Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mắc mưu

1494 chữ

Lý Viễn Đông lộ vẻ mặt khó xử, thấy vậy Đậu béo nói: “Do dự cái gì, chẳng lẽ thi thể nguy hiểm này lại chuẩn bị cho người ta mang trở về à?”

Lý Viễn Đông trừng mắt: “Ngươi là ai mà dám nói chuyện với ta như vậy?’

Đậu béo cười hắc hắc, không chút sợ hãi: “Ta không phải học sinh trường các ngươi, làm gì được ta?”

Lý Viễn Đông bị chọc giận, tóc tai dựng đứng lên, mắt trợn trừng không nói nên lời.

“Đươc rồi đừng cãi nữa.” Diêm Ninh nói, ‘Thi thể này không thể giữ lại được, một khi độc thi phát tác, bọn họ sẽ biến thành huyết thi, tuy rằng là huyết thi cấp thấp nhất, nhưng cũng không phải là thứ người thường có thể đối phó được.

Lý Viễn Đông châm chước nữa ngày, mới gật đầu: “vậy cũng được, nghe ngươi sắp xếp vậy, nhưng hiện tại đang là ban ngày, không thể trắng trợn đem thi thể đi như vậy được, sợ ảnh hưởng không tốt, ta đề nghị tới tối hãy đem đi được không?”

Diêm Ninh nhìn Lý Viễn Đông nhíu mày, đành lắc đầu đồng ý: “ thôi có ta ở đây, bọn chúng cũng không làm được gì, cứ vậy đi.”

Hình Chính dựa theo Diêm Ninh an bài đem toàn bộ những người xung quanh hồ đi sơ tán, Lý Viễn Đông đem tin tức phong tỏa, bên ngoài cũng chỉ biết ở tình nhân hồ vớt được hai cỗ quan tài thôi, không biết bên trong tốt cùng có thứ gì, cũng không biết có hai người thiệt mạng do quan tài quái dị này.

Hiện tại hiện trường cũng chỉ còn Đậu béo, Hình Chính, Đằng Nghị, riêng Lý Viễn Đông chủ động yêu cầu ở lại, Diêm Ninh cũng không có biện pháp đuổi hắn đi,

Đậu béo có vẻ hơi lo sợ: “Đại huynh đệ, ngươi đem ta lưu lại để làm gì?

Diêm Ninh cười tà: “Chẳng lẽ ngươi yên tâm để ta một mình ở lại chịu nguy hiểm?”

“Thì cũng coi ngươi giống như hai người kia, chờ chịu chết thôi?” Đậu béo lo lắng nhìn qua hai cỗ quan tài.

Lúc này quan tài đã được đậy nắp, nhưng âm khí vẫn tràn ra ngoài, khiến xung quanh có phần lạnh lẽo, làm người ta có cảm giác thi thể trong quan tài đang nhìn chằm chằm chính mình.

“ta giữ ngươi lại tất nhiên có việc cần dùng rồi,” Diêm Ninh đổi vẻ mặt bỉ ổi “Ngươi vẫn là xử nam đúng không?”

Đậu béo đỏ mặt: “Sao ngươi biết?”

“Một thân mỡ thịt như ngươi, có thể làm được gì?” Diêm Ninh cười nói, “Lát nữa thi biến, chúng ta phải dựa vào ngươi a.”

“Dựa vào ta? Từ từ ngươi cũng không phải là xử nam à?” Đậu béo hoài nghi

“Bớt nói nhảm!” Diêm Ninh không kiên nhẫn đạp Đậu béo một cái, “Nơi này có hai bình nước, ngươi uống hết đi, tránh cho lát nữa cần dùng ngươi lại không có đạn.”

“Hóa ra ngươi muốn nước tiểu đồng tử.” Đậu béo buồn bực ngồi một bên, tự mình uống hết hai bình nước.

Hình Chính cùng Đằng Nghị đi tới dò hỏi: “Ngươi giữ hắn lại làm gì?”

Hình Chính là người từng trải, tất nhiên là biết Đậu béo chẳng có bản lĩnh gì, nhưng vì mặt mũi của Diêm Ninh hắn không đem Đậu béo đuổi đi.

Diêm Ninh nhún vai: “Các ngươi cũng nghe rồi đó, ta cần nước tiểu đồng tử của hắn. hai cái quan tài này nằm dười đáy hồ ít nhất cũng đã mười năm để hấp thu âm khí, chờ lát nữa có trăng, chỉ sợ thi biến, khi chúng thức tỉnh rất khó đối phó.”

“Sao lúc nãy ngươi không nói sớm!” Lý Viễn Đông từ xa chạy tới trừng mắt. “Thi biến rất nguy hiểm, vạn nhất bọn họ tỉnh lại chúng ta đều phải chết.”

Diêm Ninh thờ ơ: “Chính ngươi nói buổi tối mới được dọn đi mà?”

Lý Viễn Đông cứng họng, thấy vậy Diêm Ninh cười cười: “Lý phó viện ngươi đừng lo, ta sẽ có biện pháp.”

Hình Chính trầm ngâm: “Nhưng đây là trường học, khắp nơi đều là học sinh, nếu hai cổ thi huyết này chạy đi, hậu quả khó lường được, nên ngươi suy tính cẩn trọng một chút.”

“Yên tâm đi.” Diêm Ninh gật đầu

……….

Màn đêm buông xuống, ánh trăng treo lơ lửng trên đầu, Diêm Ninh đã sớm chuẩn bị tốt tất cả, hắn dùng bốn tấm vải màu vàng được xối máu gà trống, hai cái phủ lên cái quan tài, hai cái còn lại quấn chặt hai cái xác đang nằm dưới đất.

Máu gà có tác dụng trấn tà đuổi ma rất tốt nên nhân lúc chờ đợi Diêm Ninh đã nhờ Đằng Nghị chuẩn bị một ít.

“Thời gian cũng đã tới, Lý phó viện xe đâu?” Diêm Ninh hỏi

Lý Viễn Đông do dự một lát, nói: “Xe ở bên ngoài đợi ta gọi bọn họ vào.” Nói xong hắn đi ta liền biến mất, Đậu béo nhẹ nhàng thở ra: “Chắc lúc này thi thể đã không thể bị thi biến nữa, ta đi xả nước ra được chưa?”

Vừa rồi Diêm Ninh cho hắn uống hết hai bình nước, bụng đã căng cứng đến không chịu được nhưng vì Diêm Ninh nên hắn cố gắng nhịn xuống.

“Chờ một chút đi.” Diêm Ninh huýt sáo cười hắc hắc

Đậu béo sắc mặt biến đen, hắn đã tới cực hạn, nghe Diêm Ninh huýt sáo, rốt cục nhịn không được, chửi thề một tiếng, chạy nhanh vào rừng trúc tìm chỗ giải quyết.

Giờ chỉ còn chờ Lý Viễn Đông đem xe vận tải đến, đem quan tài ra ngoại ô đốt là xong, Diêm Ninh có chút thả lỏng tinh thần.

Nhưng mà đợi một lúc, Lý Viễn Đông cũng không trở về, Hình Chính có chút mẫn cảm nghi ngờ: “Lý Viễn Đông sao còn chưa quay lại?”

Diêm Ninh cũng chú ý chuyện này, hoài nghi nói: “Ta cảm thấy Lý Viễn Đông hơi kỳ quái.”

Đằng Nghị hỏi: “Kỳ quái như thế nào?”

“Hình Chính đội trưởng, chuyện này Lý hiệu trưởng có nói chuyện với ngươi chưa?’ Diêm Ninh không trả lời vấn đề của Đằng Nghị mà hỏi ngược lại.

Hình Chính lắc đâu: “lúc ta đến đây liền gặp được Lý Viễn Đông, hắn trực tiếp nói chuyện với ta luôn, chưa có gặp qua Lão Lý.”

Diêm Ninh tái mặt, vội vàng nói: “Ngươi mau gọi cho Lý hiệu trưởng, mau lên, hỏi hắn có biết chuyện này không?”

Hình Chính cũng phát hiện có chỗ không thích hợp, mau chóng gọi cho Lý Lập Quốc, thực mau liền cúp điện thoại sắc mặt âm trầm: “Lão Lý không biết chuyện này, mà hắn cũng không có đi công tác, vẫn đang ở thành phố Kiến Châu.”

Diêm Ninh thở dài: “Chúng ta đã bị hắn ta lừa, có lẽ hai cỗ quan tài là hắn chính tay đem xuống đáy hồ.”

Đằng Nghị phản bác: “ Ta có điều tra qua Lý Viễn Đông, hắn một năm trước mới tới đây tiếp nhận công việc, nhưng ngươi vừa nói quan tài này đã ở đây mười năm rồi, không có khả năng là do hắn được.”

“ vậy trước đó vị trí phó hiệu trưởng là của ai? Diêm Ninh hỏi

Đằng Nghị chậm rãi nói ra một cái tên mà Diêm Ninh rất quen thuộc:

“Là Quách Văn Xương.”

Quách Văn Xương là người năm đó muốn hại chết Lý Lập Quốc, nói đúng hơn nên gọi hắn là Kim Thi.

“Một năm trước, Quách Văn Xương đột nhiên thần bí biến mất, Lý Viễn Đông mới tới tiếp nhận vị trí của hắn.” Hình Chính nói

“chỉ sợ Quách Văn Xương đã ở Kiến Châu đại học này lộng hành mười năm rồi.” Diêm Ninh nói sau đó hắn đem sự tình lúc hắn cứu Lý Lập Quốc cho Hình Chính và Đằng Nghị nghe, dọa hai người đó sợ hãi, không nghĩ Quách Văn Xương lại là thứ đáng sợ như vậy, Lý Viễn Đông lại là đồng lõa với Quách Văn Xương, mà lúc nãy không ai phát hiện vẫn chuyện trò rất vui vẻ với hắn.

“Cần phải bắt Lý Viễn Đông lại.”

Diêm Ninh còn chưa nói xong, trong rừng trúc phát ra tiếng kêu thảm thiết, Diêm Ninh biến sắc: “Là mập mạp! Các ngươi ở đây canh quan tài, ta đi cứu hắn.”

Diêm Ninh nói xong nhanh chóng phóng về hướng rừng trúc, Hình Chính cùng Đằng Nghị nhìn nhau, đồng thời cả hai đều rút súng lục ra chuẩn bị nghênh chiến.

Bạn đang đọc Mao Sơn chi âm dương quỷ y của Quỷ Khốc Lão Hủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Uminhlinhmieu
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.