Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đỗ Hoàng Thiên Phong - Đỗ Hoàng Thiên Phong?

Tiểu thuyết gốc · 1606 chữ

Chú thích: vì tác giả khá lười nên một số tên nhân vật sẽ viết tắt chút, vd như:

- ĐH Thiên Nguyên: ĐH tức là Đỗ Hoàng nhé

- ÂD: Âu Dương


{ 5 năm sau }

Thời gian như thoi đưa, thấm thoát đã qua 5 năm kể từ khi Thế Giới biết đến Long thiếu- Thái tử của Tập đoàn Thiên Long, một trong 7 thế lực siêu nhiên đứng đầu Thế Giới. Cũng là 13 năm kể từ khi toàn bộ nhân loại trên Trái Đất biết đến sự tồn tại của các thế lực siêu nhiên có sức mạnh huỷ diệt tự xưng là Cổ Võ giả, Dị năng giả cùng Ma pháp sư - những kẻ đã cường thế xâm nhập làm thay đổi hoàn toàn trật tự Thế Giới, phá vỡ thế giới quan cũng như Pháp luật của thường nhân đã đặt ra. Đồng thời trừ đi những tán tu m không môn không phái ở ngoài thì các thế lực này lấy 7 thế lực vi tôn: Thiên Long điện(tập đoàn Thiên Long); Thiếu Lâm tự ; Dược cốc; Vô Ảnh môn; Vương gia; Đới gia; Nạp Lan gia. Bảy thế lực nằm ở 7 vị trí khác nhau trên Thế Giới, bảo vệ thường nhân trong khu vực họ ở, ma sát, va chạm tạo nên sự cân bằng mới cho Thế Giới.

Kim Long thự

Đây là nơi ở của toàn gia Long tổng - Chủ tịch tập đoàn Thiên Long, đồng thời cũng là Điện chủ của Thiên Long điện - Đỗ Hoàng Thiên Nguyên. Cả khu dinh thự này nằm độc lập hoàn toàn trên một hòn đảo rộng hơn 2 vạn(20000) km² thuộc phía Nam nước Mỹ. Chỉ thấy dưới gốc một cây đại thụ lúc này đang có một thằng nhóc tóc bạc khoảng 5 tuổi, gương mặt bầu bĩnh đáng yêu đến cực điểm, đặc biệt nó có một đôi dị sắc song đồng đặc biệt: mắt trái là màu tím thẫm, mắt phải lại là màu đỏ rực, đứa bé này đúng là Thái tử trong căn nhà này - Long thiếu Đỗ Hoàng Thiên Phong. Tuy nhiên mặt hắn lúc này lại nhăn nhó như ăn khổ qua, bất đắc dĩ nhìn con bé xinh xắn 4 tuổi đang ngồi bù lu bù loa dưới đất kia, trong lòng không ngừng than vãn: "chẳng phải chỉ là một con nhện cây thôi sao? đâu cần phải...Như vậy chút nữa thế nào ta cũng bị mẫu thân mắng cho coi...". Chẳng là hôm nay rảnh rỗi nên hắn kéo theo nha hoàn thiếp thân của mình ra ngoài chơi, sự việc đúng là sẽ rất đơn giản nếu như hắn không có cái thói quen sau khi chơi chán sẽ chọc cho đứa nhóc nào đó phát khóc mới thôi, đến cuối cùng thì thế nào hắn ecũng bị mẫu thân mắng; nghĩ đến mẹ mình thì mặt hắn càng nhăn, trong nhà ai cũng cưng chiều hắn chỉ kém...đứa nhóc trước mặt. Đang muốn ngồi xuống dỗ nín cái túi nước mắt đang khóc kia để tránh bị mắng thì đúng lúc này hắn lại thấy có một đôi tay trắng nõn bế con bé trước mặt lên, đồng thời đầu hắn cũng lĩnh một cốc đau điếng:

- Tiểu tử, con lại khi dễ tiểu Linh Nhi của mẹ???

Thấy bị mẫu thân mình bắt tại trận,hắn liền dứt khoát im lặng đứng thẳng sẵn sàng nghe mắng vì càng già mồm lại càng nghe mắng lâu. Nhìn bộ dạng "chờ chết" của hắn, ÂD Nguyệt Lan phì cười, gõ thêm cho hắn cái nữa:

- Được rồi, làm giống như ta độc ác lắm ấy, Linh Nhi để mẹ coi, con đi làm việc của mình đi

Nói rồi nàng liền ôm theo Đỗ Hoàng Linh Nhi vào nhà, bỏ lại ĐH Thiên Phong đang ôm đầu cười đắc ý phía sau: "chiêu này của phụ thân quả nhiên là hữu dụng, tối về phải thỉnh thêm vài chiêu nữa mới được", vừa nghĩ hắn vừa bước chầm chậm về phía ngọn đồi gần đó, nơi hắn dành ra 5 giờ tĩnh tu mỗi buổi chiều mà không hay biết hôm nay sẽ là ngày cả Thế Giới lại phải trở mình lần nữa vì hắn. Như mọi ngày, một mình hắn leo lên đỉnh đồi, thân vệ của hắn sẽ canh giữ quanh chân đồi, đây cũng là giới hạn hắn đặt ra cho họ sau khi bị ám sát hụt lần trước, nếu không hắn cũng chẳng cần thân vệ. Khoanh chân ngồi xếp bằng trên tảng đá lớn nhất trên đồi, hắn rất nhanh đã tiến vào trạng thái minh tưởng, tuy nhiên chỉ chưa đầy nửa giờ sau, thần trí hắn đã bị mạnh mẽ kéo vào một vùng không gian tràn đầy các loại màu sắc khác nhau:

- Chỗ quái nào thế này??? Trông cứ như cái món thạch bách vị của mẫu thân ấy...

Dường như vì giải đáp thắc mắc cho hắn, một âm thanh trẻ con vang lên sau lưng hắn:

- Đây là sâu trong cơ thể ngươi...thêm nữa, ngươi không thấy quay lưng nói chuyện với người khác rất vô lễ sao?

Bỗng dưng nghe được tiếng nói sau lưng khiến lông tơ toàn thân DH Thiên Phong dựng ngược cả lên, đến khi hắn vội vàng quay lại nhìn kẻ nói chuyện sau lưng mình thì thật không nhịn được hai mắt sáng rực:

- Con mẹ nó... Ma có thật kìa...cho sờ một cái coi...

Chỉ thấy đang lơ lửng sau lưng ĐH Thiên Phong lúc này là một cái bóng trắng giống hắn như đúc, nó vừa vội tránh cái kẻ đang lao đến mình vừa nhăn nhó:

- Mẹ kiếp, tên thần kinh, ngươi mới là Ma...làm quái có con ma nào đẹp trai như bản thiếu gia chứ...ngươi cái tên điên này...

Vừa nói nó vừa chật vật tránh khỏi cái tên đang lần nữa lao đến kia. Sau vài lần "vồ" xịt, ĐH Thiên Phong cũng chấp nhận sự thật mình không nhanh bằng cái kẻ đang bay kia, hắn liền dứt khoát ngồi im:

- Có chuyện nhanh nói, có rắm mau phóng, ta còn trở về ăn cơm

Trợn mắt nhìn kẻ đang ngồi kia, "nó" liền dứt khoát nhanh gọn:

- Nghe cho kĩ lời ta nói, ta chỉ nói 1 lần thôi đấy...

- Ừ rồi, nói đi, bản thiếu đang nghe đây...

Đang ngồi là ĐH Thiên Phong rất vô sỉ cắt lời

- Con mẹ nó ngươi im mồm cho lão tử

Cái bóng gào ầm lên đầy căm tức, tuy nhiên thì cái bộ dạng trẻ con của nó lại chỉ thêm chọc cười cho cái kẻ đang ngồi kia. Thấy bộ dạng cười đắc chí của ĐHT Phong, nó vốn còn định lao vào tính sổ thì bỗng dưng nó liền biến sắc, vội vã nói:

- Chết tiệt, xảy ra chuyện rồi, ta không giải thích được nhiều cho ngươi, ngươi phải nhớ kĩ lời ta nói

Thấy dáng vẻ nghiêm túc của nó, ĐHT Phong cũng thu lại vẻ cười cợt, thấy hắn đã nghiêm túc, nó tiếp tục:

- Hiểu đơn giản, ta và ngươi, là một; hai chúng ta đã bắt đầu được Vũ Trụ(Vị Diện) này uẩn dục (gần giống thai nghén ấy, chả biết đúng không nữa) từ khi nó bắt đầu hình thành đến tận khi chúng ta xuất thế tìm thân thể để sinh ra hai ta vào 100 năm trước; tức là quá trình uẩn dục ta và ngươi đã qua trọn vẹn 1000 tỉ năm - 10 lần Định Thiên chiến...

- Khoan, khoan đã, ngươi nói cái quái quỷ gì...cái gì uẩn dục, cái gì thân thể, lại cái chiến gì ấy...ta chả hiểu quái gì cả...ta...

- CÂM MIỆNG NGHE LÃO TỬ NÓI KÌA...

ĐH Thiên Phong còn đang muốn thắc mắc thì đã bị "nó" quát chặn, chỉ thấy "nó" tức giận nói tiếp:

- Thân thế của chúng ta sau này ta sẽ giải thích cho ngươi rõ, ngươi bây giờ chỉ cần nhớ rõ: hai ta là một, ngươi mà chết thì ta cũng chết rõ chưa? Mà bây giờ thì ngươi sắp chết đến nơi rồi đấy...

- Sắp chết???- ĐH Thiên Phong mặt đầy mộng bức

- Trong cơ thể ngươi có một chút huyết mạch mang theo Niết Bàn Dục Hoả của Phượng tộc được di truyền từ phụ thân ngươi, nó là thứ quan trọng nhất để giúp ngươi giữ lấy cân bằng Nguyên Tố trong cơ thể ngươi. Đáng lẽ nó sẽ kích phát khi ngươi tròn 6 tuổi, tuy nhiên khi nãy ngươi đã bị ám sát, sinh mệnh của ngươi đang bị đe doạ nên đã kích phát nó sớm hơn, cũng có nghĩa là ngươi sẽ nguy hiểm hơn rất nhiều so với khi Niết Bàn vào lúc ngươi tròn 6 tuổi; bây giờ nhớ kĩ lời ta nói: ta sẽ dùng lực lượng của ta để đưa ý thức của ngươi trở về thân thể, vì vậy ta sẽ ngủ say một thời gian, việc của ngươi sau khi trở lại là phải bằng mọi giá tìm được cách cân bằng Nguyên tố trong cơ thể ngươi, chỉ có như vậy mới bảo vệ được mạng sống của ngươi trong lúc Dục hoả cháy; chỉ cần ngươi còn sống thì ta vẫn bất tử...bây giờ...đi đi...


Hôm nay tạm đến đây đã, ta cũng không hài lòng lắm với chương này nhưng sửa mãi vẫn không ổn hơn được nên đành để vậy đi; các đạo hữu thông cảm. Đa Tạ

Bạn đang đọc Ngạo Thiên sáng tác bởi mọt_truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mọt_truyện
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.