Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hải chiến Nhật Lệ mở màn

Tiểu thuyết gốc · 1789 chữ

Địa điểm mật phục của Nam triều thủy quân.

Sóng nước dồn dập vỗ vào thành mạn thuyền của Nam triều thủy quân. Các chiến thuyền của Nam triều thủy quân chòng chành, ngã nghiên theo từng con sóng nước của dòng Nhật Lệ.

Âm thanh Thần Cơ sang pháo pháo kích liên tục của phục binh Nam triều ngày càng dồn dập. Hàng loạt chiến thuyền Bắc triều thủy quân bị trúng đạn pháo trong khu vực bị mai phục, những luồng khói đen nồng đậm từ các chiến thuyền Bắc triều bốc lên cao.

Tướng sĩ Nam triều thủy quân tại địa điểm mật phục nhìn về phía đoàn thuyền tiên phong của Bắc triều thủy quân bị trúng mai phục, liên tục bị pháo kích dữ dội tổn thất nặng nề mà tâm thần cảm thấy sục sôi, hưng phấn trong lòng.

“Ầm…Ầm…!!!”

Quân Nam triều mai phục ở đồn Sa Chủy vẫn tiếp tục pháo kích không ngừng nghỉ.

Những tiếng nổ trời rung đất chuyển vang lên liên tiếp, ánh lửa lóe sáng như chọc vào mắt người xem, hàng loạt chiến thuyền Bắc triều tựa như những quả pháo nổ tung, khói lửa không ngừng phun ra, tàn lửa bay bốc lên cao.

Vô số tiếng nổ cùng những ánh lửa, hết tiếng này tới tiếng khác vang lên.

Một lúc sau, đoàn thuyền tiên phong Bắc triều thủy quân gần như bị tổn thất toàn bộ. Đại quân Bắc triều thủy quân đã bị thiệt hại ít nhiều, liền bắt đầu lũ lượt rút lui, không dám tiến lên nữa.

Nhìn thấy Bắc triều thủy quân bắt đầu rút lui về hướng cửa biển Nhật Lệ. Nguyễn Phúc Thuần chớp thời cơ, lập tức hạ lệnh cho Tham tướng Tài Lễ.

- Truyền lệnh! Tổng tấn công. Đừng cho quân Bắc triều một cơ hội nào! Vì Nam triều, tiêu diệt bọn chúng. Chuẩn bị chiến đấu!

- Tuân mệnh.

Tài Lễ nhận lệnh bái tạ, tức thì cho quân truyền đạt lệnh kỳ đến toàn thể hạm đội Nam triều thủy quân.

Nhận được Soái lệnh, hàng loạt chiến thuyền Nam triều thủy quân nhanh chóng rồi khỏi vị trí ẩn núp, xuất phát rẽ nước tiến nhanh về phía sau hạm đội Bắc triều thủy quân như một cơn bão lốc.

Toàn bộ tướng sĩ Nam triều đã sẵn sàng tư thế chiến đấu tại vị trí của mình, sắc mặt của họ vừa tập trung vừa khẩn trương, trước giờ quyết chiến, binh khí trong tay mỗi người vẫn còn có chút run rẩy.

Bấy giờ, gió Đông thổi mạnh, sóng cuốn ầm ầm. Nguyễn Phúc Thuần ngồi trên Soái thuyền, thần sắc nghiêm túc, trông về hướng hạm đội Bắc triều thủy quân đang hoảng loạn rút lui.

Mặt trăng lấp ló, tỏa sáng trên mặt nước. Nguyễn Phúc Thuần ánh mắt tràn đầy chiến ý nhìn về phía địch quân, quyết định thắng thua trong một trận này.

Tống Phước Thanh đứng trên Soái thuyền khẩn trương nhìn về phía Nguyễn Phúc Thuần, trong ánh mắt nàng lộ ra một tia lo âu nồng đậm.

Tống Phước Thanh không sợ chết. Nàng chỉ lo lắng an nguy cho người thanh niên nam tử này. Hắn chính là người mà nàng cảm thấy quan trọng nhất trên cõi đời này ngoại trừ phụ mẫu nàng.

Nhưng mà Tống Phước Thanh cũng không muốn cho Nguyễn Phúc Thuần biết tâm tư của nàng. Nàng không muốn hắn có bất kỳ gánh nặng gì vào lúc này.

Vì lẽ đó mặc kệ nội tâm nàng có bao nhiêu lo lắng, ở trước mặt Nguyễn Phúc Thuần, Tống Phước Thanh đều vẫn vẫn duy trì khuôn mặt mỉm cười hoặc im lặng không nói, lặng lẽ ủng hộ hắn.

Tống Phước Thanh không khỏi hồi tưởng lại cảnh tượng tại Kim Long phủ vào bốn tháng trước.

Một cô gái nhỏ chính là nàng, lo lắng khi nghe tin người mình thương mến phải xuất chinh đánh trận. Nàng vội vàng đi khắp các tự viện trong kinh thành xin bùa bình an cho hắn.

Vẫn chưa an tâm, nàng còn lấy hết tài sản dành dụm được của mình tìm đến thầy tướng số nổi danh nhất xứ kinh kỳ là Thiên Cơ lão nhân để nhờ xem quẻ cát hung cho hắn.

Thiên Cơ lão nhân sau khi lấy ngày sinh bát tự của Nguyễn Phúc Thuần liền xem một quẻ. Nhìn qua kết quả, Thiên Cơ lão nhân khuôn mặt trầm trọng nói.

- Long tử xuất chinh, Thập tử vô sinh, Chiến tử sa trường.

Tống Phước Thanh nghe thấy liền tái mặt, tâm thần hốt hoảng.

Nàng hoảng loạn vội hỏi dồn:

- Vậy tiên sinh có cách nào có thể hóa giải tử cục này không? Ta van cầu tiên sinh hãy giúp ta với! ta nguyện hi sinh bất cứ thứ gì, làm bất cứ việc gì để người này bình an!

- Để ta thêm một quẻ tìm cách xem sao! Mời cô nương đưa cho ta ngày sinh bát tự của mình!

- Tạ ơn tiên sinh!

Tống Phước Thanh vội vàng viết ngày sinh bát tự của mình ra. Thiên Cơ lão nhân nhận lấy xem thêm một quẻ nữa.

Một lát sau, Thiên Cơ lão nhân nét mặt phức tạp, khó xử nhìn về phía Tống Phước Thanh, cuối cùng lão cũng trầm giọng nghiêm túc hỏi nàng.

- Cô nương thật sự muốn giúp vị long tử này chứ?

- Tiểu nữ nguyện ý!

Thiên Cơ lão nhân thở dài, nhắm mắt ngâm khẽ.

- Thất tử xuất chinh, Long tử hồi quy!

- Tiên sinh! Như vậy có nghĩa là …!!!

- Cô nương hãy quay về tìm kiếm thêm năm người bằng hữu và chính bản thân cô nương, tất cả sáu người cùng Long tử xuất chinh. Việc này có thể giúp gặp hung hóa cát, biến nạn thành an, bảo toàn cho vị Long tử này có thể kỳ khai đắc thắng, khải hoàng hồi kinh!

- Cảm tạ tiên sinh! Cảm tạ tiên sinh! Tiểu nữ xin cáo lui!

Tống Phước Thanh vui mừng khôn xiết, cảm tạ Thiên Cơ lão nhân rồi vội vàng quay về tìm kiếm các vị huynh đệ kết nghĩa của mình bàn việc cùng xuất chinh giúp đỡ cho Nguyễn Phúc Thuần.

Thiên Cơ lão nhân cảm khái nhìn theo hình bóng cô gái nhỏ đã dần khuất bóng, lắc đầu thở dài nói.

- Thất tử xuất chinh, Long tử hồi quy, Lục tử báo quốc! Sinh tử hữu mệnh, ý trời khó tránh. Thiên địa bất nhân. Nhân sinh vô tình. Khó… Khó….Ai...!!!

Tống Phước Thanh hưng phấn chạy đi tìm kiếm các vị huynh đệ của mình trong Kim Long Thất Tử để nói ra ý định cùng xuất chinh với đại quân Nam triều.

Các thành viên còn lại của Kim Long Thất Tử đều là thiếu niên mới lớn, huyết khí dương cương, biết được ý nghĩ của Tống Phước Thanh, không chút nói hai lời lập tức đồng ý cùng nhau xuất chinh.

Nguyễn Phúc Thuần hay tin cũng vô cùng vui mừng vì có các huynh đệ cùng theo mình xông pha chiến đấu, hắn lập tức sắp xếp các thành viên Kim Long Thất Tử vào đội thân vệ quân của mình.

Nhìn Nguyễn Phúc Thuần vui vẻ, Tống Phước Thanh siết chặt nắm tay lại thầm nghĩ “Thuần ca ca! Chúng ta sẽ chiến thắng, sẽ cùng nhau trở về! Muội sẽ luôn ở bên cạnh huynh”.

Cửa biển Nhật Lệ, Nam triều.

- Địch quân cách ta năm dặm…!

Phía trước có tiếng hoa tiêu hét lớn, làm mọi người trên các chiến thuyền Nam triều trong phút chốc khẩn trương hẳn lên.

Vô số chiến sĩ Nam triều thủy quân nhìn về phía xa xa, nắm chặt lấy binh khí trong tay.

- Ba dặm …!

Thanh âm hoa tiêu phía trước tiếp tục vang lên.

Nguyễn Phúc Thuần nín thở, thời gian như ngừng lại. Hắn rốt cuộc không nghe thấy thanh âm gì nữa, mắt nhìn chỉ thấy đội thuyền của Bắc triều thủy quân đã gần như trong gang tấc.

Trong lòng Nguyễn Phúc Thuần chiến ý dâng cao, tay cầm Kim Thương giơ lên, hét lớn một tiếng:

- Toàn quân! Chuẩn bị…!!!

Thanh âm hoa tiêu phía trước dồn dập lớn tiếng báo về:

- Địch quân cách ta hai dặm…

- Địch quân cách ta một dặm…

- Điểm pháo!!

Nguyễn Phúc Thuần vung lệnh kỳ, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, âm thanh vô cùng hùng tráng.

“Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!”

Từng tiếng đạn pháo của hạm đội Nam triều tiến hành pháo kích ầm ầm vang dội khắp không gian.

Tiếng pháo kích vang lên từng tiếng rít ghê rợn, đạn pháo bay thẳng về phía đội hình Bắc triều thủy quân, mở màn cuộc quyết chiến.

Hạm đội Bắc triều cũng nhanh chóng phát hiện địch quân bất ngờ chặn đánh tập hậu, nhưng vì bị động phòng thủ nên đạn pháo của hạm đội Bắc triều chỉ có thể tiến hành phản kích yếu ớt, lẻ tẻ.

“Vèo! Ầm! Vèo! Ầm!”.

Đạn pháo mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, vẽ nên những đường cong tuyệt đẹp, rơi thẳng vào giữa chiến thuyền của cả hai bên, có vài binh sĩ song phương xương tan thịt nát, ánh lửa bốc lên, chiến thuyền đôi bên nhanh chóng chìm vào giữa biển lửa.

Ngay sau loạt pháo, hạm đội Nam triều thủy quân nhanh chóng tiến công giao chiến giáp lá cà với hạm đội Bắc triều thủy quân đang rút lui.

“Ầm! Ầm! Ầm!”

Chiến thuyền Nam triều thủy quân với ưu thế bất ngờ, lập tức áp sát vào các chiến thuyền Bắc triều thủy quân.

- Toàn quân xung phong! Cung nỏ thủ. Bắn!

Một vị tướng lãnh Nam triều quân vừa hét lên xong liền vung trường đao lên, cung nỏ nhất tề bắn sang các chiến thuyền của quân Bắc triều ào ào.

Hàng loạt Bắc triều binh sĩ bị trúng tên, ngã ngay xuống thuyền, tiếng kêu thảm thiết nối liền không dứt. Nam triều binh sĩ lợi dụng thời cơ, ngay lập tức đổ bộ lên chiến thuyền Bắc triều thủy quân triển khai chém giết.

Tại thời khắc sinh tử này, trong mỗi thâm tâm con người có cảm giác của kẻ hèn nhát, nhưng cũng dấy lên nỗi xúc động lẫn nhiệt huyết thiêu đốt của một trang nam tử.

Chiến trường, mãi mãi là nơi có thể làm một tên tiểu quỷ hèn nhát biến thành một trang anh hùng đỉnh thiên lập địa!

Bạn đang đọc Mệnh Số sáng tác bởi Phidao8800
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phidao8800
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.