Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu một thi thể

Phiên bản Dịch · 1656 chữ

Nếu Kỳ Thiện nói có thể đánh, vậy Thẩm Đường không khách khí.

Khí thế nàng như hồng, “từ mẫu kiếm” trong tay múa không kẽ hở, kiếm mang lấp loé, cho dù hắc y nam nhân dùng trường thương, binh khí sắc bén, cũng bị tiết tấu dồn dập của nàng đánh cho thở dốc đỡ trái đỡ phải, liên tiếp lùi về phía sau.

Đông—

Một kiếm đâm vào mặt tường sau lưng hắc y nam nhân.

Thừa dịp Thẩm Đường sơ hở rút kiếm, hắc y nam nhân chợt quát một tiếng, vứt bỏ trường thương, ngưng hôi mang tại quyền, đấm về phía ngực của nàng, hôi mang bọc lấy tiếng nổ.

Thẩm Đường không chớp mắt hay do dự, đưa tay nghênh đón.

Ai ngờ lúc này, mục tiêu lại biến mất trong không khí!

Nàng chưa kịp thu lực, một quyền đấm ra lỗ lớn trên vách tường.

Thẩm Đường: “???”

Không phải—

Người đâu?

Kỳ Thiện cười nhắc nhở nàng.

“Thẩm tiểu lang quân, lúc đối địch chớ có thất thần.”

“Ngươi vừa dời người đi?”

Kỳ Thiện chưa mở miệng trả lời, sắc mặt hắc y nam nhân ngưng trọng có thể chảy ra giọt nước: “Quân trận ngôn linh ‘di hoa tiếp mộc (!)’?”

(!) Dời hoa ghép cây.

Tất cả nhà chư hầu để củng cố bản thân, không bị thôn phệ, mạnh tay sử dụng nhân sĩ mưu giả am hiểu một ít ngôn linh quân trận, binh pháp. Hơn hai trăm năm, ngôn linh bị nhóm người lòng dạ hiểm độc này chơi đùa, trở thành thứ bắt buộc trên con đường làm quan cho kẻ đến sau hoặc đóng góp một viên gạch cho con đường làm quan.

Nhưng tu luyện văn tâm khó hơn vũ đảm rất nhiều.

Một là chưởng khống ngôn linh khó khăn, cho dù kiểm soát được, kết quả ứng dụng như thế nào lại không thể biết được; hai là, mỗi một ngôn linh đều có hiệu quả hơi khác biệt, cục diện trận chiến thay đổi trong nháy mắt, cần căn cứ vào thế cục để thay đổi chiến lược, sơ sẩy một cái là thua cả bàn cờ.

“Không ngờ ở nơi thâm sơn cùng cốc này cũng có người biết nhìn hàng.”

Kỳ Thiện thừa nhận phán đoán của hắc y nam nhân.

Nam nhân cười khẩy.

“Đã vậy— càng không thể tha mạng cho các ngươi!”

Ầm!

Lại là tiếng vang!

Kỳ Thiện sắp bị trường thương đâm thủng không né cũng không tránh, khoé môi cười mỉm, nhàn nhạt nhìn hắc y nam nhân vì tụ lực mà toàn thân nổi gân xanh. Mũi trường thương của hắn ta cách hắn vẻn vẹn hai thước, gần thêm một chút liền có thể lấy mạng hắn.

Nhưng chính khoảng cách nhỏ đó lại là lạch trời.

Chống chịu hết thảy Thẩm Đường: “…”

Nội tâm nàng ưu nhã loạn ngữ, ngoài miệng nghiến răng nghiến lợi: “Kỳ Nguyên Lương, ngươi đủ chưa? Ngây ngốc đứng không tránh đi?”

Kỳ Thiện đương nhiên không hoảng hốt.

Mặc kệ có nguyện ý hay không, Thẩm tiểu lang quân đều phải bảo vệ hắn chu toàn, có bảo đảm này, hắn liền (có thể) thoải (trang) mái (bức), thỉnh thoảng giúp Thẩm Đường chia sẻ một chút áp lực.

Chung quy vẫn là đứng ngoài cuộc.

Một lần nữa giao phong, Thẩm Đường cảm giác rõ ràng khí tức của hắc y nam nhân khác biệt so với lúc trước, tốc độ, khí thế kém một khoảng lớn, cho dù nàng bị chấn động tới nỗi miệng tê dại, ngực khó chịu, như thể con người ở trong thời gian ngắn xảy ra biến hoá thoát thai hoán cốt.

Lúc này, cần Kỳ Thiện “giảng bài” cho nàng.

“Không cần kinh ngạc thay đổi của hắn, đây là thủ đoạn áp bức phổ biến nhất của võ giả. Trong thời gian ngắn bức đan phủ xuất ra tất cả tiềm năng, làm cho võ giả trong ngắn ngủi đề thăng cực mạnh, tứ đẳng bất canh có thể sánh với ngũ đẳng đại phu. Thời gian vừa hết liền suy yếu bất lực, mặc người chém giết, ngươi chống đỡ một lúc là được.”

Thẩm Đường: “…”

Đây ## không phải thủ đoạn liều mạng sao!

“Sao ngươi không nhắc nhở sớm hơn?”

Hắc y nam nhân khí thế hung hăng, sát ý ngập trời, nếu như nàng biết rồi khinh địch, vừa đối diện đã bị giết thì làm sao bây giờ?

Kỳ Thiện cười híp mắt nhìn Thẩm Đường: “Tại hạ thấy Thẩm tiểu lang quân càng đánh càng mạnh, thành thạo điêu luyện, lên tiếng sợ làm ngươi mất tập trung.”

Chỉ là tứ đẳng bất canh, hắn căn bản không đặt vào mắt, cũng không đáng cho hắn để bụng, hắn hiếu kỳ vị Thẩm tiểu lang quân hơn.

Người này rất thú vị!

Rõ ràng có văn tâm, vén ống tay áo lên chém nhau với mãng phu mà không rơi vào thế hạ phong. Tứ đẳng bất canh nàng cũng đánh được, ngay cả dựa vào bí kỹ trong thời gian ngắn tăng cấp vũ đảm lên ngũ đẳng đại phu, nàng cũng gánh được.

Điều này thực sự trái với lẽ thường.

Mạnh hơn nữa, có phải nàng đủ sức đánh một trận?

Một tiểu lang quân mang quốc tỷ, có văn tâm đặc biệt, vũ lực chính diện lại không thua bất kỳ ngũ đẳng đại phu nào, còn có quan hệ mật thiết với Cung thị xét nhà diệt tộc. Quá nhiều vấn đề, làm cho hắn phải kiềm chế xúc động muốn tìm tòi vạch trần nàng.

Trăm chiêu đi qua, khí thế hắc y nam nhân giảm sút, bị một kiếm dứt khoát của Thẩm Đường đâm xuyên vào tường, không thể động đậy.

“Bắt sống được rồi.”

Kỳ Thiện: “Không, người đã chết.”

Động tác thu kiếm của Thẩm Đường ngừng một lát.

“Chết? Làm sao mà chết…”

Ánh mắt dời đến người hắc y nam nhân, người này gục đầu, máu đen đục ngầu từ trong miệng chảy ra.

Đúng là tắt thở rồi!

Kỳ Thiện nói: “Người này là tử sĩ chứ không phải thổ phỉ, nhiệm vụ thất bại, chỉ có một con đường chết! Tự vẫn còn được chết thoải mái, sống sót thì chưa chắc.”

Xem tình huống này, phán đoán trước đó của hắn đã sai.

Hắc y nam nhân cùng nhị đẳng thượng tạo trước đó không cùng một nhóm.

E rằng người sau mới là thổ phỉ thật, muốn giết người cướp tiền lại bị hắc y nhân đi trước một bước, còn xui xẻo đụng tới hai người bọn họ.

“Tử sĩ? Tới ám sát ai? Chẳng lẽ là A Yến?”

Kỳ Thiện không hứng thú lắm: “Có lẽ thế.”

“Giết một kẻ ngốc não tật là có mưu đồ gì?”

“Thẩm tiểu lang quân chưa có kinh nghiệm, chưa biết nhân thế hiểm ác. Ngươi lấy gì cam đoan não tật là thật? Có thể hài tử này có tâm kế, tuổi nhỏ đã biết giấu dốt, mượn ngu dại bảo vệ bản thân khỏi bị sát hại… Ví dụ về nằm gai nếm mật không ít.”

“Cái này…”

Kỳ Thiện: “Lúc trước Thẩm tiểu lang quân đưa cho hắn ba viên kẹo đường, hắn không chịu ăn, phải cần ngươi ăn trước một viên. Sao ngươi xác định hành vi này không phải để thăm dò ngươi, để ngươi giúp hắn thử độc nhỉ?”

Thẩm Đường: “…”

Trong nội tâm nàng không chắc chắn: “Nhưng hắn cùng lắm sáu tuổi…”

Kỳ Thiện nói: “Nếu hoàn cảnh bức bách, chớ nói sáu tuổi, cho dù hai tuổi, một tuổi, cũng có tâm cơ tự bảo vệ mình.”

Thẩm Đường: “…”

Một hài tử sáu tuổi cũng có tâm cơ thâm trầm, trạch nữ sợ xã hội như nàng làm sao sống?

Nàng nói: “Nếu thật là thế, bối cảnh của A Yến không đơn giản.”

Giết một tiểu hài nhi phải phái ra một tử sĩ tứ đẳng bất canh!

Có mặt mũi!

Lý trí nói cho Kỳ Thiện, chuyện đến đây là được rồi, A Yến sống hay chết đều không liên quan đến hắn, sớm thoát thân miễn cho chọc một mùi tanh tưởi. Thế nhưng Thẩm tiểu lang quân không chung suy nghĩ với hắn, còn muốn nhặt xác giúp vong hồn trong ngôi nhà.

Từng người được tìm ra và đưa tới chính đường.

Sờ nhiệt độ thi thể, Thẩm Đường đoán những người này chết sau khi A Yến mất tích không lâu, lúc thôn chính Tiền gia thôn gọi người đi tìm.

“Ài, mười một người sống sờ sờ…”

Kỳ Thiện mặt không biểu tình: “Thế gian rẻ nhất là mạng người. Bây giờ như thế, sau này cũng thế.”

Thẩm Đường lắc đầu: “Lời này không đúng, nếu cục thế an định, pháp luật trật tự, kẻ giết người vô cớ nhất định trả giá bằng tính mạng.”

Kỳ Thiện bị nàng chọc cười.

“Đất bốn phương, chưa bao giờ có lúc ‘cục thế an định’.”

Bây giờ không có, sau này cũng không có.

Thẩm Đường bị lời này của hắn chặn họng, nhịn không được chửi bậy.

“Kỳ tiên sinh có một thân bản sự sao không nghĩ đến việc phụ tá ai, bình định loạn thế? Cứ ngồi nói châm chọc…”

Kỳ Thiện cười không nói.

Thẩm Đường đang muốn gom củi thiêu xác, phút chốc nghĩ gì nên dừng cước bộ, ánh mắt nhìn tay của những thi thể.

Nàng xem một vòng.

“Không thích hợp.”

Kỳ Thiện hỏi: “Không thích hợp chỗ nào?”

“Thiếu một thi thể.”

“Ngươi nói A Yến? Có lẽ hắn còn sống…”

Thẩm Đường nói: “Không phải A Yến, là người khác.”

Còn một người không ở đây!

Bạn đang đọc Lui ra, để trẫm đến! (Bản Dịch) của Du Bạo Hương Cô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngantranh
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.