Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 10 : máu

Tiểu thuyết gốc · 1499 chữ

Hắn đây, không phải vì muốn làm anh hùng cứu mĩ nhân, hay là kẻ thiện lương sẳng sàng giúp người gặp khó khăn. Cả cuộc đời hắn sống đều là vì Rin. Đúng tất cả vì Rin.Hắn thấy gì trước mặt đây, đôi mắt tuyệt vọng của Rin. Cảm giác đứng nhìn thật khó chịu à.

Tên côn đồ to nhất, cũng là người cầm đầu. Thấy vậy liền khinh thường nói.

" Cái tên dị hộm như ngươi, cũng bày đặt lại anh hùng cứu mĩ nhân sao?? Đúng không biết sống chết. !! Lên !....cho nó một trận no đòn , nhớ đánh què tay hắn!!"

Trong đó có hai tên liền nhận lệnh, cầm gậy bóng chày mà xong lên.

Nhanh như thoắt, hai cây gậy liền canh vào đầu Obito mà phang tới, Obito liền nhanh chóng khum người xuống mà tránh.

Cùng lúc đó,Obito liền nắm lấy cánh tay của một tên, lập tức bẽ ngang không do dự.

Rắc ~~

Tiếng gãy xương vang lên, đi phía sau là tiếng thét đau đớn và kinh hoàng của tên côn đồ.

" A .!!.!....đau quá ..Cứu em đại ca ...! Nhưng Obito liền không để cho hắn thét, mà cướp lấy cây gậy trên tay tên đó và đập ngay vào đầu không thương tiếc.

Bang!!

Tên côn đồ bất lực ngã xuống đất. Rất nhiều máu tươi từ đầu hắn chảy ra . Phải biết rằng lực tay lúc nảy của Obito lớn thế nào, nó lớn đến nổi khi đánh, liền làm cho chiếc gậy móp vào, trên đầu cây gậy còn lưu lại vết máu của tên côn đồ. Mà từng giọt nhiểu xuống đất.

Thấy thế ,những tên khác không những không sợ hãy, mà còn cùng lúc cầm vũ khí xông lên. Tại sao bọn chúng phải sợ, khi chúng có đông người hơn.

Obito dùng chân phải của mình, đạp thật mạnh xuống đất xông lên.

Ầm ~~~

Nắm chặt trong tay cây gậy, lấy lực liền canh tên đầu tiên xong vào. Đập thẳng vào mặt hắn.

Đùng !!

Khuôn mặt hắn liền biến dạng, theo hướng cây gậy mà văng ra phía sau. Đụng vào một cây cột gần đó mà ngất đi. Hắn lúc này so với chết còn tệ hơn , sống mũi thì bị gãi , toàn bộ cơ hàm cùng răng tất cả đều vỡ nát, con mắt gần như trơn ngược ra ngoài. Nếu nói tóm gọn lại thì gọi là đống bầy nhầy và còn tệ hơn nữa, là đống bầy nhầy này liên tục tuôn ra máu tươi. Hắn có lẽ bây giờ không chết, nhưng chẳng mấy chốc nữa sẽ chết thôi. Nếu ngay bây giờ không đi chữa trị.

Những tên còn lại thấy vậy, bắt đầu do dự có hay không tiếp tục tiến lên. Hắn ra tay thật độc ác và quá tàn nhẩn . Điều đó làm cho bọn chúng lo sợ.

Nhưng tên thủ lĩnh liền thét lớn.

" Bọn ngu, chúng bây xông lên cho tao, nó chỉ có một mình thôi, chia ra nhiều hướng đánh chết nó !!! "

Lời nói vừa rồi, liền như một liều thuốc tâm thần. Làm cho cả bọn phát rồ ,mà điên cuồng xông lên

Nhóm này tầm khoản mười người, hai tên bị Obito đánh không rõ sống chết, Còn tên thủ lĩnh đứng bên ngoài . Nên tất cả hết thảy bảy người, chia ra bao vây Obito.

Những tên này tuy đông, nhưng chúng chỉ toàn đánh theo bản năng. Làm lộ ra rất nhiều sơ hở và khoản trống . Giúp cho Obito dễ dàng né đi, mỗi lần né hắn liền đánh bay ra vài tên ra ngoài.

Bang~~~

Bang ~~~~

Hai tên liên tiếp bay ra. Nhưng đến tên thứ ba thì cây gậy liền bị gãy.

Bang ~~~

Rắc!!!

Cây gậy vỡ vụn ra , thấy thời cơ chín mùi, hai tên gần đó cùng một lượt dùng gậy đập thẳng vào Obito. Cảm thấy không thể tránh , Obito nhanh chónh dùng cánh tay trái của mình, ra làm vật hi sinh, mà đỡ lấy.

Bang ~~~

Cánh tay trái liền gãy lìa, không thể cử động nổi . Đồng thời hắn cũng bị đánh bật ra xa, nhưng hắn dùng hay chân mình, cà xuống đất để giảm tốc . Hắn liền dùng tay còn lại cầm lấy một thanh sắt nhỏ kế bên, của những tên bị bất tĩnh để lại mà tiếp tục xông vào.

Lần này không như lần trước, không còn vung gậy đánh nữa . Obito chỉ còn một tay, nên hắn dùng thanh sắt như một mũi kiếm đâm liên tiếp vào ngực hai tên côn đồ. Hai tên đó như một xiên thịt gắn liền vào nhau. Và ngã xuống chết đi , khi chết còn Không có nổi một tiếng rên la . Máu từ hai tên đó bắn ra tung tóe, phủ đây mặt Obito .Nhưng giờ Obito không quan tâm, hắn cần là chúng chết !!! và bảo vệ Rin.

Người Obito, bây giờ từ đầu đến chân đều đỏ thẳm như máu .Khuôn mặt nổi lên các gân máu , đi cùng đó là nhan sắc dị họm của mình . Khiến hắn giờ chẳng giống người một tí nào nữa .Mà chính là một con quỷ tu la, bước ra từ địa ngục muốn ăn sống tất cả mọi thứ.

Hai tên còn lạị liền sợ hãi tột độ , vội vứt vũ khí trên tay của mình, mà thật nhanh chạy ra khỏi nơi này. Đây không còn là một cuộc ẩu đã thông thường nữa, mà chúng đang đánh là một tên quái vật giết người à. Nên chúng sợ hãi chạy. Nhưng liệu chúng có biết rằng, quay lưng lại với kẻ thù là một việc làm vô cùng ngu xuẩn .Nhất là khi chúng chạy chưa đủ nhanh.

Obito đạp lên hai cái xác dưới chân hắn và rút ra thanh sắt một cách nhẹ nhàng. Nắm thật chặt nó , nghiêng người ra đằng sau lấy lực , dậm chân và ném thật mạnh. Thanh sắt như một mũi tên, dùng tốc độ siêu nhanh xuyên qua không khí. Mà cắm vào đầu đầu một tên đang chạy, khiến đầu hắn như miếng đậu hủ khiến vỡ tan tành làm cho máu tươi cùng não văng khắp nơi. Một ít còn dính lên mặt đồng bạn đang chạy với hắn . Khiến cho tên còn lại sợ hãi mà ngã xuống.

Nhưng hắn sai rồi, đáng lẽ hắn nên chạy thật nhanh, bỏ đi mọi thứ để giữ mạng bản thân, đáng lẽ hắn đừng nên ngã xuống. Khuôn mặt hắn tràn đầy sợ hãi cùng máu , hắn định quay đầu lại nhìn Obito, thì hắn chỉ thấy một bàn tay màu đỏ to lớn, đè đầu xuống đất. Hắn sợ hãi định cầu xin.

" Ư..!!.a.a...i...tha ..mạng.....ch@#@$#/ "

Nhưng không cho hắn nói Obito dùng răng của mình cắn vào cổ tên đó, kéo ra vài mẫu thịt vụn và lại cắn cứ như thế lập đi lập lại. Tiếng động nghe rất là kinh dị.

Rẹt~~ rẹt ~~~

Nổi đau đớn tột cùng, khiến tên côn đồ la thét trong tuyệt vọng.

"U..u..u...Ô!!!.... A...!...đau....a.a...quá..tha......!!,"

Có lẽ hắn đã biế,t cầu xin chả có ích gì và dùng sức hơi thở cuối cùng của mình, nguyền rủa Obito.

" ta nguyền rủa ngươi!! Chết!!!....Không toàn thây !!!......"

Và thế, hắn trút hơi thở của mình . Cơ thể hắn cứng ngắt, đôi mắt vô hồn nhưng nó còn có hiện ra chút sự thanh thản. Điều này nói lên, hắn phải chịu bao nhiêu đau đớn. Tới nổi cái chết còn khiến hắn cảm thấy thoải mái.

Còn Obito, thì cứ một tay nắm chặt đầu tên côn đồ, mà miệng thì liên tục cắn. Chứ không hề hay biết hắn đã chết từ lâu ..... Như vậy sau một hồi, cơ thể tên côn đồ chẳng còn động đậy hay co giật nữa . Thì Obito mới chịu dừng lại .

Và hắn từ từ đứng dậy và phun ra máu và thịt còn soát lại trong cổ họng hắn. Miệng Obito bây giờ đã đỏ ngồm như một chậu máu. Những giọt máu, chảy qua kẽ răng làm tô lên sự kinh tởm của hắn.

Hắn giờ như là một con dã thú đang đi săn mồi vậy, toàn người hắn tỏa ra mùi máu cực kì nồng. Khiến cho bất kì người thường nào nếu đến ngần phải nôn ói.

Hắn nhìn xung quanh, cuối cùng hắn cũng đã thấy con mồi còn lại của mình . Đó là tên thủ lĩnh, chỉ còn duy nhất một mình tên đó. Obito chạy một mạch thẳng đến chẳng bận tâm gì nữa.

Nhưng.....

( Ps/ Mong mn góp ý kiến, tại hạ còn non tay nên xin mn nhận xét đễ viết tốt hơn, phục vụ mn )

Cảm ơn.

Bạn đang đọc Obito Diệt Thế sáng tác bởi manhero1

Truyện Obito Diệt Thế tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi manhero1
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.