Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bí mật

Phiên bản Dịch · 1502 chữ

Vì vậy dưới sự dẫn dắt của Ban Độ, Chu Bạch cùng hắn đi đến trong phòng thí nghiệm, Ban Độ nhìn về phía bản thân chỉ còn lại có nửa người trên trong lồng nuôi cấy, lạnh lùng nói: "Đó là em trước kia. Tu luyện nguyên thần lực hấp thụ linh cơ, mà bây giờ Thiên Đạo bị vặn vẹo, linh cơ bị ô nhiễm, chỉ cần hấp thụ linh cơ vào, hợp thể với trời, sẽ dần dần vặn vẹo giống như Thiên Đạo, nếu như ý chí không đủ kiên định, thì có thể sẽ biến thành như vậy..."

"Thì ra là thế." Khắc Lỵ Tư Đề Na: "Chẳng trách Chu Bạch anh không bị gì, nguyên thần lực của là hệ thống trực tiếp thêm chứ không phải tự mình luyện."

Chu Bạch nhếch miệng, đề phòng nhìn Ban Độ, hôm nay hình thức khó lường, đợi lát nữa tăng thêm điểm nguyên thần một chút.

"Thầy ấy cắt một bộ phận hoàn hảo xuống, chế tạo ra một người mới là em." Ban Độ thở dài nhìn mấy lần thứ dị dạng đang trong lồng nuôi cấy, quay đầu nhìn về phía Chu Bạch.

Hắn nói đến một nửa đột nhiên ngừng lại, sững sờ nhìn Chu Bạch nằm trên mặt đất, giọng điệu thắc mắc: "Anh đang làm gì đó?"

Chu Bạch thư thái nói: "Không có gì, anh mệt mỏi nghỉ ngơi một chút, em không cần quan tâm, tiếp tục đi."

"Xem ra anh cũng sắp điên rồi..." Ban Độ lắc đầu: "Cái giá phải trả của nguyên thần lực quá lớn."

Nói xong, hắn đi đến một chỗ trước vách tường, trực tiếp mở ra một cửa ngầm: "Lúc thầy giáo cắt em, không nghĩ tới em vẫn còn ý chí duy trì một chút tỉnh táo, còn nhìn thấy bí mật mà thầy hao tâm tổn trí che dấu."

Theo cánh cửa bí mật mở ra, ánh mắt Chu Bạch đột nhiên ngưng tụ.

Lọt vào trong tầm mắt của hắn là vô số thi thể chất đầy mật thất.

Vô số thi thể của trẻ con bị chỉnh tề chất đống trong mật thất.

Chu Bạch thậm chí có thể nhìn thấy trong đó có thi thể của Ngải Toa, Ái Lệ Tị, Ban Độ.

Ban Độ sâu kín nói: "Thầy ấy vẫn luôn dùng chúng ta để vụng trộm thí nghiệm tu luyện nguyên thần lực. Trên tiết học yêu ma, ông ấy dưới tình huống chúng ta không biết rõ tình hình, để cho chúng ta đối mặt với Thiên Đạo vặn vẹo vô cùng nguy hiểm. Những pho tượng dựa vào vặn vẹo, tà ác, sa đọa của Thiên Đạo mà chế tạo, qua thời gian dài tiếp xúc, sẽ không tự giác mà bắt đầu tu luyện. Mà một khi xuất hiện biến dị, ông ấy sẽ cắt đi bộ phận hoàn hảo, sử dụng các bộ phận hoàn hảo sau đó nuôi dưỡng để phục chế ra nhân loại mới, nhưng vẫn giữ nguyên ký ức trước khi biến dị."

"Nhưng mà phục chế của anh, vẫn là anh sao?"

"Chu Bạch, anh cùng Ái Lệ Ti cùng đi với em đi, ở chỗ này chỉ con đường chết."

Chu Bạch khiếp sợ nhìn hết thảy mọi thứ trong mật thất, rất nhiều manh mối trong đầu xâu chuỗi lại với nhau.

'Trước đó trong nhật ký điên nói điên ngữ... trong miệng Tiến sĩ nói điên rồi... Còn có tình huống của Ban Độ.'

'Khắc Lỵ Tư Đề Na cũng nói tu luyện lung tung có khả năng sẽ biến thành tên điên, chính là loại tình huống này sao?'

Khắc Lỵ Tư Đề Na trong đầu Chu Bạch bắt đầu giằng co: "Tôi cảm thấy được Ban Độ đang nói thật, chúng ta tranh thủ thời gian chuồn đi, tiến sĩ Trang kia nhìn có vẻ âm trầm, khẳng định không phải là người tốt."

Nhìn thấy Chu Bạch nằm trên mặt đất vẫn còn do dự, Ban Độ nói: "Anh có đi hay không thì tùy, dù sao em nhất định phải mang Ái Lệ Ti đi, em sẽ không để cho cô ấy tiếp tục sinh hoạt trong thế giới như địa ngục này."

Đúng lúc này, tiếng kêu thảm thiết từ hành lang truyền tới, Ban Độ cùng Chu Bạch đồng thời biến sắc, hướng phía hành lang chạy tới.

Trong hành lang, dưới ánh đèn lúc sáng lúc tối, thân thể bọn nhỏ ngã trong vũng máu, không còn hô hấp.

Thân thể Ái Lệ Ti run rẩy, đứng trong hành lang, nhìn Ban Độ và Chu Bạch đang chạy tới, cái miệng nhỏ nhắn mấp máy, khống chế nước mắt của mình không cho chảy xuống, trên mặt lộ ra sợ hãi.

"Ái Lệ Ti!" Ban Độ thò tay qua, nguyên thần lực bỗng nhiên bộc phát.

Nhưng còn không đợi nguyên thần lực chuyển đến trên người Ái Lệ Ti, hắn liền nhìn thấy vẻ mặt Ái Lệ Ti cứng lại, đầu vang lên một tiếng rồi rơi xuống mặt đất.

"A! !"Ban Độ gầm lên giận dữ vọt tới.

...

Đứa bé trai đi đến trước mặt cô bé tóc đen đang khóc: "Tớ gọi là Ban Độ, cậu tên là gì?"

Cô bé tóc đen lau nước mắt trên mặt, nức nở nói: "Tớ tên là Ái Lệ Ti... Tớ thật đói ..."

Ban Độ từ trong lòng ngực lấy ra một miếng lương khô: "Cái này cho cậu, ăn đi." Nhìn đối phương ăn như hổ đói, Ban Độ nói: "Đừng khóc, sau này mỗi ngày tớ đều chia đồ ăn cho cậu."

"Thật sao? Vậy cậu phải làm sao bây giờ?"

"Tớ đã trưởng thành, ăn ít. Hơn nữa sau này trong căn cứ nhất định sẽ ngày càng tốt, tớ sẽ mang mọi người đi ra ngoài tìm thức ăn, sau này tất cả mọi người đều không cần chịu đói nữa."

Ái Lệ Ti: "Thật sao? Cậu thật là giỏi!"

...

Trong bóng tối có một lưỡi dao vô hình sắc bén xẹt qua, Ban Độ đã hóa thành một đoàn huyết nhục mơ hồ, rơi trước mặt Ái Lệ Ti.

Híz-khà-zzz ~ híz-khà-zzz ~ thanh âm hít hà từ trong bóng tối truyền đến.

Chu Bạch khiếp sợ nhìn một màn này, nguyên thần lực nhanh chóng bao trùm thân thể của mình, sau đó đi ra bên ngoài.

Nguyên thần lực lướt qua vô số thi thể trên mặt đất.

Ban Độ, Ái Lệ Ti, Ngải Toa... Nguyên một đám trẻ quen mặt đang nằm trong vũng máu.

Thẳng đến sau khi lướt qua tất cả thi thể, nguyên thần lực của Chu Bạch đụng đến một đồ vật trắng nõn chắc chắn, lạnh như băng.

Híz-khà-zzz ~ híz-khà-zzz ~

Trong bóng tối, một con vật giống như xà quái đang nằm trên mặt đất, con quái vật toàn thân bao phủ khói đen nhàn nhạt bò ra, một đôi mắt màu vàng nhìn về phía Chu Bạch, vẻ mặt kỳ lạ nói: "Híz-khà-zzz ~ híz-khà-zzz ~ vậy mà còn có đứa bé nguyên thần giá trị có chút cao? Lần này thật sự là không uổng công."

Thân thể Chu Bạch run rẩy nhìn về phía xà quái, lạnh lùng nói: "Ngươi là ai?"

"Đội cứu viện, ta chính là đội cứu viện, đội cứu viện ~~ không phải các ngươi bảo chúng ta tới sao?" Xà quái tò mò đánh giá Chu Bạch ở trước mắt, khói đen quanh thân không ngừng quay cuồng: "Ngươi rất tức giận ? Hay là sợ hãi? Xem tư chất của ngươi không tệ, ta có thể cho ngươi nói nhiều hơn mấy câu."

"Chạy mau!" Trong đầu Chu Bạch, Khắc Lỵ Tư Đề Na điên cuồng hét lên: "Thiên Ma! Là Thiên Ma! Ta nhớ ra rồi! Nhanh trốn! Đánh không lại đâu!"

Chu Bạch đắng chát cười cười, thân thể của đối phương gắt gao chặn cửa cùng thông ống thông gió, cho dù hắn muốn chạy trốn cũng trốn không thoát.

"Ngươi là Thiên Ma?" Chu Bạch thử kéo dài thời gian: "Tại sao phải giết bọn họ?"

"Giết người... Cần có nguyên nhân sao?" Xà quái nở nụ cười: "Một đám heo mà thôi, giết liền giết chứ sao. Ngươi cũng thế, một con heo mà thôi, ta sao lại còn nói nhảm với ngươi nhỉ?"

Vèo!

Khói đen hóa thành vô số đao kiếm đâm tới Chu Bạch.

Nguyên thần lực lần đầu tiên bộc phát đến đỉnh, hóa thành hình dáng hộ thuẫn chắn trước mặt Chu Bạch.

Trong âm thanh đùng đùng nổ vang, cơ thể Chu Bạch cùng với nguyên thần lực cùng nhau bay ra ngoài, sau đó chia năm xẻ bảy, rơi trên mặt đất.

Con mắt Chu bạch trừng lớn:, nhìn thế giới càng ngày càng tối tăm, cuối cùng dần dần mất đi hơi thở.

——

Số người còn sống: 1

Bạn đang đọc Minh Nhật Chi Kiếp (Dịch) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tình_nhạt_như_nước
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 152

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.