Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phúc lợi của rèn luyện buổi sáng.

Phiên bản Dịch · 1578 chữ

Nhân cách hèn mọn lúc này mới dương dương đắc ý cười nói:

- Sở trường duy nhất của cậu là bản thân có 32 trọng nhân cách. Bất kỳ một cái nhân cách nào cũng có thể khiến cậu nổi bật hơn người, huống chi là 32 cái? Tôi trước nói cho cậu biết một chút về 32 trọng nhân cách nhé? 32 trọng nhân cách bao gồm mười hai cái nhân cách chính diện, mười hai cái nhân cách tiêu cực cùng với tám nhân cách trung tính.

Tống Bảo Quân hỏi:

- Ba mươi hai nhân cách là những ai?

- Trừ phi đã bắt đầu cùng chủ thể dung hợp, bằng không cậu không có khả năng biết được xưng hô của bọn họ. Ví dụ như ‘huyết tính’, 'lãnh khốc' đã từng xuất hiện cũng chỉ là dùng tên giả. Ta là hèn mọn, miệng lưỡi dẻo quẹo, làm việc quanh co lòng vòng, xuất nhân ý biểu, am hiểu tìm lợi tránh hại, bất kể hay không phù hợp với đạo đức và quy tắc hành vi của nhân loại, ta cuối cùng vẫn có thể làm ra phán đoán có lợi.

- Vậy có cái vẹo gì là ông không làm được?

- Xung đột chính diện thì ta vô dụng. Giống như ngày hôm nay, nếu như Long Nhai không bị đe dọa, mà đánh cậu một trận, ta không giúp được gì.

- Thì ra ông chỉ biết phô trương thanh thế. - Tống Bảo Quân hừ một tiếng.

Nhân cách hèn mọn không thèm để ý nói :

- Dù cho chém gió, chỉ cần có thể thích ứng với hoàn cảnh thì tốt. Lão đại lựa chọn ta cùng chủ thể dung hợp đầu tiên, đã cân nhắc sâu sắc lắm rồi. Ta là loại hình phụ trợ nhân cách tiêu cực, trước đi ra để tăng cường độ tư tưởng của cậu. Bằng không chợt cùng 'Lãnh khốc' - nhân cách cường đại như vậy dung hợp, chỉ sợ không phải chuyện tốt.

Tống Bảo Quân không nhịn được nói:

- Được rồi, tôi đã biết mình rất yếu, ông hay là nói chính sự trước được không?

- Đối thủ lớn nhất của cậu là chính cậu! - Nhân cách hèn mọn lớn tiếng nói: - Cậu quá yếu, không chịu nổi một đòn! Chúng ta nhất thiết phải cường đại lên, như vậy mới không có người dám trêu! Long Nhai, Tạ Kỉ Lộ, mấy tiểu ma-cà-bông này, phải chỉnh chúng nó đến khi nào phục mới thôi!

Tống Bảo Quân hỏi:

- Hôm qua làm như vậy, bọn hắn còn không phục à?

- Phục? Không khỏi quá ngây thơ rồi, lấy biểu hiện trước sau như một của chú, Long Nhai, Tạ Kỉ Lộ thậm chí đồng đảng của Viên Sương chắc chắc không cam lòng nuốt xuống cục tức này, bọn hắn trả thù sẽ theo nhau mà tới. Không đem cậu đánh ngã, làm nhục, bọn hắn ở trường học còn có uy tín, danh dự gì? Việc chúng ta phải làm là thay đổi hình tượng của cậu, tạo ra diện mạo hoàn toàn mới, để cho mọi người đều biết cậu không phải là dễ chơi như vậy.

- Vậy thì mời ông phân tích phân tích...

Nhân cách hèn mọn nói:

- Ở đại học trong hoàn cảnh này, hạng người gì mới có thể được người khác tôn kính? Loại thứ nhất là học sinh có gia thế tốt, trong nhà có quyền thế có tiền, muốn gió có gió muốn mưa có mưa, không có ai dám trêu chọc, ai cũng tranh nhau mà nịnh bợ, tự nhiên không cần nhiều lời. Loại thứ hai là học sinh có sức quyến rũ, giỏi về kết giao với người khác, ngôn ngữ hài hước, làm việc thẳng thắng, hào phóng, đi đâu cũng có thể trở thành nhân vật trung tâm. Loại thứ ba, học sinh có thân thể xuất sắc, bên ngoài xuất chúng, thân hình khỏe đẹp, có duyên với người khác phái, vòng xã giao cực kỳ nổi tiếng. Loại thứ tư, thành tích học tập vượt trội, suy nghĩ thông minh, tiền đồ tương lai vô hạn, người khác không dám khinh thường. Thử hỏi chú là loại nào trong bốn loại học sinh này?

Tống Bảo Quân nhất thời ủ rũ, ngập ngừng nói:

- Đệch…tui, tui một loại cũng đếu phải...

- Chú hiểu rõ thì tốt rồi, muốn thay đổi rất đơn giản, chúng ta chỉ cần trở thành tập hợp của 4 loại này – chung cực học bá (bá vương học đường)!

- Nói như cắn vào đít, ông nghĩ rằng tôi không muốn thế à? Vấn đề là có dễ dàng như vậy sao? Bốn loại học sinh, loại thứ nhất cũng éo cần nghĩ cho mệt, nhà ta không phải loại giàu có gì. Loại thứ hai, tui ngu như vậy, nghèo, ngây ngô, nhụt chí, nghĩ tới cũng không thành được. Thứ ba, thứ tư, haiz, cuối cùng là lâu đài trong mây, như trăng trong nước như hoa trong gương, đơm đó ngọn tre, si tâm vọng tưởng.

- Sai! - Nhân cách hèn mọn lớn tiếng nói: - Chỉ cần chiếu theo kế hoạch của chúng ta, không trở thành học bá cũng khó. Học bá là cái gì? Theo bách khoa toàn thư định nghĩa: Một, giới giáo dục ác ôn; hai, học sinh có thành tích học tập xuất sắc; ba, trường học ác bá, du côn, mất dạy. Ba loại định nghĩa này, chúng ta muốn tất!

- Được... bố nghe mấy người.

Sáu giờ đồng hồ sáng ngày thứ hai, Tống Bảo Quân đúng giờ bị đồng hồ sinh học thức tỉnh.

Buồn ngủ hoàn toàn bị một loại tâm tình không rõ xua tan. Giấc ngủ thời gian vừa phải làm cho thân thể có cảm giác mười phần thoải mái.

Trời vẫn chưa hoàn toàn sáng, đường chân trời tối tăm mờ mịt một mảnh. Xung quanh im ắng không tiếng động, bạn bè cùng phòng vẫn còn ngáy o o.

Mọi khi Tống Bảo Quân cùng bọn họ không có gì khác nhau, vọc máy vi tính đến nửa đêm hai ba giờ sáng, có tiết quan trọng thì tám giờ mới cù nhây rời giường, còn không có tiết quan trọng thì ngủ liền một buổi sáng.

Bất quá hôm nay lại khác, sau này cũng sẽ không còn như thế nữa!

Tống Bảo Quân lăn lông lốc đứng dậy, lưu loát đánh răng rửa mặt, lấy ra áo quần vận động mốc meo, mang một đôi giày thể thao một năm cũng chưa thèm giặt, nhìn mình trong gương, tinh thần phấn chấn lúc trước lập tức sa sút không ít.

Trong gương chính bản thân chân tay gầy yếu, đồ thể thao trên người phảng phất như dưa chua trong bình,nhăn đến nỗi nhìn không ra hình dáng, ánh mắt bàng hoàng chút mất tự tin, đây không phải là thằng otaku còn ‘zin’ lúc trước đây sao?

Thôi thì kệ cha nó vậy, trước đem khí thế nâng lên.

Tống Bảo Quân chui ra ký túc xá, nhẹ chân nhẹ tay xuống lầu, vận động lung tung mấy giây cho nóng người, rồi chậm chạp chạy tới sân vận động.

Thân thể là tiền vốn của học bá nha! Đây cũng là một bộ phận kế hoạch mà đêm qua nhân cách hèn mọn đã lập ra trong giấc mộng.

Không có một bộ thân thể cường tráng, lấy cái gì để tự do phóng khoáng, chỉ điểm sân trường?

Không có gương mặt đẹp trai, làm thế nào hấp dẫn được con gái nhà lành, trở thành một tay sát gái người người ngưỡng mộ?

Khí trời sáng sớm lạnh lẽo, Tống Bảo Quân không thể làm nóng người nhanh được, trên người lập tức nổi lên một trận da gà.

Từ ký túc xá nam khoa tiếng Trung đến sân vận động khoảng 1km tầm đó, còn không có chạy ra ký túc xá hai trăm mét, hắn liền bắt đầu cảm thấy mệt mỏi. Hai cái bắp chân run run, lung lay lắc lư, dường như lá tàn trong gió, bất cứ lúc nào cũng có thể ngã sấp xuống không bò dậy nổi.

Tình cảnh như vậy, Tống Bảo Quân thật muốn xoay người trở về ký túc xá ngủ cho nó lành.

Đột nhiên, từ lầu 2 ký túc xá nữ sinh học viện phát thanh ở đối diện truyền đến một trận âm thanh đùa giỡn. Mấy nữ sinh tóc dài phất phới hướng về phía bà cô quản lý ký túc lên tiếng chào hỏi, dồi dào sức sống thoát ra cửa sắt.

Các cô gái đều mặc quần áo thể thao bó sát người, hồng hồng xanh biếc xanh biếc, ôm trọn chặt chẽ vóc người thanh xuân đẹp đẽ, vòng eo chặt khít, bắp đùi thon dài, tóc thắt bím đuôi ngựa ở phía sau tung tăng trong gió. Một làn hương thơm dễ ngửi theo gió nhẹ sáng sớm chui vào mũi Tống Bảo Quân.

Tống Bảo Quân nhất thời tinh thần đại chấn: Phúc lợi! Đây chính là phúc lợi rèn luyện thể dục buổi sáng a!

------

Ma-cà-bông : trong tiếng Pháp là Vagabond, chỉ kẻ không nhà cửa, không nghề nghiệp lang thang đây đó để kiếm ăn một cách bất chính.


Credit by Vạn Lý Độc Hành - Vô Tận Hỏa Vực - truyenyy

Bạn đang đọc Nguyên Khí Thiếu Niên của Trương Quân Bảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vạn.Lý.Độc.Hành
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 479

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.