Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xâm Lược (3)

Tiểu thuyết gốc · 2235 chữ

.......

- Mưa nữa à?

Huy vuốt gương mặt ướt đẫm nước mưa, mồ hôi và cả máu của quái vật, ngẩng đầu nhìn bầu trời, cậu đang ở vị trí nằm ở phần rìa ngoài của hòn đảo, nhưng những chấn động của cuộc chiến ở trung tâm vẫn lan đến đây, đủ thấy nó khốc liệt cỡ nào, dòng lũ quái vật cũng đã yếu dần, sau khi cơn mưa rơi xuống thì bọn chúng cũng bình tĩnh lại phần nào, tiểu đội trưởng ra lệnh cho đội hình tu chỉnh, hậu cần dựng lều tránh mưa, bọn họ cần dưỡng sức chờ mệnh lệnh mới.

Vù vù vù...

Tiếng xé gió vang lên bên tai, lông chim màu nâu rơi xuống như tuyết rơi, ngay sau đó là một con quái vật có hình dạng chim cắt rơi ầm xuống biển, cơ thể nó lập tức chìm nghỉm, để lại một vùng màu đỏ tươi trên mặt biển, chỉ còn lại hai con quái vật vẫn đang lao nhanh trên bầu trời, không ai chịu nhường ai, Bva’Mque rú lên một tiếng, cánh của nó bị con đại bàng dùng hai chân chụp lấy, cái mỏ sắc có thể đục thủng xe tăng gõ xuống gáy của Bva’Mque, nhưng nó nghiêng đầu khiến cú mổ sượt qua đầu, cắt một vết thương sâu hun hút, Bva’Mque giương cánh, một hình vòng cung mờ ảo bay ra, như một chiếc boomerang xoay ngược trở về, cắt vào lưng của con đại bàng.

Quác...

Đại bàng bị đau, buông Bva’Mque ra, nhờ vậy mà nó thoát khỏi sự kiềm kẹp của con đại bàng, vỗ cánh bay đi một cách loạng choạng, cánh của nó bị thương không nhỏ, Bva’Mque vỗ cánh, hai hình vòng cung một lần nữa bay ra, Kiếm Bầu Trời, rất khó để quan sát vì nó gần như trong suốt, ở trên không trung thì Kiếm Bầu Trời như là vật vô hình, đại bàng tuy là động vật có đôi mắt tinh tường thì cũng không thể phát giác, phần bụng và chân bị cắt trúng, lông vũ và máu tươi rơi xuống, đại bàng thu cánh, cả người rơi tự do, như một mũi tên cắm thẳng xuống đất, ngay sau đó nó giương cánh, chấn động mạnh mẽ tạo ra gió lốc, quật đổ những thân cây cao bên cạnh, tốc độ bùng nổ, như một viên đạn thoát nòng lao về phía Bva’Mque.

Bva’Mque trợn mắt, tốc độ của đại bàng càng hơn xa con chim cắt kia, nó suy cho cùng cũng chỉ là một con hạc, tốc độ bay sao so sánh được với những kẻ săn mồi trên bầu trời, tuy nhiên, Bva’Mque cũng sử dụng Bùng Nổ, gió lốc cuốn lên, vỗ cánh, gia tốc, giương cánh, Kiếm Bầu Trời bắn ra, nhưng đại bàng với tốc độ kinh người lập tức tránh né ngay khi Bva’Mque sử dụng Kiếm Bầu Trời, bay lên cao hơn tầng mây, khiến Bva’Mque cũng phải đuổi theo.

.....

Du Linh, Tuấn Khang, Khắc Huy là ba tướng quân cùng khống chế Gra’goan, nhưng ai mà ngờ được con quái vật này biết bay, mà trong ba người chỉ có một mình Du Linh là có thể phi hành, cho nên Tuấn Khang và Khắc Huy thay đổi mục tiêu, giải quyết Cro’sak trước tiến.

Gra’goan há miệng, hơi thở nồng nặc mùi lưu huỳnh, ánh lửa đỏ tóe ra từ bên trong miệng nó, Ngân Giáp Xà cuộn mình, hơi nước xung quanh bỗng đóng băng, bao bọc lấy nó thành một cỗ quan tài trong suốt, ngay sau đó là luồng hơi thở nóng rực của Gra’goan phun tới, Gra’goan vỗ cánh, tiến sát lại gần Ngân Giáp Xà đang phòng thủ, càng ngày càng tăng mạnh cường độ hơi thở, lớp băng bên ngoài của Ngân Giáp Xà dần dần không chịu nổi mà tan ra, cái đầu của Ngân Giáp Xà thò ra, há miệng phun ra băng sương, gia cố quan tài băng.

Du Linh bước chân đạp vào hư không, như là bước lên một bậc thang vô hình, càng ngày càng cao, áp sát phía sau Gra’goan, thiên sinh kỹ của Du Linh có phần hơi đặc biệt, là Âm Vang, khi cô sử dụng thiên sinh kỹ sẽ tạo ra một nguồn âm chấn đánh thẳng vào cơ thể kẻ địch, tạo thành tổn thương cao không nhìn phòng ngự, tuy vậy, khoảng cách giữa hai bên quyết định mức sát thương mà kẻ địch nhận vào, càng áp sát gần, thì tổn thương của Âm Vang càng lớn.

Hơi thở của Gra’goan như vô cùng vô tận, nó liếc đôi mắt dọc về sau, nhìn thấy nhân loại đang tiến đến gần, cái đuôi giơ lên, ngọn lửa bừng cháy trên đó, quất về phía Du Linh, Du Linh là một tướng quân, sao có thể không phòng bị gì, lập tức tránh né, bởi vì tập trung tấn công Ngân Giáp Xà, đòn tấn công này của Gra’goan có phần hời hợt và xem thường Du Linh, khiến cho cô dễ dàng tránh né, tuy nhiên cũng khó áp sát Gra’goan, Du Linh chỉ có một cơ hội, nếu không thể khiến Gra’goan bị tổn thương nặng, nó sẽ sinh lòng cảnh giác và coi cô là mục tiêu cần tiêu diệt đầu tiên.

- Tuyết.

Ngân Giáp Xà nhìn bầu trời, hạt mưa bắt đầu chuyển thành bông tuyết rơi xuống, nhiệt độ lập tức hạ thấp xuống, lớp băng của quan tài băng trở nên dày hơn, Gra’goan ngừng lại, nó biết chỉ hơi thở của nó là không đủ phá hủy lớp phòng ngự của Ngân Giáp Xà, nó liếc nhìn Cro’sak, rống lên.

- Lĩnh Vực.

Cro’sak ngẩng đầu lên, cúi thấp người xuống, đưa ngọn núi lửa trên lưng ra hướng về phía trước, dung nham phun trào, Vượn Tinh Khôn và hai tướng quân nhảy lên, đứng trên một cành cây mà phần thân của nó đang bị dung nham lan tràn dưới mặt đất đốt cháy, một mảnh đất rừng bỗng biến thành biển lửa và nham thạch, ngọn lửa bị nước mưa dập tắt một lần nữa bùng lên, cho dù nhiệt độ bên ngoài thấp đến mức nào, lửa và băng, ngay lập tức nhiệt độ một lần nữa bị cân bằng.

Gra’goan cười lạnh, nó há miệng, ngọn lửa đỏ biến thành màu đỏ sậm, đứng trong lĩnh vực, Hỏa Thuật nhận được cường hóa, nhiệt độ của ngọn lửa cũng được tăng lên diện rộng, ngọn lửa dần dần bao trùm cơ thể nó, Cuồng Hỏa, cường hóa sức hủy diệt của ngọn lửa, một viên cầu lửa ngưng tụ trước mặt Gra’goan.

[Viêm Kích]

Ngân Giáp Xà quanh người hiện ra mũi thương bằng băng, lít nha lít nhít, Trái Tim Băng Giá không thua kém lĩnh vực của Gra’goan, cường hóa các năng lực hệ Băng, khi Viêm Kích của Gra’goan bắn ra, Ngân Giáp Xà cũng thi triển Băng Thương đối kích, hai loại tấn công có hai hệ đối nghịch va chạm, bùng nổ, tạo ra tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, nhưng khiến Ngân Giáp Xà không ngờ là, Băng Thương của nó lại không ngăn nổi Viêm Kích, cầu lửa xé toạc màn sương khói mờ ảo từ vụ va chạm lao ra, bay thẳng về phía Quan Tài Băng.

Ầm...

Mảnh vụn băng bay ra sau vụ nổ dữ dội, Ngân Giáp Xà bị đánh bay, bộ vảy trắng tinh bị đốt cháy đen nhiều chỗ, Ngân Giáp Xà dùng đuôi cuốn lấy một cây cổ thụ, kéo cơ thể mình lại, một lần nữa bay lên, tuy khiến Gra’goan e ngại, nhưng chêch lệch kỹ năng giữa Ngân Giáp Xà và Gra’goan vẫn là khá lớn.

Rống...

Ngân Giáp Xà gầm lên, lớp vảy bóc ra, hai bộ móng vuốt xé da thịt mà ra, nhuốm đẫm máu tươi, trên mặt của Ngân Giáp Xà mọc ra hai sợi râu dài, hai cái sừng nhọn đâm thủng da thịt mọc ra, thiên phú Hóa Rồng, từ Ngân Giáp Xà biến thành tộc rồng, tuy chỉ thừa hưởng một vài đặc điểm, nhưng cấp bậc đã được kéo lên ngang bằng với Gra’goan, một là rồng phương Tây, một là rồng phương Nam.

Đôi mắt Gra’goan như tóe ra lửa, ngọn lửa trên người nó càng ngày càng lớn, như một ngọn núi lửa phun trào, nó biết mình không nên giữ lại thực lực, Ngân Giáp Xà đã sử dụng thiên phú, thì nó cũng thế, Hỏa Long, lớp vảy màu nâu đỏ trên người nứt ra, ngọn lửa đỏ sậm biến thành màu xanh dương, nhiệt độ từ vài trăm độ nhảy lên bảy tám trăm độ, vòng xoáy nhiệt độ cuồn cuộn khiến băng tuyết đang rơi xuống cũng phải bị hòa tan ngay lập tức.

Du Linh nhanh chóng thoát khỏi vòng xoáy nhiệt của Gra’goan tạo ra, cô không thể tiếp cận Gra’goan lúc này, chỉ có thể đợi nó và Ngân Giáp Xà chiến đấu xong, hai bên trung hòa nhau thì mới có cơ hội, hơn nữa, là một nhân loại, cô vui lòng nhìn hai con quái vật đánh nhau người sống ta chết.

Ngân Giáp Xà bay lên không trung, băng tuyết rơi xuống trên người nó, hòa tan vào cơ thể, quan tài băng một lần nữa được ngưng tụ ra, nhưng lần này nó không còn trong suốt mà là đục ngầu, chỉ có hình bóng của Ngân Giáp Xà bên trong, Băng Thương dần thành hình, lít nha lít nhít trôi nổi giữa không trung, hơi lạnh tỏa ra đủ để đóng băng mọi thứ, Gra’goan cũng không kém cạnh, hỏa cầu cuồn cuộn quanh người, sức nóng đủ để thiêu rụi vạn vật.

Ầm...

Du Linh đáp xuống, cô lau mồ hôi trên trán, nấp vào một chỗ để tránh chấn động của cuộc chiến tỏa ra, băng và lửa, giao thoa, nổ tung, trung hòa, không ai cao hơn ai, cô thở dài, lấy thiết bị truyền tin ra, bấm một chuỗi tin tức, gửi đi, sắc mặt mệt mỏi.

- Haiz, quả nhiên muốn thắng anh ta khó thật đấy.

Hưu...

Chưa đến năm giây sau, một tiếng xé gió từ tít phía xa ngoài biển vang lên, như một viên tên lửa bay vụt qua không trung, là một thanh đinh ba dài khoảng hai mét, toàn bộ cây đinh ba đều làm bằng đá san hô, nhìn như cực kì mỏng manh, nhưng lại tỏa ra sức mạnh phi thường, Bva’Mque đang bay giữa không trung, không biết bằng cách nào, lại bị cây đinh ba đó xỏ xuyên qua ngực trước sự bàng hoàng của nó, Bva’Mque trợn mắt nhìn về phương xa, nơi đó có một hòn đảo, có một nhân loại đang chà xát hai lòng bàn tay, cười mỉm.

Đại tướng quân Phạm Hoài Đông.

Rõ ràng, một đại tướng quân thì chuyện Rãnh Nứt xuất hiện trên đảo không phải việc gì to tát, tiện tay cũng có thể giải quyết, nhưng Phạm Hoài Đông lại không vội, mà để ba tướng quân cùng bộ đội đi đến giải quyết, để bộ đội giải trí một chút.

Ngoài ra, nhờ vậy mà số lượng quái vật cấp cao trên đảo Tây Tử cũng sẽ tự động giảm bớt mà chẳng cần huy động binh lực, thêm nữa là một vụ cá cược nhỏ giữa anh ta và Du Linh, Du Linh nói mình có thể giải quyết con quái vật cấp cao từ Rãnh Nứt, nhưng có vẻ là cô ấy không làm được rồi, lúc này Phạm Hoài Đông mới ra tay.

Cây đinh ba xuyên qua cơ thể Bva’Mque, tiếp tục lao đi, nhắm ngay Gra’goan bay tới, tốc độ không giảm mà còn nhanh hơn, Gra’goan đang tập trung chiến đấu với Ngân Giáp Xà, nhất thời không kịp phản ứng, mũi đinh ba xuyên qua lồng ngực, mang theo một trái tim đỏ rực cắm thẳng xuống mặt đất, lúc này cây đinh ba mới tan rã, trở thành bụi phấn, chỉ còn trái tim của Gra’goan vẫn còn đập thình thịch trên đất, mà Gra’goan thì không còn sức lực để bay, rơi xuống đất, dùng đôi mắt bất lực mà không can tâm nhìn về phương xa.

- Hừ...

Ngân Giáp Xà thu hồi quan tài băng, trở về giai đoạn một, hừ lạnh một tiếng, nó tất nhiên biết sự tồn tại của Phạm Hoài Đông, nhưng bản thân lại không đủ mạnh để có thể đối nghịch, giờ phút này hắn ta mới ra tay, là muốn cho Ngân Giáp Xà biết, nó cũng chỉ là một con rắn có chút năng lực, an phận ở trên đảo mà sống, Ngân Giáp Xà bò đến bên cạnh trái tim của Gra’goan, nuốt trái tim vào miệng, đây là đồ tốt, có thể giúp nó nhảy lên cấp A, xem như là đồ đền bù của Phạm Hoài Đông cho nó.

Cro’sak rất nhanh cũng bị đánh bại, đội hậu cần và dọn dẹp đến hiện trường, thu dọn chiến trường, cắt xẻ thân xác quái vật, thu thập hàng mẫu, cuộc chiến Rãnh Nứt đến đây xem như là kết thúc.

........

Còn tiếp.

Bạn đang đọc Một Điểm Sinh Mệnh, Ai Bảo Ta Là Da Giòn? sáng tác bởi leuleu157
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi leuleu157
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.