Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Long chi nộ

Tiểu thuyết gốc · 1985 chữ

Ước gì mấy đứa đọc truyện nó chịu khó cho mình 1 like :))


Không biết đã qua bao lâu, quả cầu nguyên tố bạo loạn dần ổn định lại; chúng lấy Quang - Ám song hệ nguyên tố chuyển động theo dạng Thái Cực làm trung tâm; Ngũ hành cùng Thiên tượng thất nguyên tố xoay quanh như quần tinh phủng nguyệt; bao bọc ngoài cùng là Thời gian - Không gian hai chủng nguyên tố đang không ngừng thu hẹp, nén đọng các nguyên tố bên trong khiến chúng chuyển động tạo cân bằng với nhau. Ở trung tâm của quả cầu, nơi giao thoa của Quang - Ám hai nguyên tố lúc này lại đang tồn tại một chấm sáng nhỏ; mà nếu quan sát kĩ hơn sẽ thấy đó là một tiểu Linh hồn - một linh hồn đã vượt qua cơn cuồng phong bạo loạn nguyên tố như một kì tích: chính là Linh hồn của Đỗ Hoàng Thiên Phong. Chỉ thấy lúc này Linh hồn hắn đang nhắm chặt 2 mắt, vẻ mặt an tường như đang ngủ nhận sự rèn luyện cuối cùng sau khi cân bằng thành công các nguyên tố, hoàn thành Niết Bàn dục hoả.

                      ********

Châu Phi đại lục - Somalia - Vương thành - Vương gia

Trong một gian bí thất, một trung niên nhân đang cung kính khom lưng đứng trước một cánh cửa sâu trong mật thất, hình ảnh này nếu để cho người dân trong thành thấy thì có lẽ họ sẽ bị doạ cho ngu ngốc luôn vì trung niên nhân kia ko phải hạng vô danh mà là Vương gia gia chủ Vương Tốn - kẻ đứng đầu Vương gia - một trong bảy thế lực cự đầu của tân Thế kỉ (là từ lúc tu chân giả xuất hiện nhé), kẻ chỉ cần giậm chân cũng có thể làm rung động cả Châu Phi đại lục; vậy mà giờ lại có kẻ khiến hắn phải cung kính khom lưng.

- Đại nhân, người của ta phái đi đã hoàn thành nhiệm vụ, nội ứng báo về toàn gia tên Long tổng sắp phát điên lên vì không cứu được thằng nhóc đó

- Không có vấn đề gì chứ?

Trong phòng có một âm thanh hơi the thé như tiếng rắn hỏi lại

- Người ta phái đi đều là tử sĩ, sau khi hành động dù thành hay bại đều sẽ tự sát, hơn nữa chúng còn có Hủ Cốt tán, đảm bảo sẽ không lưu lại gì...Chỉ là...

- Chỉ là...?

Giọng họ Vương có phần hơi run rẩy

- Chỉ là người của ta báo lại toàn bộ Thần Long đảo cùng hơn trăm km xung quanh đã bị biển lửa bao bọc suốt vài ngày chưa tắt...

- Lửa gì?

- Là một loại lửa màu xanh tím, không có khói, hơn nữa không bị nước biển dập tắt nên có lẽ không phải phàm hoả...

Trong phòng không có tiếng đáp lại khiến cho mật thất trở nên tĩnh lặng. Sự tĩnh lặng khiến cho Vương Tốn đứng khom lưng ở cửa càng căng thẳng, tuy vậy nhưng hắn cũng không dám tự ý phá vỡ sự tĩnh lặng đó vì hắn sợ, sợ kẻ trong sau cánh cửa kia, người khác không biết sự kinh khủng của kẻ kia nhưng hắn đã đc lĩnh hội đầy đủ để khiến hắn không dám có bất cứ điều gì bất kính. Từng giây từng giây trôi qua với Vương Tốn lúc này như là cả Thế kỉ vậy, mồ hôi đã trên người hắn lúc này đã thấm ướt cả khuôn mặt cùng tấm áo bào nhưng hắn cũng không dám động để lau đi, hắn lúc có cảm giác như đang bị một con độc xà nhìn chằm chằm vào, chỉ cần hắn có một động tác dư thừa sẽ ngay lập tức phải trả giá đắt. Trầm mặc một khoảng thời gian dài, tiếng nói từ trong phòng phá vỡ sự im lặng:

- Là Niết Bàn hoả...Thằng bé chưa chết, người của ngươi thất bại..,

Nghe vậy thân thể Vương Tốn lập tức run mạnh, sắc măth trắng bệch quỳ phục xuống:

- Đại nhân...

- Lần này không phải do ngươi, lui đi, ngoài ra chuẩn bị cho tốt chịu bọn chúng trả thù...

Vừa nghe vậy Vương Tốn như được đại xá nhanh chóng vái tạ rồi ra khỏi mật thất. Vương Tốn vừa đi khiến cho nơi này càng trở nên lạnh lẽo. Qua một lúc lâu trong phòng lại có tiếng lẩm nhẩm:

- Thức tỉnh Phụng Vương huyết sao...thú vị rồi đây...

                  **********

New York - Tập đoàn Thiên Long

Hôm nay vốn là ngày đi làm tuy nhiên lúc này cả toà nhà chọc trời này lại ngập trong không khí căng thẳng, toàn bộ toà nhà đc bảo vệ kín mít cả trên trời lẫn trong lòng đất bởi các siêu thế lực như Cổ Võ giả, Dị Năng, Ma pháp sư cùng hàng vạn các loại thiết bị hiện đại nhất, có thể nói ở nơi này lúc này cho dù một con kiến cũng khó mà bò lọt. Tất cả những điều đó đều vì Long thiếu chủ Đỗ Hoàng Thiên Phong bị ám sát bởi 1 trong 7 thế lực cự đầu - Vương gia. Đây không chỉ là hành động vũ nhục Long tổng mà còn là vũ nhục Thiên Long điện, là ngòi nổ khai chiến phá vỡ thế cân bằng hiện tại của Tân Thế kỉ. Đang quan sát toàn bộ quang cảnh bên ngoài từ trên sân thượng của toà nhà lúc này là một nhóm người, dẫn đầu đúng là Long tổng Đỗ Hoàng Thiên Nguyên, bên cạnh là tứ đại phân điện chủ dưới cùng Tả - Hữu hộ pháp, cùng một số nhân vật cao tầng, trưởng lão. Chỉ thấy lúc này đang có một lão giả tóc bạc đang nói:

- Điện chủ, người của ta đã tập hợp đầy đủ, có phải chúng ta nên bắt đầu...?

Lên tiếng là Đại trưởng lão - Tu chân giả mạnh nhất dưới Đỗ Hoàng Thiên Nguyên, năm nay đã ngoài thất tuần (70 tuổi)

- Bên kia có động tĩnh gì mới không?

- Bẩm, Thiếu chủ chưa có động tĩnh, tuy nhiên Vương gia ngược lại là có

- Chỉ là giãy chết mà thôi...trở lại phòng họp

Đỗ Hoàng Thiên Nguyên cười khinh thường chấm dứt cuộc trò chuyện. Nghe hắn nói vậy, mấy người phía sau cũng không lên tiếng nữa, họ tin nếu Điện chủ đã nói vậy tức là đã có sắp xếp riêng, họ chỉ cần im lặng mà nghe theo là được. Trong phòng họp chiếm toàn bộ diện tích hơn ngàn mét vuông của tầng 50 lúc này đã đứng đầy người, có già, có trẻ, nam có, nữ có,...Tiếng bàn luận, tiếng tranh cãi lúc này cũng chẳng khác một cái chợ là bao, nhưng tất cả chỉ xoay quanh một chủ đề: Long thiếu bị ám sát. Và nó chỉ chấm dứt khi đoàn người Đỗ Hoàng Thiên Nguyên bước vào

- Ngồi cả đi....

Sau khi đã đến vị trí của mình, hắn lên tiếng. Chờ người bên dưới ổn định hết, xác định không thiếu ai, hắn bất ngờ ra lệnh:

- Tả hộ pháp bắt lại Bát trưởng lão, Thất trưởng lão ngoại môn; Hữu hộ pháp bắt lại Dị Năng đường Từ chấp sự cùng Lương chấp sự. Đại trưởng lão, phiền ngài trấn trụ Thủ tịch trưởng lão ngoại môn giúp ta...

Mệnh lệnh vừa ra, ba người kia đã động, trong khi mọi người trong phòng còn chưa hiểu chuyện gì thì bốn trong năm kẻ bị điểm tên đã bị bắt, chỉ còn Thủ tịch trưởng lão ngoại môn Hoắc Khải cùng Đại trưởng lão Ngôn Hành vẫn đang giằng co. Nhìn hai lão giả đang giằng co, Đỗ Hoàng Thiên Nguyên cũng khá ngạc nhiên vì không nghĩ tới một Địa Hoàng cửu tinh như Đại trưởng lão lại bị ngăn lại, hơn nữa còn mơ hồ bị áp chế, như vậy tên Hoắc Khải ít nhất phải là nửa bước Thiên Tôn. Không muốn nhìn cục diện rắc rối này kéo dài xuống, Đỗ Hoàng Thiên Nguyên quyết định tự ra tay trấn áp Hoắc Khải; mà ở bên kia đang bị Đại trưởng lão bám riết lấy là Hoắc Khải lúc này vừa thấy Đỗ Hoàng Thiên Nguyên động liền cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt, ngay từ lúc ĐH Thiên Nguyên ra lệnh hắn đã biết hành động của bọn hắn đã thất bại, điều duy nhất hắn cần lúc này là phải tìm mọi cách thoát khỏi đây, hoặc giả như có bị bắt thì cũng phải giúp chủ nhân bảo mật kế hoạch...Nghĩ đến đây hắn liền toàn lực bứt ra khỏi Đại trưởng lão, xoay người phóng về phía mặt kính gần nhất...Tuy nhiên, tất cả đã muộn, vì Đỗ Hoàng Thiên Nguyên lúc này đã đến sau lưng Hoắc Khải, chỉ thấy hắn nhẹ nhàng đưa tay phải chụp lên đỉnh đầu Hoắc Khải đã dễ dàng phong bế linh lực, bắt lại Hoắc Khải đang điên cuồng chạy trốn. Giao lại Hoắc Khải đã cho Hữu chấp sự, hắn liền xoay người trở lại vị trí của mình.

- Điện chủ...

- Không sao

Phất tay ngăn lại Đại trưởng lão đang muốn quỳ, hắn ngồi trở lại ghế chủ vị trong phòng. Lúc này chúng nhân trong phòng mới ý thức được chuyện gì xảy ra, tuy nhiên họ cũng không dám bàn luận lung tung để tránh tai vạ không cần thiết. Nhìn phía dưới đã ổn định trở lại, Đỗ Hoàng Thiên Nguyên liền nói:

- Lý do ta hạ lệnh trấn áp những người vừa rồi do chúng là gian tế, nói vậy chắc các vị tự hiểu rồi chứ?

Nghe hắn hỏi, những người bên dưới không ai dám trả lời, họ biết Điện chủ đang nén giận, và trước khi không biết được ý nghĩ của hắn thì chẳng có ai muốn làm chim đầu đàn mà hứng lửa giận của hắn. Nhìn họ như vậy, Đỗ Hoàng Thiên Nguyên cũng chẳng muốn tốn thời gian:

- Gian tế là do Vương gia phái đến...

Người bên dưới càng cúi đầu thấp hơn

- Ám sát con ta cũng là người của chúng...

Bên dưới càng im lặng hơn nữa. Thấy vậy hắn liền hết nhịn nổi:

- IM LẶNG...IM LẶNG...NGOÀI IM LẶNG CÁC NGƯƠI KHÔNG BIẾT LÀM GÌ NỮA SAO???...TẤT CẢ BỊ CÂM HẾT RỒI SAO???

Hắn vỗ bàn gầm lên, khí thế của một Thiên tôn cường giả hoàn toàn tràn ra bao phủ cả căn phòng khiến cho người trong phòng ngoại trừ Đại trưởng lão, Tả Hữu hộ pháp cùng tứ đại phân điện chủ ra tất cả đều bị ép chặt xuống mặt bàn, người tu vi thấp một chút thậm chí đã bị thương hoặc bất tỉnh

- Điện chủ,....xin bớt giận...xin ngài...trước tiên thu hồi uy áp...tránh làm tổn thương....người mình...

Đại trưởng lão khó khăn nói, tuy là hắn không bị áp đến nằm ra bàn nhưng cũng chẳng khá hơn là bao, mở miệng nói chuyện với hắn lúc này cũng đã là một chuyện quá sức khó khăn.

- Hừ...

Cảm thấy mình cũng đã quá mức, Đỗ Hoàng Thiên Nguyên liền bực tức thu hồi uy áp, lạnh giọng:

- Ngũ trưởng lão đến Thập trưởng lão dẫn theo 100 Nhân Vương bảo vệ phu nhân cùng Bàn Long đảo, Tam trưởng lão, Tứ trưởng lão cùng Cự Long điện chủ ở lại trấn giữ Thiên Long điện, còn lại tất cả theo ta, ta phải cho bọn cẩu tặc đó biết cái giá phải trả khi động đến người của ta

                  ***********

Giải thích chút về cảnh giới ở Quyển 1 nhé:

- Luyện thể ( thập đoạn)

- Hậu Thiên

- Linh giai

- Tiên thiên

- Nhân vương

- Địa hoàng

- Thiên tôn

- Chí tôn

              ****************
Bạn đang đọc Ngạo Thiên sáng tác bởi mọt_truyện

Truyện Ngạo Thiên tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mọt_truyện
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.