Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Học Thêm

Phiên bản Dịch · 1771 chữ

Dịch: Mỹ.

Biên: Hải.

Nhóm: Vạn Yên.

Nguồn: Truyenyy.com

Lớp trưởng là một học sinh gương mẫu, gia đình ở dưới quê, bố cô là giám đốc quản lý hành chính kinh doanh ở dưới quê, do việc xây dựng khu chợ tập chung, nên đất của phòng hành chính kinh doanh đều phải đưa ra để xây lại. Do chỗ ở phải đập đi xây lại nên cô bé tạm thời ở lại nhà bác gần trường học, còn bố mẹ cô bé ở lại nhà khách địa phương.

Bác của cô bé lớp trưởng đã mất, trong nhà không có ai khác, bố mẹ cô bé cho rằng không gian yên tĩnh như vậy rất thích hợp để cô bé học hành, bởi cô bé là con một, cũng là viên dạ minh châu của bố mẹ, và việc học hành được cho là con đường tốt nhất đối với cô bé.

Trường cách nhà ba kilomet, sau khi nghỉ học cô bé sẽ đạp xe về nhà ăn cơm với bố mẹ. Lúc này Phương Thích sẽ trốn ra khỏi trường, chạy đến nhà bác cô bé. Đứng từ bên ngoài nhìn vào Phương Thích có thể chắc chắn rằng trong nhà bác của lớp trưởng có ma. Còn về ma gì thì Phương Thích chưa biết được.

Nhưng làm thế nào để nói cho lớp trưởng biết đây? Tuy rằng mọi người đều tin rằng có ma quỷ nhưng liệu họ có tin rằng bản thân mình bị ma ám không?

Khi Phương Thích ngồi bên ngoài nhà của bác bé lớp trưởng, trời cũng dần tối và lớp trưởng cũng đang dắt xe xuất hiện đứng ở một bên nhìn Phương Thích.

- Cậu...

– Phương Thích nhảy xuống, đi tới trước mặt cô bé lớp trưởng nói:

- Cậu nghe mình nói, chỗ cậu ở âm khí rất nặng...

Cô bé chớp chớp đôi mắt xinh đẹp tiếp tục nhìn Phương Thích, lúc này Phương Thích cũng không biết nói sao nữa, cuối cùng cô bé nói:

- Mình có thể kèm cậu học, nhưng... cậu không được bắt nạt mình nữa

Mình bắt nạt cậu sao? Ôi trời ơi, trong trường này ai dám bắt nạt cậu chứ?

Cô bé lại nói thêm:

- Cũng không được nói ma quỷ gì đó để dọa mình nữa

- Lớp trưởng à, thật sự có ma quỷ mà

- Cậu còn nói nữa à

Phương Thích liền nói:

- Nếu cậu không tin, mình mở giúp cậu mắt âm dương

Lớp trưởng không chịu liền nói:

- Được rồi, nếu mình vẫn không nhìn thấy thì sao?

Phương Thích ngồi nghĩ một lúc sau đó rút năm hào từ trong túi ra nói:

- Mình sẽ mời cậu đi ăn kẹo.

Tiền cược này đối với Phương Thích là vô cùng lớn, năm hào này là một tuần tiền rau của cậu. Dưa đương nhiên không đủ tiền mua, nhưng cũng có thể mua rau không ngon một chút. Vợ của hiệu trưởng có lúc sẽ bán một hào một bát canh rong biển ở nhà ăn, nếu may mắn có khi vớt được ít thịt băm.

- Không, nếu cậu thua thì ở trên lớp không được đọc tiểu thuyết võ hiệp nữa.

- Được!

- Ngoắc tay.

- Ngoắc tay.

...

Nhà của bác cô bé rộng khoảng ba trăm mét vuông nhưng không có ai, không có sân sau, sân trước không rộng lắm, dùng để xếp củi, còn có một cái giếng sâu ở đó. Cô bé lớp trưởng không chỉ chăm học mà còn rất chăm chỉ. Đầu tiên cô bé đi múc nước dưới giếng, sau đó đem vào bếp đun sôi lên, Phương Thích giúp cô bé nhóm lửa, nước sôi thì cô bé bê chậu rửa mặt vào nhà tắm thay đồ, sau đó là đến lượt Phương Thích.

Khoảng tám giờ bắt đầu học, bài vở rất nhiều, đặc biệt là đối với học sinh kém. Ngày hôm qua Phương Thích phải chép một trăm lần bài văn nào đó. Chính xác là một trăm lần, không hề nói quá lên chút nào. Đương nhiên là nếu có chính sách sẽ có đối sách, chèn ép quá sẽ có kì tích xuất hiện.

Ban đầu là con của viện trưởng viện đất đai in trên giấy, nhưng không ngờ công nghệ cao đó lại bị cô giáo phát hiện ngay lập tức. Sau đó mọi người liền dùng hai bút song song chép, càng về sau càng phát triển mạnh lên, dùng ba bút chép. Đến đầu học kì một, sau khi thăm dò được thái độ của giáo viên, mọi người bắt đầu chỉ chép phạt mấy bản mà thôi, và cũng từ đó mọi người bắt đầu học sao chép bùa phòng quỷ. Đến năm lớp bảy, mọi người đều chỉ chép bài ba lần và hối lộ lớp trưởng khi lớp trưởng kiểm tra. Thỉnh thoảng cũng bị thầy gọi lên kiểm tra. Về sau giáo viên cũng mềm lòng, chỉ yêu cầu những người bị tóm lên đọc thuộc bài, nếu đọc thuộc thì không sao, nếu có người chỉ chép mấy lần và không thuộc, thì đương nhiên có sự giúp đỡ cũng những bạn học bên dưới, cơ bản có thể đọc thuộc được. Giáo viên quả thực cũng hết cách với đám học trò này.

Sau khi được Phương Thích hướng dẫn, cô bé lớp trưởng ngồi khoanh chân trên mặt đất, đối mặt với Phương Thích, khoảng cách khoảng ba mươi phân, ánh mắt vô cùng thuần khiết. Phương Thích lẩm bẩm trong miệng:

- Tôi muốn có mắt âm dương, muốn xuyên đến thế giới âm dương...

Ngón trỏ chỉ vào mi tâm của lớp trưởng, còn mình thì nhắm chặt mắt lại.

Cả người Phương Thích như rơi vào vũ trụ, có vô số linh hồn màu trắng đang nhanh chóng bay về phía có vô số tia sáng kia, Phương Thích cũng theo những linh hồn kia tiến tới tia sáng gần đó nhất. Không gian bên trong tia sáng là dòng chảy nhiều màu sắc.

Linh hồn và quỷ hồn không giống nhau, linh hồn luôn ở trạng thái bay lơ lửng và có cảm giác trong suốt. Linh hồn không có mắt, không có tai, chỉ là một thể tụ lại cùng nhau. Linh hồn nào cũng như vậy.

Những linh hồn....

Các linh hồn đi về phía những vùng nước giống như mặt trời lặn xuất hiện trên mặt đất, trôi dạt ra biển. Bờ biển là ranh giới giữa âm và dương. Để mở mắt âm dương, phải vượt qua được ranh giới này, khi Phương Thích vượt qua dòng nước, cơ thể bị trúng đòn nặng và nhanh chóng lui lại và quay trở lại hiện thực.

Lợi dụng sự khác biệt để mở ra ranh giới âm dương là việc mà ngay cả ông nội hắn cũng không làm được, bà Triệu từng nói với Phương Thích rằng cái đó thuộc về thiên phú. Nếu như ông Phương Thích mở ra ranh giới âm dương thì có thể sẽ không trở về được nữa, nhưng Phương Thích lại là ngoại lệ. Còn về việc tại sao Phương Thích lại làm được thì bà Triệu không biết, ông nội cũng không rõ nguyên do là từ đâu, ông chỉ kinh ngạc bởi không ngờ Phương Thích to gan như vậy, dám làm theo lời bà Triệu để mở ranh giới âm dương. Ông nội nói với Phương Thích rằng, cụ nội vì để kéo linh hồn của cụ bà mà mở ra ranh giới âm dương, đó là lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất cuối cùng, ông không thể quay về nữa.

Lớp trưởng mở mắt, nhìn trái nhìn phải sau đó hỏi:

- Mở rồi sao?

Cô bé không vào thế giới đó nên khi nhìn thấy cảnh vật xung quanh cảm thấy không có gì khác biệt cả.

- Mở rồi, mở đến năm giờ ngày mai.

- Ồ.

- Lớp trường cầm giáo trình toán học lên rồi nói:

- Vậy mình giúp cậu ôn tập lại phần hình học hôm nay học.

Phương Thích không biết rằng một mình cô bé ở đây cũng cảm thấy rất sợ hãi, nhưng cô lại không dám làm trái ý cha mẹ, càng không tin vào ma quỷ. Nếu nói cô sợ ma chi bằng nói sợ người thì đúng hơn. Phương Thích bằng lòng ở lại cùng cô, đương nhiên cô đồng ý rồi.

Ngày mai chủ nhiệm lớp phải xuống huyện họp, hơn nữa bài tập ngữ văn hôm nay cũng không nhiều, vì vậy lớp trưởng giúp Phương Thích ôn tập trước, rồi chuẩn bị bài mới, sau đó mới bắt đầu làm bài tập ngữ văn, bài tập toán và vật lý. Hai người yên lặng làm bài tập, thời gian cứ lặng lẽ trôi đi.

Đêm khuya, một bóng đen nhảy vọt từ núi ra, nhẹ nhàng đậu trên cành cây linh sam của khu nhà. Bóng đen bất động nhìn hai người đang ngồi học bài ở phòng khách sau đó ngẩng mặt lên nhìn trăng. Hôm nay là ngày hai mặt trăng cùng xuất hiện. Từ góc độ khoa học, trái đất có một vệ tinh là mặt trăng, mặt trăng cũng có một vệ tinh được gọi là mặt trăng nhỏ. Hàng tháng hai mặt trăng này sẽ có cơ hội gặp nhau, liên tục trong hai tiếng đồng hồ. Cảnh tượng đấy được gọi là song nguyệt đồng thiên. Có người nói cảnh tượng đó là điềm lành, nhưng cũng có người cho rằng đó là điềm gở.

Sau khi làm bài tập xong, hai đứa trẻ bắt đầu thu dọn sách vở. Lúc này cửa phòng bếp phía bên trái phòng khách bị gió thôi tung ra, một ma nữ tóc dài, mặc quần áo trắng không nhìn rõ mặt xuất hiện, từ từ bay vào trong phòng khách.

Lớp trưởng vừa đóng cặp sách lại, ngước mắt lên lập tức nhìn thấy ma nữ kia, hai mắt cô trừng to không thốt nên lời, Phương Thích thấy vậy lập tức bịt mồm cô lại, tay còn lại ôm chặt người cô thì thầm nói:

- Không sao, đây là ma chấp niệm, không hại người, đừng hét lên làm kinh động nó.

Chấp niệm chính là nguyên nhân tạo nên hình dạng ma quỷ này, muốn xóa bỏ chấp niệm phải siêu độ, hoặc phải để cho thời gian xóa dần chấp niệm đó. Chấp niệm không còn sẽ biến thành linh hồn và đi đầu thai.

Bạn đang đọc Ma Quỷ Truyền Kì của Hà tả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 178

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.