Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi thăm bệnh

Phiên bản Dịch · 1694 chữ

Thành Đông Hoa, trên cao năm trăm mét, trong một căn phòng, có một người đang cắm cuối viết gì đó trên bàn.

An Ny, dạo này mọi chuyện thế nào?

Phía bên ta mọi chuyện khá ổn, dù sao tình hình ở thành Đông Hoa so với ba thành kia tốt hơn nhiều.

Đã tìm được người, đồ vật kia cũng tìm ra rồi, không bao lâu nữa ta sẽ quay về. Chỉ sợ sau này sẽ không giờ quay trở lại đây nữa.

Các con ở nhà phải biết vâng lời, đợi ta trở vè.

Nhớ phải ăn nhiều hoa quả, tu luyện chăm chỉ, đừng chơi bời cả ngày.

Ký tên, Lý Tu trúc

...

Một tuần sau khi xảy ra sự kiện.

Chu Bạch đã điều chỉnh lại tâm trạng của mình, cả tuần nay đều đàng hoàng tu luyện. Dù sao tu vi của hắn quá yếu, muốn điều tra mọi chuyện cũng không thể làm được.

Việc cấp bách trước mắt vẫn là cố gắng tu luyện, đối phó với vòng khảo nghiệm sắp tới.

Đạo hóa độ: 3.1%

Điểm nguyên thần: 211

Thần đồ: Thiên Nhân Cửu Tai

Lại khí: 3570

Đạo hóa độ và điểm Lại khí tăng lên đáng kể. Lần này Chu Bạch không chuyển tất cả điểm Lại khí để tăng lên nguyên thần, mà dự định trước tiên luyện hết tinh điểm trong thần đồ thứ không.

Dù sao so với việc tăng lên điểm nguyên thần, thần đồ mang tới hiệu quả về sức chiến đấu rõ ràng hơn. Lúc trước, sở dĩ Chu Bạch tăng lên đạo hóa độ, tăng lên điểm nguyên thần, là bởi vì lúc tu luyện tinh điểm thứ sáu điểm nguyên thần của hắn không đạt yêu cầu.

Hắn nhìn về nội dung trên tinh điểm thứ sáu.

Tu di - bất động: Không nhúc nhích, hóa thành nơi linh cơ tụ hợp, gia tăng thể lực, tinh lực và tốc độ khôi phục vết thương.

Phương pháp tu luyện: (Trực tiếp bị Chu Bạch lướt qua)

Lại khí (0/3000)

"Rốt cuộc đủ."

Nhìn nội dung phía trên, Chu Bạch một hơi dùng ba ngàn điểm Lại khí để tăng vào tu di - bất động

Trong nháy mắt, một cỗ chấn động mãnh liệt từ bên trong thức hải của Chu Bạch tản ra toàn bộ thân thể, đi qua toàn thân. Vô số đồ vật không thể lý giải, khó mà miêu tả đúc ra trên người hắn.

Tiếp theo giống như là một vòng tuần hoàn, đi đi về về lưu động trong cơ thể Chu Bạch, hắn cảm giác được thể lực, tinh lực của mình ngày càng tràn đầy.

"Thành công rồi à?"

Chu Bạch mỉm cười, tu di nằm như núi, tăng thêm tu di - bất động hồi phục.

Cơ bắp của hắn lại được tăng cường, nếu như gặp lại tình huống lúc trước...

Chu Bạch nghĩ tới đây, khẽ thở dài, sau đó nhìn tới tinh điểm thứ bảy.

Khác với Khắc Lỵ Tư Đề Na, thần đồ thứ 0 của Chu Bạch có tới 9 tinh điểm.

Giờ phút này hắn nhìn vào nội dung của tinh điểm thứ bảy.

Tu di - càng: Tăng tính dẻo dai và sức bật của cơ thể, đồng thời có thể dùng điểm Lại khí để chữa trị thương thế của bản thân.

Phương pháp tu luyện: (Trực tiếp bị Chu Bạch lướt qua).

Lại khí (0/3500)

Chu Bạch im lặng nói: "Đây là một con đường không thể quay đầu. Chín loại thần đồ cơ sở, mỗi loại đi một hướng khác nhau, ta là Thiên Nhân Cửu Tai... Chẳng lẽ mục tiêu là nhục thân?"

Cuối cùng cũng tu luyện xong tinh điểm thứ sáu, Chu Bạch nhìn sang bên cạnh thấy Khắc Lỵ Tư Đề Na đang cuộn thành hình tròn, tu luyện nguyên thần lực.

Mấy ngày trước, Kiếm đồ tầng thứ 0Khắc Lỵ Tư Đề Na đã tu luyện xong tinh điểm thứ tưSauđó, vì không đủ điểm nguyên thần nên không thể tu luyện tinh tiểm tiếp theo.

Vì vậy Chu Bạch dẫn nàng đi xem Đạo Tàng 00.

So với Chu Bạch, quá trình nhập đạo của Khắc Lỵ Tư Đề Na thuận lợi hơn nhiều, so với hiệu suất của Tả Đạo ghi lại trong sổ còn cao hơn.

Từ sau khi trải qua chuyện ở lâu cũ, dường như nàng đối với tu đạo hiểu biết sâu hơn.

"Tốc độ tu luyện của con mèo này khá nhanh, ta cũng không thể để nó vượt qua, phải càng cố gắng mới được."

Suy nghĩ một chút, Chu Bạch đứng lên, nhìn Khắc Lỵ Tư Đề Na nói: "Đề Na, tôi phải đi y viện một chuyến, hôm nay ở nhà ăn, Cảnh Tú nói Tiền Vương Tôn đã qua thời kỳ nguy hiểm. Mọi người định đi thăm Tiền Vương Tôn, tôi cũng muốn đi thăm cậu ấy một chút."

Thấy Khắc Lỵ Tư Đề Na không động đậy, giống như không nghe thấy gì, Chu Bạch cũng không ngoài ý muốn. Đang định đi ra ngoài thì thấy Ngải Toa từ dưới giường chui ra, phấn khởi há miệng, giống như là muốn đi cùng với Chu Bạch.

Chu Bạch nhìn thấy trên khóe miệng của Ngải Toa dính cơm, hơi sững sờ, sau đó chợt nhìn về Nhân Lương dự trữ cho nó đều bị ăn sạch.

Chu Bạch lắc đầu nhìn Ngải Toa, xoa đầu của đối phương nói: "Ăn ăn ăn, cả ngày chỉ có biết ăn! Kia là phần ăn chuẩn bị cho ngươi vào ban đêm!"

"Ô ô." Ngải Toa quay mặt đi, không dám nhìn Chu Bạch, đầu lưỡi lén lút đưa ra liếm hạt cơm trên miệng vào trong.

Chu Bạch bất đắc dĩ nói: "Được rồi, ta mua thêm chút cơm cho ngươi. Ai, phải ba tuần nữa mới tới khảo nghiệm, hi vọng đến lúc đó ta có thể có nhiều điểm tích lũy, bao nhiêu đây ăn cơm còn không đủ."

Lần nữa mua cơm về cho Ngải Toa, Chu Bạch nhìn Khắc Lỵ Tư Đề Na nói: "Đề Na, tôi đi y viện một chuyến, ngươi trông chừng Ngải Toa giúp tôi, đừng để nó ăn vụng nữa."

Ngay lúc Chu Bạch tưởng Khắc Lỵ Tư Đề Na sẽ không phản ứng, bỗng nhiên Đề Na mở ra đôi mắt, thân thể vọt tới chui vào trong đầu Chu Bạch.

Chu Bạch: "Hả? Không phải ngươi muốn tu luyện điểm nguyên thần sao?"

Khắc Lỵ Tư Đề Na: "Hừ, nói thế nào tay chân tên kia cũng do ta chém đứt, ta đi coi thử hắn chết chưa."

Chu Bạch cười cười: "Đề Na, cô cảm thấy áy náy à?"

"Áy náy cái gì." Khắc Lỵ Tư Đề Na khinh thường nói: "Nếu không nhờ tôi, hắn đã sớm chết rồi. Gãy tay gãy chân dù sao vẫn tốt hơn so với mất mạng. Với lại rõ ràng là cậu bảo tôi chặt."

Một người một mèo vừa trò chuyện vừa rời khỏi phòng, đi đến y viện.

Đông Hoa đạo giáo là nơi học tập của người tu luyện, dù là học sinh hay lão sư đều khó tránh khỏi bị thương hoặc đổ bệnh. Cho nên bên trong đạo giáo đã xây một y viện rất lớn với đầy đủ tài nguyên.

Ngay lúc Chu Bạch vừa đi tới trước cửa phòng bệnh Tiền Vương Tôn, đã nghe âm thanh nói chuyện của mọi người bên trong truyền ra.

Tiền Vương Tôn nằm ở trên giường bệnh, tay chân bị cụt đều được băng bó lại, cười ngây ngô: "Được rồi Cảnh Tú, cậu đừng khóc nữa, không phải chỉ là không có tay chân sao, thế này càng tốt, ttôi có thể chuyên tâm tu luyện nguyên thần, các cậu nên cẩn thận đi, đừng để cho tôi vượt xa."

"Thế nhưng là... Thế nhưng là..." Cảnh Tú nhìn bộ dáng thê thảm của Tiền Vương Tôn, con mắt đỏ ngầu nói: "Thân thể của cậu..."

Hạ Lệ chín chắn vỗ vỗ bả vai Cảnh Tú : "Tốt rồi Cảnh Tú, mọi người đều là tu sĩ, đây chính là số mệnh của chúng ta, Tiền Vương Tôn đã chuẩn bị tâm lý, đồng thời có thể tiếp nhận một cách bình thản, không cần ngươi lo lắng cho hắn."

Nói xong, Hạ Lệ nhìn thật sâu Tiền Vương Tôn, nhưng cũng không nói gì. Mặc dù có nguyên thần lực phụ trợ, sinh hoạt hằng ngày sẽ không khó khăn nhưng dù sao cũng rất thiệt thòi. Chưa nói đến vấn đề tâm lý, chỉ đơn giản là nguyên thần cùng nhục thân không cân xứng, cũng đã ảnh hướng tới tu luyện.

Tiền Vương Tôn lại kiên nghị nói : "Mọi người yên tâm đi, hai tay hai chân mà thôi, đối với Tiền Vương Tôn tôi không tính là gì."

Đỗ Băng tán dương nói: "Ý chí rất tốt! Tôi rất thưởng thức ý chí sắt thép của cậu, đây là tư chất quan trọng nhất trên con đường tu đạo. Cậu có thể mạnh mẽ như thế này là tốt rồi, xem ra tôi không cần lo lắng nữa."

Cảnh Tú vẫn còn hơi canh cánh trong lòng, hỏi: "Chẳng lẽ không có cách nào chữa khỏi hả? Người đi theo "Thiên đồ" cũng không được à?"

Tên to con từng ở nhà ăn kêu Chu Bạch muốn luận bàn với hắn, Lưu Hiển lắc đầu: "Mọc lại tay chân, hay là giúp người khác mọc lại tay chân, ít nhất phải là đại tu sĩ Thiên đồ cảnh giới tầng thứ bảy trở lên mới có thể làm được, hơn nữa rất tiêu hao lực lượng.

Mỗi một tu sĩ tầng thứ bảy trở lên đều là chiến lực quan trọng của nhân loại, lực lượng của bọn họ dùng trong việc gì lại càng quan trọng. Cho nên số người được giúp mọc lai tay chân sẽ vô cùng ít, cấp trên sẽ không dễ dàng sử dụng trên người Tiền Vương Tôn."

Bạn đang đọc Minh Nhật Chi Kiếp (Dịch) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi diegoa6
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 94

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.