Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Na Nhi

Tiểu thuyết gốc · 1726 chữ

Rời đi học viện, hắn cũng không có ý định về nhà mà hướng về công viên mà đi. Đến nơi, hắn như cũ đi theo con đường đến vị trí một cái cây hẻo lánh chỗ không ai để ý, như thường lệ, Lục Nguyệt Thiên nhảy một phát lên một cành cây liền khoanh chân ngồi xuống, cây này lá rất nhiều, nhìn từ ngoài sẽ không thấy được bên trong tình huống, với lại nơi này hầu như không có người đi qua thích hợp để hắn tĩnh tâm tu luyện. Hắn không thích suốt ngày ở trong phòng tu luyện, hắn muốn thay đổi bầu không khí nên chạy ra ngoài tìm kiếm ba ngày thì phát hiện được chỗ này, yên tĩnh, ẩn nấp, bầu không khí cũng không tệ lắm, linh khí cũng nhiều hơn một chút nên hắn liền quyết định ở đây tu luyện.

Không bao lâu thì trời cũng dần dần xế chiều, Lục Nguyệt Thiên cũng từ trong trạng thái tu luyện mà tỉnh lại, quan sát xung quanh không có ai sau liền nhảy xuống, vươn eo một cái liền bước ra khỏi công viên. Trên đường hắn ghé qua quầy đồ nướng mua hai xiên thịt nướng cùng một cái bánh bao rồi dời đi, vừa đi vừa ăn, hắn ngắm nhìn bốn phía như đang tìm thứ gì đó. Đi không bao xa, bên ven đường một cái tiểu nữ hài nhi đang ngồi lấy hai tay ôm hai đầu gối mình khiến hắn chú ý tới. Trên thân nàng có chút bẩn nhưng cũng không che lấp được mái tóc bạc ngắn được ánh nắng mặt trời chiếu vào tựa như phản quang đồng dạng, ánh mắt nàng rất lớn cùng đôi lông mi dài, đồng tử đôi màu tím tựa như hai khối thủy tinh trong suốt bình thường. Lục Nguyệt Thiên một phát liền nhận ra nàng là ai, Na Nhi, một nhân cách khác của Ngân Long Vương. Lục Nguyệt Thiên cũng không đi qua đó mà đứng từ ngoài nhìn xem, hắn cũng không phải thừa thời cơ đến trước nhận Na Nhi làm muội muội hay cái gì, đơn thuần chỉ đến xem đoạn này cốt truyện mà thôi. 'Nhìn tình huống xung quanh đến nói hẳn là chưa bắt đầu đi' hắn định kiếm chỗ nào ẩn nấp chờ đợi kịch bản anh hùng cứu mỹ long nhân bắt đầu, bên kia Na Nhi như cảm nhận được cái gì đó, bản năng liền đưa ánh mắt to nhìn về phía Lục Nguyệt Thiên đang xoay người tìm kiếm chỗ xem kịch. Lục Nguyệt Thiên cũng cảm thấy ai đó đang nhìn chính mình liền quay lại xem là ai, thì thấy Na Nhi đang dùng cặp mắt hiếu kì nhìn chằm chằm vào hắn. Bốn mắt nhìn nhau, hai người trong lòng đều nổi lên ý nghĩ khác nhau,

Na Nhi: ‘Vị này tỷ tỷ nhìn thật xinh đẹp.’

Lục Nguyệt Thiên: ‘Này tiểu long ham ăn sao lại chú ý đến ta?’

Một hồi sau, thấy nàng cũng không có ý định thu hồi ánh mắt nhìn chính mình, Lục Nguyệt Thiên cũng thở dài, đành tiến lại gần nàng, ngồi xuống, lộ ra mỉm cười, nhẹ giọng đối với nàng hỏi:

“Tiểu muội muội, ngươi làm sao ngồi ở đây? Phụ huynh của ngươi đâu?”

Như Lục Nguyệt Thiên nghĩ, nàng chỉ lắc đầu lộ ra thần tình không biết, hắn cũng không để ý mà tiếp tục hỏi:

“Vậy ngươi tên gì nha?”

Nàng trầm ngâm trong phút chốc mới thốt ra hai chữ ‘Na Nhi.’

Lục Nguyệt Thiên: “Là Na Nhi sao, tên thật đẹp, ta là Lục Thiên, hân hạnh được biết ngươi.”

Na Nhi: “Um.”

Lục Nguyệt Thiên: “…”

Na Nhi: “…”

Hai người cứ như vậy trầm mặt nhìn đối diện nhau, Lục Nguyệt Thiên từ khi đến thế giới này rất ít đối thoại với người khác, luôn bảo trì trên mặt một vẻ lạnh lùng trớ đến gần cảm giác khi đi ra ngoài, chỉ đối với người thân quen vẻ lạnh lùng này mới không còn, lộ ra bản chất chân thật của hắn, cả kiếp này hay kiếp trước hắn đều vậy. Thế là dẫn đến trong tình huống này hắn cũng không biết nói gì, chỉ trầm mặc nhìn nàng, nàng cũng trầm mặc nhìn hắn, hai người cứ như vậy trầm mặc nhìn nhau, Lục Nguyệt Thiên chỉ cảm thấy lúng túng định nói gì đó để phá vỡ bầu không khí này thì “Ùng ục!” Thanh âm không mấy hài hòa vang lên, nhìn trước mặt Na Nhi, chỉ thấy bây giờ nàng cúi khuôn mặt nhỏ nhắn xuống không dám nhìn thẳng, nhưng vẫn thấy được một tia đỏ ửng trên mặt.

‘Phốc!’ một tiếng, Lục Nguyệt Thiên không nhịn được mà cười thành tiếng khiến cho Na Nhi cúi đầu càng sâu, mặt cũng càng đỏ. Nhìn thấy nàng bộ dạng này, hắn cũng tém tém lại ý cười, đem một cái bọc chứa một cái bánh bao và một xiên thịt nướng hắn chưa kịp ăn đưa lên trước mặt nàng ôn nhu nói:

“Đây, cho ngươi.”

Nàng định nhận lấy nhưng có chút chần chừ. Thấy vậy, Lục Nguyệt Thiên giảo biện nói:

“Ta mua ăn không hết, còn thừa lại nhiêu đây, đem vứt thì phí lắm, vậy nên ngươi liền liền hảo hảo nhận lấy ăn coi như là giúp ta a.”

Nghe Lục Nguyệt Thiên nói vậy cùng với bụng càng ngày càng đói, nàng cũng không chần chừ mà nhận lấy, từ trong lấy ra cái bánh bao định một lần ăn hết nhưng thấy Lục Nguyệt Thiên đang còn nhìn chính mình nàng cũng dừng lại, vì bảo trì hình tượng nàng chỉ đành gặm từng miếng một. Nhìn nàng biểu hiện như vậy, làm hắn chợt nhớ lại kí ức lần đầu hắn gặp đồ đệ chính mình, hồi tưởng tại lúc đó hắn không khỏi bất chi bất giác nở một nụ cười. Lúc này đang ăn từng miếng bánh bao Na Nhi không khỏi thất thần nhìn Lục Nguyệt Thiên, hắn đang cười nhìn nàng, nàng có thể cảm nhận được trong nụ cười đó đều là sự ấm áp và cưng chiều, kết hợp với khuôn mặt như trích tiên tử hạ phàm của Lục Nguyệt Thiên cùng với ánh nắng chiều chiếu lên, càng làm cho nàng mê say trong vẻ đẹp đó.

Kết thúc hồi tưởng, Lục Nguyệt Thiên mới để ý Na Nhi đang thất thần nhìn mình, hắn không khỏi nghi hoặc hỏi:

“Sao vậy Na Nhi. Trên mặt ta có cái gì sao?”

Nghe thấy tiếng Lục Nguyệt Thiên, nàng mới giật mình tỉnh lại, không khỏi cúi đầu đỏ mặt tiếp tục ăn đồng thời lắp ba lắp bắp trả lời:

“K…kh…ông…không có gì!”

Lục Nguyệt Thiên cũng không tra hỏi cái gì, mà nghi nghi nhìn nàng.

Bị bắt quả tang, nàng hoảng loạn mà tốc độ ăn cũng tăng nhanh thêm chút, chỉ sau vài miếng, Na Nhi cũng ăn xong hết cái bánh bao, khi nàng định lấy xiên thịt nướng, mắt không khỏi liếc nhìn về phía Lục Nguyệt Thiên thì không khỏi sững sờ, bởi vì chỗ đó người đã không thấy, như tiêu thất đồng dạng. Nàng dùng cái đầu nhỏ của mình xoay qua xoay lại nhìn xung quanh tứ phía, nàng muốn tìm kiếm hắn, nhưng dù nhìn thế nào nàng cũng không thể tìm thấy thân ảnh đó, như hắn chưa từng xuất hiện. Na Nhi nghĩ hẳn là do minh đói quá mới sinh ra ảo giác, nhưng trong tay xiên thịt lại nói cho nàng biết đó không phải ảo giác, hắn đã từng ở đây, nhưng vì lí do nào đó mà hắn buộc phải rời đi mà không cáo biệt nàng. Nàng giờ chỉ có thể cúi người ăn từng miếng xiên thịt, đồng thời cảm thấy thất lạc. Đứng từ xa trên gốc cây nhìn xem màn này, Lục Nguyệt Thiên cũng không có cách nào khác, vừa rồi hắn cảm nhận được khí tức của Đường Vũ Lân đang hướng bên này mà tới, nên bất đắc dĩ mới không chào tạm biệt mà rời đi. Hắn tới chỉ xem kịch cũng không phải tham dự vào trong đó, hắn muốn cốt truyện lúc đầu đi thuận lợi để về sau hắn tham dự mới càng có ý tứ. Cũng không bao lâu, trước mặt Na Nhi từ đâu xuất hiện ba gã thanh niên, đúng như cốt truyện bọn hắn bắt đầu dây dưa đi lên, đối với Na Nhi có ý đồ đem nàng bán đi dưới chợ đêm. Lục Nguyệt Thiên nhìn qua cũng hơi nhíu mày, nhưng cũng không hề động, vì lúc này Đường Vũ Lân đã vọt đi qua, bắt đầu dằn co với bọn chúng, cũng may dưới sự kiên kị thân phận hồn sư của Đường Vũ Lân có thể dẫn đến chính phủ liên bang, bọn hắn mới xám xịt chạy đi. Lục Nguyệt Thiên cũng không để bọn hắn chạy đi dễ dàng như vậy, hắn bắt đầu điều động một lượng nhỏ linh khí chui vào thể nội bọn hắn, chỉ cần bọn hắn đến nơi không người tự khắc linh khí từ trong bạo nổ giết chết bọn họ. Đối với loại người này, Lục Nguyệt Thiên cũng không có cái gì là nhân từ, gặp một cái liền giết một cái. Như diễn biến bên trong cốt truyện, sau vài ba câu Đường Vũ Lân hỏi thăm Na Nhi tình huống, bụng Na Nhi lại kêu lên, nàng mặc dù ăn qua một cái bánh bao với một cây xiên thịt, nhưng nhiêu đó cũng không đủ làm một phần cái bụng nàng no. Đường Vũ Lân thấy thế, một bên mời nàng về nhà mình ăn cơm, một bên kéo lại Na Nhi hướng về chính nhà mình phương hướng đi đến. Nàng cũng không bất mãn Đường Vũ Lân tự ý kéo mình đi, chỉ quay đầu nhìn lại, vẫn không thấy bóng người kia đâu, nàng cũng chỉ yên lặng quay đầu trở về, tiếp tục đi theo Đường Vũ Lân.

Bạn đang đọc Long Vương Truyền Thuyết Chi Khách Ngoại Lai sáng tác bởi Yuu_2107
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yuu_2107
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.