thể nung chảy cả sắt thép.

Lúc này tên Cổ Võ Giả đã bị biển lửa bao trùm, hắn vùng vẫy nhưng đáng tiếc là không được, tên Cổ Võ Giả từ từ yếu dần, sau 5 giây thì triêy để chết hẳn đi.

Lúc này mấy tên đàn em cuaThanh Sơn tới, bọn đàn em vừa thấy Cổ Võ Giả lợi hại như vậy nhưng bị chết chỉ trong một chiêu của Lý Vân Thiên thì sắc mặt xám như tro tàn, chúng định bỏ chạy nhưng Vân Thiên lúc này đã tới.

Lý Vân Thiên hừ một tiếng, thân pháp như điện lao tới vung quyền cước, mỗi một cú đấm hay đá là có một tên đàn em bị gục ngay tại chỗ, mất sức chiến đấu.

Lý Vân Thiên bắt tên cầm đầu mặt đồ vest trong xe, hỏi:"Bọn mày do ai phái tới đây?".

Tên áo vest đen sợ hãi đáp:"Là...Là đại ca Thanh Sơn của bọn tôi, còn tên Cổ Võ Giả là người của Văn Minh".

Lý Vân Thiên hừ một tiếng, thì ra là bọn rẻ rách này trả thù, Vân Thiên không cố kỵ gì nữa, hắn lục soát từng tên thu được 5 triệu, cômg thêm trên người tên Cổ Võ Giả dù bị cháy đen nhưng thẻ ngân hàng vẫn còn, trong tài khoản ngân hàng của tên này có tới tận 600 triệu, đây là một con số khổng lồ đối với Lý Vân Thiên lúc này.

Thật ra việc tên Cổ Võ Giả có nhiều tiền cũng dễ hiểu, tên này chuyên đi đâm thuê chém mướn, do một mình hắn đủ đánh lại 100 tên côn đồ bình thường nên hắn được rất nhiều người thuê để đi ám sát.

Bạn đang đọc Phàm Nhân Tu Tiên Ở Đô Thị sáng tác bởi thaynhonn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaynhonn
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.