Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cướp ngân hàng

Tiểu thuyết gốc · 1229 chữ

1 tuần sau, Lý Vân Thiên vượt qua chốt kiểm soát ở Lào Cai, nhìn những cánh rừng canh bạt ngàn của quê hương mình, Vân Thiên cảm khái hít một hơi thật sâu.

Lý Vân Thiên muốn thăm quan một chút, vì muốn về thành phố Tân An phải đi xuyên qua miền bắc.

Tại thủ đô Hà Nội, có một người thanh niên cưỡi chiếc R15 màu đen, trên người mặc toàn bộ là đồ đen, duy chỉ có ánh mắt long lanh là còn của một thanh niên 17 tuổi.

Lý Vân Thiên không hề hay biết mình đã trưởng thành như thế nào, từ một cậu học sinh vừa lên cấp 3 đến một tên tội phạm bị toàn cục cảnh sát Việt Nam truy nã, bản thân hắn cũng đã mất vẻ mặt non nớt, thay vào đó là khí chất băng lãnh, thản nhiên mà lạnh lùng, dường như việc giết quá nhiều người đã khiến toàn thân hắn tỏa ra một cỗ sát khí nhàn nhạt, bất cần.

Dạo quanh một vòng phố đi bộ Nguyễn Huệ, Lý Vân Thiên nhìn dòng người đông đúc mà hắn ước gì mình được như họ, được sống một cuộc sống bình thường vô lo vô nghĩ, việc tranh đấu chém giết đã làm hắn quá mệt mỏi, không giờ phút nào là hắn được hoàn toàn nghĩ ngơi.

Lý Vân Thiên đang đi dạo hóng mát thì chợt thêy một quầy hàng nhỏ, quầy hàng này chỉ có vài mét, chủ tiệm là một lão già râu ria bạc trắng, mặc một bộ áo trắng đơn sơ, người thường nhìn qua chỉ là một lão già bình thường, tuy nhiên Vân Thiên nhận ra một cỗ khí chất chỉ có ở bộ đội đặc chủng tỏa ra từ ông ấy, đây là do tu vi hắn cao gần đạt tới Tông Sư nên mới thấy như vậy.

Lý Vân Thiên ngạc nhiên đi xem quầy hàng của lão già, trên bầy hàng chỉ có vài món đồ cổ đơn sơ, nhưng Vân Thiên cảm nhận được cỗ hàn khí lạnh lẽo phát ra từ trên người lão già.

Cỗ hàn khí này nếu Lý Vân Thiên đoán không sai thì là hàn khí do "Tuyết Hoa Thảo" phát ra, đây là một phần tài liệu để tu luyện "Ly Hỏa Kim Đồng" đại danh đỉnh đỉnh trong giới tu chân.

Lý Vân Thiên hờ hững hỏi:"Trên người cụ có Tuyết Hoa Thảo phải không? có thể bán cho cháu được không?".

Lão già ngạc nhiên nhìn người thanh niên trẻ trước mặt, một lúc lâu sau vẫn không nói gì, ông lão thở dài nghĩ:"Đã 20 năm rồi mới có người biết Tuyết Hoa Thảo, thôi thì bán đi vậy".

Ông lão nói:"Được, 2 tỉ".

Lý Vân Thiên hơi giật mình nhìn ông lão, nếu cả hai đều biết công dụng của nó thì không cần nói nhiều, Vân Thiên gật đầu đáp:"Được, phiền ông giữ Tuyết Hoa Thảo thêm 3 ngày nữa, sau 3 ngày cháu sẽ tới mua".

Nói xong thì Lý Vân Thiên rời đi, thật ra hắn cũng muốn cướp, có điều ông lão này tu vi tới Ám Kình Trung Kỳ, muốn giết một kẻ như vậy thì không khó nhưng sẽ làm kinh động tới đám cảnh sát trong thủ đô.

Lý Vân Thiên vừa đi vừa suy nghĩ cách kiếm tiền, sau các pha chém giết thì hắn cũng lấy được 700 triệu, thiếu 1 tỉ 3 nữa.

Lý Vân Thiên nghĩ tới cách cướp ngân hàng, có lẽ mọi chuyện sẽ khó khăn nhưng không sao vì hắn không định ở lại Hà Nội lâu, cướp xong thì hắn sẽ đưa tiền cho lão già rồi rời đi ngay.

Hôm sau, Lý Vân Thiên đã nghỉ ngơi đủ, cộng với việc "Liệt Hỏa Phần Thiên" đã được chuẩn bị, Vân Thiên mặc một bộ đồ đen từ đầu xuống chân, đeo một chiếc khẩu trang màu đen và bắt đầu bước về phía ngân hàng Sacombank.

Trong thủ đô Hà Nội thì ngân hàng Sacombank là ngân hàng duy nhất đặt trụ sở tại đây, mỗi ngày lượng tiền lưu thông ở đây lên đến hơn 10 tỉ.

Ngân hàng Sacombank nhìn từ vào ngoài rất to, chỗ để xe, cây atm để khách có thể rút đều được đặt đầy đủ trước ngân hàng.

Lý Vân Thiên đi vào, bảo vệ thấy hắn mặc đồ đen toàn thân thì hơi khẩn trương nhưng cũng không đến hỏi.

Lý Vân Thiên đến quầy thu ngân, nữ nhân viên đang mỉm cười với khách thì Vân Thiên cười nhạt, chỉ ngón tay vào cô nhân viên.

Cô nhân viên chỉ thấy đầu mình đột nhiên đau nhói, không suy nghĩ được gì nữa, mắt cô chỉ thấy một thanh niên chỉ tay về phía mình rồi cô nhắm mắt chết đi, đền tận lúc chết đi cô cũng không cảm thấy được nguy hiểm, khóe miệng cô vẫn lưu lại một nụ cười thân thiện với khách hàng.

Mắt thấy cô nhân viên trên đầu có một lỗ máu rồi chết đi, những nhân viên và khách xung quanh la toáng lên, Lý Vân Thiên quát lớn:"Im lặng hết cho tao, cướp ngân hàng đây, mau giao hết toàn bộ tiền của các người ra, bằng không thì chết hết đi".

Các nhân viên còn lại đều thành thật thu gom tiền, số tiền tích lũy được trong kho bị lấy ra hết xếp vào trong hai chiếc ba lô lớn, chiếc ba lô nhét đầy tiền vào thì chật ních.

Làm xong tất cả thì cũng đã 15 phút, bên ngoài lúc này đầy xe cảnh sát, một sĩ quan hét lớn vào loa:"Mau giơ tay chịu trói đi, tất cả đã bị bao vây".

Các viên cảnh sát cũng rút súng lục hướng về phía cánh cửa ngân hàng, chỉ cần có người xông ra thì sẽ lập tức nổ súng.

Lý Vân Thiên cười lạnh nói vọng ra:"Mỗi 2 phút tao sẽ giết một đứa, giết tới khi nào bọn mày chịu mới đường cho tao ra thì thôi".

Các cảnh sát bên ngoài sững sờ ngây ngốc trước lời nói ngông cuồng của tên cướp, đùa sao? mỗi 2 phút giết một người? bọn họ chỉ tốt nghiệp trường cảnh sát, chưa hề được trải qua huấn luyện như vậy, nhất thời cả đám không biết làm sao.

Đúng lúc này, một chiếc Yamaha R15 V3 màu xanh láng bóng lao đến, két một tiếng thật to, người cưỡi chiếc xe cởi mũ bảo hiểm màu xanh ra, lộ ra một khuôn mặt hoàn mỹ.

Cô gái có lông mi vút, ngũ quan tinh xảo, mỗi góc cạnh đều đẹp tới mức hoàn mỹ, không hề lộ ra một chút khuyết điểm, vòng eo hoàn mỹ, chỗ lồi chỗ lõm nhìn rất mê người, cả người tỏa ra khí chất quyến rũ mị hoặc.

Cô gái vừa xuống xe đã nói"Gọi cho bên quân đội, chuẩn bị chiến đấu".

Viên sĩ quan thấy cô gái nói vậy cũng làm theo, cô gái tên là Uyển Nhi, là một Thiếu Tá có gia cảnh rất lớn, chẳng qua cô đang đi chơi thì thấy vụ cướp ngân hàng nên cũng chạy tới hỗ trợ.

Bạn đang đọc Phàm Nhân Tu Tiên Ở Đô Thị sáng tác bởi thaynhonn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaynhonn
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.