Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

ĐỘT PHÁ

Tiểu thuyết gốc · 3189 chữ

Sáng sớm ngày thứ 2 ở tại Bách Ngoại viên, trên một cây cổ thụ ở hoa viên của hậu viện, có một nhóc tử đang ngồi xếp bằng trên một nhanh canh lớn, chẳng ai khác ngoài tiểu gia hỏa Long Phong. Ngày hôm qua, lúc đi thăm thú, hắn đã để ý cây cổ thụ này rồi, hắn nhìn không rõ là cây gì nhưng nó đem lại cho Long Phong một cảm giác thoải mái vô cùng, linh lực trong người vận chuyển điều hòa, khoan khoái. Không cần biết là gì nữa, Long Phong quyết định sẽ thử lên đó luyện công. Vì thế mà sáng sớm, Long Phong đã đánh thức Tiểu Kiên, dặn dò thật kỹ, có ai hỏi gì thì bảo hắn đang ngủ, không được đánh thức, sau đó thì chỉ cần ở quanh khu vực phòng của Long Phong, có gì xảy ra bí mật đến báo cho hắn là được.

Sáng nay, Long Phong đã dậy từ sớm, leo lên cây ngồi đây luyện Ngự Long quyết. Ban đầu hắn chỉ cảm thấy linh khí được hấp thụ vào cơ thể nhiều hơn bình thường mà thôi, do đó hắn không ngừng niệm Ngự Long quyết. Không biết bao lâu sau, dị biến bắt đầu xảy ra. Mái tóc của Long Phong bắt đầu biến đổi, dần dần chuyển sang màu đỏ. Từ màu màu trắng sang đỏ nhàn nhạt, dần dần theo thời gian, càng ngày càng trở nên đậm hơn. Phải biết từ khi sinh ra mái tóc của Long Phong đã là một điều đặc biệt, đó là một mái tóc trắng, nhưng không phải như những lão bất tử râu tóc bạc phơ mà là một mái tóc trắng tựa như kim ngân, khiến cho dung mạo của Long Phong càng lớn càng cuốn hút. Bản thân Long Phong không thể nào biết được điều ấy, xung quanh cũng chỉ có Nhật Nguyệt nhị lão có thể biết mà thôi, và ngay cả nhị lão cũng thất kinh khi thấy tình cảnh này, trong đời 2 lão đã theo Long Lão bao năm, kinh qua hàng trăm trận chiến, gặp vô số cao thủ nhưng mà gặp người khi luyện công màu tóc lại thay đổi mà kèm theo đó là nguồn linh lực vô cùng lớn mà Long Phong mới có gần 4 tuổi mà thôi, quả là yêu nghiệt mà. Nhằm tránh cho người khác biết chuyện Long Phong tu luyện 2 lão đã phục sẵn từ xa để có thể nắm được hết động tĩnh nơi hậu hoa viên, vốn dĩ đã rất tập trung cảnh giới nhưng lại bị dị tượng của Long Phong làm hơi lơ đãng xuýt nữa hét lên không thôi, may mà chợt nhớ ra nhiệm vụ của mình nên đã điều chỉnh lại tinh thần tập trung cảnh giới. Khi này, nơi Long Phong thì hắn đang rất tập trung, vận Ngự Long Quyết hấp thu linh khí xung quanh, cảm giác được đã đạt đến bình cảnh chỉ còn một chút nữa là đột phá, nhưng không hiểu sao mà không thể phá vỡ được bức ngăn cảnh giới ấy. Thu Ngự Long Quyết mái tóc của Long Phong cũng trở lại mái tóc thường ngày, Long Phong suy nghĩ một hồi liền nghĩ ra lý do, có lẽ rằng Tử lôi Cửu thiên chưa luyện được nên chưa thể đột phá lên tầng 3 của Ngự Long Quyết. Mặt trời đã bắt đầu lên, ngẫm rằng mọi người chắc cũng đã dậy nên Long Phong quyết định đi chuẩn bị ăn sáng sau đó sẽ tiến vào sơn mạch, nhảy xuống khỏi cây cổ thụ, Long Phong gọi:

“Nhị lão”

“Tham kiến thiếu gia”

“Đợi sau khi ăn sáng xong, chúng ta sẽ tiến vào sơn động. 2 người các ngươi chuẩn bị đi”

“Tuân lệnh thiếu gia”

Nhị lão biến mất, Long Phong cũng quay lưng trở về phòng chuẩn bị rồi đi ăn sáng. Bữa sáng cũng không có gì khác nhiều so với ở phủ, chỉ là Long Phong cảm thấy nó tươi hơn, ngon hơn so với lúc ở phủ.

“Văn Lão, có vẻ đồ ăn ở đây tươi ngon hơn nhỉ?”

“Tam thiếu gia nói đúng, toàn bộ đều do người trong viên trang trồng cả. Đất ở đây rất tốt, rau củ quả phát triển rất tốt. Đã vậy, mùi vị còn đậm và ngon hơn, lại thanh mát nữa” Văn lão đáp.

“Ra là thế”

“Đây là lần đầu đệ đến nên chưa biết thôi, quả thực dù chúng ta thế gia nhưng mà không phải nhất thiết mọi thứ đều phải mua. Gia gia cùng cha mẹ đều thích ăn đồ được trồng từ Bách Ngoại viên, mọi thứ đều rất ngon.” Long Thiên Kiếm nói.

“Vâng, ca ca. À ca ca, Văn Lão, nay đệ muốn ở trong phòng đọc sách, có gì cần sẽ bảo Tiểu Kiên, nên mọi người đừng làm phiền đệ nhé.” Long Phong thể hiện một nét ngây thơ chết người của một đứa trẻ mới hơn 3 tuổi, khiến khó có ai có thể từ chối.

“Được rồi, nhớ ăn uống đầy đủ, có gì ta sẽ bảo Tiểu Kiên.”

Sau bữa sáng, trở về phòng:

“Tiểu Kiên, lát nữa ta ra ngoài, người không được để ai biết nghe chưa. Đến giờ ăn cứ đi lấy đồ ăn bình thường, có chuyện gì gấp chỉ cần gõ cửa 4 tiếng là ta sẽ biết.”

“Thiếu gia, người đi đâu? Nhỡ xảy ra chuyện gì tiểu nhân thực sự không biết ăn nói thế nào…” Tiểu Kiên đầy lo lắng hỏi.

“Ngươi yên tâm, có người do Gia gia phái theo ta rồi. Ngươi biết vậy thôi và cũng không cho ai biết đấy. Ngươi ra ngoài đi, nhớ lời ta dặn.”

“Vâng, thiếu gia”

Sau khi Tiểu Kiên ra ngoài, Long Phong gọi nhị lão đến.

“Thưa thiếu gia” Nhị lão lại xuất hiện một cách bất thình lình như lần trước.

“Nhật lão sẽ đưa ta đi vào sơn mạch, còn Nguyệt lão ở lại đây, nếu có chuyện gì lập tức báo lại”

“Tiểu nhân đã rõ thưa thiếu gia”

Sau khi dặn dò xong, Long Phong cùng Nhật lão theo cửa sổ nhỏ ra ngoài. Cả 2 thẳng tiến đến sơn động mà nhị lão đã nói. Trên đường đi, Long Phong có thể thấy đúng như lời nhị lão, có rất nhiều loại thảo dược mọc hai bên đường đi, không chỉ đa dạng về các loại mà số lượng các loại cũng rất nhiều. Không khí quả thật trong lành. Đi được một khoảng thời gian, theo sâu vào trong núi, phía trước dần dần xuất hiện một khoảng đất trống, bên cạnh là một con suối nhỏ chảy ra từ một hang động nhỏ sau đó.

“Kia là nơi ngươi nói đến?”

“Đúng vậy thưa thiếu gia, người cứ đi vào bên trong, lão nô ở bên ngoài, có gì người cứ gọi”

“Được rồi.”

Dứt lời, Nhật lão biến mất, Long Phong tiến thẳng vào động, cửa vào không rộng lắm, lối đi cũng vậy chỉ vừa hai người đi song song, nhưng càng đi sâu lối đi càng mở rộng, đi được hơn trăm bước thì trước mặt Long Phong hiện ra một cái động rộng lớn. Long Phong không thể nào tin vào mắt mình nữa, cảnh tượng trong này thật là quá sức tưởng tượng, vòm động cao vút khoảng 20m, xung quanh đầy những nhũ đá lấp lánh, với muôn hình vạn trạng, thấp có cao có, nhỏ có lớn có,.. trông thật là đẹp mắt. Chính giữa động là một trụ đá lớn, nhưng không quá cao, lại có các bậc đá đi lên, khiến cho Long Phong cảm thấy rất kỳ lạ, tựa như có ai đã tạo nên vậy. Tiến lại gần, trụ đá tỏa ra khí tức kì lạ, khiến Long Phong có cảm giác như nó đang gọi mình, bước lên các bậc đá, bước từng bước một, mỗi một bước lên cao thì linh lực trong người Long Phong mỗi lúc lại càng bạo động. Bậc thứ 9, bậc cuối cùng, không hiểu vì sao, như có điều gì đó kêu gọi, Long Phong liền ngồi xuống, xếp bằng, vận Ngự Long Quyết. Ban đầu mọi thứ dường như rất bình thường, nhưng khi bắt đầu luyện khẩu quyết Tử lôi Cửu thiên thì dị tượng bắt đầu xảy ra. Trên đầu Long Phong, từ những nhũ đá trên vòm động, từng dòng linh khí tuôn trào, bị hút về phía cơ thể Long Phong, lúc này toàn thân Long Phong bắt đầu sáng bừng lên, Long Phong có cảm giác toàn bộ cơ thể, mọi vị trí, bộ phận đều bắt đầu hấp thu linh khí trong động, vận chuyện khắp cơ thể, qua mọi kinh mạch, các ngũ quan như hòa với mọi thứ xung quanh. Long Phong có thể cảm nhận được từng chú cá nhỏ bơi dưới dòng suối bên cạnh, từng con nhện chăng tơ trong các ngõ ngách của sơn động, từng giọt nước nhỏ xuống từ các nhũ đá.

Mọi thứ không dừng lại ở đó, sau khi hấp thu một khoảng thời gian, các dòng linh khí từ các nhũ đá dần mờ đi, thay vào đó các tia lôi điện bắt đầu xuất hiện, ban đầu tí tách như tia lửa nhỏ, dần dần lớn lên. Đây không phải tia lôi điện bình thường, chúng có màu tím pha lẫn màu đen, khiến rất khó phân biệt. Ngay lúc này, Long Phong hô lớn đồng thời đánh ra một chưởng lực về phía trước:

“Tử lôi Cửu thiên, thức thứ nhất: Tử lôi bộc diệt”

Theo hướng chưởng lực, 5 tia lôi điện từ 5 đầu ngón tay của Long Phong đánh ra phát nát nhũ đá trước mặt. Lúc này, Long Phong vẫn nhắm nghiền hai mắt nhưng hắn có thể cảm nhận lực công phá của chiêu vừa rồi cực khủng khiếp, hắn cảm nhận được đá vỡ thành từng mảnh nhỏ, văng ra tứ phía. Như đã ngộ được thức thứ nhất của Tử lôi Cửu thiên, Long Phong tiếp tục vận thức thứ, tập trung linh lực trong cơ thể, điều hòa từng dòng lôi điện đã hấp thụ từ nhũ đá, điều vận đến từng kinh mạch, bộ phận trong cơ thể.

“Tử lôi Cửu thiên, thức thứ 2: Lôi quyền thiên phá”

Tay phải Long Phong đánh ra một quyền, từng dòng lôi điện bao phủ lấy cánh tay Long Phong, sau đó theo quyền lực mà phóng ra, phá nát 5 nhũ đá nối tiếp nhau rồi khoét sâu một lỗ trên vách động. Sau khi nghe được những tiếng nổ bên trong sơn động, lại kèm theo uy áp kinh người, Nhật lão bên ngoài động nhanh chóng phi thân tiến vào, nhưng khi không thấy ai chỉ có mình Long Phong xếp bằng trên trụ đá, thì yên tĩnh quan sát, vừa hay thấy được “Lôi quyền thiên phá” của Long Phong, nhìn thấy quyền này Nhật lão cũng thất kinh. Trên đại lục này, mỗi người theo luyện võ đạo thì đều tu luyện cho mình một võ kĩ riêng, ngoài ra sẽ tu luyện thêm một số loại như thân pháp, bộ pháp,…để phụ trợ, nhưng đây là lần đầu tiên lão thấy một người đánh ra quyền pháp lại còn kèm theo lôi thuộc tính, thường sẽ chỉ có Pháp sư mới có thể điều khiển các nguyên tố, theo đó có các nguyên tố cơ bản là: Hỏa – Thổ - Thủy – Phong, ngoài ra còn có các biến dị nguyên tố: quang – ám – lôi – băng. Đó là các hệ nguyên tố chính ở nơi hạ vị diện này. Và một người theo võ đạo lại có thể mang thuộc tính vào chưởng lực thì chỉ có thể là Võ Pháp song tu, trên đại lục này người có khả năng Võ pháp song tu cực kì hiếm thấy, đã vậy còn mang theo biến dị thuộc tính là lôi thuộc tính, thuộc tính cực kì hiếm có nữa. Đúng là yêu nghiệt mà, không biết sau này sẽ thành cái gì đây. Cảm thán một hồi, Nhật lão sau khi chắc chắn không có gì ảnh hưởng tới tiểu yêu nghiệt thiếu gia kia thì lập tức lui gia ngoài.

Sau khi hoàn thiện lĩnh ngộ được Tử lôi Cửu thiên nhị thức, Long Phong mừng rỡ không thôi. Trong lòng tràn ngập niềm sung sướng, đang định bước xuống thì chợt cảm giác được có cái gì đó níu kéo hắn lại, không hiểu là điều gì nhưng chỉ thấy trong lòng hắn chợt động, muốn tiếp tục đột phá lên tầng thứ 3 của Ngự Long Quyết. Trong cuộn da thú ghi chép về Ngự Long Quyết không hề nói rõ về cách đột phá các tầng, nhưng sau khi lĩnh ngộ được tầng 1 và 2 Ngự Long Quyết Long Phong đã tự hiểu rằng muốn đột phá thì nên tảng phải chắc và nền tảng đó chính là linh lực và lực lượng nhục thể. Như ở tầng 1, luyện thành giúp thân thể Long Phong trở nên khỏe khoắn hơn nhiều, đối với những đứa trẻ cùng lứa hắn cũng có phần khác xa, cao lớn hơn, khỏe khoắn hơn. Nhìn vào sẽ ít ai tin hắn mới chỉ qua tuổi thứ 3. Đó chính là cái khác biệt của tầng thứ 1 Ngự Long Quyết mang đến cho hắn. Sang tầng 2, không chỉ tiếp tục gia trì thân thể cho Long Phong mà còn giúp hắn có thể hấp thụ linh khí xung quanh, biến đổi thành linh lực bên trong cơ thể, các kinh mạch của hắn cũng vận hành linh thông, hấp thụ linh lực tốt hơn, điều hòa dễ dàng… Vậy liệu giờ có thể đột phá lên tầng 3 hay không? Long Phong do dự suy nghĩ,..

“Liều xem sao!” Long Phong tự nhủ và bắt đầu ngồi xuống luyện khẩu quyết tầng 3 Ngự Long Quyết. Tầng 3 này theo như ghi chép thì là khai mở thứ nguyên, tiếp tục gia trì nhục thể và linh lực trong cơ thể, tiếp đó sẽ là tam thức và tứ thức của Tử lôi Cửu thiên. Tam thức và tứ thức thì Long Phong đã biết, đều là võ kĩ, còn khai mở thứ nguyên kia thì không rõ là gì… Kệ đi.

Vừa vận Ngự Long Quyết linh khí từ các nhũ đá trong sơn động lập tức như dòng suối chảy vào cơ thể Long Phong, không hừng hấp thụ, vận chuyển linh khí khắp cơ thể, cũng như tích tụ linh lực trong người, Long Phong cảm giác được đang có biến hóa trong cơ thể. Ban đầu khi luyện thành tầng 1 và 2, Long Phong không thể biết được linh khí hắn hấp thụ biến đổi thành linh lực rồi tích trữ ở đâu, nhưng bây giờ khi bắt đầu luyện tầng thứ 3, hắn đã cảm giác được trong nội thể của mình đã bắt đầu có thay đổi, mọi linh khí hấp thụ được liền theo các kinh mạch tuồn về như thác, tụ hợp lại với nhau tại đan điền, dần dần hòa quyện với nhau, hình thành một kết tinh nhỏ. Phải biết rằng, ở con đường võ đạo này không từ Võ sư trở lên thì không thể hình thành kết tinh, nơi có thể tích tụ linh lực nhiều hơn so với những người có cảnh giới dưới Võ sư. Yêu nghiệt? Chả có nhẽ lại đột phá sao? Một lúc 2 đại cảnh giới??? Thật không thể tin được. Không dừng lại ở đó, Long Phong còn cảm nhận được trong cơ thể mình còn có điều gì đó khác biệt hơn. Tạm ngưng Ngự Long Quyết, Long Phong tiếp tục nhắm mắt ngưng thần, bỗng nhiên hắn xuất hiện tại một bãi cỏ rộng lớn, hay phải nói là thảo nguyên đây. Xung quanh chỉ có cỏ mà thôi, không có ánh mặt trời, chỉ có một khối cầu lớn bay lơ lửng giữa không trung tít trên cao, hắn cũng chỉ có thể nhìn thấy mà thôi chứ chẳng thể nào vươn tới. Chẳng lẽ kia là kết tinh của ta? Long Phong tự hỏi mình, còn đây là nơi nào? Chẳng lẽ lại là….THỨ NGUYÊN? Nếu đúng thì thứ nguyên này là gì đây? Long Phong đi lại trong đây một khoảng thời gian không thấy điểm đầu điểm cuối, cũng không biết ra thế nào,…bỗng dưng có tiếng gọi lạ bên ngoài, khiến hắn bừng tỉnh. Mở mắt ra thì thấy mình vẫn ở trong sơn động kia, nhưng trước mặt hắn xuất hiện một…một con rồng. Là rồng sao???? Long Phong thất kinh.

“Tên nhóc kia? Ngươi là ai?”

“Ta là Long Phong”

“Long Phong? Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?”

“Năm nay ta mới 3 tuổi?”

“3 tuổi? Ngươi thích chết không mà dám nói láo hả?” con rồng kia quát lên.

“Ta nói dối ngươi làm gì, ta mới có 3 tuổi thôi à.” Vừa nói Long Phong vừa làm ra bộ mặt của một nhóc con sợ hãi nhưng vô cùng đáng yêu. Nếu có ai nhìn thấy cảnh này chắc hộc máu với cái vẻ mặt kia mất. Nhưng với con rồng trước mặt thì khác.

“Ngươi chọn nhầm người để tỏ ra đáng yêu rồi.” Con rồng kia gầm lên một tiếng, uy áp phát ra khiến Long Phong bay từ trụ đá xuống văng ra xa hơn 5m, nếu không phải hắn luyện Ngự Long Quyết thì chắc hắn đã đi gặp cụ tổ từ lâu rồi. Miệng phun ra một ngụm máu, Long Phong chật vật ngồi dậy, dựa vào một nhũ đá phía sau lưng. “Ngươi có nhất thiết phải làm thế không? Ta liệu nói dối ngươi được gì? Mà ngươi xem ta có đủ khả năng để làm ra điều gì ảnh hưởng đến ngươi? Mỗi một tiếng gầm của ngươi xém làm ta mất mạng rồi”. Long Phong than vãn kêu lên.

“Tên tiểu tử nhà ngươi cũng giỏi lắm, chịu được tiếng gầm của ta. Với người bình thường thì đã chết rồi đấy.” Con rồng kia lên tiếng. “Được rồi, cho là ngươi 3 tuổi đi, vậy ngươi đang luyện cái gì mà khiến một đứa trẻ như ngươi lại có uy áp quá lớn đến vậy?”

Long Phong suy nghĩ một hồi, dù rằng có nói thật chắc gì con rồng chết dẫm kia đã biết những gì chứ. Thôi cứ liều nói thật, chứ nói dối mà để nó biết thì chết chắc không có cơ hội làm cường giả nữa.

“Ta đang luyện Ngự Long Quyết?”

“Ngự Long Quyết? Làm sao, làm sao lại có thể? Ngươi nói thật chứ?”

Bạn đang đọc Ngự Long Công tử sáng tác bởi sunnang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sunnang
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.