Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

QUÁ KHỨ VÀ TƯƠNG LAI

Tiểu thuyết gốc · 1906 chữ

"Tác đây, đợt nghỉ lễ rồi bận quá, đơn vị trực chiến nên nhiều việc, đã thế phê pha mấy ngày liền không thể đăng đúng, chư vị thứ lỗi"

Con rồng kia tỏ vẻ ngạc nhiên, kinh ngạc hướng Long Phong hỏi dồn dập. Đột nhiên ánh mắt nó lướt qua tay trái của Long Phong, chợt dừng lại nơi giới chỉ của Long Phong, nhìn kỹ một chút… Bất chợt con rồng cười lớn:

“Cuối cùng ta cũng đợi được, ta cũng đợi được rồi,…hahahahaha…”

Long Phong đơ người không hiểu chuyện gì xảy ra, và cũng thắc mắc tại sao một lúc như vậy rồi với những gì xảy ra trong đây đáng lẽ ra Nhật lão phải biết chứ? Đang nghi hoặc cùng với nỗi sợ đang dâng lên trong lòng, thì con rồng ngừng cười nói với Long Phong:

“Ngươi không phải sợ hãi và cũng đừng nghĩ đến bên ngoài có thể biết, ta đã phong bế sơn động này rồi, bên ngoài không thể nghe thấy bất kì tiếng động gì do ta và người phát ra cả, dù có truyền âm cũng vô ích thôi. Trên tay ngươi là Long đầu Giới chỉ có đúng không?”

“Đúng vậy. Tại sao, tại sao ngươi biết?” – Long Phong bối rối đáp lại.

“Điều này ta sẽ dần dần kể cho ngươi. Trước tiên, ta tự giới thiệu ta tên Long Mãnh, đại hoàng tử của Long tộc tại Thượng vị diện. 1 vạn năm rồi, ta đã đợi 1 vạn năm để gặp được Kẻ được chọn. Thật là không uổng công ta mà. Hahaha”

“ Kẻ được chọn ư? Là ta ư? Sao có thể? Ta mới chỉ là tên nhóc 3 tuổi” Long Phong nghi hoặc hỏi.

Bất chợt một tia sáng lóe lên, con rồng Long Mãnh trước mắt biến mất, một nam tử xuất hiện trước mặt Long Phong, cao trên 1m8, thân hình cân đối, chuẩn một lãng tử khiến hàng vạn cô gái mê mẩn.

“Thế này nói chuyện cho nó thuận tiện nhỉ? Ngươi ngồi xuống, ta sẽ kể cho ngươi nghe.”

Long Mãnh tới cạnh Long Phong, ngồi xuống và bắt đầu kể:

“1 vạn năm trước, lúc ấy ta vẫn còn đang ở Thượng vị diện, tại đó gồm nhiều tộc khác nhau nhưng lớn mạnh nhất thì có Long Tộc, Hắc Long Tộc, Hồ Tộc, Quỷ Tộc, ngoài ra còn có Lục đại môn phái nữa. Tuy nhiên sau này người thành tài rồi tìm hiểu cũng chưa muộn. Chắc ngươi có để ý là ta kể Long Tộc và Hắc Long Tộc. Trong loài rồng chúng ta thì chia làm 2 dòng tộc như trên, một bên là Long Tộc theo võ đạo, tu luyện chân chính để vươn đến đỉnh cao, còn Hắc Long Tộc lại theo con đường Ma đạo, tu luyện thông qua chém giết mà nên. Chúng ta là kẻ thù không đội trời chung với nhau. Năm đó, ta đang đi lịch lãm tu luyện thì nhận được vạn dặm trở về bộ tộc, ta ngay lập tức quay về nhưng đã quá muộn. Long Tộc của ta đã bị Hắc Long Tộc bắt tay với Quỷ tộc ám hại, trên dưới tuyệt diệt, hàng vạn Long Tộc nhân bị giết không có ngoại lệ, cả người già lẫn trẻ nhỏ,… Tất cả, tất cả đều bị diệt sát! Ta không rõ làm sao chúng có thể làm được thế vì thực lực của chúng ta chẳng hề yếu một chút nào. Vạn năm qua ta vẫn luôn suy ngĩ mà không ra.

Lúc ta quay về, đang kiểm tra liệu có cơ may nào có tộc nhân còn sống hay không thì bị bọn Hắc Long Tộc cùng Quỷ tộc phát hiện, giao chiến một lúc thì ta bị chúng áp đảo, ta đành phải bỏ chạy, chạy đến điện thờ của Long Tộc chúng ta thì đã nhìn thấy một đoạn huyết tự ghi rằng: “Nhân Long xuất thế, thần cản diệt thần, ma cản diệt ma. Ngự Long yếu quyết, Long đầu giới chỉ, xưng bá tứ phương”. Sau đó bọn địch nhân cũng truy sát đến và đánh ta trọng thương, ta đã liều mình chạy xuống Trung vị diện nhưng đề phòng bất chắc chạy tuốt xuống tận hạ vị diện này,… Lúc xuống đến nơi đây, ta bị thương rất nặng, ngã xuống dòng sông nhỏ rồi bị đưa đến đây. Khi tỉnh lại thấy linh khí nơi khá tốt nên quyết định ở lại nơi này. Thật không ngờ đến giờ đã 1 vạn năm rồi.”

Long Mãnh cảm thán rồi tiếp tục nói: “Có lẽ ngươi rất nghi hoặc sao chỉ vì một câu nói của ngươi mà ta tin đúng không? Ta không chỉ dựa vào câu nói ấy, ta cảm nhận được lực lượng trong cơ thể ngươi, một tên nhóc năm nay mới 3 tuổi đã đạt cảnh giới Võ Huyền, lại còn là Ma Võ song tu Lôi thuộc tính. Thật là yêu nghiệt mà. Tiếp nữa, khi ngươi vận Ngự Long Quyết mái tóc của ngươi từ trắng chuyển sang đỏ, và cuối cùng đó là Long đầu giới chỉ. Trên cả Hạ vị diện này, suốt vạn năm qua ta đi tìm kiếm khắp nơi nhưng không có một ai biết gì về Long đầu giới chỉ này, có chăng cũng chỉ toàn đồ giả. Long đầu giới chỉ không phải chỉ là một cái giới bình thường mà đó là không gian giới chỉ mang trong nó khí tức của loài rồng. Khi vừa nhìn thấy nó ta đã cảm nhận được một luồng khí tức cường đại của Long tộc chúng ta”

Long Phong từ nãy đến giờ chỉ im lặng ngồi nghe, vẫn còn mông lung chưa hiểu hết: “Quả thực ta chưa hiểu hết, nhưng ngươi tìm thấy ta thì sao? Ta và ngươi đâu có liên quan gì đến nhau?”

“Ha ha ha, đúng đúng, chúng ta chẳng liên quan gì đến nhau cả, nhưng nếu có ta giúp đỡ ngươi thì ngươi sẽ không phải sợ gì cả. Hơn nữa ta còn có thể giúp ngươi tu luyện ma pháp cũng như các công pháp khác”

“Thật tốt như vậy? Nhưng chắc chắn không phải là giúp đỡ không thôi đúng không?”

“Đúng vậy. Ta sẽ giúp đỡ ngươi tu luyện, chỉ cho ngươi mọi điều ta biết, ta cũng sẽ bảo vệ ngươi nhưng chỉ khi ngươi gặp nguy hiểm đến tính mạng. Tuy nhiên, khi ngươi đạt đến Võ Quân, ngươi sẽ cùng ta đi lên Trung vị diện, tu luyện trên đó để đến khi ngươi đạt Võ Thánh thì sẽ đi lên Thượng Vị diện giúp ta báo thù”

Long Phong tròn mắt ngạc nhiên trước những lời Long Mãnh nói.

“Ngươi không đùa ta chứ? Võ Quân, Võ Thánh? Ngươi có biết ở nơi Hạ vị diện này tu luyện đến Võ Vương đỉnh phong đã đều là những lão tổ tông trấn quốc không? Mà cũng chỉ đếm đc trên đầu ngón tay mà thôi. Huống hồ là đến Võ Quân”

Long Phong lắc đầu nói. Long Mãnh thì cười lớn:

“Có ta ở đây ngươi không phải lo, ta thấy được ở ngươi có một tiềm lực rất lớn, chỉ cần ngươi nghe lời ta và đồng ý với ta thì mọi chuyện sẽ không có gì là không thể. Thế nào?”

Long Phong nghi hoặc, suy nghĩ một hồi, nghĩ đi nghĩ lại thì nếu không đồng ý thì sẽ chết mà chẳng ai hay, ý niệm cường giả trên vạn người sẽ đi tong, còn đồng ý thì cũng chưa chắc là không có lợi, quyết ý!

“Được, ta đồng ý với ngươi”

“Tốt tốt, giờ ngươi đưa tay trái ngươi ra, úp vào tay ta, hãy nhớ những lời ta nói”

Long Phong liền làm theo.

“Ta, Long Phong nguyện cùng Long Mãnh kết giao ước, kẻ nào phản bội giao ước, trời đất bất dung”

Long Phong ghi nhớ từng lời.

“Ngươi nhớ hết chưa?”

“Nhớ rồi”

“Vậy làm thôi”

Sau đó cả hai cùng đồng thanh nói:

“Ta, Long Phong nguyện cùng Long Mãnh kết giao ước, kẻ nào phản bội giao ước, trời đất bất dung”

“Ta, Long Mãnh nguyện cùng Long Phong kết giao ước, kẻ nào phản bội giao ước, trời đất bất dung”

Sau khi dứt lời, nơi hai bàn tay hiện lên một vòng sáng màu vàng tỏa ra bao trùm lấy rồi dần dần nhỏ lại, nhỏ lại rồi biến mất.

Lúc này, Long Phong điều hòa linh lực kiểm tra cơ thể thì không thấy gì bất thường cả. Long Mãnh cảm nhận được liền nói:

“Ngươi yên tâm, đây chỉ là giao ước đồng minh thôi. Chỉ khi ngươi phá bỏ giao ước thì sẽ bị trừng phạt và nếu 1 trong 2 ta chết thì người kia cũng vậy, chỉ khi cả đều đồng ý hủy giao ước thì mới kết thúc”

Nghe xong, mắt Long Phong giật giật liên hồi:

“Sao ta nghe có vẻ như giống giao ước chủ tớ của Thuần thú sư với Ma thú của mình vậy?”

“Nghe thì có vẻ là thế nhưng giao ước chủ tớ kia là của người và ma thú, cả 2 cùng có lợi, khi người hoặc ma thú tiến cấp thì ma thú hoặc người đều được hưởng lợi theo đó, tuy nhiên, giao ước của chúng ta là đồng minh, chúng ta vẫn là mình không ai được hưởng lợi gì từ sự thăng tiến của đối phương, nhưng ta sẽ làm theo những gì ta nói, giúp ngươi tu luyện, còn ngươi chỉ cần giữ đúng lời hứa là được.”

Lờ mờ hiểu được sự khác biệt, Long Phong nhẹ nhõm đc phần nào.

“Tiện nói đến Thuần thú sư, khi ngươi hoàn thành lễ trưởng thành, ta sẽ đưa ngươi đi kiếm Ma thú cho ngươi. Tiếp nữa, từ bây giờ ngươi không cần phải tu luyện để đột phá cảnh giới, cứ tiếp tục tu luyện cho cảnh giới hiện tại thật vững, tu luyện võ kỹ cùng ma pháp cho thuần thục đi. Với cảnh giới của ngươi hiện tại, ta nghĩ đồng lứa chẳng tên nào làm gì được ngươi đâu. Sau này khi có ma thú rồi hãy tiếp tục tăng tiến.”

Long Phong một lần nữa trợn tròn mắt. Ma thú ư? Nghe nhầm không? Chỉ có những võ giả cao cao tại thượng mới có khả năng có ma thú chiến đấu, vậy mà qua lễ trưởng thành, hắn đã có ư?

“Thật…thật sự ta có thể có ma thú cho riêng mình sao?”

“Ha ha ha, chắc chắn là có thể, 3 năm sau hẹn gặp lại ngươi, khi đó ta sẽ nói cho ngươi biết nhiều hơn.”

Long Mãnh dứt lời, biến trở lại bản thể một con rồng, một cong rồng màu trắng, có sừng hươu, đầu sư tử, có 4 chân, không có cánh… Sau đó biến mất.

Long Phong điều khí, bình tĩnh lại, nghĩ lại những chuyện trong phút chốc. “Nếu quả thực tốt như vậy thì tội gì ta không nhận. Cứ nghe lời con rồng chết dẫm đó đã.” Long Phong cất tiếng gọi:

“Nhật lão”

“Có lão nô”

“Chúng ta về thôi”…

Bạn đang đọc Ngự Long Công tử sáng tác bởi sunnang

Truyện Ngự Long Công tử tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sunnang
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.