Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chỉ Cho Ngươi Một Con Đường, Ngươi Có Đi Không???

Phiên bản Dịch · 1303 chữ

Quai hàm Lục Diệp nhô lên cao cao, há mồm to ăn uống.

Lý Bá Tiên vỗ vỗ bờ vai hắn: "Tông môn có mấy người đệ ở đó, ta yên tâm hơn rồi! Đi thôi, ta đưa đệ đi tìm bảo."

Lục Diệp lập tức bị gợi lên hứng thú, hắn nhanh chóng nuốt một đống thức ăn còn nguyên trong miệng xuống, dùng mắt thường cũng có thể thấy một khoảng gồ lên ở yết hầu chậm rãi trượt xuống dưới: "Tìm bảo gì cơ?"

"Không biết, phải xem vận khí." Lý Bá Tiên nhẹ nhàng cười cười, rồi nắm hồ lô rượu của mình lên, đưa cho Lục Diệp,

Lục Diệp nhìn trái ngó phải một hồi, mới mở ra nắm hồ lô, uống một ngụm, cái bụng lập tức như bị lửa thiêu, đồng thời một luồng cảm giác choáng váng, mê muội xông thẳng về phía đỉnh đầu, trực tiếp làm hắn lảo đảo một cái.

Hắn hoảng hốt vội hoán đổi công pháp, chuyển qua thúc giục Thao Thiết Xan, trong bụng truyền ra tiếng động vù vù, hóa giải cảm giác say rượu kia.

Chờ một lát sau, hắn cảm thấy ổn hơi rồi, mới đứng vững được, sau đó lắc lắc đầu một chút, khen ngợi: "Nóng thật!"

Hắn vội vàng trả hồ lô rượu lại cho Lý Bá Tiên, tự mình hiểu mình biết bản thân không thể uống nhiều rượu này được, uống một ngụm chính là cực hạn rồi.

Lý Bá Tiên cười to.

Nói là đi tầm bảo, kỳ thật bọn họ cũng không tìm thấy thứ gì tốt, có lẽ trước kia ở nơi này từng có rất nhiều thiên tài địa bảo, nhưng theo tu sĩ hai phương trận doanh không ngừng du đãng tìm kiếm, thứ tốt đều bị đoạt đi rồi.

Một đường đi qua, chỉ có Hoa Từ bằng vào bản lĩnh y tu của mình, tìm kiếm được không ít dược liệu mà thôi, bên người nàng có một con cơ quan lang đi theo, đây là quà do sư muội Lỗ Ngọc Sơn kia tặngl. Lúc này trên người cơ quan lang vẫn treo đầy túi trữ vật.

Một lúc lâu sau, Lý Bá Tiên đang dẫn đường ở phía trước phương bỗng nhiên nghỉ chân, liếc liếc mắt nhìn phương hướng khác một cái, lại cười nói: "Tiểu sư đệ, đệ có giết được bát tầng cảnh hay không?"

Lục Diệp không biết vì sao gã lại hỏi câu này, chỉ hơi trầm ngâm rồi nói: "Hẳn là có thể."

"Thật sự giết được sao?" Lý Bá Tiên có chút ngoài ý muốn.

Trên Kim Quang đỉnh lần trước, Lục Diệp có tu vi ngũ tầng cảnh từng nói với gã, nếu hắn toàn lực ứng phó, có thể giết một tên thất tầng cảnh.

Và sự thật đã chứng minh đúng là hắn có bản lĩnh như vậy thật.

Tuy lúc ấy hắn không chân chính giết thất tầng cảnh, nhưng đã chiến liên tục bốn mươi ba màn, ở một trận chiến cuối cùng còn giết một Thánh nữ Thánh Hỏa giáo thất tầng cảnh tự phế linh khiếu.

Trước mắt Lục Diệp đã đạt tới lục tầng cảnh, Lý Bá Tiên nhớ tới lời nói ngày đó của Lục Diệp, chỉ thuận miệng hỏi như vậy mà thôi, không nghĩ tới Lục Diệp lại cho ra đáp án kiểu này.

"Đệ có biết sau khi tu sĩ đạt rồi thất tầng cảnh rồi, mỗi khi tăng lên một tầng tu vi, biên độ gia tăng thực lực sẽ nhiều hơn trước kia một chút?"

"Có."

Lý Bá Tiên chân thành đánh giá hắn rồi gật đầu nói: "Nếu đã như thế, hãy để cho vi huynh mở to mắt nhìn đi."

Ở thời điểm Lục Diệp đang không hiểu ra sao, đã thấy Lý Bá Tiên nhìn qua phương hướng kia: "Ngươi tự mình đi ra, hay là để ta đánh cho ngươi đi ra?"

Lời vừa nói xong, bỗng nhiên thân hình Phong Nguyệt Thiền lơ lửng, rồi hạ xuống phương hướng kia. Chờ sau khi nàng đứng thẳng người, lại cùng Lý Bá Tiên nhìn chằm chằm vào vị trí đó.

Lục Diệp nhìn theo ánh mắt bọn họ nhưng chẳng thấy gì hết, bên kia chỉ có một tảng đá lớn mà thôi.

Chỉ là rất nhanh, hắn lập tức bị kinh ngạc vì chuyện xảy ra trước mắt.

Chỉ thấy tảng đá lớn kia, cùng với không khí bên cạnh vặn vẹo một đợt, một thân hình gầy yếu lộ ra. Đó là một thanh niên sắc mặt hung ác nham hiểm, mũi ưng, biểu cảm âm trầm tới nổi sắp nhỏ ra nước.

Cũng không biết gã đã vận dụng loại thủ đoạn gì, vậy mà có thể hoàn mỹ ẩn trốn ở chỗ này, nếu không phải Lý Bá Tiên liếc mắt một cái đã khám phá ra, thì kể cả Lục Diệp đạp lên tảng đá nọ cũng không có khả năng phát hiện được gã.

"Ai nha!" Lý Bá Tiên vui vẻ: "Là ngươi hả?"

Hình như có quen biết.

"Lưu Vân tông, Đan Tâm môn cùng với Bích Huyết tông vốn không oán không cừu, Lưu Vân tông ta cũng không tham dự cuộc chiến Kim Quang đỉnh lần trước. Lý Bá Tiên, có điều kiện gì cứ nói, ta chỉ cầu một con đường sống." Thanh niên hung ác nham hiểm kia mở miệng.

Lý Bá Tiên nâng tay gãi gãi cằm, khẽ cười một tiếng: "Chẳng lẽ không phải Lưu Vân tông không tham dự, là vì lúc ấy các ngươi đang bị tuyên chiến? Còn nữa, ngươi là Vạn Ma lĩnh, ta là Hạo Thiên minh, trận doanh trời sinh đối lập, lão gia tử nhà ngươi không nói cho ngươi nghe sao, trận doanh khác biệt chính là lý do để chém giết rồi?"

Giọng điệu của thanh niên lập tức trở nên ngưng trọng kia: "Thực sự cần phải như thế sao?"

Khi nói chuyện, ánh mắt gã vòng vo trên người Lục Diệp và Hoa Từ một hồi, hiển nhiên là muốn lấy hai người bọn họ làm ngụ ý.

Đúng là thực lực của gã không kém nhưng Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền có ai là hạng người dễ chọc đâu? Xưa nay đôi cẩu nam nữ này vẫn như hình với bóng, chọc một cái chẳng khác nào chọc hai cái, thật sự không ai dám chọc vào.

Hiện giờ rất nhiều tu sĩ Hạo Thiên minh đều đang không ngừng tìm tòi tung tích của tu sĩ Vạn Ma lĩnh, càng đi vào bên trong càng không an toàn. Vốn dĩ gã muốn bỏ chạy ra vòng ngoài, bởi vì trước mắt khu vực an toàn nhất cả châu lục này chính là bên ngoài. Nhưng ai mà ngờ nổi lại đụng tới Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền ở chỗ này?

Quả nhiên khi vận khí kém cỏi, kể cả uống nước cũng có thể bị nghẹn.

"Ta chỉ cho ngươi một đường sống, ngươi có đi hay không?" Lý Bá Tiên cười dài nhìn gã.

"Là gì?"

Lý Bá Tiên nâng tay vỗ vỗ bả vai Lục Diệp: "Đánh một hồi với tiểu sư đệ ta, thắng, thả ngươi một con ngựa!"

Lục Diệp và thanh niên kia ngạc nhiên nhìn nhau.

Tới lúc này, Lục Diệp mới hiểu được ý tứ của câu tứ sư huynh đã hỏi hắn trước đó.

Thanh niên kia chẳng hề lộ sắc mặt vui mừng, ngược lại còn giận dữ nói: "Lý Bá Tiên, có phải ngươi có bệnh hay không? Nếu ta làm bị thương hoặc là giết tiểu gia hỏa này, ta còn có thể đi được sao?"

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 221

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.