Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lúc Về Nhớ Nhặt Thêm Vài Sư Muội…

Phiên bản Dịch · 1386 chữ

Tiếng vang “Xuy xuy xuy” không dứt bên tai, thuật pháp và lưu quang ngự khí phô thiên cái địa chụp xuống bên trong đại trận, bỗng nhiên có người cười to: "Lão tử giết một tên Thiên cấp cửu tầng, ha ha ha, lão tử cũng có ngày hôm nay nha!"

Hung thủ giết người chỉ có tu vi thất tầng cảnh bình thường, chênh lệch cùng Thiên cấp cửu tầng chừng hai trăm linh khiếu. Nếu là bình thường, không cần biết gã làm thế nào, cũng không thể địch lại được cường giả như vậy, nhưng ở bên trong hoàn cảnh đặc thù này, tình huống lấy yếu chống mạnh lại trở thành hiện thực.

Thiên cấp cửu tầng, tuyệt đối là trấn thủ sứ của đại tông môn nào đó trong vòng trung tâm, phỏng chừng đối phương cũng không ngờ nổi, bản thân lại chết trên tay một loại tu sĩ gà yếu như vậy.

Không ngừng xuất hiện tình huống một vị cường giả bị kẻ yếu đánh chết, rất nhiều người trong đám ba trăm tu sĩ Vạn Ma lĩnh tới đây đều là cường giả đã chuyển tu Thiên cấp công pháp, nhưng lúc này ngọn lửa sinh mệnh của bọn họ lại từng người dần dần tàn lụi. Đám tu sĩ cấp thấp Hạo Thiên minh kia đánh lấy đánh để một hồi, lại phát hiện công huân của bản thân một phát bạo tăng hơn mấy chục điểm.

Thế cục tốt, Lý Bá Tiên vung tay hô lớn: "Đám nhỏ, thời điểm báo thù rửa hận tới rồi!"

Gã nói xong câu này, lại là người đầu tiên rút kiếm giết lên, những cường giả chạy trốn phía sau gã đến tận nơi đây hai mắt đều đỏ ửng, sát khí hừng hực đầy người theo sát tới.

Trong khoảng thời gian này, bọn họ đã quá mức nghẹn khuất rồi, mãi cho đến bây giờ, mới có thể phóng thích lửa giận trong lòng.

Một hồi đại chiến, hơn ba trăm tu sĩ Vạn Ma lĩnh đến trợ giúp có thể chạy trốn đi không còn đủ năm mươi người. Trong số những kẻ chết trận có cả trấn thủ sứ của đại tông môn tại vòng trung tâm, ngay cả Yến Hình đứng thứ hai Linh Khê Bảng kia, cũng bị đánh thành trọng thương, nghẹn khuất bỏ chạy.

Gia hoả Yến Hình này cũng đủ xui xẻo, từ lần trước sau khi giao thủ cùng Lý Bá Tiên ở Linh Khê chiến trường, gã đã biết nếu chỉ dựa vào lực lượng của chính mình, căn bản không thể báo thù được. Và Linh Khê trấn thủ chiến chính là một cơ hội tuyệt hảo, cho nên gã vẫn một mực chú ý tới động tĩnh và vị trí của Lý Bá Tiên.

Ngay sau khi châu lục hình thành, gã lập tức cùng đám cường giả Vạn Ma lĩnh khác đuổi theo hành tung của Lý Bá Tiên, vừa lúc rơi vào một trận chiến này, chìm trong trạng thái mơ hồ, không hiểu rõ vì sao bỗng bị cuốn vào trong đó, rồi còn bị một đám tu sĩ cấp thấp ngày thường còn chẳng buồn liếc mắt nhìn qua, giáo huấn cho một trận.

Đây là thắng lợi của Hạo Thiên minh, cũng là một hồi cuồng hoan của nhóm tu sĩ cấp thấp.

Một trận chiến này đã hoàn mỹ nêu bật lên cái gì gọi là người đông thế mạnh!

Sau đại chiến, một phương Hạo Thiên Minh chỉ hơi nghỉ ngơi hồi phục một chút, sau đó dưới sự dẫn dắt của nhóm cường giả tới từ vòng trung tâm, binh chia làm hai đường, từ ngoài vào trong, không ngừng tìm tòi quét sạch tu sĩ đối địch. Mà theo tin tức không ngừng khuếch tán, càng ngày càng nhiều cường giả vòng trung tâm gia nhập tiến vào.

Vốn dĩ bọn họ đã bị người của Vạn Ma lĩnh mài cho không còn nhuệ khí, cũng không nghĩ tới chuyện xoay chuyển thế cờ nữa, ai biết đâu nhóm tiểu gia hoả cấp thấp bên ta lại không chịu thua kém như thế?

Trước khi châu lục sát nhập hoàn thành, một phương Vạn Ma lĩnh, cả đám tu sĩ cấp cao lẫn đám tu sĩ cấp thấp, đều chiếm ưu thế về số lượng, kể cả khi có đội ngũ do hai người Bích Huyết tông làm trung tâm phát triển lên đặt nền móng cơ sở, cũng không bù lại được sự chênh lệch về nhân số của hai bên.

Dưới loại cục diện này chỉ cần Vạn Ma lĩnh bên kia có thể đồng lòng nhất trí, thì không gian sinh tồn của Hạo Thiên minh bên này chỉ biết càng ngày càng thu hẹp lại. Tuy bọn họ không có khả năng quét sạch toàn quân Hạo Thiên minh trước khi Linh Khê trấn thủ chiến kết thúc, nhưng vẫn rất có hi vọng sẽ giết được tám, chín phần.

Kết cục như vậy có thể hoàn thành mục tiêu ban đầu do một phương Vạn Ma lĩnh định ra. Nghĩa là vài chục năm trong tương lai, Hạo Thiên minh bên này sẽ mất đi rất nhiều người khiêng đỉnh, cũng vô lực chống lại Vạn Ma lĩnh.

Nhưng chung quy lại vẫn là Vạn Ma lĩnh sơ suất, Dưới cục diện đầy ưu thế như vậy, tinh thần cả đám đều có chút lơi lỏng, hoặc là nói, ai cũng không nghĩ tới sẽ có một đoàn đội tu sĩ cấp thấp đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, bách chiến bách thắng như vậy.

Chỉ trong mấy ngày thời gian ngắn ngủi, đội ngũ này đã quét ngang vòng ngoài châu lục, giết cho một phương Vạn Ma lĩnh tè ra quần, càng ở lần giao phong cuối cùng, bọn họ đã chém giết lượng lớn tu sĩ cấp cao của một phương Vạn Ma lĩnh.

Kể từ đó, cục diện tốt đã đảo chiều.

Trước mắt, tính về số lượng tu sĩ cấp thấp, tuyệt đối là Hạo Thiên minh chiếm ưu thế, thậm chí còn vượt qua rất nhiều, trên phương diện tu sĩ cấp cao, bọn họ cũng không kém Vạn Ma lĩnh quá nhiều, dù sao hai mươi ngày trước đó, một phương Hạo Thiên Minh đã tổn thất không nhỏ.

Nhưng cục diện ở cả châu lục Kỳ hải, Hạo Thiên minh đã hoàn toàn bàn hoạt (áp dụng phương pháp đúng đắn khiến cho tài sản, vốn liếng của mình khôi phục hoạt động, ở đây nghĩa là chiếm lại ưu thế), hiện tại đến lượt Hạo Thiên minh đuổi còn Vạn Ma lĩnh chạy.

"Tiểu sư đệ, lần này đệ và Hoa Từ sư muội đã mang lại thể diện to lớn cho sư môn rồi, chỉ sợ lão đầu tử có nằm mơ cũng phải cười tỉnh." Giọng nói của Lý Bá Tiên vang lên.

Trước kia, sau khi một hồi đại chiến chấm dứt, gã cùng với Phong Nguyệt Thiền không tiếp tục tham dự đến trận chiến tiếp sau, mà tới tìm Lục Diệp đang bảo vệ Hoa Từ.

Thời điểm Lý Bá Tiên nói lời này, vẻ mặt đầy tươi cười, vui vẻ y như người vừa làm nên hành động vĩ đại kia chính là bản thân gã.

"Chủ yếu vẫn là công lao của Hoa Từ." Lục Diệp ngồi một bên vừa gặm thịt khô, vừa mơ hồ không rõ đáp lại.

Hắn nói vậy đều là sự thật, Tụ Linh linh văn của hắn có thể phát huy ra tác dụng nhiều nhất chỉ là giúp tu sĩ bên ta tăng tốc khôi phục mà thôi, còn Hoa Từ chẳng những có thể chữa thương cho mọi người, còn có thể giúp mọi người giết địch.

Lý Bá Tiên quay đầu nhìn thoáng qua Hoa Từ đang nhỏ giọng nói chuyện cùng Phong Nguyệt Thiền bên kia, hơi hơi gật đầu: "Hoa Từ sư muội có công lao lớn nhất, nhưng đệ cũng không nhỏ." Nói xong, gã lại chớp mắt vài cái với Lục Diệp: "Đệ nhặt sư muội này kiểu gì thế? Lúc trở về nhớ nhặt thêm vài người nhé."

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 208

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.