Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xâm Lược (2)

Tiểu thuyết gốc · 1810 chữ

....

Cro’sak rống lên một tiếng vang trời, bốn chân của nó giẫm mạnh xuống đất, Địa Thuật phát động, những mũi thương đá nhọn hoắt đâm lên từ dưới chân của ba thuộc hạ Ngân Giáp Xà, bọn chúng nhanh chóng tránh khỏi, chia thành ba hướng tấn công Cro’sak, con gấu trắng chạy bằng bốn chân, nó ở hướng bên trái của Cro’sak, trong năm con quái vật thì nó là con yếu nhất, con vượn tinh khôn thì xông tới ở hướng đối diện và con hổ lông trắng thì tấn công cánh phải.

Gấu Bạch Ngân sử dụng kỹ năng Cuồng Chiến, một kỹ năng thường gặp ở quái vật, giúp chúng cường hóa bản thân, trở nên mạnh mẽ hơn, Gấu Bạch Ngân giơ móng trước lên, vồ về phía Cro’sak, Cro’sak lại chẳng mảy may phản ứng, nó nghiêng đầu, há miệng, răng nhọn ở trên hàm răng chi chít như răng của cá mập, Cro’sak tấn công bất ngờ khiến Gấu Bạch Ngân không kịp phản ứng, bị Cro’sak đớp trúng, lực cắn kinh khủng ngay lập tức cắn đứt đôi người con gấu, khiến cho nó không có thời gian kịp biến đổi giai đoạn hai.

Rộp rộp...

Cro’sak nhai nửa cơ thể của Gấu Bạch Ngân, nuốt xuống, Hổ Ngân Giáp ở cánh phải không dám tiến lên, nó tuy mạnh hơn Gấu Bạch Ngân nhưng cũng chẳng mạnh hơn là bao, nếu không có thiên phú Bạch Hổ, nó thậm chí còn yếu hơn, vậy mà Cro’sak lại dễ dàng giết chết Gấu Bạch Ngân, đủ thấy kẻ địch này đáng sợ thế nào.

Tạch tạch...

Móng vuốt của Cro’sak tróc ra, mọc ra móng vuốt mới, giống như móng gấu, Cro’sak nhếch miệng lên như đang giễu cợt, Vượn Tinh Khôn siết chặt nắm đấm, nó vỗ ngực, sử dụng thiên phú Tiến Hóa, cơ thể cao lớn bỗng lớn lên, chiều cao khi đứng thẳng từ 3m lên đến 7m, cơ bắp trên người căng phồng, tràn đầy sức mạnh, Vượn Tinh Khôn nắm một thân cây cổ thụ, nhẹ nhàng rút nó lên, dùng một tay tróc hết cành cây, cây cổ thụ không biết bao nhiêu năm tuổi lại trở thành một cây gậy gỗ trong tay nó.

Vù...

Vượn Tinh Khôn vung gậy, đánh vào mặt Cro’sak, hình thể to lớn khiến Cro’sak mất đi tính linh hoạt, cứ thế ăn đủ một đòn, bị quật bay sang một bên, đụng đổ một mảng rừng cây, nó vùng vẫy bốn chân đứng lên, gương mặt lõm sâu, trong mắt Cro’sak như phun ra lửa, nó há miệng, nhắm ngay Vượn Tinh Khôn, sử dụng kỹ năng Chấn Động, một làn sóng âm từ miệng nó phun ra, âm thanh đinh tai nhức óc lập tức cuộn trào đến chỗ Vượn Tinh Khôn.

Loại tấn công này muốn tránh cũng không được, Vượn Tinh Khôn che lỗ tai lớn của nó lại, nhưng âm thanh khó chịu này không ảnh hưởng thính giác mà trực tiếp xuyên qua cơ thể, ảnh hưởng đến bên trong, giọt giọt máu tươi nhỏ xuống từ lỗ mũi của Vượn Tinh Khôn, nó cắn răng lau đi, cố giữ đầu óc tỉnh táo, cất bước chạy tới chỗ Cro’sak.

Chấn Động dùng xong, Cro’sak lại dùng Thạch Thương từ Địa Thuật tấn công, mũi thương đá nhọn đột ngột bắn ra từ mặt đất, xoẹt qua ngực của Vượn Tinh Khôn để lại một vết thương sâu, Vượn Tinh Khôn sử dụng Cuồng Chiến, không nhìn thạch thương của Cro’sak mà xông tới, cho dù trên cơ thể có nhiều thêm bao nhiêu vết thương, thì vẫn không đủ cản bước được nó.

Vụt...

Cây cổ thụ trong tay Vượn Tinh Khôn quất ra, đập vào mặt Cro’sak, mảnh vụn gỗ bắn tung tóe, thân cây chịu không nổi sức mạnh mà gãy nứt, Cro’sak như một quả bóng một lần nữa bị đập bay ra, nó không thể tin được ở chiều không gian này cũng có một con quái vật cùng cấp mà lại không thua kém gì nó, Vượn Tinh Khôn vứt thân cây sang một bên, xông tới bên cạnh Cro’sak, nắm đấm tung ra, nện vào cái bụng đang lật lên của Cro’sak, nơi chẳng có lớp vảy phòng ngự nào.

Rắc...

Một bộ giáp bằng đất bỗng nhiên mọc ra bao phủ phần bụng của Cro’sak, Địa Thuật, bao hàm rất nhiều kỹ năng khác nhau ngoài Thạch Thương, ví dụ như Thạch Giáp, nó cung cấp cho người sử dụng một bộ giáp tạm thời, nắm đấm của Vượn Tinh Khôn bị bộ giáp chặn lại, nhưng dư lực vẫn tác động lên toàn bộ cơ thể Cro’sak, Cro’sak chồm người lên, hai chân trước chụp lấy hai tay của Vượn Tinh Khôn, mõm cá sấu mở rộng, cắn vào vai của đối thủ, hai chân sau dùng lực, giật xuống một miếng thịt trên bả vai của Vượn Tinh Khôn.

Vượn Tinh Khôn nghiến răng, dùng sức thoát khỏi vòng tay tử thần của Cro’sak, trở người, vòng cánh tay vừa thô to vừa dày lông của mình qua cổ Cro’sak, hai bàn tay nắm lại, dùng sức siết cổ Cro’sak, mặc cho vết thương trên bả vai đang túa máu như suối, Cro’sak dùng Địa Thuật triệu hồi thạch thương tấn công Vượn Tinh Khôn, những mũi thương nhọn hoắt cắt qua người Vượn Tinh Khôn để lại những vết thương cạn, chỉ làm cho nó càng thêm giận dữ, siết chặt hơn, lớp lông bên ngoài của Cro’sak chịu không nổi lực siết mà rụng xuống, sau đó là làn da bắt đầu rách ra, hai cánh tay trước của Cro’sak vùng vẫy, cào lên người Vượn Tinh Khôn nhưng chẳng có tác dụng gì.

Ầm...

Tưởng chừng như kết cuộc đã định, gáy của Vượn Tinh Khôn bị một vật nặng đập vào, đá vụn bắn tung tóe, chấn động mạnh khiến Vượn Tinh Khôn bị choáng, nới lỏng vòng tay, cho Cro’sak cơ hội thoát ra, Cro’sak thu đuôi lại, phần đuôi vẫn còn một nửa viên đá lớn đường kính khoảng 4m được Địa Thuật tạo ra, Cro’sak thừa thắng xông lên, há miệng cắn về phía đầu của Vượn Tinh Khôn.

Vù...

Bỗng nhiên, cơ thể khổng lồ của Vượn Tinh Khôn biến mất, hoặc nói đúng hơn là thu nhỏ về kích thước chỉ cỡ một con người bình thường, cao 1m6, Vượn Tinh Khôn có kỹ năng Thoái Hóa, nghe như là một kỹ năng không ra gì, nhưng nếu so sánh với nhân loại, thì kỹ năng này có thể so sánh với thiên sinh kỹ cấp A.

Thoái Hóa, khiến cơ thể trở về cấp độ bản nguyên, nguyên thủy nhất nhưng cũng đáng sợ nhất, Vượn Tinh Khôn bây giờ có hình dạng của chủng người vượn tinh khôn, cũng là giai đoạn thứ hai của nó.

Cro’sak cắn hụt, nó nghiêng đầu nhìn về phía Vượn Tinh Khôn, nó không nghĩ ra được tại sao kẻ địch của nó lại thay đổi hình dạng thành nhỏ bé đến vậy, nhưng nó không chủ quan, lập tức sử dụng Thạch Thương tấn công, Vượn Tinh Khôn nhấc chân, nhảy vọt lên không trung, tránh né hoàn toàn những mũi thương bằng đá bay tới, cơ thể trở nên nhỏ hơn, khiến độ linh hoạt cũng tăng lên, nhưng sức mạnh thì vẫn không đổi.

Ầm...

Vượn Tinh Khôn đáp xuống đất, tiếng nổ mạnh vang rền, mặt đất nứt ra, Cro’sak trừng mắt, trong chốc lát hình bóng của Vượn Tinh Khôn biến mất, nó không bắt kịp, hình thể to lớn của nó khiến điểm mù của lớn không kém, Vượn Tinh Khôn bắt lấy điểm yếu này của nó mà tấn công, nó thì không thể liên tục sử dụng Thạch Giáp để phòng thủ, chỉ có thể sử dụng Thạch Thương tấn công diện rộng.

Nghĩ vậy, nhưng mọi thứ diễn ra nhanh hơn Cro’sak suy nghĩ, Vượn Tinh Khôn đã áp sát dưới cằm của nó, hai chân cong lại, bắn vọt cả người bay lên, nắm đấm nhỏ tung ra, như một viên đá nhỏ ném vào hồ lớn, nhưng lại làm ra sóng lớn cuồn cuộn.

Ầm...

Cro’sak há hốc miệng, sức mạnh kinh hồn lan thẳng vào đầu óc, khiến não của nó chết đứng, toàn bộ cơ thể như bị điện giật, không thể điều khiển, cơ thể của nó loạng choạng, lại một cú đấm nữa tung vào sườn phải, lần này Cro’sak không còn đứng vững, ngã sang một bên.

- Đừng có đùa với tao....

Trong đầu Cro’sak gầm thét, một con quái vật của Rãnh Nứt như nó, mà lại bị chà đạp như thế sao, nó tức giận, diên cuồng, lửa nóng đang thiêu đốt toàn bộ cơ thể, máu của nó sôi lên như dung nham đang sắp phun trào, giọt máu của thủ lĩnh Gra’goan như là ngọn lửa thiêu đốt từng tấc cơ thể, Thạch Giáp bao trùm cơ thể Cro’sak, bao trùm cái vây cá mập thành một hình trụ tròn, khói đen từ đó phun ra, sau đó là ánh đỏ chớp tắt, Vượn Tinh Khôn dừng tay, lùi về sau, Cro’sak đã biến thành giai đoạn hai.

Grahhhh....

Cro’sak đứng lên, từ hình trụ tròn trên lưng bỗng trào ra dung nham, chảy khắp lưng và đầu của Cro’sak, cho nó một lớp giáp bằng nham thạch nóng chảy, dung nham rơi xuống mặt đất, đốt cháy cây cỏ, ngọn lửa càng ngày càng lớn, biến thành biển lửa, mà Cro’sak cũng trở thành một con quái vật lưng cõng núi lửa, miệng nó há ra, nôn ra dung nham, việc biến đổi này cũng có tác động không nhỏ với nó.

Rầm rầm rầm...

Mây đen kéo đến trên bầu trời, sấm sét giăng đầy, từng giọt từng giọt mưa rơi xuống, mưa nhỏ rồi lớn dần, dập tắt ngọn lửa đang thiêu đốt khu rừng, Cro’sak liếc đôi mắt đỏ đục của mình nhìn lên bầu trời, một con rắn màu trắng đang lơ lửng giữa không trung, hơi nước bao trùm cơ thể nó như những đám mây mờ ảo, cơ thể thanh thoát uốn lượn, hô mưa gọi gió, cơn mưa này là do nó làm ra, vừa lúc khắc chế nó.

Gra’goan vỗ cánh, khiến cơ thể bay lơ lửng giữa không trung, nó vậy mà dùng ánh mắt kiêng kị nhìn Ngân Giáp Xà, đánh giá trước đó chỉ là khách quan, mà bây giờ, nó một phần nào đó hiểu được con rắn màu trắng này không đơn giản, so với lũ gà mờ trong Rãnh Nứt, chêch lệch không biết bao nhiêu cho đủ.

.......

Còn tiếp.

Bạn đang đọc Một Điểm Sinh Mệnh, Ai Bảo Ta Là Da Giòn? sáng tác bởi leuleu157
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi leuleu157
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.