Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thi Thể (2)

Phiên bản Dịch · 1190 chữ

Chương 2: Thi Thể (2)

Chu Chấn chết lặng, cứ thế đứng im bất động mãi cho đến khi điện thoại tự động tắt màn hình, tia sáng duy nhất trong bóng tối biến mất, không gian xung quanh lại chìm vào bóng tối, lúc này hắn mới giật mình tỉnh táo trở lại.

Gọi cảnh sát!

Phải gọi cảnh sát ngay lập tức!

Chu Chấn nhanh chóng mở điện thoại lên, nhưng hắn dùng vân tay mà máy cứ báo mở khóa không được, cuối cùng hắn đành phải chuyển sang nhấn vào cuộc gọi khẩn cấp, ngón tay run rẩy ấn xuống.

Nhìn những con số ngắn ngủi trên màn hình điện thoại, cả đầu hắn như muốn nổ tung, một cơn đau đớn khủng khiếp chưa từng xuất hiện bỗng ập tới đại não trong phút chốc.

Rầm!

Chu Chấn đau đớn ngã xuống đất, bàn tay cũng không khống chế được mà làm rơi điện thoại xuống bên cạnh.

Trong cơn đau đầu dữ dội ấy, hắn dường như đã nhìn thấy những con số, những dãy công thức và ký hiệu toán học dày đặc hiện ra trong bóng tối trước mắt… Chu Chấn run rẩy siết chặt lấy đầu.

Hồi lâu sau, cơn đau kinh khủng ấy cuối cùng cũng dần dần giảm bớt, cả người Chu Chấn đổ đầy mồ hôi lạnh.

Hắn dùng một tay siết chặt trán, một tay tị lên mặt đất, dồn sức chống đỡ thân thể đứng dậy.

Sau khi xác định bản thân đã không còn gì trở ngại, cơn đau đầu đột ngột xuất hiện kia cũng không còn nữa, bấy giờ Chu Chấn mới cúi xuống nhặt lấy chiếc điện thoại, nhanh chóng bấm lại mấy con số ban nãy.

Rất nhanh, cuộc gọi đã được kết nối, không đợi đối phương kịp hỏi, Chu Chấn đã sốt ruột nói ngay: "Xin chào! Ta vừa tỉnh dậy đã thấy trong phòng có một thi thể!"

"Ta ở phòng 2501, số nhà 17, cạnh bờ sông Lang Vân, khu công nghệ cao, thành phố Bình Hải!"

"Số điện thoại của ta là 157...589."

“Nhìn thi thể này thì có lẽ đối phương đã chết hơn một ngày rồi... Xin hãy lập tức cho người mau chóng tới đây xem thử đi!”

Nhân viên điều phối ở đầu dây bên kia im lặng một thoáng, sau đó mới vội vàng lên tiếng: "Xin chào, xin hỏi nên xưng hô với ngươi như thế nào?"

"Ta tên Chu Chấn..."

Nhân viên điều phối lặp lại một lượt những thông tin mà Chu Chấn vừa cung cấp, sau khi xác nhận xong địa chỉ và số điện thoại di động của hắn, anh ta bình tĩnh dặn dò: "Ngươi hãy chú ý, tuyệt đối đừng di chuyển hay làm hư hại hiện trường, nhân viên cảnh sát sẽ đến ngay bây giờ!"

Sau khi gọi cảnh sát xong, cuối cùng Chu Chấn cũng có thể thở phào một hơi nhẹ nhõm, hắn mệt mỏi ngồi phịch xuống dưới đất nghỉ ngơi, đúng lúc này, điện thoại trong tay lại rung lên, màn hình tự động sáng lên.

Hắn cầm lên xem thì thấy có người nhắn tin tới, nội dung hiển thị: "Các chuyên gia đề nghị nên bãi bỏ môn Toán học, nhằm mong muốn ngăn chặn Virus được tốt hơn…"

"Virus?"

Cái quỷ gì thế?

Tuy cảm thấy khó hiểu, nhưng quả thật bây giờ Chu Chấn chẳng có tâm trạng đâu mà để ý tới mấy loại tin tức như vậy, vừa mới ngủ dậy thì trong phòng bỗng xuất hiện một cỗ thi thể lạnh băng, hiện tại còn có chuyện gì khác có thể làm hắn shock hơi chuyện này được nữa?

Cứ thế ngồi im một lúc, đến khi cảm thấy sức lực bản thân gần như đã phục hồi, Chu Chấn bèn đứng dậy, bật đèn pin trên điện thoại, chiếu ánh đèn vào thi thể cách đó không xa.

Thân hình lạnh ngắt đang nằm im lìm.

Da thịt lộ ra bên ngoài không có vết thương, theo hắn quan sát trước mắt thì căn bản không thể xác định được nguyên nhân khiến anh ta tử vong.

Điều khiến Chu Chấn ngạc nhiên là thứ nằm dưới thi thể không phải là cái bàn như hắn từng nghĩ, mà là chiếc giường đơn màu trắng bạc lạnh ngắt.

Phạm vi mà ánh sáng từ điện thoại di động có thể chiếu ra hữu hạn, nên Chu Chấn quyết định đi tới góc tường để bật đèn lên nhìn cho rõ.

Nhưng hắn vừa mới đi được mấy bước, một cơn ớn lạnh bỗng dấy lên, chạy dọc theo xương cụt, quấn quanh khắp người hắn hệt như một sợi dây vô hình.

Nét mặt Chu Chấn cứng đờ, thân thể như đông cứng lại, không bước nổi nữa.

Bởi vì từ ánh sáng yếu ớt mà đèn pin điện thoại hắt ra, hắn chợt phát hiện phía trước không phải là bức tường quen thuộc trong phòng ngủ của mình, mà là những giá đỡ nhà xác làm bằng ống thép không gỉ được hàn lại với nhau!

Trên mỗi cái giá đỡ đều có một xác chết được dựng nằm thẳng.

Những xác chết này mặc nhiều loại trang phục khác nhau, nhìn thoáng qua, cổ tay lộ ra ngoài áo cũng hết sức đa dạng, có cái mảnh khảnh tinh tế, có cái lại dày dặn thô ráp, có cái trắng trẻo, có cái lại là làn da sẫm màu… Thế nhưng, những thi thể này vẫn có điểm chung, ấy là đầu của bọn họ đều bị che lại bằng một chiếc túi nylon sẫm màu.

Ánh sáng lạnh lẽo mà mờ nhạt từ các thanh kim loại của giá đỡ phản chiếu trong bóng tối, không gian nơi đây rộng lớn đến nỗi ánh đèn pin điện thoại chẳng thể nào chiếu được hết tới cuối phòng.

Chu Chấn chợt ý thức được điều gì đó, hắn vội xoay điện thoại chiếu sang xung quanh.

Những cỗ thi thể trong các giá đỡ ấy đều được sắp xếp ngay ngắn, giống như những chiếc kệ được sắp xếp ngay hàng thẳng lối trong siêu thị, trên mỗi cái giá đỡ là một cỗ thi thể có dáng vẻ khác nhau, có cao có thấp, có béo có gầy, bọn họ lặng lẽ nằm trên các giá đỡ kim loại lạnh băng hệt như các món hàng hóa đang được trưng bày chờ người tới lựa.

Đặc biệt là phần đầu của tất cả các xác chết đều được bọc bằng túi nylon sẫm màu.

Đây không phải là phòng ngủ của hắn!

Đây là một cái nhà xác hết sức kỳ lạ!

Đúng lúc này, Chu Chấn bỗng cảm thấy có thứ gì đó đang quấn quanh cổ mình.

Hắn cứng ngắc quay điện thoại xuống, soi đèn vào người mình, không nhìn còn đỡ, vừa nhìn liền thấy có một chiếc túi nylon đen sì đã bị xé toạc, treo lủng lẳng ngay trên cổ...

Bạn đang đọc Nền Văn Minh Tro Tàn của Bạo Tạc Tiểu Nã Thiết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi deathlywind94
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.