Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khơi mào từ màn xem phim.

Phiên bản Dịch · 1551 chữ
  • Chú xem bổn công tử ăn mặc men lì thế này, chẳng lẽ lại là ra ngoài đi dạo một mình?

Đàm Khánh Khải cười nói:

- Đúng vậy, trang phục của mày có chó mới nhìn. Nói thật đi, có gái không? Mấy con hàng?

- Không nhiều, khoảng năm sáu bé.

Đàm Khánh Khải nhảy dựng lên:

- Tao cũng đi!

Tống Bảo Quân đương nhiên lắc đầu nói:

- Đi đi cái beep, mày học được mấy tiết thư pháp rồi? Hồi Hương hồi có mấy loại cách viết? Tác phẩm của Hoàng Đình Kiên được bán đấu giá bao nhiêu? Hiểu rõ đặc điểm của Mễ Phất hành thư không? Nếu giao lưu với năm sáu cô nàng xinh đẹp năng động hoạt bát kia, mấy ẻm hỏi mày, mày đáp được mấy câu? Cũng đừng làm tao mất hết mặt mũi chứ.

Đàm Khánh Khải vội vàng lấy ra một hộp thuốc lá "Ngọc Hồ" còn chưa khui đưa tới, cười làm lành nói:

- Tao chỉ cần ăn hôi ngồi cạnh mày không nói lời nào là được chứ gì? Chờ bọn mày giao lưu và kết hợp xong, giới thiệu tao một cái cũng được.

Tống Bảo Quân không khách khí "đàng hoàng" nhận lấy nhét vào trong túi, thuốc lá Ngọc Hồ có giá thị trường là 20 đồng một bao, hàng hiệu tinh chất, so với thuốc lá Hà Thủy phải cao cấp hơn nhiều.

- Nhiệm vụ lần này chủ yếu là tìm hiểu sở thích, hứng thú của mấy em xinh tươi, tiến hành bước đầu làm quen. Không bằng như vậy đi, chờ hiểu rõ đủ rồi, tao sẽ tổ chức hẹn nhóm cho mày và mấy ẻm. Còn nếu mà mày cứ sồn sồn thì tiền túng tình tan nhé. Dù sao thì bây giờ mày vẫn chưa có bạn gái, chờ thêm mấy ngày có sao đâu?

Đàm Khánh Khải đành phải lần nữa ngồi xuống, ngượng ngùng đem lực chú ý dời đến máy tính, nói:

- Vậy thì chờ mấy ngày! Nếu mà không có gái giới thiệu cho tao thì làm chó nha mậy.

- Tao làm việc thì mày cứ yên tâm.

Nhìn đồng hồ thạch anh cùi bắp trên cổ tay lừa gạt được từ nhóm 3 người "Cuồng Duệ Bá", cảm thấy thời gian không sai biệt lắm, vội vàng đi ra cửa.

Đại học Trà Châu có khoảng năm sáu vạn thầy trò, xây dựng hệ thống xe bus trường, khách sạn, tiệm cơm, shop, trà đá vỉa hè, quán cà phê, quán net, quán bar, sân trượt patin, rạp chiếu phim… đầy đủ mọi thứ phương tiện giải trí, có thể xem như là một phiên bản thu nhỏ của thành phố, muốn cái gì có cái đó không cần phải ra khỏi trường. Chỉ cần có tiền, hoàn toàn có thể có cuộc sống học đường ba đến năm năm không kém so với bên ngoài, thậm chí có ít nhất một vạn nhân khẩu dựa vào những học sinh này kiếm tiền ăn cơm.

Rạp chiếu phim mới mở ở phố hoa sen nằm tại phía đông khuôn viên trường, nơi này quán bar san sát, sạp hàng tụ thành một đống, quán nhậu đồ nướng mọc lên như nấm, rất được học sinh hoan nghênh. Thậm chí sinh viên của các trường đại học Kinh Tế Tài Chính, đại học Truyền Thông, đại học Sư Phạm, học viện kỹ thuật ở lân cận cũng nhao nhao chạy tới giết thời gian.

Bóng đêm vừa mới phủ xuống, bốn phía phố hoa sen đã đông nghịt đám trai gái rảnh rỗi. Tình lữ thường thường trốn ở trong góc tối yên lặng nói chuyện yêu đương, bọn nhóc đáng thương không có người yêu thì chiêu bạn đãi bè, la liếm các quầy hàng, xúm lại một bàn, nướng mồi uống bia, oẳn tù tì "cởi mở" quần áo, uống rượu từng ngụm lớn, thời gian trôi qua quên cả trời đất.

Tống Bảo Quân tìm tới cinema mới mở, đám có bồ có bịch đang tụm năm tụm ba quanh quẩn tại cửa vào, tấm biển dán áp-phích (affiche) thông báo đêm nay chiếu phim điện ảnh « Hồi chuông thế kỷ 2: Hủy diệt New York ».

Đối với bộ phim này, Tống Bảo Quân chờ mong đã lâu, một mực vẫn chưa kịp xem.

« Hồi chuông thế kỷ » là bộ phim gồm ba phần do Bách U Thành đóng vai chính, là siêu sao quốc tế thanh danh hiển hách, phim Bách U Thành cực kỳ thành công. Bộ thứ nhất của « Hồi chuông thế kỷ » là « Quỷ khát máu » mô tả câu chuyện về Bách U Thành đơn thương độc mã tiêu diệt đơn vị 731 của phát xít Nhật, doanh thu phòng vé trong nước đạt 19 tỷ nhân dân tệ, bộ phim đã giành giải Oscar cho giải thưởng phim nước ngoài hay nhất, Bách U Thành cũng nhờ vào vai diễn này một lần nữa đăng quang ảnh đế.

Bộ thứ 2 « Hủy diệt New York » đến kỳ nghỉ hè nay năm mới chiếu phim, lọt vào phương diện kháng nghị của Mỹ và Nhật Bản, nhưng mà lại được Nga, Iran, Cuba, các nước châu Âu hoan nghênh, phòng bán vé lại đạt kỷ lục mới. Nghe nói bởi vì bộ phim này, cơ quan du lịch quốc nội của Nga đặc biệt an bài một tuyến đường du lịch "Tìm kiếm Bách U Thành", nhân số báo danh như nước thủy triều mãnh liệt, từ già đến trẻ đếm không biết bao nhiêu cho hết.

Tống Bảo Quân mua hai tấm vé, đốt điếu thuốc đứng chờ.

Đúng 7h30 không sai biệt lắm, Tịch Thải Vi đến. Diện một bộ áo liền váy màu xanh lục nhạt, đeo đồ trang sức trang nhã nhẹ nhàng, dưới chân một đôi giày cứng màu đỏ, trên tay lắc lắc túi xách nhỏ, bộ dáng rất là xinh đẹp đầy sức sống.

- Ực.., Tịch. . . Thải Vi, cậu đêm nay thật xinh đẹp.

Tống Bảo Quân không sợ hãi ba hoa chích choè với Nghiêm Tòng Long, thế mà lúc này đối mặt với nữ sinh không khỏi khẩn trương, ném tàn thuốc tiến lên chào hỏi. Hít sâu một hơi, nhân cách hèn mọn cuối cùng trở lại thể nội, cười nói:

- Chậc chậc, bạn cùng lớp mà mình quen biết đây sao? Cách ăn mặc đẹp đến nỗi không nhận ra được, phảng phất như đại minh tinh, lại giống như một vầng minh nguyệt trong đêm tối, chiếu lên đại địa tràn đầy quang hoa.

Tịch Thải Vi nhãn tình sáng lên nhìn về phía hắn, Tống Bảo Quân này ăn mặc vẫn còn ngớ ngẩn, nhưng khí chất phảng phất như biến thành người khác. Vẫn là gương mặt kia, lại có vẻ khác với dĩ vãng. Mặt mày càng anh tuấn, ánh mắt trầm hơn, giơ tay nhấc chân nhiều ra hơn mấy phần phong độ mê người, nói chuyện rất ngọt, rất biết làm người ta thích thú. Tức thì nhịn không được liền nghĩ : "Nếu như không phải Tống Bảo Quân chọc Lộ tỷ, cùng hắn làm bạn bè nam nữ cũng không phải chuyện gì xấu."

- Ha ha, miệng vẫn rất ngọt. Đã mua vé xong chưa?

Tống Bảo Quân vội nói:

- Mua xong mua xong.

- Vậy liền lấy ra đi. - Tịch Thải Vi đưa tay nhẹ nhàng lấy 2 tấm vé xem phim bỏ vào trong túi xách.

- Đi thôi, phim sắp chiếu rồi, chúng ta đi vào trước. . . À quên, mình đi mua bắp rang với đồ uống.

Tịch Thải Vi cười cười:

- Trước chờ đã.

- Chờ cái gì? Chờ ai?

Tống Bảo Quân tự nhiên cảm thấy có gì đó sai sai, một thanh niên cao to anh tuấn vội vã chạy tới đứng trước mặt hai người, gãi gãi đầu cười nói :

- Xin lỗi, Thải Vi, anh đến muộn.

Tịch Thải Vi đáp:

- Không có việc gì, phim còn chưa có bắt đầu chiếu đâu, vé em cầm, đi vào chung đi.

Tống Bảo Quân nhất thời chưa nghĩ ra :

- Thải Vi, đây là?

Nam sinh kia cũng nhìn chằm chằm Tống Bảo Quân hỏi:

- Thải Vi, thằng nhóc này là ai đây?

- À, bạn học của em, nhờ hắn giúp mua vé.

Tịch Thải Vi ngừng lại một chút, gương mặt bình tĩnh, còn nói:

- Tống Bảo Quân, đây là Đổng Xương Hà bạn trai mình, cám ơn cậu mua vé dùm nha.

Đổng Xương Hà sắc mặt hơi hòa hoãn, nói:

- Là mua vé dùm à, vậy cám ơn nhiều. Thải Vi, bạn của em nhiệt tình thật, uhm, tên là gì vậy? À, chờ bọn tôi xem phim xong đi ra mời cậu ăn khuya được không?

Trong giọng nói tràn ngập cảm giác ưu việt từ trên cao nhìn xuống, tựa hồ đang đuổi một tên ăn mày đang dây dưa bạn gái mình.


Credit by Vạn Lý Độc Hành - Vô Tận Hỏa Vực - truyenyy

Cầu like, cầu đề cử, cầu linh thạch!!! Sự ủng hộ của quý vị đạo hữu chính là động lực dịch truyện cho tại hạ. Xin đa tạ!!

Bạn đang đọc Nguyên Khí Thiếu Niên của Trương Quân Bảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vạn.Lý.Độc.Hành
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 368

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.