Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thi Thể (1)

Phiên bản Dịch · 1012 chữ

Chương 1: Thi Thể (1)

"Chỉ còn 15 phút nữa là hết giờ làm bài!"

“Những học sinh nào còn chưa làm xong bài thi thì nhanh lên.”

Giọng nói hơi khàn khàn của giáo viên dạy toán vang lên từ trên bục giảng.

Trong phòng học yên tĩnh, Chu Chấn theo bản năng mở tờ giấy trước mặt ra.

Những hàng chữ, những dãy số, các công thức và hình vẽ hình học được in ấn sắc nét hiện rõ ràng trên tờ giấy trắng trước mặt, có điều… phần ô viết đáp án thì đang trống trơn hoàn toàn.

Hắn thật sự rất sốc, chuyện gì đang xảy ra vậy? Chỉ còn có 15 phút nữa là sẽ kết thúc kỳ thi, vậy mà hắn thậm chí còn chưa giải xong bất kỳ một câu hỏi nào?

Thôi xong, lần này rớt chắc rồi!

Thế nhưng hắn cũng biết hiện giờ mình không còn thời gian để làm những câu dễ có điểm thấp ở đầu đề nữa, hắn quyết định sẽ mau chóng xử lý các câu hỏi trắc nghiệm trước, sau đó lập tức giải quyết mấy câu hỏi nhiều điểm ở cuối đề sau.

Nghĩ đến đây, Chu Chấn đang định tập trung bắt đầu làm bài, nhưng hắn bỗng giật nảy mình, bởi vì hắn phát hiện, tìm qua tìm lại hồi lâu cũng chẳng thấy có gì khác ngoài tờ đề thi và tờ bài làm trên bàn…

Hắn đã quên mang theo bút đi thi!

"Thí sinh chú ý, còn 5 phút nữa là hết giờ."

Chỉ còn 5 phút?

Chu Trấn hoảng loạn quay sang bạn cùng bàn bên cạnh, hạ giọng nói nhanh: “Hạo ca, cho ta mượn bút!”

Nói xong, hắn chẳng quản Tiểu Hạo có đồng ý hay không đã nhanh tay lấy cây viết từ hộp bút của đối phương, sau đó vội vàng cúi xuống khoanh bừa các câu hỏi trắc nghiệm trong đề.

Đáng tiếc, còn chưa kịp làm được bao nhiêu câu thì tiếng chuông quen thuộc đã vang lên.

Reng… Reng… Reng…

"Hết giờ!"

"Mọi người hạ bút xuống, nộp bài ra đầu bàn!”

Lời vừa dứt, một bàn tay đã vươn tới cầm lấy tờ giấy trước mặt Chu Chấn, ý định cầm lên.

Chu Chấn vội vàng dùng tay đè lại, sốt ruột nói: "Lão sư, chờ một chút!"

"Ta còn một câu chưa kịp điền đáp án, chỉ một chút thôi!"

Vừa nói, hắn vừa gấp gáp viết lên tờ giấy thi trên bàn.

“Bài giải…”

Chu Chấn chợt hốt hoảng nhận ra mình đã viết từ này tới hai lần mà trên tờ giấy vẫn không hiển thị cái gì.

Cây bút này đã hết mực!

Trong cơn tuyệt vọng, Chu Chấn dùng sức quẹt mạnh đầu bút để vẩy mực, không ngờ lại vô tình rạch một vết dài trên tờ giấy thi.

"Ôi!"

Vết nứt trên tờ giấy lộ ra, chỉ thấy bên trong tối tăm và sâu thẳm hệt như một lỗ đen hun hút.

Bỗng chốc, vô số hàng chữ, dãy số, công thức, hình vẽ… dường như đã theo lỗ đen ấy mà phun trào ra ngoài.

. . .

Reng… Reng… Reng…

Trong bóng tối, tiếng chuông điện thoại quen thuộc vang lên.

Chu Chấn đột ngột ngồi bật dậy.

Khuôn mặt hắn vã đầy mồ hôi lạnh, hắn thở hổn hển khiến lồng ngực phập phồng dữ dội.

Thì ra ban nãy chỉ là một giấc mơ...

Hắn đã tốt nghiệp từ lâu rồi, đâu cần phải đi thi nữa.

Đúng lúc này, nhạc chuông điện thoại lại vang lên, rất giống với âm thanh báo hiệu hết giờ làm bài thi trong giấc mơ mới rồi.

Chu Chấn vô thức đưa tay sờ lên đầu giường, muốn cầm lấy điện thoại xem là ai gọi tới, thế nhưng hắn sờ soạng một hồi lâu mà vẫn không thấy đâu.

Xung quanh tối đen, khiến hắn không nhìn thấy gì cả.

Chu Chấn lấy lại bình tĩnh, nhanh chóng xoay người rời giường, mò mẫm hướng về phía có tiếng chuông điện thoại.

Đi được hai ba bước, hắn liền chạm phải chiếc bàn dài lạnh lẽo trong bóng tối.

Cứ thế dọc theo mép bàn thăm dò một hồi, cuối cùng Chu Chấn cũng tìm thấy điện thoại của mình.

Trên màn hình hiển thị số lạ đang gọi tới.

Chu Chấn vốn định bắt máy nghe xem, nhưng còn chưa kịp ấn thì cuộc gọi đã kết thúc.

“Ai lại gọi vào giờ này thế không biết, trời còn chưa hửng sáng đã làm phiền người khác rồi. Lẽ nào là có công tác gì gấp? Thiệt tình, đúng là chẳng có công việc nào là dễ dàng…”

Vừa lầm bầm than thở, Chu Chấn vừa đặt điện thoại xuống, chuẩn bị quay lại giường ngủ thêm một lúc, nhưng đúng lúc này, toàn thân hắn bỗng chốc cứng đờ, cả người giật nảy mình.

Bởi vì dưới ánh sáng mờ nhạt hắt ra từ màn hình điện thoại di động, hắn đã nhìn thấy một thi thể với nước da nhợt nhạt đang nằm thẳng trên “cái bàn" trước mặt!

Cỗ thi thể này khá tráng kiện, lồng ngực phẳng lì, lòng bàn tay dày rộng, thô ráp, đầy vết chai. Xem ra khi còn sống, đây hẳn là một người đàn ông trung niên khá khỏe mạnh, trên người đối phương mặc một bộ quần áo lao động dính đầy dầu máy, phía trên túi áo còn mơ hồ nhìn thấy logo của một hãng ô tô.

Phía trên ngực trái của anh ta có một vết thương sâu hoắm, làn da nhợt nhạt đầy rẫy thi ban cả to cả nhỏ, khiến Chu Chấn nhìn mà khiếp đảm không thôi.

Thi ban lan dọc khắp thi thể của người đàn ông này, kéo dài lên tới phần cổ, bấy giờ Chu Chấn mới phát hiện, phần đầu của anh ta đã bị một chiếc túi nhựa sẫm màu che kín khuôn mặt.

Bạn đang đọc Nền Văn Minh Tro Tàn của Bạo Tạc Tiểu Nã Thiết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi deathlywind94
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.