Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quốc Độ (2)

Tiểu thuyết gốc · 1626 chữ

....

....

[Blaste]

Cấp bậc : S.

Phong hiệu : Thiểm Long.

HP : 150,000/150,000.

MP : 100,000/100,000.

LP : 99,999/99,999.

......

Giữa màn đêm tối tăm, một vệt sáng hiện lên, cắt đôi bầu trời đêm ra làm hai, vết cắt mịn màng và mỏng như một tờ giấy, cắt xẻ một thứ vô dạng như vạch qua một tờ giấy, máu tươi đỏ rực bắn lên, điểm tô những vì sao sáng thành màu đỏ thẫm như những đôi mắt đói khát nhìn xuống nhân gian.

Thương Sơn đưa hai cánh tay chằng chịt vết cắt đang che trước người xuống, nhe răng cười, những vết thương sâu đến tận xương tủy, Blaste hơi chùn bước, nó không hiểu vì sao lại thế, chỉ cảm thấy nụ cười của lão già kia cực kì khiếp người, nó đưa tay lên, sử dụng kỹ năng bản mệnh của mình, tấn công Thương Sơn.

Kỹ năng bản mệnh, Thiểm Sát, vô vàn vết cắt hiện ra, vây kín toàn bộ không gian, như là hạt mưa rơi xuống người Thương Sơn, mỗi vết cắt đều có thể dễ dàng xẻ đôi kim cương, đủ để giết chết một vị chuẩn tướng cứ thế cắt chém cơ thể già nua của Thương Sơn, nhưng ông ấy lại không lùi bước, mà đứng thẳng lưng, bước đi như chẳng có chuyện gì xảy ra, máu tươi từ vết thương chảy xuống đất, dần dần chảy thành một dòng suối nhỏ.

Cạch cạch...

Âm thanh kẽo kẹt của khớp xương vang lên như sấm rền, Blaste cảm nhận được nguy hiểm, lập tức vỗ cánh bay lên không trung, nhưng ngay tức khắc, Thương Sơn đã đến bên cạnh nó, nhe hàm răng đã cái còn cái mất của mình ra, hai tay chụp lấy đuôi của Blaste, nói.

- Vội vàng thế, xuống đây chơi với lão đi.

Rầm...

Blaste cảm thấy như trời đất quay cuồng, nó bị một lực khổng lồ kéo xuống, quăng đập xuống đất, chấn động mạnh khiến nội tạng nó nứt ra, ngay khi nó còn chưa tỉnh táo, một bàn chân giẫm xuống cánh của nó, một cánh khác thì bị chụp lấy, Blaste ngay lập tức phản kháng, Thiểm Sát như mưa rào bắn lên người Thương Sơn, lột đi lớp da ngoài của Thương Sơn, để lại một cơ thể toàn là máu thịt, nhưng Thương Sơn chẳng hề để tâm, hai cánh tay dùng sức, xé cánh của Blaste đi như đang xé cánh của một con côn trùng vô hại.

- Grahhhhhhhhhh...

Blaste kêu thảm, nó quằn quại cơ thể cố hất Thương Sơn ra, nhưng Thương Sơn giẫm trên người nó như một ngọn núi nặng nề không thể di chuyển, dường như cảm thấy không còn vui nữa, Thương Sơn lùi về, nhìn con quái vật đang quằn quại đau đớn như một đứa trẻ, vết thương trên người dần không còn chảy máu, như là video tua ngược dần dần hồi phục lại hình dáng ban đầu, Blaste tuy đau nhưng nó vẫn còn tỉnh táo, nhanh chóng đứng lên, nó nhận ra Thiểm Sát không thể làm gì Thương Sơn thì lập tức thay đổi.

Quốc Độ - Vạn Giải Tịch Triều.

Một bức màn vô hình khổng lồ ụp xuống cả hai, khung cảnh xung quanh thay đổi, từ bên trên một hòn đảo giữa biển biến thành một sa mạc trống rỗng, từng cơn gió nóng rát có hạt cát lướt qua gương mặt Thương Sơn, ông ta nắm chặt hai nắm đấm, Quốc Độ, là sức mạnh vượt xa cả kỹ năng bản mệnh, là thứ mà một kẻ mạnh bắt buộc phải có, vì cuộc chiến của những kẻ mạnh sẽ không còn là những trận đánh lòe loẹt đầy kỹ xảo, mà là xem Quốc Độ của ai mạnh hơn, quỷ quyệt hơn, Thương Sơn ưỡn ngực lên, ông ta tất nhiên sẽ không khoanh tay chịu trói đứng ở đó cho Blaste muốn làm gì thì làm, đây là một cuộc cạnh tranh giữa hai kẻ mạnh.

Quốc Độ - Tản Viên Sơn Cảnh.

Ầm...

Một quả núi lớn đột ngột rơi xuống giữa sa mạc, cú rơi cực mạnh khiến cát bụi bị đập bay lên không trung, biến thành bão cát cuồn cuộn quét qua xung quanh, vết cắt mảnh như sợi chỉ hiện lên khắp không gian, lít nha lít nhít xếp cạnh nhau trở thành một bức tường không có kẻ hở, Blaste hiện thân ra từ sau bão cát, ngón tay vươn ra, chỉ hướng Thương Sơn, những vết cắt chìm vào hư không, biến mất vô ảnh vô tung, Thương Sơn cười nhếch mép, ông ta đứng dưới chân núi, đưa tay sờ vào vách đá, cơ thể lập tức xuyên qua, hòa vào trong ngọn núi hùng vĩ, những vết cắt đuổi tới nơi thì đã muộn, chỉ có thể cắt chém ra những mảnh đá vụn bên ngoài ngọn núi, khiến Blaste trợn trừng mắt.

- Nam quốc sơn hà nam đế cư...

Giọng văn hùng hồn của ai đó vang lên, cả ngọn núi rung chuyển dữ dội, từng hòn đá lớn lăn xuống, vách núi từ từ dựng lên, phải nói đúng hơn là sống lưng của một người khổng lồ đang từ từ trỗi dậy, gương mặt của người khổng lồ như một bức tượng điêu khắc chính xác gương mặt của Thương Sơn, hai cánh tay chống trên sườn núi, nâng cơ thể đứng lên, khi người khổng lồ hoàn toàn đứng lên, chiều cao đã chạm đến mây xanh, Blaste lúc này chỉ như là một con chó nhỏ dưới chân người khổng lồ.

- Không thể nào, bấy lâu qua, nhân loại đã mạnh thế này rồi ư?

Blaste vừa giận vừa sợ, tự hỏi, cơ thể quỳ rạp xuống, nhận mệnh của mình, người khổng lồ nâng tay lên, trong tay là một thanh rìu đá to lớn không kém, lưỡi rìu cứ thế bổ xuống người Blaste, phân chia cơ thể của nó làm hai, máu tươi bị thanh rìu đá hút cạn, thịt trở thành chất dinh dưỡng cho Quốc Độ, mà linh hồn, thì trở về với người đã ký Khế Ước, đúng, ngay từ đầu, Nguyền Cốt không mong đợi một con rồng bị nhốt hàng ngàn năm có thể làm gì, hắn chỉ cần linh hồn của nó mà thôi, linh hồn Long tộc, một nguyên liệu cực kì tốt để tạo ra một Nguyền Long.

.......

.......

- Kết thúc rồi...

Huy và Du Vân mệt mỏi ngồi trên thuyền, dần dần rời xa hòn đảo này, mặc dù lúc đầu khá hỗn loạn, nhưng quân đội của ba bên lập tức chỉnh hợp, sử dụng chiến lược giải quyết từng đợt quái vật tấn công, quái vật cấp cao thì có cấp thượng tướng và chuẩn tướng giải quyết, quái vật cấp thấp thì bị hỏa lực tiêu diệt, quái vật tầm trung thì trong quân đội không thiếu người mạnh có thể giải quyết, vì thế, Event lần này tuy đột ngột, nhưng thương vong không quá lớn.

- Ai ôi...

Huy chợt co quắp người vì đau, lồng ngực cậu bỗng như bị một viên sắt nóng bỏng áp lên, khiến da thịt bị nướng chín, cậu lập tức vạch cổ áo xem xét, khói đen bay ra từ bên trong, trên ngực của cậu từ lúc nào có một dấu ấn đỏ rực, hình dạng một gương mặt mơ hồ, đôi mắt là hai đóa hoa lửa rực cháy.

- Cậu bị sao thế?

Du Vân lo lắng hỏi cậu, giọng nói đầy sự quan tâm này của cô khiến Huy cảm thấy hơi là lạ, nhưng vẫn trả lời cô ấy là không sao, chỉ là cơn đau từ mấy vết thương thôi, cậu cũng bảo Du Vân đi nghỉ ngơi thôi, mọi chuyện đã kết thúc rồi.

- Ừm, cậu cũng nghỉ ngơi đi.

Du Vân nói rồi đi vào trong, Huy xoa ngực, vị trí này, khá giống chỗ của Phùng Gia Đức, chẳng lẽ mỗi người khi có kỹ năng bản mệnh đều sẽ bị khắc dấu như nhau à? Đặt nghi vấn này trong đầu, Huy quay về phòng nghỉ, tắm rửa để rũ bỏ mệt mỏi, suy nghĩ chờ Đức Chinh trở về sau kì nghỉ thì hỏi anh ta thử xem sao.

.....

......

- Ôi cái lưng già của lão.

Thương Sơn bước ra từ Quốc Độ, than thở, trên tay còn cầm theo hai thứ, một là viên đá tiến hóa cấp cao, một là trái tim của Blaste, một nguyên liệu để chế tạo trang bị cực kì quý hiếm, ông ấy cũng muốn lấy nhiều hơn, tiếc là cuộc chiến giữa hai Quốc Độ thì bên thua sẽ phải trả một cái giá lớn, đó là xác thịt sẽ trở thành năng lượng cho bên thắng, khiến nguyên liệu cao cấp từ trước đến nay đã khan hiếm lại còn khó tìm vì không phải nguyên liệu nào cũng phù hợp với mục đích chế tạo.

- Chà, chuyến du lịch này xem như xong rồi, không biết mấy thằng nhóc kia bồi thường thế nào đây?

Thương Sơn cười cợt, mấy thằng nhóc trong miệng ông ta đều là những tư lệnh của quân đội, sức mạnh tuy không bằng đại tướng quân, nhưng quyền lực là tối cao, Âu Hoài Trung không biết từ lúc nào đứng sau lưng ông ta, nghe Thương Sơn nói mà không nhịn được thở dài, bất chợt, anh ta lấy thiết bị truyền tin ra, bên trên là một dòng tin nhắn được mã hóa, ý nghĩa là, Phạm Hoài Đông muốn mời Thương Sơn đến căn cứ làm khách.

......

.......

Còn tiếp.

Bạn đang đọc Một Điểm Sinh Mệnh, Ai Bảo Ta Là Da Giòn? sáng tác bởi leuleu157
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi leuleu157
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.