Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cổ nữ (14)

Phiên bản Dịch · 2484 chữ

Chương 164: Cổ nữ (14)

Phóng viên hiển nhiên không ngờ câu trả lời của Từ Hân lại thế này, sững sờ một lúc lâu mới hỏi: "Cháu không hề cảm thấy áy náy sao? Nếu không phải do cháu bêu xấu thầy Lý, thầy sẽ không đi lên bước đường cùng. Cháu thật sự không tự tay đẩy thầy ấy xuống, nhưng cháu vẫn là kẻ đầu têu."

"Tôi có gì để áy náy? Tôi là trẻ con, lão là người trưởng thành, trẻ con nói vài câu đã có thể bức chết lão, vậy lão còn hèn yếu tới mức nào? Người như vậy sống đúng là lãng phí lương thực, không bằng chết như cho rảnh nợ." Từ Hân giọng lãnh khốc, biểu tình lại hết sức hốt hoảng.

Phóng viên hồi lâu không nói được lời nào, ba Từ vội vàng kéo con gái sang một bên, không ngừng nói xin lỗi. Mẹ Vu Diệp Oanh bỗng nhiên xông vào ống kính, khóc lóc nói: "Phóng viên, tôi muốn li dị với Từ Trình, cầu mọi người giúp tôi một tay! Ngày hôm qua mọi người đều nghe thấy lời Từ Hân nói đúng không? Từ Trình hoàn toàn lừa tôi cưới anh ta, hai cha con họ một người muốn lừa nhà của tôi, một người muốn giết chết con gái tôi, tôi nếu cứ theo họ cùng sinh sống, nói không chừng ngày nào đó sẽ bị hại chết. Cầu mọi người mau cứu tôi!"

Ba Từ giơ nắm đấm muốn đánh người, nhìn thấy máy quay cách đó không xa, lại cố sức nhịn xuống.

Mấy người đằng sau ống kính lôi lôi kéo kéo, phóng viên đứng trước ống kính nói: "Bây giờ trường học chỉ chú trọng thành tích của học sinh mà bỏ quên tư chất, dẫn tới ý thức pháp luật của thanh thiếu niên mờ nhạt, tỉ lệ phạm tội tăng từng ngày. Vấn đề này nên được các ban ngành liên quan coi trọng, vị thành niên không phải lý do phạm tội, càng không phải tấm bùa hộ mạng cho thiếu niên phạm pháp. Từ Hân đúng là không tự tay sát hại thầy Lý, nhưng hành động của em ấy đã đủ cấu thành tội vu cáo hãm hại, phải chịu trách nhiệm trước pháp luật."

Ống kính chuyển hướng cố vấn pháp luật do đài truyền hình mời tới, đối phương từ từ nói: "Tôi vừa trở thành luật sư thay mặt cho người thân người bị hại, đệ đơn tố cáo Từ Trình và Từ Hân, tòa án cũng đã thụ án. Tôi thay thân nhân người bị hại hướng họ đòi một triệu rưỡi tiền bồi thường tinh thần, nếu như phán quyết xuống, Từ Trình rất có thể đối mặt với hình phạt tù từ ba năm trở lên, về phần cân nhắc hình phạt cho Từ Hân, trước mặt còn rất nhiều tranh cãi, bởi cô bé còn chưa thành niên..."

Chuyên gia thẳng thắn nói một đoạn ngắn, phóng viên tiếp tục hỏi: "Như vậy án li dị giữa Liêu nữ sĩ và Từ Trình sẽ xử như thế nào?"

"Có thể thấy rằng Từ Trình có hành vi lừa gạt, hơn nữa có lời làm chứng của Từ Hân, đơn kiện li dị của hắn có tám chín phần thất bại, quyền nuôi dưỡng con trai cũng không thể cấp cho hắn được. Anh biết đấy, hắn giáo dục Từ Hân thành bộ dáng này, tòa án sẽ cân nhắc tới phương diện trên để..." Luật sư lễ phép cười một tiếng, đoạn sau không cần phải nói nữa, cộng đồng mạng đều hiểu cả.

Đã dạy bậy một đứa trẻ, chỉ cần ánh mắt thẩm phán không mù, tuyệt sẽ không cho phép ông ta nuôi đứa thứ hai. Nghe nói ông ta còn bài trừ khỏi hệ thống công chức, lần này thật sự cái gì cũng không lấy được, ngược lại mất sạch.

Mặc dù đã sớm đoán được kết cục của đám người này, cư dân mạng vẫn cảm thấy căm giận, rối rít bình luận phía dưới video, mắng Từ Hân ác độc, mất trí vân vân, còn nói nếu không phải cô ta tâm tình kích động, nói lỡ miệng, thầy Lý bây giờ còn đang bị cả nước chửi rủa, bồi thường một triệu rưỡi thực sự quá ít, cần phải nhiều hơn mới đúng. Thầy Lý là một thầy giáo tốt, nên có được công bằng thầy nên có. Ba mẹ, anh em, vợ, con trai thầy sau này cần có một cuộc sống tốt hơn, không thể bị chuyện xấu thế này quấy nhiễu.

Vô số người bắt đầu cầu phúc cho thầy Lý trên trời, mong thầy kiếp sau cuộc sống như ý, thuận buồm xuôi gió. Còn có người nhắn tin xin lỗi vợ thầy Lý, thừa nhận mình bị lời của số ít người che mù đôi mắt, làm ra chuyện quá khích. Nếu không phải bị bạo lực dư luận, thầy Lý tuyệt sẽ không tự sát. Sự kiện "thầy giáo cầm thú" đã từng huyên náo oanh oanh liệt liệt, hiện tại đã xoay chuyển 180 độ, khiến truyền thông toàn quốc tập trung chú ý.

Nhìn thấy những bình luận kia, Lâm Đạm và Vu Diệp Oanh không có cảm tưởng gì lớn, Ngải Vũ thì đỏ mặt, ánh mắt có chút né tránh. Ngày hôm qua cô dường như sai thật rồi, nếu như Lâm Đạm không ra tay, ai tới đòi lại công đạo cho thầy Lý chết oan? Cô nhìn Lâm Đạm, sờ sờ chóp mũi mình, biểu tình hết sức chột dạ. Người đàn ông quỷ dị xuất hiện bên người cô, khẽ cười nói: "Làm sao, tội lỗi?"

Cô tựa hồ sợ hết hồn, cả người run lên, sau đó che gò má đỏ bừng, không để biểu tình ngượng ngùng của mình bị người ngoài phát hiện. Người đàn ông nọ có dáng dấp rất giống Chu Nam, nhưng so với đối phương thì thành thục hơn, anh tuấn hơn, mạnh mẽ hơn, khiến cô không thể ngừng sùng bái. Hắn vừa hay là tổ sư gia của cô, sau này mỗi ngày sẽ bầu bạn bên người cô, truyền thụ cho cô huyền thuật cao thâm hơn.

Ai nha nha, vận khí của mình sao tốt vậy cơ chứ? Ngải Vũ cả người nhẹ nhàng, trong mắt lóe lên ánh sáng hạnh phúc vui sướng.

Người đàn ông nọ nhìn chằm chằm cô một hồi, nụ cười bên khóe miệng càng sâu.

Lâm Đạm đã sớm liếc thấy hỗ động giữa người đàn ông nọ và Ngải Vũ, song không có hứng thú với việc họ cấu kết với nhau từ khi nào. Cô trả điện thoại di động cho bạn học bàn trên, sau đó lấy ra khối ngọc bội, đi tới chỗ Ngải Vũ.

Ngải Vũ hoàn toàn không biết cô đi về phía mình, còn đang bụm mặt cười trộm. Cao Thư Khải ngồi bên người cô thì luống cuống chân tay bỏ bữa sáng xuống, nhanh chóng lau lau dầu mỡ bên khóe miệng, sửa sửa mái tóc vốn không rối tí nào.

Một nam sinh quay đầu lại, trêu ghẹo nói: "Anh Khải à, anh trở nên chau chuốt thế từ bao giờ đấy? Trên đầu anh chắc thoa đến mười mấy cân keo vuốt tóc đúng không? Mùi thơm nồng sắp làm em đây hôn mê luôn rồi! Anh Khải, dù bên ngoài có nổi gió cấp mười đi nữa thì tóc anh cũng không loạn được đâu. Em nhớ trước kia anh chẳng bao giờ để ý đầu tóc, hai ba ngày không tắm là chuyện thường, còn nói trên người đàn ông có mùi mồ hôi mới sexy, anh đổi tính rồi à?"

Cao Thư Khải khẩn trường nhìn Lâm Đạm một cái, thở hổn hển mắng: "Cút đi! Ông đây không thích tắm lúc nào, cậu đừng có nói bậy bạ!" Cậu ép âm thanh tới cực thấp, dường như sợ ai đó nghe thấy.

Nam sinh như có điều suy nghĩ nhìn cậu và Ngải Vũ ngồi cùng bàn, cố ý kéo dài giọng điệu nói: "Ái dà, công vì thu hút bạn tình mới xòe đuôi mà, em hiểu rồi anh Khải!"

Lúc này Lâm Đạm đã đi tới rất gần, Cao Thư Khải muốn đạp ghế thằng đệ nhưng vẫn nhịn được. Cậu ho khan một cái, sau đó cúi đầu nhìn nhìn quần áo mình, phát hiện không có chỗ nào không ổn, lúc này mới yên tâm lại.

Cuộc đối thoại của hai người, Ngải Vũ tự nhiên nghe thấy rõ ràng, lúc nhìn về phía Cao Thư Khải, biểu tình trở nên có chút ngượng ngùng. Cô vốn học THCS, nếu không phải mệnh của Cao Thư Khải tương đối kỳ quái, rất dễ thu hút quỷ, sư phụ cô sẽ không nhận mối làm ăn nhà họ Cao, phái cô tới gần bảo vệ người này. Thời điểm nghỉ hè cô còn từng cứu mạng Cao Thư Khải, chắc cậu ta sinh ra ý tưởng với cô lúc đó nhỉ?

Ngải Vũ lắc đầu một cái, biểu tình có chút khổ não, phát hiện tổ sư gia đang híp mắt nhìn mình, không khỏi rên lên một tiếng, cảm thấy xấu hổ một cách khó hiểu.

Lâm Đạm đến gần mới phát hiện, Ngải Vũ mặt đỏ như mông khỉ, ngay cả người ngồi cùng bàn cô ta cũng đỏ bừng lỗ tai, giống như có chuyện gì xảy ra. Cô không tìm tòi nghiên cứu quan hệ giữa hai người làm gì, mà đưa khối ngọc bội kia tới, nói: "Vật này đưa cho cậu."

"A, đây là ngọc bội của anh Chu mà?" Ngải Vũ mặt đầy nghi ngờ.

Chu Nam nghe lời này lập tức quay đầu, thấy rõ ngọc bội kia, sắc mặt nhất thời trở nên khó coi. Người đàn ông quỷ dị dùng ánh mắt lạnh lùng đâm thẳng Lâm Đạm, khóe miệng hay cười mỉm lúc này mím chặt, bộ dáng mưa dầm gió bấc. Nét mặt hưng phấn của Cao Thư Khải đọng lại mấy giây, sau đó cậu quay đầu nhìn về phía cửa sổ, lỗ tai đỏ bừng từ từ hạ nhiệt.

Lâm Đạm nhét ngọc bội vào tay Ngải Vũ, nói: "Đây không phải đồ của Chu Nam, là của người khác. Người kia hẳn hy vọng cậu có nó."

Chu Nam đột nhiên đứng lên, lôi Lâm Đạm ra ngoài. Phòng học ồn ào đột nhiên an tĩnh, sau đó trở nên huyên náo hơn cả trước đó. Mọi người đang thảo luận xem hai vị hoa khôi lớp có quan hệ gì với Chu Nam, trong lúc nhất thời bổ não ra vô số tình tiết máu chó phim giờ vàng.

Vu Diệp Oanh cũng muốn theo sau, lại bị Lâm Đạm giữ bả vai ngăn cản.

Cao Thư Khải lúc này mới quay đầu lại, trầm giọng hỏi: "Hai người họ quen biết?"

"Phải, thời điểm anh Chu đi du lịch bị ngã gãy chân, là Lâm Đạm cứu anh ấy. Khối ngọc bội này là của anh Chu, chẳng biết sao Lâm Đạm lại đưa cho tớ." Ngải Vũ mặt đầy nghi ngờ.

Cao Thư Khải nhỏ giọng nói: "Lâm Đạm thích cứu người vậy sao? Cậu ấy thật tốt vô cùng."

Ngải Vũ không nói gì, tâm tình tốt dường như xẹp xuống, bởi tổ sư gia của cô bỗng nhiên biến mất không thấy, cũng không biết lúc nào mới có thể trở về.

Chu Nam kéo Lâm Đạm tới khúc rẽ cầu thang, truy hỏi: "Sao cậu lại đưa ngọc bội kia cho Tiểu Vũ, cậu có biết nó rất nguy hiểm hay không?"

Lâm Đạm cười nhạt: "Biết rõ nó nguy hiểm, cậu tại sao còn tặng nó cho tôi? Tiêu chuẩn đạo đức của cậu là gì? Chỉ cần là người xa lạ, thì có thể tùy ý bị cậu giết hại sao? Đám người trong huyền môn các cậu há miệng ngậm miệng đều treo đầy công đức, bản thân mình lại làm ra chuyện vô đức. Lúc ấy tôi cứu cậu, cậu còn hại ngược lại tôi."

Chu Nam nhất thời không biết nói gì, gò má hồng hồng im lặng một lúc lâu mới nói: "Khối ngọc bội kia có chút cổ quái, thời điểm tôi cầm nó ngày nào cũng gặp ác mộng, nhất là lúc bị thương, luôn cảm giác thấy vật gì đó muốn chiếm thân thể mình. Tôi thật sự không chịu nổi mới tặng nó cho cậu, xin lỗi."

Lâm Đạm tính cách dễ chịu nữa cũng bị những người này làm phiền, chỉ nhàn nhạt liếc cậu một cái liền muốn rời đi, không ngờ người đàn ông quỷ dị bỗng nhiên xuất hiện, từng câu từng chữ nói: "Tại sao đưa ngọc bội của ta cho người khác? Cô hi vọng ta rời đi đến vậy?"

Lâm Đạm không thể nhịn được nữa, mười móng tay bỗng nhiên dài ra, hung hăng đâm tới người đàn ông nọ. Một khi vận dụng lực lượng thánh cổ, thân thể cô sẽ đứng tại vị trí giao thoa giữa hai giới âm dương, vừa có thể giết người, vừa có thể diệt quỷ. Người đàn ông không đề phòng bị cô cào rách da, tiết ra vài tia âm khí.

Hắn nhìn chằm chằm bóng lưng rời đi không quay đầu lại của Lâm Đạm, ánh mắt sâu thẳm khó dò. Ngải Vũ so với Lâm Đạm làm người ta yêu thích hơn, khôn ngoan hơn, cứ quấn lấy hắn nói chuyện, đôi mắt tràn đầy ngưỡng mộ và ỷ lại với hắn, bộ dáng đến là thiên chân vô tà. Lại nhìn Lâm Đạm, cô tới giờ sẽ không quan tâm hắn đi hay ở, càng không muốn nhìn thầy bóng người hắn, bất kể hắn nói gì làm gì, đối với cô mà nói đều như không khí.

Hắn cho là mình sớm muộn sẽ chán cuộc sống như vậy, sau đó im hơi lặng tiếng rời đi, quay đầu lại bỗng phát hiện, khi Lâm Đạm muốn hoàn toàn thoát khỏi mình, hắn sẽ nóng nảy đến vậy, khó chịu đến thế.

Hắn đưa mắt nhìn theo Lâm Đạm thật lâu, khi cô biến mất tại khúc rẽ, hắn cũng biến mất không thấy. Từ đầu đến cuối, Chu Nam không hề phát hiện sự tồn tại của hắn, chỉ cho Lâm Đạm bị mình chọc giận quá, quơ móng vuốt nhọn phát tiết. Chẳng qua nói gì thì nói, cổ thuật của Lâm Đạm tiến bộ thần tốc thật đấy, ngay cả Ngải Vũ cũng không phải đối thủ của cô rồi.

Bạn đang đọc Nữ Phụ Không Lẫn Vào của Phong Lưu Thư Ngốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dngoc0168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 542

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.