Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bóng người thần bí

Phiên bản Dịch · 4809 chữ

Cự hán áo lam nghe thấy tiếng động bèn vội vàng quay lại, nhìn thấy Liễu Minh đã nhảy ra xa hơn mười trượng, cảnh giác nhìn hắn.

Liễu Minh nhàn nhạt đứng nhìn y, cũng chưa vội tấn công.

Tình hình có chút quỷ dị, lúc chưa nắm rõ hắn sẽ không khinh cử vọng động.

“Ngươi là thủ hạ của Lãnh Mông, y phái ngươi truy sát ta phải không ?” Cự hán áo lam do dự một chút rồi dò hỏi

Lúc này y mới nhìn rõ mặt Liễu Minh , cũng nhớ ra kẻ một mực bám đuôi mình chính là tu sĩ Giả Đan duy nhất bên cạnh Lãnh Mông. Hiên tại nhìn không ra tu vi của họ Liễu, xem ra là đối phương đã sử dụng một loại ẩn nặc bí thuật nào đó.

Sau một lúc kinh ngạc y liền ngầm thi triển bí thuật kích phát tiềm lực, hao tổn gần trăm năm thọ nguyên khôi phục được một chút pháp lực, từ đó cảm thấy tự tin hơn một chút.

Liễu Minh không để ý tới lời đối phương, chỉ lặng yên quan sát chung quanh thạch thất. Chỉ thấy ba vách tường và trên trần như bị một tầng cấm chế màu xám xịt che phủ. Mà con đường ở phía sau đã bị một màn sáng màu xám bao phủ, trên đó còn có một loại phù văn màu xanh không biết tên đang lưu chuyển. Bên ngoài dường như có ánh sáng chiếu vào, xem ra đó là cửa ra vào.

Hai người có thể dễ dàng vào đây không bị cản trở nhưng không có nghĩa lúc ra cũng dễ dàng như vậy. Quả nhiên không ngoài dự đoán, thần thức của hắn vừa chạm vào màn sáng liền bị bắn ngược lại. Hắn lại dùng thần thức thăm dò những chỗ khác trong thạch thất nhưng kết quả cũng y như vậy.

Nhưng ở trong cùng của thạch thất, hắn phát hiện có một cái đài đá màu đen hình chữ nhật, trên đó còn có một chiếc cổ đăng bằng đồng xanh phủ một lớp bụi dày, xem ra đã có từ lâu. Tuy trên đó không có ba động pháp lực nhưng lại khiến hắn có một cảm giác âm ám đáng sợ. Ngoài cổ đăng ra thì không còn vật gì nữa.

Cự hán áo lam thấy Liễu Minh không thèm để ý tới y thì nổi giận định ra tay. Nhưng lúc này bỗng có dị biến. Một tiếng “phanh” nhẹ truyền đến từ trong thạch thất. Tuy âm thanh này nhẹ gần như không thể nghe thấy nhưng trong hoàn cảnh yên tĩnh như vậy thì không khác gì tiếng sấm lọt vào tai hai người.

Hai người kinh hãi quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy cổ đăng kia đột nhiên có một ngọn lửa sáng lên. Ngọn lửa kia chỉ nhỏ như hạt đậu tương, dường như chỉ thổi một cái là tắt. Tiếp theo có một luồng khói xanh từ trong cổ đăng bốc lên, rồi cả thạch thất chấn động, một luồng khí tức hung sát tỏa ra.

Liễu Minh và cự hán áo lam sắc mặt đại biến.

Liễu Minh đột nhiên xoay người bắt kiếm quyết, Tử Mẫu Âm Hồn Kiếm lóe lên hôi quang, kiếm khí đại thịnh hóa thành một luồng kiếm quang dài hơn hai mươi trượng chém mạnh lên màn sáng ở cửa vào.

Bóng người lóe lên, tên cự hán áo lam cũng không còn quan tâm tới chuyện đối đầu với Liễu Minh. Trong tay y không biết từ lúc nào đã xuất hiện một cái cốt hoàn, tay y rung lên liền có chi chít hoàn ảnh đánh lên màn sáng.

Nhưng bất kể kiếm quang hay hoàn ảnh đều chỉ có thể tạo nên mấy gợn sóng lăn tăn trên màn sáng, rất nhanh màn sáng liền khôi phục lại.

Hai người thấy vậy đều biến sắc.

Lúc này trên đài đá đã tràn ngập khói xanh, một bóng người mờ mờ chầm chậm hiện ra. Trên khuôn mặt người kia xuất hiện hai điểm sáng đỏ, chiếu tới trên người Liễu Minh khiến hắn chỉ thấy thân thể phát lạnh, lập tức xoay người về phía đài đá, há miệng phun ra một viên cầu màu vàng.

Sơn Hà Châu chỉ xoay tít một vòng liền tỏa ra vụ khí màu vàng đất bao phủ toàn thân Liễu Minh, tử quang lóe lên, Khổ Luân kiếm cũng xoay quanh người hắn phát ra đạo đạo lôi điện màu tím.

Tuy không biết kẻ kia là ai, nhưng khí tức hung sát mà y tỏa ra rất đáng sợ, từ sau khi hắn tiến giai hóa tinh loại cảm giác này chỉ xuất hiện khi hắn đối mặt với tu sĩ Thiên Tượng mà thôi.

Cự hán áo lam liếc nhìn Sơn Hà Châu và Khổ Luân Kiếm một cái rồi há miệng phun ra một tiểu thuẫn hao thành một màn sáng màu xám bao phủ toàn thân rồi cầm cốt hoàn giơ ngang ngực.

“Ồ, tu sĩ Nhân tộc…”

Người trong khói xanh kia ngạc nhiên hô nhẹ một tiếng rồi cặp mắt màu đỏ lại nhì về cự hán áo lam.

“Hừ, U tộc! “

Y nói đầy vẻ oán độc rồi vung tay, từ màn sáng màu xám trên trần thạch thất, chi chít phù văn màu xanh bay tới hội tụ thành một đám mây màu xanh lớn mấy trượng.

Tiếp theo đám mây tỏa ra từng tia sáng xanh chói mắt.

Bọn Liễu Minh đều kinh ngạc.

Liễu Minh không cần nghĩ ngợi liền dẫm chân xuống đất vọt sang một bên. Bóng đen thần bí kia đã có địch ý với cự hán áo lam như vậy, hắn vẫn nên tránh đi một bước thì tốt hơn. Đại hán họ Lam thấy vậy liền giật mình hiểu ra bén quát khẽ rồi vội vã bỏ chạy về hướng ngược lại nhưng tất cả đều đã muộn.

Chỉ thấy trên đỉnh thạch thất đột ngột xuất hiện từng đạo thanh quang hòa lẫn vào nhau. Tiếp đó, mặt ngoài đám mấy liền hiện ra mảng lớn điện mang xanh biếc kéo theo từng tiếng rít gào trầm thấp. Một tiếng sét đánh mang theo bảy tám tia chớp khổng lồ lập tức lao vọt về phía cự hán áo lam khiến gã không còn cách nào khác đành giơ cao tay, phóng ra cốt hoàn mang theo vô số ảo ảnh bạch sắc nghênh đón tia chớp xanh biếc.

Từng tràng “Oanh” “Oanh” rền vang truyền đến!

Những hoàn ảnh trắng toát kia vừa chạm đến tia chớp thanh sắc kia liền bị chấn nát thành bột mịn. Ngay sau đó, một tiếng sấm nổ đì đùng vang lên!

Bảy tám tia chớp kia lại bất ngờ hòa quyện giữa không trung sau đó nhanh chóng tạo ra một khối lôi cầu khổng lồ mang theo điện quang phô thiên cái điện chụp xuống trước người cự hán áo lam đang được bao bọc bên trong tiểu thuẫn màu xám.

Lam Húc thấy vậy không khỏi giật mình kinh hãi, âm thanh gào thét của gã rất nhanh đã bị tiếng nổ đinh tai nhức óc che lấp, tiểu thuẫn quanh người cũng theo đó bị lưới điện chia năm xẻ bảy. Ngay sau đó, thân thể của gã cũng bị điện quang xanh biếc bao phủ hoàn toàn.

Vẻn vẹn một nhịp thở qua đi, điện quang lơ lửng giữa không trung cũng dần dần tiêu tán, lộ ra tình cảnh bên trong. Chỉ thấy nửa thân trên của đại hán họ Lam đã lôi quang thổi bay mất dạng, còn lại một phần thân thể cũng bị đốt đến cháy đen, rơi xuống mặt đất mang theo khói đen mịt mù.

Sau một khắc, điện mang trên nóc thạch thất cũng dần dần tán đi, lần nữa biến thành đám mây xanh lơ lững lờ trôi nổi, chỉ có điều hào quang do nó tỏa ra đã trở nên mờ nhạt hơn trước rất nhiều. Nhưng chỉ cần như vậy cũng khiến Liễu Minh đứng cạnh quan sát cảm thấy kinh hãi không thôi!

Nhưng hắn rất nhanh đã khôi phục tinh thần, ánh mắt cảnh giác quan sát bóng người lẩn sau làn khói xanh rì, đồng thời âm thầm ngưng tụ pháp lực trong cơ thể!

Nếu bóng người thần bí kia nảy sinh ý định động thủ, hắn đành vận dụng bất chấp tất cả vận dụng một tia Cửu Thiên Thần Lôi cuối cùng trong cơ thể cùng với Hư Không kiếm hoàn đang được phong ấn. Chỉ có hai bảo vật khủng bố như vậy mới có thể giúp hắn nắm lấy hy vọng sống sót khi đối diện với kẻ địch khủng bố kia.

Sau khi hoàn thành tất thảy, bóng người thần bí kia mới nhẹ nhàng thở ra một hơi giống như đã trút được không ít bực dọc. Khói xanh lượn lờ quanh người cũng theo đó từ từ tiêu tán, để lộ ra nhân ảnh bên trong. Xuất hiện trước mắt Liễu Minh là một người đàn ông trung niên sắc mặt xám trắng, thoạt nhìn có chút tương đồng với Nhân tộc bình thường thế nhưng thần sắc của y còn mang theo chút ít mỏi mệt giống như vừa phải đánh đổi không ít pháp lực để huy động công kích vừa rồi.

Liễu Minh không khỏi đánh giá người đàn ông áo xanh trước mặt vài lần, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc. Người này tuy mang trong mình khí tức của cường giả Thiên Tượng thế nhưng sức mạnh của y lại có vẻ yếu ớt không ổn định hơn nữa thân thể thoạt nhìn lại có chút mông lung tương tự các loại u hồn bên trong Ác Quỷ Đạo. Trong khi họ Liễu dò xét cẩn thận người đàn ông trước mặt, đối phương cũng không ngừng đăm chiêu dò xét thân thế của hắn.

“Tiểu tử Nhân tộc kia, ngươi đang tu luyện công pháp quỷ đạo… Ồ? Không ngờ còn có vết tích của bí thuật luyện thể đến từ U tộc, không đúng, trong cơ thể của ngươi làm sao lại có khí tức Yêu tộc…” Trung niên thanh bào ánh mắt lập, thần sắc lộ ra một tia cổ quái, trong miệng thì thào nói ra.

Những lời này rơi vào tai Liễu Minh khiến hắn không khỏi giật mình ngạc nhiên. Bởi lẽ bí mật của hắn tựa hồ hoàn toàn phơi bày trước mắt đối phương. Điều này khiến cho họ Liễu càng thêm tò mò đối với lai lịch của người đàn ông thần bí trước mặt, phải biết cả khi đối diện với trưởng lão Thiên Tượng tọa trấn Ác Quỷ Đạo, bọn họ cũng không thể nhìn ra nửa điểm dị trạng mà hắn che giấu.

“Tiền bối thoạt nhìn không phải tộc nhân U tộc, chẳng hay…?” Liễu Minh cũng không vội vàng giải đáp nghi vấn của đối phương mà bình tĩnh hít sâu một hơi sau đó cẩn thận dò hỏi.

Hắn không cách nào cảm nhận một tia sinh cơ trên người đại hán trước mặt, nếu có chỉ toàn âm sát quỷ khí nồng đậm thế nhưng lại không hoàn toàn giống với những loại hồn phách mà hắn đã gặp. Hơn nữa sau khi xuất thủ kích sát cự hán áo lam, khí tức trên người nhân vật thần bí trước mặt cũng bắt đầu rơi vào tình trạng suy yếu. Mà lúc này, không biết vì nguyên nhân gì, cửa vào thạch thất tỏa ra hào quang đã yếu hơn vài phần so với trước. Từ đó, Liễu Minh tự nghĩ nếu tháo gỡ Hư Không kiếm hoàn đang bị phong ấn thì có thể nắm chắc một nửa cơ hội phá vỡ vòng vây vì vậy hắn liền cảm thấy an tâm thêm một chút.

“Là người hay quỷ… Ha ha, ta hiện tại có thể nó là người chẳng giống người, quỷ không ra quỷ… Ha ha ha!” Người đàn ông áo xanh nghe vậy bèn mở miệng cười giễu một tiếng. Thanh âm càng lúc càng lớn, giống như không thể kiềm chế tâm tình phát sinh trong lòng hơn nữa còn mang theo ý vị điên cuồng không thể diễn tả.

Liễu Minh nhìn thấy nam tử thanh bào làm ra biểu hiện kỳ lạ bèn không khỏi rung mình lo lắng.

Mong chư vị đạo hữu bỏ chút thời gian bỏ phiếu ủng hộ các thành viên của nhóm dịch Ma Thiên Ký:

Bầu chọn dịch giả yêu thích nhất tháng 5​

Đọc truyện là một niềm vui. Tham gia chém gió, thảo luận với những thành viên có cùng sở thích sẽ mang lại cho bạn nhiều niềm vui không ngờ tới khác:

:D THẢO LUẬN MA THIÊN KÝ :D​

:9:Tìm thành viên cho nhóm dịch Ma Thiên Ký:9:

306, 314 -316; 324 - 327; 334 - 376; 378 - 389.​

[Thanh Long Cốt (Giá trị tối thiểu: 50.000 ngọc)] [Thánh Thú Phù (Phù lục thiết yếu dùng để hợp thành Thánh Thú.)] [Kỳ Lân] [Tử Yên]

Chỉnh sửa cuối: Chủ nhật lúc 12:44

nila32, Thứ sáu lúc 07:48

Báo cáo

595

Bạn, lehoa, Quyetk333 và 256 người khác thích bài này.

Hàn Lâm Nhi

Online

Hàn Lâm Nhi

Quan Đới

Tứ Tuyệt Viện

Phàm Nhân tông đồ

Tham gia:

23/9/14

Bài viết:

410

Được thích:

1,439

Điểm thành tích:

103

Nghề nghiệp:

Sinh viên

Ngọc

507

MA THIÊN KÝ

Vong Ngữ

Quyển 5: Kiếm Khí Cửu Tiêu

Chương 1071: Thanh Lam (1/2)

Dịch giả: Hàn Lâm Nhi

Nguồn: .bachngocsach.com

Hiện lai lịch , Thanh Lam phi ca sĩ :cuoichet:

Giúp phục thù đổi lấy pháp nuôi trâu.

(@NguyenDuy)

Chương 1071 - Mời xem

Người đàn ông trung niên áo xanh sau khi cười to hồi lâu rốt cuộc đã dần dần bình tĩnh trở lại. Sau khi chậm rãi ngồi xuống bệ đá, y mới nhàn nhạt nói tiếp.

“Nhân tộc tiểu tử, bổn tôn hỏi ngươi, tu sĩ Nhân tộc như ngươi làm sao lại xuất hiện ở Cửu U Minh Giới này?”

Nghe thấy vậy, Liễu Minh chớp mắt vài cái rồi theo bản năng nhìn về phía cửa vào thạch thất.

“Nghĩ cũng đừng nghĩ, không gian này đã bị trận pháp Lục Hợp Nguyên Từ của bổn tôn bao phủ, tuy rằng đã suy yếu nhiều nhưng muốn giam giữ một tên tiểu bối cấp Giả Đan thì vẫn thừa sức. Tốt nhất ngươi nên ngoan ngoãn trả lời bổn tôn, nếu bổn tôn hài lòng không những sẽ không hại ngươi mà còn có thể tặng ngươi một hồi đại cơ duyên.” Người trung niên lạnh lùng nói.

“Cơ duyên?”

Liễu Minh mặt không đổi sắc, các ý niệm trong đầu xoay chuyển nhanh chóng rồi chắp tay nửa thật nửa giả nói:

“Tiền bối, vốn dĩ vãn bối bị kẻ thù đuổi giết, trong lúc vô ý liền tiến vào vết nứt không gian rồi ngẫu nhiên tiến vào giới diện này. Mãi đến gần đây vãn bối mới biết đây là Cửu U Minh Giới trong truyền thuyết.”

“Vết nứt không gian. . . Hừ! Tiểu tử, ngươi nói bậy gì đó. Trong các vết nứt không gian nối liền hai giới, lực thời gian và không gian vô cùng bất ổn. Lúc bổn tôn đang ở trạng thái cường thịnh, cũng không dám tiến vào, vậy mà một tu sĩ Giả Đan cảnh nho nhỏ như ngươi nói vào là vào, nói ra là ra hay sao?” Người đàn ông trung niên cười lạnh một tiếng, khuôn mặt lạnh dần, một cỗ Yêu khí cuồn cuộn hình thành, mang theo tràn ngập sát khí, hóa thành một hư ảnh mơ hồ phía sau lưng y.

Đó là hư ảnh một con hồ ly lông dài màu xanh, thân thể như được bao phủ bởi điện quang, phía sau lưng nó là bảy cái đuôi to như cánh tay đang lắc lư liên tục.

"Tiền bối minh giám,tại hạ thực sự không lừa gạt tiền bối, tại hạ chính là đệ tử Thái Thanh Môn đại lục Trung Thiên, tại hạ gặp phải không gian thông đạo khi đang ở Ác Quỷ Đạo – một dị vực do bổn môn sáng lập nên, sau đó liền bị truyền tống đến nơi này.” Liễu Minh thấy vậy liền giải thích.

Từ cỗ Yêu khí cường đại mà đối phương thả ra, và hư ảnh Pháp Tướng, có thể nhận ra đây là một cường giả của Yêu Tộc. Điều này làm cho hắn cảm thấy vô cùng bất ngờ.

"Thất vĩ Yêu Hồ, chẳng lẽ. . ."Liễu Minh liếc mắt nhìn vào hư ảnh sau lưng đối phương, âm thầm suy đoán.

"Ác Quỷ Đạo? Đó là nơi nào? Ác quỷ…. .ngươi tạm thời hãy nói về sơ qua về nơi đó một chút đã.” Người trung niên áo xanh nghe vậy, suy nghĩ một lát rồi chậm rãi hỏi.

Thấy y đã bình tĩnh lại, Liễu Minh cũng không giấu giếm mà đem những chuyện hắn biết về Ác Quỷ Đạo nói sơ qua cho người đàn ông trước mặt.

“À, thì ra đó là La Sát Giới, đó chính là nơi lưu đày của Cửu U Minh Giới, như thế cũng rất có khả năng.” Người trung niên suy nghĩ rồi thu hồi sát khí, chậm rãi nói.

Thấy vậy, nội tâm Liễu Minh cũng hơi thả lỏng, nhưng đương nhiên hắn cũng không chủ động nói gì cả.

“Mà nói lại, Tuyệt Minh Cốc ở U Thủy Vực là một nơi nguy hiểm, người khác tránh còn không kịp, sao ngươi lại đi vào đây?” Người trung niên trầm ngâm một chút rồi tiếp tục hỏi.

“Vãn bối bị tên U Tộc mà tiền bối vừa giết truy đuổi nên mới xông nhầm vào đây.” Lúc này, Liễu Minh trung thực nói.

“Rất tốt, nếu như ngươi và U Tộc thực sự có quan hệ thì lão phu cũng không cần nói thêm gì cả, trực tiếp đánh chết ngươi, lúc đó cũng đừng trách ta độc ác!” Sắc mặt y biến hóa hồi lâu, rốt cuộc dường như đã quyết định.

Liễu Minh nghe vậy nhưng trong lòng cũng hơi khó chịu.

“Bổn tôn cũng không ngại nói cho ngươi hay, ta chính là một thành viên Yêu tộc của đại lục Man Hoang, thế nhưng như ngươi thấy đấy, giờ ta chỉ còn là một đám tàn hồn thôi. Có lẽ ngươi rất muốn biết tại sao ta lại ở đây, cũng tại sao lại kéo dài hơi tàn cho đến bây giờ đúng không?” Người trung niên lạnh nhạt nói, dường như đang kể một câu chuyện không liên quan gì đến mình.

Liễu Minh nhìn vào y, khẽ gật đầu, trong mắt quả thực có một chút hiếu kỳ.

“Ta tên là Thanh Lam, là trưởng lão của một gia tộc Yêu tộc tồn tại ở đại lục Man Hoang, được kế thừa huyết mạch gia tộc, mặc dù không phải tư chất Cửu Vỹ trong truyền thuyết nhưng cũng là ngàn năm khó gặp. Mấy trăm năm trước, ta được một người bạn tốt trong tộc mời đi cùng tới U Thủy Vực thuộc Cửu U Minh Giới, giúp đỡ hắn hoàn thành một việc.”

Người trung niên vừa nhớ lại vừa nói.

". . . Tuy rằng trải qua nhiều nguy hiểm, còn tốn không ít sức lực, nhưng việc đó cũng đã hoàn thành. Chỉ là bổn tôn thật sự không ngờ, kẻ mời ta tới căn bản không có ý tốt, ngay sau khi sự việc thành công, ta không những không được trả thù lao mà còn bị tên tiểu nhân kia và thế lực U Tộc thành Nê Lô liên thủ vây công. Mặc dù tu vi ta cao hơn bọn họ một bậc nhưng một không địch lại nhiều, ta thực sự đã vẫn lạc tại nơi này.” Người trung niên áo xanh đến đây liền oán hận nói tiếp.

“Nếu đã như vậy, đáng lẽ tiền bối phải thần hồn câu diệt mới đúng, tại sao còn lưu lại được một phân hồn?” Liễu Minh mở miệng hỏi.

Mong chư vị đạo hữu bỏ chút thời gian bỏ phiếu ủng hộ các thành viên của nhóm dịch Ma Thiên Ký:

Bầu chọn dịch giả yêu thích nhất tháng 5​

Đọc truyện là một niềm vui. Tham gia chém gió, thảo luận với những thành viên có cùng sở thích sẽ mang lại cho bạn nhiều niềm vui không ngờ tới khác:

:D THẢO LUẬN MA THIÊN KÝ :D​

[Tiểu Tinh Linh]

Last edited by a moderator: Thứ sáu lúc 16:36

Hàn Lâm Nhi, Thứ sáu lúc 15:31

Báo cáo

596

Bạn, lehoa, Quyetk333 và 250 người khác thích bài này.

khangvan

Online

khangvan

----♥ Đệ Nhất Dịch Giả Tháng 4♥----

Tứ Tuyệt Viện

Bích Ngọc dịch giả

Phàm Nhân tông đồ

Tham gia:

20/5/12

Bài viết:

1,263

Được thích:

40,108

Điểm thành tích:

253

Ngọc

46,179

MA THIÊN KÝ

Vong Ngữ

Quyển 5: Kiếm Khí Cửu Tiêu

Chương 1071: Thanh Lam [2/2]

Dịch giả: khangvan

Nguồn: .bachngocsach.com

Chương 1071 - Mời xem

Chương 1071: Thanh Lam [2/2]

“Đã như vậy thì tiền bối hẳn đã thần hồn câu diệt rồi chứ, sao lại có thể lưu lại một tia phân hồn này?” Liễu Minh chợt mở miệng hỏi.

“Đó là bởi vì bản thể ta luôn luôn cẩn thận, trước sự việc đó đã thông qua bí thuật, đem một tia phân hồn kí phụ vào pháp bảo, hơn nữa lại dùng pháp bảo này làm mắt trận, bày ra bộ Lục Hợp Nguyên Từ đại trận, cho nên sau khi chủ hồn vẫn lạc thì phân hồn vẫn còn tồn tại cho đến nay. Việc làm của bản thể vốn cũng chỉ là phòng ngừa vạn nhất, nhưng không ngờ như vậy nên ta mới có thể còn sống cho đến lúc này.” Nam tử trung niên áo bào xanh tự giễu, nói.

Liễu Minh nghe vậy thì trên mặt không khỏi hiện lên một tia kinh ngạc.

Vị cường giả Yêu tộc này cẩn thận như vậy, nhưng mà vẫn bị rơi vào kết cục như thế, có thể thấy được hành vi ám toán của tên Yêu tộc kia đáng sợ như thế nào.

“Đáng tiếc, đám phân hồn này quá nhỏ yếu, không thể nào chống cự được quá trình ăn mòn của Cửu U Minh khí của Tuyệt Minh Cốc, chứ đừng nói đến việc rời khỏi Cửu U Minh Giới, cho nên mấy trăm năm qua, ta vẫn một mực ở đây, săn giết quỷ vật và Âm thú cấp thấp ngẫu nhiên lọt vào tòa sơn cốc này, sau đó hấp thụ một ít thần thức của chúng mà kéo dài hơi tàn. Không ngờ giãy chết mấy trăm năm nay, cuối cùng cũng có hồi báo.” Nam tử áo bào xanh vốn đang nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng lại nhìn về phía Liễu Minh.

Liễu Minh nghe đến đó thì nội tâm máy động, không khỏi lui về phía sau vài bước, chợt cảm thấy một tia bất hảo.

“Chẳng lẽ hắn muốn đoạt xá?”

“Ha ha, ngươi không cần lo lắng, ta chỉ là một đám phân hồn, lực lượng sớm đã hao tổn gần như không còn, hơn nữa vừa rồi lại cưỡng ép thúc giục cấm chế nơi này để giết chết tên U tộc kia, cũng coi như là quá sức rồi. Hiện tại đại nạn sắp buông xuống, coi như là đoạt xá thì căn bản cũng không sống được bao lâu.” Nam tử trung niên nhìn Liễu Minh, giống như cười mà không phải cười, nói.

Liễu Minh nghe vậy thì ánh mắt đảo qua thân ảnh có chút mông lung phiêu diêu kia, phát hiện đúng như vậy thì mới nhẹ nhàng thở ra.

“Tiền bối nói cho vãn bối nhiều điều như vậy, không biết là muốn vãn bối làm gì?” Liễu Minh nghĩ lại, trong nội tâm cũng hiểu rõ thêm vài phần.

“Đúng vậy, ta bây giờ giống như đèn cạn dầu, mặc dù không bị quấy nhiễu thì mấy năm nữa cũng sẽ tan thành mây khói. Cho nên hiện tại, ta muốn làm một cuộc giao dịch với ngươi.” Trung niên áo bào xanh thản nhiên nói.

“Giao dịch?” Lông mày Liễu Minh nhảy dựng.

“Hình như là ngươi tu luyện bí thuật Xa Hoạn đồ đằng có nguồn gốc từ Yêu tộc, đúng không?” Trung niên đột nhiên mở miệng nói.

Liễu Minh biến sắc, một khắc trước khi hắn thi triển công kích cấm chế thì đã thu lại Xa Hoạn Đồ Đằng, không nghĩ được, vậy mà nam tử trung niên vẫn có thể phát hiện ra, lúc này mới chậm rãi gật đầu.

“Ánh mắt của tiền bối quả nhiên sáng suốt, đúng vậy, tại hạ trong lúc vô tình đã thu được bí pháp tu luyện Xa Hoạn Đồ Đằng.”

“Lại nói tiếp, Xa Hoạn Đồ Đằng tại đại lục Man Hoang cũng là một trong những bí thuật đỉnh cấp hiếm thấy, nghe nói được truyền thừa từ thời thượng cổ, nhập môn tuy rằng không khó, nhưng muốn đạt đến cảnh giới viên mãn thì cực kỳ khó khăn. Ta thấy tình huống hiện tại của ngươi, có lẽ vẫn chưa thể tu luyện nó đến cảnh giới đại viên mãn?” Nam tử áo bào xanh tùy ý nói.

“Kính xin tiền bối chỉ điểm.” Sắc mặt Liễu Minh biến hóa, chắp tay nói.

Có liên quan đến Xa Hoạn Đồ Đằng, trong mấy năm nay vẫn là một chuyện hắn vẫn luôn canh cánh trong lòng.

Trước khi tiến vào Ác Quỷ Đạo, hắn đã cho Xa Hoạn cắn nuốt không ít tinh hồn của yêu thú cao giai, bí thuật đã tiếp cận đến Đại viên mãn. Mà trong mấy năm nay tại Ác Quỷ Đạo, hắn còn để cho Xa Hoạn cắn nuốt không ít Hóa Tinh, thậm chí là Chân Đan Cảnh quỷ vật.

Bí thuật này mặc dù vẫn có chút tinh tiến, nhưng mà chẳng biết tại sao, vẫn không thể nào đạt đến cảnh giới Đại viên mãn cả.

Vì thế, hắn đã đọc qua không biết bao nhiêu ghi chép trên những thư từ về Xa Hoạn Đồ Đằng, nhưng vẫn không thể nào tìm được ra cách giải quyết.

“Ta tự nhiên là biết lí do trong đó, nhưng nếu không có lợi thì tại sao ta phải chỉ cho ngươi?” Nam tử trung niên lộ ra nụ cười thần bí, nói.

“Tiền bối cuối cùng là muốn như thế nào, xin cứ nói rõ.” Liễu Minh nhíu mày, chậm rãi buông lỏng hai tay đang ôm quyền ra.

“Ta có thể giúp ngươi tu luyện Xa Hoạn Đồ Đằng đến cảnh giới đại thành, nhưng đổi lại, ngươi cũng phải đem tâm ma ra thề, đồng ý giúp ta hoàn thành một việc.” Nam tử trung niên thu lại nụ cười trên mặt, nghiêm nghị nói.

“Chẳng lẽ tiền bối muốn ta báo thù cho ngươi?” Lông mày Liễu Minh nhảy dựng lên, thản nhiên nói.

“Không sai! Thù sát thân không đội trời chung, không báo được thù này thì ta không thể an tâm ra đi.” Ánh mắt trung niên lóe lên, không chút do dự, gật đầu nói.

“Ha ha, với tu vi của tiền bối, mà yêu tu lại vẫn có thể ám toán người thì tối thiểu cũng phải là đại yêu tu Thiên Tượng Cảnh, mà tại hạ chẳng qua chỉ là một gã tu sĩ Nhân tộc ngay cả Chân Đan còn chưa thành. Huống hồ mấy trăm năm qua đi, cừu gia của tiền bối chỉ sợ đã trở về đại lục Man Hoang rồi, đối với việc này thì vãn bối sợ hữu tâm mà vô lực thôi.” Liễu Minh cười nhạt một tiếng, gọn gàng cự tuyệt đối phương một cách linh hoạt.

“Hắc hắc, việc này ngươi cũng không làm chủ được. Ngươi hiện giờ đang ở trong Lục Hợp Nguyên Từ đại trận, nếu không đồng ý thì ta chỉ cần dùng chút lực lượng cuối cùng trong cấm chế này giết chết ngươi, cũng dễ như bóp chết một con ruồi mà thôi.” Sắc mặt trung niên nam tử bình tĩnh, tựa hồ như đã sớm đoán được việc Liễu Minh cự tuyệt, bèn lên tiếng uy hiếp.

Bạn đang đọc Ma Thiên Ký của Vong Ngữ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 360

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.