Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hội đấu giá 1

Tiểu thuyết gốc · 1649 chữ

Hội đấu giá lần này được gia tộc nhà họ Phạm tổ chức tại New World. Lần này các bảo vật cực kỳ trân quý nên gần như hội tụ bát đại gia tộc nổi tiếng của cả nước, cùng các bang phái, môn phái như Phật môn, ma môn, đạo môn. Buổi đấu giá được Phạm Văn Kim đứng ra tổ chức. Thất Tiếu Phong cùng với Thanh Phong đại sư, Nguyễn Thanh Thảo lúc này đang ở hội sảnh. Nơi đây cực kỳ náo nhiệt, bởi rất nhiều người nổi tiếng điều tụ hợp giao tiếp. Thất Tiếu Phong thì đang đi dạo ở hội sảnh. Hắn gặp được Nguyễn Tuyền và Lý Nham nên lại chào hỏi:

-“ A, Lý Nham, Nguyễn Tuyền, các ngươi khỏe?”

Nguyễn Tuyền thì mỉm cười trong rất xin xắn, còn Lý Nham thấy hắn sắc mặt liền chuyển sang đen như cục than. Làm cho Thất Tiếu Phong không nhịn được cười. Lý Nham nói với vẻ mặt khó chịu:

-“Ngươi dạo này chết đâu vậy, ta cho người qua Vương Lão Ma tìm ngươi cũng không thấy, lại không có số điện thoại liên lạc với ngươi”.

Thất Tiếu Phong cười ha hả mà trả lời:

-“Dạo này có chút việc, nên không có tìm ngươi, à ta mới sắm điện thoại. Ngươi cho ta số đi rồi sẵn tiện liên lạc cho tiện”.

Cả ba người điều trao đổi số điện thoại cho nhau. Thất Tiếu Phong hiếu kỳ khi bắt gặp Lý Nham ở đây mà hỏi:

-“Các cũng xuất hiện ở đây nha”.

Nguyễn Tuyền thì cười nói. Tính tình nàng vẫn như mọi khi, rất dịu dàng, không bao giờ làm cho người ta chán ghét. Đừng thấy nàng dịu dàng như vậy mà xem thường. Nàng rất lạnh lùng, không biết bao nhiêu yêu ma quỷ quái, những kẻ tội phạm khét tiếng điều chết với lưỡi đao của nàng rồi đấy.

-“Ngươi không biết sao, Lý Nham là một những bát đại gia tộc, lần này có bảo vật xuất thế, làm sao không đi xem cho được”.

Thất Tiếu Phong trầm trồ, miệng chữ O mà nhìn Lý Nham. Khuôn mặt lạnh lùng của Lý Nham cũng nhịn không được mà bật cười, Thất Tiếu Phong nói với khuôn mặt đầy ngạc nhiên:

-“Không nghĩ tới nha, không nghĩ tới nha”.

Lý Nham cười nói:

-“Tại ngươi không biết mà thôi, Vương Lão Ma không nói cho ngươi biết à, ngươi vì sao tới đây”.

Trong khi Thất Tiếu Phong vẫn còn đang suy tư lời nói của Lý Nham vì sao Vương Bá lại được Lý Nham gọi là Vương Lão Ma. Thất Tiếu Phong hồi tỉnh lại rồi nói:

-“Ta tới đây chơi nha”.

Lý Nham gật đầu rồi chào tạm biệt hắn đi vào bên trong. Được một lúc sau thì Thanh Phong đai sự mới tới nói chuyện với Thất Tiếu Phong:

-“Đạo hữu, lần này đến rất nhiều đại gia tộc nổi tiếng và các đại bang phái cũng có mặt”.

Thất Tiếu Phong liền hỏi, sẵn tiện hắn đang nghi hoặc nên hỏi:

-“Đại sư, ông có thể nói chi tiết được không”.

Thanh Phong đại sư lúc này lôi kéo hắn vào phòng riêng mà do tổ chức sắp xếp từ trước rồi nói:

-“Bát đại gia tộc gồm, Triệu gia chủ là Triệu Thuần Nam là con cháu của Triệu Quang Phục (Triệu Việt Vương) , Vào hai mươi năm trước không biết vì nguyên nhân gì mà trên dưới trăm người điều bị truy sát mà chết sạch, hiện tại thế lực của họ hiện nay tuy không còn nhất lưu nhưng cũng có thâm niên lâu đời nên mọi người điều rất kiên kỵ.

- Lý Gia chủ là Lý Thiên Chức từ xưa đến giờ họ điều là Âm Dương Bổ Khoái, thế lực của họ trong quân đội rất mạnh.

-Võ gia chủ là Võ Trường Không, gia tộc này là con cháu của Võ Duy Ninh, thế lực của họ hiện nay cũng giống như Triệu gia mặc dù cũng được xem là nhất lưu, nhưng thực lực thật sự của bọn họ chỉ là Nhị Lưu mà thôi. Một mình Võ Trương Không chèo chống mấy năm gần đây đã sức cùng lực kiệt rồi.

-Nguyễn gia chủ là Nguyễn Mộc Lâm, là người mà chúc ta đang hợp tác.

-Trần gia chủ là Trần Hoàng, mọi người chỉ biết họ là thế lực mạnh nhất trong bát đại gia tộc.

-Lê gia chủ là Lê Phương, là gia tộc thần bí nhất, rất ít khi nào xuất thế, nên thông tin của ta gần như không có.

-Mạc gia chủ là Mạc Thường Phong, chỉ biết họ đứng đầu trong giới võ lâm, mỗi người xuất thế điều khiến cho cả giang hồ điều máu chảy thành sông.

-Hồ gia chủ là Hồ Ngọc Long, chỉ biết họ rất ít xuất thế, thường hay ẩn cư ở núi rừng mà tu hành thôi”.

Thất Tiếu Phong cung gật đầu mà nói:

-“Vậy còn các đại bang phái thì sao hả đại sư”.

Thanh Phong đại sư vừa vuốt râu vừa nói:

-“Người ta thường nói tam bang có thế lực cực kỳ khủng bố, được trải khắp cả nước, không chỉ thế họ còn hoành hành cả hải ngoại

-Tam bang là Thanh bang, thế lực của họ ở Tam Giác Vàng. Chuyên buôn bán bạch phiến và súng đạn

-Hắc Thủy Bang thế lực thì nằm ở khu vực đông nam á, họ thường chủ yếu buôn lậu, bảo kê, dắt gái

-Bình Xuyên Bang thế lực họ trải dài khắp cả nước thường xuyên vận chuyển hàng cấm từ hải ngoại vào trong nước và ngược lại”

Nói rồi Thanh Phong đai sự ngồi uống một chén trà lấy giọng để mà kể tiếp. Thất Tiếu Phong thì vô cùng chăm chú nghe Thanh Phong đại sư giảng. Nguyễn Thanh Thảo trong nội tâm của nàng thì cho rằng Thất Tiếu Phong là đồ nhà quê không biết gì. Không biết vì sao mỗi lần nàng gặp hắn là khí huyết xung thiên.

-“ngoài ra còn những người tu hành cũng thường sẽ đến, như phật môn, ma môn và đạo môn”.

Cả ba người đang ngồi trên ghế sofa sang trọng, đang trò chuyên vui vẻ thì lúc này trên màn hình trước mặt họ xuất một người phụ nữ độ tuổi khoảng chừng hai mươi sáu tuổi, vẻ mặt trẻ trung, trên thân mặc váy đen, cùng với các loại trang sức. Nàng giới thiệu:

-“Tại hạ là Phạm Thanh Ngân, lần này chúng tôi thu thập được ba bảo vật vô cùng trân quý, Bảo vật đầu tiên được gọi là thiên ngoại huyền thiết nặng khoảng năm ký. Giá khởi điểm là năm trăm triệu, mỗi lần các vị ra giá thấp nhất là khoảng trăm triệu”.

Thất Tiếu Phong thấy bảo vật này liền sáng mắt, bản thân hắn hiện tại thiếu binh khí, Huyền Thiên bảo vật nếu đúc thành binh khí chắc chắn sẽ tạo thành thần binh, chém sắt như chém binh, yêu thể, ma thể, phật thể cũng điều không chịu nổi một kích của nói. Thất Liền nắm tay của Nguyễn Thanh Thảo rồi vẻ mặt trìu mến mà nói:

-“Ngươi lấy bảo vật này đi, ta thật sự rất thích, nếu ngươi lấy ta sẽ rèn cho ngươi một thứ binh khí siêu hạng”.

Thanh Phong đại sư nghe đến đây muốn hộc máu. Ông ta chỉ nghĩ mình thấy hết bản lãnh của hắn. Ai ngờ bây giờ lại ở đâu ra, ngươi là thợ rèn nữa cơ chứ, ông ta nhìn thấy hắn mà cảm giác có phải hay không mình đã không kịp với thời đại này rội. Ông ta thở dài. Nguyễn Thanh Thảo mỉm cười mà nói:

-“ây da bình thương ngươi hay kiếm chuyện đấu khẩu với ta từ lúc nào lại nhìn ta với ánh mắt trìu mến rồi”.

Thất Tiếu Phong chịu không được nữa mới nói:

-“Ngươi có mua hay không, ngươi tưởng bảo cốt giao long chỉ có thể đấu gia mà được sao, nằm mơ đi, nếu có đấu giá, tam bang, những người tu hành, và bát đại gia tộc khác để ngươi toại nguyện sao”.

Nguyễn Thanh Thảo khuôn mặt nàng lúc này vô cùng nghiêm túc nàng nói:

-“Vậy ngươi phải hứa với ta lấy được bộ long cốt thì ta mới toại nguyên”.

Thất Tiếu Phong lắc đầu mà nói:

-“Thôi được rồi, cho dù ngươi có đấu giá mảnh huyền thiết cũng chưa chắc đã thuộc về ý ngươi, còn về long cốt cũng chưa chắc có khả năng lấy được, ta và Thanh Phong đại sư hiện nay nguyên khí hao đã hao tổn.”

Nguyễn Thanh Thảo tâm tình nàng đang vô cùng khó chịu, nàng cũng không muốn đùa giỡn với hắn nữa mà hỏi:

-“Không lẽ ta nhìn bọn chúng lấy đi Long Cốt sao”.

Thất Tiếu Phong lúc này thở dài mà nói:

-“Không lấy được, cũng là điều may mắn, ngươi không biết thất phu vô tội, hoài bích có tội ấy sao, cho dù ngươi là đại gia tộc, nhưng có thể nào tranh đấu cùng tam bang, bát đại gia tộc, chưa kể những người trong tối ngày đêm rình rập nữa. Thôi chúng ta tới đây xem diễn biến như thế nào đã rồi tính tiếp”.

Hắn nói không sai, nếu Nguyễn gia cầm bảo vật chưa hẳn là chuyện tốt. Hiện này các phân nhánh khác cũng đang bắt đầu rục rịch. Nếu ngoài tranh, nội đấu thì chắc chắn nhà họ Nguyễn không sớm thì muộn cũng sụp đổ mà thôi. Triệu gia là một ví dụ điển hình.

Bạn đang đọc Lục Đạo Oán sáng tác bởi DiepTamThao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DiepTamThao
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.