Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

4 chiếc chìa khoá "Trí tuệ"

Phiên bản Dịch · 1234 chữ

- A Khải, giúp tao rót cốc nước.

Tống Bảo Quân đột nhiên toát ra thanh âm khàn khàn khó nghe, giống như một lữ khách bôn ba 7 ngày lạc trong sa mạc Sahara.

Đàm Khánh Khải giật nảy mình, cau mày một cái, cũng không ngẩng đầu lên nói:

- Tự rót đi, chẳng lẽ mày là đại gia hay sao?

Nhưng sau khi đánh xong một ván « WoW », hắn phát hiện giường trên vẫn không có động tĩnh gì, rất miễn cưỡng đi rót một chén nước đưa lên.

Tống Bảo Quân làm một hơi nuốt xuống, cuối cùng khôi phục lại một chút sắc mặt, nhịp tim chậm rãi đập lại bình thường.

- Ùng ục, ùng ục. - Là bụng đang réo.

Hiện tại là tám giờ rưỡi tối, Tống Bảo Quân lại cảm thấy đói bụng. Bụng đói biểu tình, trong dạ dày rỗng tuếch, tất cả chất dinh dưỡng bị tiêu hóa không còn một mảnh, so với nạn dân Châu Phi không khá hơn bao nhiêu.

Hắn nhắm mắt nói:

- A Khải, mày đói bụng không, tao mời ăn khuya.

- Éo đói!

Đàm Khánh Khải trực tiếp từ chối. Tống Bảo Quân xưa nay mời khách ăn khuya cái gì? Mì ăn liền! Biết hắn không có tiền mọi người thật không muốn nói.

Tống Bảo Quân biết suy nghĩ của hắn, lập tức có chút xấu hổ, ngượng ngùng nói:

- Đéo phải mì ăn liền, tao đãi đi ăn quán Tương Tương, muốn ăn món gì gọi món đó.

Đàm Khánh Khải lúc này mới hứng thú, tiêu sái đóng lại máy tính:

- Quất thôi!

Chỉ có đồ ăn với gái xinh mới có thể làm cho tên Đàm Khánh Khải này "tạm thời" rời máy tính, còn không cho dù cha mẹ mắng chửi, giáo viên trách cứ, bạn bè lườm nguýt cũng không thể làm cho hắn dao động mảy may.

9h - giờ sống về đêm mới thực sự bắt đầu, bên ngoài mới chính là náo nhiệt. Quán Tương Tương nho nhỏ cũng bị lắp đầy 2 bàn, đều là nữ sinh trang điểm lộng lẫy, ngồi tại một chỗ oanh oanh yến yến. Đàm Khánh Khải thầm sửa sang lại cổ áo mới theo sau đi vào.

Tống Bảo Quân là khách quen, đẩy thực đơn cho Đàm Khánh Khải nói:

- Muốn ăn cái gì thì gọi, không cần ngại.

Tự châm cho mình một điếu thuốc, chân dựng trên ghế, thản nhiên ngồi.

Đàm Khánh Khải vừa liếc trộm đám con gái bên cạnh, vừa nhìn thực đơn, không yên lòng nói :

- Cho tao bát mì chua cay, thêm ly trà sữa trân châu là đủ.

Tống Bảo Quân kêu bà chủ, chỉ vào thực đơn thấy cả đống món, không khỏi dâng lên cơn thèm ăn khó mà ức chế, nói :

- Một bát cơm sườn xào chua ngọt, một bát canh tương, nửa cân cơm, một phần bò bít tết, một phần cá rán, một phần rau muống xào tỏi, thêm bốn chai bia cộng một ly trà sữa trân châu. Cám ơn.

Đàm Khánh Khải không khỏi trừng to mắt :

- Gọi nhiều như vậy, mày mời ai nữa?

- Không, chỉ có tao với mày. Ăn không hết thì gói đem về, xoắn cái gì.

Tống Bảo Quân một mặt lơ đễnh.

- Tao thấy mày thật sự bị tâm thần rồi!

Mang lên đầu tiên là canh tương với sườn xào chua ngọt. Đàm Khánh Khải cầm lấy di dộng vừa chơi zalo tìm "rau" vừa ăn mì, đánh vài chữ thì thấy Tống Bảo Quân cho ít nước mắm vào bát mì, nhắn thêm được 3 tin thì thấy bát mì vơi một nửa, 3 phút sau, bát mì đã sạch sẽ trơn tru, Tống Bảo Quân chậm rãi dùng khăn giấy lau miệng. Trông khi hắn mới chỉ kịp ăn vài cộng mì.

- Đại ca, anh từ Philippines vượt biên qua sao? - Đàm Khánh Khải giống như gặp quỷ, lại bổ sung một câu: - Dân chạy nạn Philippines cũng chưa chắc đói thành cái dạng này nha!

Tống Bảo Quân cầm đầu điếu thuốc nghiêm mặt nói:

- Tác gia Victor Hugo của Pháp có câu danh ngôn nói : Trí tuệ của con người nắm giữ bốn cái chìa khóa, một cái mở ra âm nhạc, một cái mở ra trí tưởng tượng, một cái mở ra tư tưởng, và một cái mở ra sự sành ăn. Tao cảm thấy cực kì chính xác, cho nên trí tuệ của tao đã mở ra sự thèm ăn, sành ăn rồi. Gorky cũng nói: Người cần đồ ăn, tựa như kẻ mù cần người dẫn đường. Newton còn nói : Nếu tôi nhìn thấy nhiều hơn so với Descartes, đó là vì tôi đứng trên vai của những người khổng lồ ăn no!

Miếng mì trong miệng Đàm Khánh Khải suýt phun vào mặt hắn :

- Tolstoy còn nói, người vì sao lại cảm thấy đói khát, là bởi vì hắn ưa thích khoác lác!

Tống Bảo Quân không có chút xấu hổ nào, dùng khăn giấy lau chùi trên mặt.

Đám nữ sinh phía trong đột nhiên cười vang lên, mấy người ngửa tới ngửa lui, cực kỳ vui vẻ.

Đàm Khánh Khải không khỏi quay mặt lại nhìn, năm cô gái nhìn không ra là học sinh trường nào, cách ăn mặc cũng rất tinh tế, tuy nói dung mạo không được tính là đặc biệt đẹp, nhưng cũng dễ nhìn. Đột nhiên có 1 cô gái rất mập, tựa hồ cảm nhận được ánh mắt của Đàm Khánh Khải liền ngẩng đầu nhìn về phía hắn. Đàm Khánh Khải lật đật nặn một nụ cười.

Một đám nữ hài lại tiếp tục nằm sấp trên bàn cười.

Đàm Khánh Khải ẩn ẩn cảm giác dường như các nàng đang nói về mình, một cỗ đắc ý từ trái tim dâng lên, tư thế ngồi càng thêm ngay ngắn, trên mặt không biết từ đâu ra thể hiện tâm tình thi nhân như Từ Chí Ma (Xu Zhimo (1897-1931), writer and poet) vậy, làm cho Tống Bảo Quân phải dập tắt tàn thuốc.

Bà chủ đưa lên bia, cơm, ngay sau đó các món khác cũng lần lượt đến.

Tống Bảo Quân nhấc đũa lên đang muốn nhấm nháp một chút bò bít tết, thì 1 cái bóng lớn đã bao phủ lại cả mặt bàn.

- Suất ca, cậu tên là gì?

Cô gái mập kia chẳng biết lúc nào đứng trước bàn, mặc cái áo thun ngắn lộ ra rốn rất là gợi cảm, cánh tay mập mạp so với đùi Đàm Khánh Khải còn phải thô hơn ba phần, tóc kiểu ngang trán đáng yêu, cằm đầy đặn, môi đỏ, phun ra lời nói lại phảng phất giống lưu manh đầu đường thu phí bảo hộ. Vâng, giống như một phiên bản trẻ của Thẩm Điện Hà.

Tống Bảo Quân tay cầm đũa rơi xuống trên bàn:

- Gọi tôi?

- Không phải, ta tìm hắn.

Gái mập bày ra khí thế hùng hổ đối với Đàm Khánh Khải nói :

- Này, nói chuyện đi, thất thần làm gì?

Đàm Khánh Khải da đầu tê dại, lắp bắp nói:

- Tìm, tìm tôi có chuyện gì vậy?

- Hỏi anh tên gì vậy, lỗ tai điếc sao?

—— ——

Dịch bởi TunqManh -Vô Tận Hỏa Vực - app.truyenyy.com

Bạn đang đọc Nguyên Khí Thiếu Niên của Trương Quân Bảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TunqManh
Phiên bản Dịch
Ghi chú 1 like của đạo hữu là ủng hộ tốc độ dịch cho ta
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 392

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.