Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Long Phụng

Tiểu thuyết gốc · 1459 chữ

Chương 19: Đại Long Phụng

Hôm nay trời mát mẻ trong lành, thoáng mát. Sài Gòn vẫn như mọi khi, mọi người đều bận rộn công việc của mình, Thanh Phong đại sư cùng với Thất Tiếu Phong ra ngoài đi dạo, sẵn tiện mua cho Thất Tiếu Phong một chiếc điện thoại di động, bọn họ vào trong Thế Giới Di Động, mua một cái điện thoại I Phone X, chiếc điện thoại đời mới nhất của Apple. Rồi cả hai cùng vào Đại Long Phụng ăn sáng. Nơi đây là một nhà hàng sang trọng được trang trí theo phong cách của người Trung Hoa. Vào trong Thất Tiếu Phong liền ấn tượng với các cây trụ bằng vàng, phía trên được trạm khắc hình Long phía dưới là Phụng. Đang quấn lấy nhau. Ở giữa có một cái thang đi thẳng lên phía trên lầu. Đa phần khách ở Đại Phụng Long thường là người có tiền, mỗi bữa ăn cũng vài triệu đến chục triệu. Sơn Hào Hải Vị, món nào cũng có, miễn là bạn có tiền điều có thể đáp ứng nhu cầu của thực khách.

Thanh Phong đại sư dẫn Thất Tiếu Phong vừa bước vào phòng. Khi bước vào chỉ thấy có một người phụ nữ sang trọng ngồi sẵn từ bao giờ. Nhìn kỹ mới thấy, người phụ nữ tầm hai mươi lăm, da trắng mặt tròn nhìn rất phúc hậu, ăn mặc quyến rủ. Trên thân mặc một chiếc váy màu đỏ cùng kết hợp với nữ trang trên người. Làm cho người phụ nữ này càng thêm xinh đẹp. Thanh Phong đại sư liền nói:

- “ Thanh Thảo, con đợi lâu chưa”.

Người phụ nữ tên Thanh Thảo liền thùy mị trả lời:

- “Dạ, con cũng mới tới Chú”.

Sau đó Thanh Thảo chỉ Thất Tiếu Phong, rồi nàng hỏi:

- “Anh đây là?”

Thanh Phong đại sư mỉm cười mà nói:

- “Đây là Thất Tiếu Phong đạo hữu, hôm qua cùng ta giải quyết một sự tình, cũng may có cậu ta, nếu không chú cũng không biết phải làm sao”.

Nói rồi Thanh Phong đại sư & Thất Tiếu Phong ngồi vào bàn. Thanh Thảo nói:

- “Chú và anh cứ anh gì thì gọi thoải mái”.

Thất Tiếu Phong từ khi bước vào cho đến giờ đều trầm tĩnh, ít nói, vừa mới nghe đến ăn uống là hai mắt sáng rực mà gọi phục vụ rồi chỉ vào thực đơn:

- “Anh cho tôi hết tất cả món này”.

Thanh Thảo mặt cô lúc này thật sự khó coi vô cùng. Người gì đâu vô lể đến vậy, Thanh Phong đại sư còn chưa kêu thì hắn đã gọi món rồi. Thanh Phong đại sư, cũng không còn lạ gì với tính khí của hắn nên ông cười nói rồi giới thiệu Thanh Thảo đến với Thất Tiếu Phong:

- “ Đây là Nguyễn Thanh Thảo, quản lý tập toàn Thịnh Vương, là một trong nhưng công ty Bất Động Sản nổi tiếng lắm đó. Ta phụ giúp cho cha cô ta cũng được một thời gian rồi”.

Nói xong Thanh Phong đại sư cầm ly trà lên mà uống một ngụm rồi ông tiếp tục nói:

- “Cha cô ta tên là Nguyễn Mộc Lâm, cũng được xem là người có tiếng trên giang hồ”.

Thất Tiếu Phong thì tỏ ra bản thân từ tốn, Hắn cầm ly trà uống một ngụm nhỏ rồi nói:

- “A, Thì ra nhà cô ta lấy tên là cây cối hệ, đừng nói với ta là ông nội tên là Đại Tùng Lâm luôn nha”.

Hành động cùng với lời nói lại trái ngược nhau hoàn toàn. Không khỏi làm Thanh Phong đại sư không nhịn được cười lớn, Đúng là trẻ người tư duy cũng nhảy vọt. Thanh Thảo thì sắc mặt nàng tối đen như mực, tức không nói nên lời. Nàng chưa gặp ai đến vô lễ như vậy. Nàng lại không hiểu vì sao Thanh Phong đại sư lại tỏ ra tôn kính hắn đến vậy.

Thanh Phong đại sư cười nói.

- “Hôm nay có buổi đấu giá ở New World, xuất hiện một bộ Long Cốt, nghe nói là Giao Long đã tu luyện đến gần hóa Rồng. Nhưng không may độ kiếp thất bại”.

Thất Tiếu Phong lúc này cũng bất ngờ mà nói:

- “Đúng thật là đồ quý, có thể luyện chế pháp bảo, hoặc có thể dùng linh lực còn lại của Giao Long mà hấp thu vào người, công lực cũng đề tiến không ít”.

Thanh Phong đại sư mặt nghiêm nghị mà nói:

- “Đúng vậy, lần này Cha của Thanh Thảo muốn mua cho bằng được bộ Long Cốt này”.

Thất Tiếu Phong lắc đầu mà nói:

- “Chuyện này e là không dễ như vậy, đố quá tốt, huống chi những người khác cũng để ý đến đâu”.

Thanh Phong đại sư nói:

- “Nên lần này ta muốn mời cậu tham gia”.

Thanh Thảo thì vô cùng bất ngờ, vì cái gì lại mời hắn, người thanh niên này so về tuổi tác còn nhỏ hơn mình mấy tuổi, thì làm được cái gì, nàng bất bình mà nói:

- “Đại sư, ngài không nên tùy tiện mời người ngoài tham gia”.

Lúc này đồ ăn cũng đã lên, Thất Tiếu Phong thì không để ý đến nàng. Hắn lo tập trung ăn uống. Càng làm cho nàng khó chịu hơn. Thanh Phong đại sư lắc đầu mà nói:

- “Một mình ta e là không được, huống hồ đừng nhìn người thanh niên này mà xem thường. Cũng xem như hắn cứu ta một mạng”.

Thanh Thảo lúc này không nói được gì đanh im lặng. Nàng lúc này tâm tình cũng không được tốt, không có tâm trạng ăn uống. Thanh Phong đại sư thì người đã lớn tuổi, cũng không có ăn được bao nhiêu. Thế là nguyên bàn thức ăn đều vào bụng của Thất Tiếu Phong.

Ăn xong hắn cười nói:

- “Việc này phải xem ta có đồng ý, không đã. Huống hồ người ta có muốn ta tham gia đâu”.

Thanh Thảo tức giận mà nói:

- “ Cả bàn thức ăn, ngươi cũng đã ăn hết. Lại không muốn hợp tác với ta”.

Thanh Thảo nói xong, nàng thật sự rất tức giận. Không biết vì sao lần đầu tiên gặp mặt Thất Tiếu Phong lại không kìm chế được nộ hỏa trong người mình. Cứ như oan gia từ kiếp trước vậy. Nàng bình thường là một người khiêm tốn, lại nho nhã. Làm việc biết trước biết sau, cũng được xem là một người nhân hậu, chưa từng đối xử tệ bạc với ai. Nhưng không hiểu vì sao Thất Tiếu Phong lại làm nàng vô cùng khó chịu.

Thất Tiếu Phong mặt dày, lại không muốn thua thiệt, huống chi hắn từ đầu cho đến giờ nhẫn nhịn cũng hơi nhiều. Nàng ta nhiều lần làm khó dể nên hắn cũng muốn trả đũa một tí:

- “Ta được Thanh Phong đại sư mời tới đây ăn. Chứ không có nghĩa vụ phải hợp tác với cô. Ta Thấy cô người đẹp, mà tâm chẳng đẹp tí nào. Nghĩ lại chắc không có bạn trai đâu hỡ, à mà quên dữ như vậy thì ai chịu nổi cho được”.

Thanh Thảo phát hỏa mà chỉ thẳng mặt hắn mà nói:

- “Ngươi”.

Rồi nàng lại không nói được gì, đối phương nói khồng hề sai, người ta là được mời tới. Chứ có nghĩa vụ gì phải hợp tác với nàng cơ chứ. Huống hồ nàng cũng là người gây chiến trước.

Thanh Phong đại sư liền vội vàng đứng dạy mà chữa cháy:

- “Hai vị, người một nhà cần gì đâu phải tranh cãi, chuyện trước mắt là hội đấu giá chúng ta phải lấy được cho bộ Long Cốt kìa, không biết đạo hữu có đồng ý giúp chúng ta không? Nếu đồng ý đạo hữu nguyện ra giá là được”.

Thất Tiếu Phong chiếm được thương phong, hắn cũng không còn để ý mà trả lời thẳng thắn:

- “Tiền thì ta không cần, Nhưng nếu ta ưng ý vật gì, thì các ngươi mua cho ta là được”.

Thanh Phong đại sư bắt tay hắn rồi nói:

- “Thành Giao, từ giờ đến buổi đấu giá cũng còn khoảng ba tiếng đồng hồ. Chúng ta chuẩn bị là kịp.

Thất Tiếu Phong gật đầu, cả ba người đi ra Đại Long Phụng. Thất Tiếu Phong về nhà của Thanh Phong đai sư nghỉ ngơi. Còn Nguyễn Thanh Thảo thì về công ty xử lý công việc. Chiều đến Thanh Phong đại sư qua công ty rước nàng. Rồi cả ba cùng đi đến New World.

Bạn đang đọc Lục Đạo Oán sáng tác bởi DiepTamThao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DiepTamThao
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.