Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự tạo nghiệt thì không thể sống.

Phiên bản Dịch · 1716 chữ

Bốn gã nam sinh toàn bộ ngửa mặt lên trời cười ha hả, Trần Uy Liêm nói:

- Chia tay? Cậu nghĩ ra được như vậy thì tôi cũng thua! Rõ ràng không phải là Viên Sương đánh cược thua phải cùng cậu chơi trò tình cảm sao? Có phải hay không cảm giác rất thoải mái a? Hay là để cho mọi người phân tích mổ xẻ xem tim của cậu đã sung sướng thế nào đi, haha? Cậu nói một chút coi ban đầu là thế nào thích Viên Sương, lại bị đùa giỡn vứt bỏ bi thảm như thế?

Một nam sinh khác tên Lục Tú chen miệng nói :

- Còn nữa, cậu hai ngày nay không đi học, có phải trốn ở nhà khóc hu hu đúng không? Haiz, tôi nói cậu làm sao lại ngu xuẩn đến độ đi tin tưởng đại mỹ nữ Viên Sương sẽ thích cậu?

Mặt khác hai tên nam sinh thì đang thấp giọng thảo luận:

- Đùa cho vui đó, người ta chính là đùa bỡn hắn, hắn còn tự cho là đã trải qua một đoạn tình duyên kinh thiên địa khiếp quỷ thần. Thực sự là: Trời làm bậy còn có thể dung, tự tạo nghiệp chướng không thể sống a.

Trần Uy Liêm còn nói:

- Nghe nói cậu mấy ngày nay vay tiền khắp nơi, khiến cho mắc nợ một đống, ngay cả ăn cơm đều không có tiền mua thức ăn.

Mấy nam sinh tiếp tục cười đùa.

Tống Bảo Quân ra sức hắng giọng một cái, chờ các loại thanh âm của bọn họ từ từ nhỏ xuống, mới lắc đầu nói:

- Các cậu không biết, dù cho bị Viên Sương đùa bỡn tình cảm, tôi cũng cam tâm tình nguyện chứ bộ. Dù cho bọn họ cá cược đùa vui lấy tôi ra làm một bộ phận đánh cược, tôi cũng cảm thấy đáng giá. Biết vì sao không?

- Vì sao? - Trần Uy Liêm bất giác truy vấn một câu.

Tống Bảo Quân đúng lúc ngây ra, vẻ mặt nhớ lại, trong mắt lộ ra một tia hồi ức, nói:

- Viên Sương thật đúng là một vưu vật, dung mạo chim sa cá lặn, vóc người thành thục nóng bỏng, khiến người không thể quên. Nghĩ đến mấy ngày nay, tôi cùng cô ấy tay trong tay dạo chơi khắp phố lớn ngõ nhỏ, thêm vào những bữa tối với ánh nến lung linh, cùng hứa sống chết bên nhau, đi hotel vui đùa, chơi nhau đến sung sướng tột cùng. . .

Trần Uy Liêm chợt trợn tròn mắt, cắt đứt lời của hắn:

- Xì tóp, dừng! Cậu vừa mới nói cái gì?

- Tôi nói tôi và Viên Sương đi khách sạn vui đùa a! - Tống Bảo Quân lộ ra vẻ vô tội vạ. Lúc này không đi tát nước bẩn trên người Viên Sương, còn phải đợi tới khi nào?

- Cậu và Viên Sương thuê phòng! ?

Bốn gã nam sinh đồng loạt kinh sợ, ngay sau đó lắc đầu phá lên cười, chế nhạo nói:

- Chỉ bằng cậu cũng cùng Viên Sương thuê phòng? Chúng ta đây cũng có thể trở thành khách quý của Trầm U Đồng. Ha ha ha ha, chém gió vl, tôi thấy Tống Bảo Quân cậu mặc dù ngu có luyện tập, nhưng cũng không đến nỗi không đáng tin cậy như vậy chứ?

Trần Uy Liêm đập bàn nói:

- Tống Bảo Quân! Con đĩ mẹ, thành thật một chút coi! - Hắn cố ý đùa giỡn cho có uy phong. Cơ hồ mỗi người đều cho rằng chỉ cần ở trước mặt Tống Bảo Quân vỗ bàn chửi má nó là một chuyện hết sức bình thường.

- Uy Liêm ca không nên nóng nảy mà dễ ỉa chảy, nghe ta kể một chút đã. - Tống Bảo Quân lơ đễnh, hạ thấp giọng một cách thần bí nói: - Viên Sương được xưng là nữ thần, kỳ thực sinh hoạt cá nhân của nàng thế nào, các ngươi cũng không biết, hầu hết tin tức là do người khác tung tin vịt ra thôi !

- Đệch, vậy thì thế nào?

Tống Bảo Quân nói:

- Viên Sương bề ngoài nhìn qua thì băng thanh ngọc khiết, lẫm liệt bất khả xâm phạm, kỳ thực cũng không phải chuyện như vậy đâu nè. Phần đông người đối với sự vật không có tự mình tiếp xúc hết, đều chỉ có ấn tượng chủ quan, cái ấn tượng chủ quan này thường hay ngăn trở mọi người nhìn sự vật một cách chính xác. Ví dụ như ngôi sao Hồng Kông Zhongxin Johnson, hình ảnh truyền thông thanh thuần thoát tục như vậy, nhưng nếu không bức ảnh của nhiếp ảnh gia đưa ra trước ánh sáng, ai có thể nghĩ tới cô ấy dâm đãng như vậy?

Trần Uy Liêm thanh âm nặng trĩu nói:

- Cậu tới cùng muốn nói cái gì?

Tống Bảo Quân nhìn Trần Uy Liêm một chút, nói:

- Uy Liêm ca bên ngoài lạnh lùng nghiêm nghị, mặt mày anh tuấn, nhưng mà có ai biết trên thực tế trong lòng Uy Liêm ca kỳ thật tràn ngập cô độc kiêu ngạo. . .

Những lời này hoàn toàn là nịnh bợ, trong lòng Trần Uy Liêm cảm thấy hưởng thụ, nhất thời sinh ra vài phần cảm giác tri kỷ, mím môi cố gắng thể hiện sự lãnh khốc giống như Jason Statham, nói:

- Được rồi, lời của cậu có chút ý tứ!

Nhờ vào nhân cách hèn mọn soi sáng đầu óc, xúc giác của Tống Bảo Quân nếu so với lúc đầu thì trở nên nhạy bén rất nhiều.

Quan sát, suy nghĩ cùng phân tích vốn là kỹ xảo sinh tồn quan trọng của " nhân cách hèn mọn ". Nhìn mặt đoán lòng, suy đoán yêu thích của đối phương, từ đó làm ra lựa chọn chính xác, nhằm có thể tốt hơn sống sót tốt hơn.

Toàn bộ trường học chỉ có ba loại học sinh, loại thứ nhất là con quan, con đại gia cùng với con ngoan trò giỏi.

Bọn họ xuất thân phi phàm hoặc là thiên phú xuất sắc đủ để đảm bảo ở trong trường sống một cuộc sống như cá gặp nước. Bọn họ được muôn người trông chờ, muôn vàn hào quang chiếu rọi, chính là "Người hơn người" . Cũng cần chỉ ra là, dù cho trước mắt cuộc sống của sinh viên ưu tú có chút nghèo khó, nhưng bọn hắn dựa vào cố gắng của bản thân để đạt được kiến thức, tương lai rất nhanh sẽ ở trong xã hội tìm được chỗ đặt chân, từ đó trở thành "Quan đời đầu", "Đại gia" mới.

Loại thứ hai là học sinh bình thường, gia cảnh bình thường, học tập không có gì nổi bật, học sinh như vậy chiếm cứ tuyệt đại đa số.

Còn lại loại thứ ba là giống như Tống Bảo Quân - nhân sinh thất bại, nhà nghèo, thành tích thấp kém, hơn nữa còn không chịu tiến bộ, nên ở dưới đáy xã hội.

Bốn nam sinh ở đây đều là học sinh bình thường, nhưng cũng là có một phần tốt hơn so với các học sinh bình thường còn lại, gia cảnh bậc trung, tính tình hướng ngoại, thích đùa giỡn, bởi vậy tụ thành một cái đoàn thể nhỏ chuyên bắt nạt những học sinh khác.

Nhìn xem ánh mắt của bốn người, lúc nào cũng tập trung ở trên người Trần Uy Liêm, giống như Thiên Lôi,Trần Uy Liêm sai đâu đánh đó.

Lại quan sát Trần Uy Liêm, kiểu tóc húi cua cạo ngắn, ăn mặc thì thích màu đậm, nói năng biểu cảm rất thận trọng, cố gắng hết sức thể hiện hình tượng lãnh khốc. Làm như vậy cũng tốt.

Cho nên Tống Bảo Quân nói hắn "Lạnh lùng nghiêm nghị", "Cô độc" vân vân, vừa lúc gãi đúng chỗ ngứa, hắn không đắc ý cũng khó.

Bởi vậy, cho dù Tống Bảo Quân chém gió cái gì, hắn đều nguyện ý cho rằng là thực sự.

Rồi Tống Bảo Quân nói tiếp:

- Nói thật, Viên Sương bên ngoài cố gắng làm cho mình thuần khiết, thực tế là rất thối nát. Các cậu không thấy cô ấy thường lui tới với mấy con hàng kia sao? Lưu đại thiếu, Vương công tử, Tạ soái ca, Dư Tịnh Tử, người như thế mà làm gái nhà lành?... ít nhất ... đếm không dưới hai lần, nếu nói gần son thì đỏ, gần mực thì đen, Viên Sương cùng bọn họ lui tới gần gũi, bản thân có thể tốt cái gì?

Ung dung thản nhiên chụp mũ khó mà lấy xuống cho Viên Sương.

Bốn nam sinh không hẹn mà cùng gật đầu, nói: - Không thể nào đâu? - Giọng nói tràn ngập nghi ngờ, nhưng nét mặt lại tin bảy tám phần.

Tống Bảo Quân bày ra tư thế vừa quạt vừa kể chuyện ( giống như Vi Tiểu Bảo của anh Tinh lúc chém gió đấy), nói:

- Đêm hôm đó tôi và Viên Sương trong uống hai ly rượu vang đỏ ở quán cà phê, tôi thấy sắc trời đã tối, muốn đưa cô ấy trở về ký túc xá. Không nghĩ tới Viên Sương nói thôi, không chịu được đêm khuya cô đơn lạnh lẽo, bèn dẫn tui đến khách sạn Hâm Nguyên bên ngoài phố Hoa Nhài. Lúc đó a, trái tim tui như muốn thoát khỏi lồng ngực.

- Ực ực. . . ( Edit : Ực…)

Cho dù ở căn tin người đến người đi tiếng người ồn ào, vẫn như cũ có thể nghe được cổ họng của bốn gã đực rựa này truyền đến tiếng nuốt nước miếng rõ ràng.

Phố Hoa Nhài cách cổng lớn của giáo khu phía tây chưa tới năm trăm thước, quán bar, khách sạn dày đặc, chỉ đi vài km thì đã có mấy trăm khách sạn, làm ăn cực tốt, thường xuyên đông nghẹt, một phòng cũng khó kiếm, từ trước đến nay bị bọn học sinh gọi đùa là " phố tình nhân " . Viên sương đem hắn dẫn đến nơi này, kết quả cũng có thể tưởng tượng được.


Credit by Vạn Lý Độc Hành - Vô Tận Hỏa Vực - truyenyy

Bạn đang đọc Nguyên Khí Thiếu Niên của Trương Quân Bảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vạn.Lý.Độc.Hành
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 478

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.