Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có con- cha ra rìa

Tiểu thuyết gốc · 1507 chữ

Tiên Giới - Thiên Long Tinh Vực

Thiên Long Tinh Vực- như cái tên của nó, đây là nơi sinh sống của một trong hai loại Khai Nguyên Thú tộc: Long tộc, đồng thời cũng là Thánh địa của Long tộc, bất cứ kẻ nào dám gây sự ở đây chưa từng có ngoại lệ đều đã đi báo danh với Diêm Vương. Tuy nhiên lúc này nơi Thánh địa đó lại đang có một cuộc truy bắt không thể nổi bật hơn đc nữa. Vây đuổi đằng sau lại chính là chủ nhân nơi này - Long tộc, còn bị truy đuổi phía trước là một đôi nam nữ trẻ tuổi. Nhìn thấy phía trước đã là Giới vực, Đỗ Hoàng Thiên Nguyên co giật khoé miệng nhìn lại phía sau vẫn một bộ không nhanh không chậm vung áo đuổi theo mấy lão giả thầm chửi rủa: "Mẹ nó, đuổi đến bây giờ vẫn chưa chịu dùng ra Chân thân, rõ ràng là ý của cái lão đầu kia, vậy mà các ngươi vẫn còn một mực theo đuôi bọn ta dứt...Con mẹ nó chẳng lẽ thấy bọn ta chạy mệt các ngươi vui lắm hả???". Nhìn thấy thê tử bên cạnh sắc mặt đã tái nhợt, hắn uất ức quay mặt lại phía sau gào lên:

- Phụ thân ta cũng đã ưng thuận cho phu thê ta, đám lão đầu các ngươi mẹ nó còn đuổi cái rắm hả; thấy phu thê ta chạy hay lắm hả???

Mà đuổi theo sau lúc này là một đám Thái thượng trưởng lão cùng tộc nhân, dẫn đầu là Tam Thái thượng trưởng lão vừa nghe Đỗ Hoàng Thiên Nguyên nói vậy liền dừng lại, trên mặt lộ vẻ trêu tức nói:

- Ây da, ta còn nghĩ sẽ giúp hai người các ngươi rèn luyện thể lực một chút, kéo dài "thời gian hành sự" với nhau đâu...được rồi, đã các ngươi không chịu được như vậy thì được rồi, chỉ cần tiểu tử ngươi vừa múa vừa hát một bài cho ta xem ta liền thả hai ngươi đi thế nào?

Đối diện vừa nghe hắn nói vậy Đỗ Hoàng Thiên Nguyên liền gào ầm lên:

- Thối lắm, bản thiếu gia dù thế nào cũng là trưởng tử của Long Đế, làm quái có chuyện đã nhảy lại múa cho đám các ngươi xem đc???

Nghe thấy hắn gào hét, Tam trưởng lão không giận mà lại bày ra một bộ mặt "đúng như kế hoạch", hắn cười vô sỉ đáp lại:

- Đó, ta đã cho cơ hội rồi mà ngươi không nhận đấy nhé, vậy thì ta đành theo đến khi hai đứa không đi tiếp nổi nữa mới thôi...

Thực ra thì trước khi đi Long Đế tức phụ thân của ĐH Thiên Nguyên đã dặn hắn không cần bắt người, chỉ cần dây dưa theo sau khiến phu thê ĐH Thiên Nguyên mệt hết đi nổi nữa thì dừng, nếu không với cảnh giới của hắn thì bắt cả hai người về cũng chẳng mất nhiều thời gian đến vậy. Vừa nghe hắn nói, ĐH Thiên Nguyên đang định cãi tiếp thì đúng lúc này, một tia sáng chói mắt từ phía xa phóng vụt lại bao lấy phu thê hắn, nó nhanh đến mức dù đã bước một chân vào Vĩnh Sinh cảnh Tam trưởng lão cũng chưa kịp phản ứng thì đã mang theo phu thê ĐH Thiên Nguyên biến mất. Nhìn trân trân vào nơi hai người kia vừa biến mất, Tam trưởng lão mất một lúc mới định thần lại, mặt lộ rõ vẻ vội vàng cùng khó tin, hắn quay sang đám trưởng lão cùng tộc nhân vẫn còn ngơ ngác bên cạnh gào lên:

- Còn ngây ra đó làm gì? Đám trưởng lão theo ta đuổi theo, còn lại dùng tốc độ nhanh nhất quay về báo với Long Đế, xem Bảo Long phù của hắn còn không...

                                                  *****************************************

Thế Giới Linh Hồn

Trong một không gian tối tăm nằm sâu trong thế giới này, một đôi mắt sáng rực bỗng mở trừng ra, kèm theo là một tràng tiếng cười kinh khủng:

- Đến rồi sao...thật chờ mong a...

Ngay khi tia sáng mang theo phu thê ĐH Thiên Nguyên biến mất, Long Đế cũng thoát khỏi trạng thái tĩnh tu, hắn mở mắt nhìn về phương hướng chùm sáng biến mất khiếp sợ:

- Rốt cuộc là thứ gì xuất thế dẫn phát động tĩnh kinh khủng như vậy....?

                                                   *****************************************

Thái Dương Tinh Vực - Thái Dương Hệ Địa Cầu

23:59PM ngày 31 tháng 12 năm 2017, trong một khu dinh thự khổng lồ nằm ở miền Nam nước Mỹ. Chiếu theo mọi ngày thì giờ này tất cả mọi người nơi này đã chìm sâu vào giấc ngủ, tuy nhiên hiện tại thì lại hoàn toàn trái ngược. Cả khu dinh thự đèn sáng như ban ngày, bên ngoài khu nhà là dày đặc các thiết bị phòng vệ cùng quân đội được trang bị tận răng bao vây lấy khu nhà đến một con ruồi cũng khó lọt; còn bên trong người hầu, y sĩ chen lẫn cùng một chỗ đang không ngừng qua lại, tiếng người huyên náo; một bầu không khí khẩn trương bao trùm toàn bộ nơi này, tất cả chỉ vì một lí do: Phu nhân Âu Dương Nguyệt Lan sắp sinh. Trước cửa một căn phòng xa hoa nhất dinh thự, một người đàn ông khoảng 30 tuổi cùng một bà lão đang lo lắng không ngừng quanh co ở cửa phòng, trên mặt tràn đầy vẻ lo lắng. Người này không chính là ĐH Thiên Nguyên đã bị chùm sáng cuốn đi, bên cạnh hắn là nghĩa mẫu Trần Thị Loan, còn người đang ở trong phòng cũng là phu nhân hắn. Nhìn cửa phòng vẫn đang đóng chặt trước mặt, ĐH Nguyên Thiên sốt ruột:

- Đã hơn 7 giờ rồi, sao vẫn chưa có động tĩnh gì..?

Nhìn đứa con trai đang dần mất hết bình tĩnh trước mặt, bà Loan cũng không đành lòng:

- Bình tĩnh lại đi con, con bé phúc lớn mạng lớn sẽ không sao đâu

- Nhưng...

ĐH Nguyên Thiên còn định nói thêm nữa thì đúng lúc này, cửa phòng bật mở, một y tá vội vàng chạy ra:

- Long tổng, phu nhân sinh rồi...chỉ là...

Nghe vậy, ĐH Thiên Nguyên cũng bỏ qua cả lời cô ta muốn nói mà xông thẳng vào phòng, chỉ thấy trên giường lúc này đang nằm một phụ nữ xinh đẹp đến cực độ, tuy sắc mặt nàng lúc này trắng đến doạ người nhưng vẫn mỉm cười đầy hanh phúc ôm một đứa bé trong lòng. Thấy ĐH Thiên Nguyên vội vàng, nàng ngẩng đầu bất mãn:

- Phu quân, chàng làm nhi tử sợ đấy

Mà lúc này bà Loan cũng đã đi vào, đầu tiên bà đẩy thằng con trai trai còn đang ngớ ngẩn sang một bên rồi đi nhanh đến bên giường, thấy con nghĩa nữ không sao bà liền lo lắng hỏi:

- Y tá nói thằng bé không chịu khóc...liệu...

Thấy nghĩa mẫu đã gấp đến sắp khóc, ÂD Nguyệt Lan vội trả lời:

- Không sao đâu mẫu thân, thằng bé chỉ không chịu khóc thôi mà

Nói đoạn nàng quay sang lấy ngón tay chọc chọc má thằng nhóc bên cạnh:

- Dậy đi, con làm bà nội lo kìa

Nằm ở bên cạnh bị chọc là một thằng nhóc trắng nõn tóc bạch kim lúc này lại nhất quyết không chịu mở mắt, hai hàng lông mày lơ thơ hơi nhíu lại có vẻ bất mãn vì bị phá giấc ngủ, chỉ thấy nó giơ một đôi tay bé xíu ra khỏi chăn, chuẩn xác bắt lại được ngón tay đang chọc má mình rồi... cho vào miệng mút,tiếp tục ngủ. Nhìn thấy nó động, bà Loan đã xác định thằng bé không sao mới thở phào, đang muốn ôm cháu mình thì bên cạnh bỗng chen lên một tên to xác nào đấy:

- Con trai, con trai, để phụ thân ôm một cái...

Nhìn bộ dạng xớn xác cùng bắp thịt to kềnh của con trai mình, lại quay lại nhìn đứa cháu bé xíu đang mút ngón tay của mẹ nó. Bà Loan cùng ÂD Nguyệt Lan trăm miệng một lời quát ngăn lại tên to xác kia:

- KHÔNG ĐƯỢC!!!

Nói rồi bà đẩy nhanh ĐH Thiên Nguyên sang một bên:

- Tay chân ngươi to lớn lại vụng về, nếu làm đau đứa bé thì sao?

Nằm trên giường ÂD Nguyệt Lan cũng liên tục gật đầu phụ hoạ, ánh mắt cảnh giác coi chừng ĐH Thiên Nguyên. Mà bị đẩy ra là ĐH Thiên Nguyên lúc này trên trán đã treo đầy hắc tuyến, khoé miệng co giật nghĩ:"đây chẳng lẽ là có cháu bỏ con, có con bỏ chồng trong truyền thuyết???"


Hiện ta đang gặp một tỉ vấn đề linh tinh về sắp xếp tình tiết truyện cùng với ngôn ngữ truyện nên truyện sẽ ra chậm lắm nhé 😭

Bạn đang đọc Ngạo Thiên sáng tác bởi mọt_truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mọt_truyện
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.