Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sol

Tiểu thuyết gốc · 2280 chữ

Đã một tuần rồi, kể từ lúc Sol bắt đầu có những biểu hiện kì lạ.

Mắt thâm, môi khô, làn da nhợt nhạt, sợ ánh sáng mặt trời. Cậu ấy bắt đầu giống như một tên nghiện vậy.

Liệu Sol có bị sao không?

Mỗi ở gần cậu ấy, không hiểu sao Eli lại có cảm giác khó chịu. Có lẽ Cô bị mắc chứng sạch sẽ rồi sao?2

Trái ngược với bề ngoài như vậy. Tinh thần của cậu trở nên hăng hái hơn rất nhiều. Cậu trở nên năng động, hoạt bát hơn, nụ cười trên môi của cậu cũng nở nhiều hơn.

“Em nên đi khám đi. Nhìn như vậy không tốt đâu. Có lẽ nó còn ảnh hưởng đến sau này nữa đó!”

Nhìn thấy thần sắc xanh xao Sol, Eli liền đưa ra một lời khuyên.

Dù Z đã trở thành tội phạm và không có chính quyền hay lực lượng an ninh nào. Nhưng các loại hình dịch vụ khác như ăn uống, y tế, trao đổi hàng hóa, quán bar vẫn hoạt động một cách bình thường. Chỉ có điều chúng chỉ hoạt động dưới sự bảo hộ của các băng đảng khét tiếng mà thôi.

“Kệ đi chị, để vài ngày là khỏi ấy mà.”

Mặc dù đã cố gắng khuyên nhủ, nhưng Sol vẫn cứ cứng đầu không chịu. Cậu ấy cứ lấy lý do là cần tiết kiệm tiền để chữa bệnh cho cha. Ông chủ đã nói bản thân có thể chịu tiền chi, nhưng mà cậu ấy vẫn tiếp tục từ chối. Rất là cứng đầu.

Đối với việc này, Eli chỉ có thể lắc đầu chịu thua.

Cậu nhóc cũng hay đi sớm và về sớm hơn. Có lẽ là do bệnh tình của cha cậu đã chuyển biến xấu hơn rồi sao?

Eli đã cố gặng hỏi Sol một vài lần. Nhưng mà mỗi lần hỏi thì cậu ấy đều lạc quan nói cha cậu vẫn rất tốt. Điều này cũng khiến Cô rất khó chịu, nhưng cuối cùng đành phải bỏ qua. Dù sao có một số chuyện, không nên đào sâu vào vẫn là tốt hơn.

Ví dụ như là về quái vật. Nhắc đến quái vật, Eli lại nghĩ đến một chuyện liên quan.

Đã nửa tháng trôi, kể từ sự kiện đó. Thông qua việc cùng Hakase nghiên cứu cơ thể mỗi đêm. Ừm, không phải là “nghiên cứu” mà là nghiên cứu khoa học như đo chỉ số nhịp tim, ăn uống bài tiết, các bài tập vận động và đo số liệu trí lực. Nhờ thế, Eli hiện tại đã nắm được tình hình cơ bản về bản thân.

Ngoại trừ bề ngoái có đầy đủ bộ phận như con người ra, Eli có những điều rất đặc trưng. Cô khỏe hơn, nhanh hơn người bình thường. Trong cơ thể của Cô là một hệ thống nội tạng giống như của con người, nhưng cũng không hoàn toàn toàn là. Thay vì hít thở không khí, Cô hô hấp bằng linh khí, và dùng linh dịch thay thế thức ăn để cung cấp năng lượng hoạt động.

Theo như Hakase phán đoán, Cô cũng không cần thiết phải sử dụng linh dịch để duy trì hoạt động. Nhưng nếu không có linh dịch cung cấp thì Cô phải tạm thời lâm vào trại thái “ngủ” trong vòng 16 tiếng mỗi ngày, đồng thời không thể vận động quá mạnh để đảm bảo có thể tiếp tục hoạt động bình thường như con người.

Ngoài những chuyện như trên, Cô còn có thể đọc dữ liệu bộ nhớ mà chỉ cần thông qua việc chạm vào chúng. Điều này làm Cô trông rất giống như là một người máy vậy.

Vì thế, Công việc học hành của Cô trở nên tiến bộ thần tốc.

Mà một bên khác, Hakase cũng có những tâm tư riêng cho bản thân mình. Thông qua nghiên cứu về Eli, Hakase dần hiểu ra một điều. Quái vật đáng sợ hơn so với con người tưởng tượng ra nhiều.

Tái tạo lại cơ thể, con người có thể hoàn toàn làm được điều này. Nhưng việc tạo ra một sinh vật hoàn chỉnh,lại có bề ngoài như Elizabeth, lại có hệ thống cơ quan nội tạng đặc biệt gần như các linh năng giả thì lại không thể được.

Đặc thù nhất của Eli, chính là Cô có hệ tư duy hoàn toàn độc lập mà không cần thời gian để trưởng thành. Theo suy đoán của Hakase, ý thức của Eli hiện tại chính là tập hợp những ký ức của Henry về Elizabeth. Chính vì vậy Cô mới có thể nhận ra Henry khi lần đầu gặp mặt (theo như Eli kể). Mà điều đó lý giải một điều: quái vật có thể đọc và thao tác với ký ức của nhân loại.

Nếu đây là sự thật thì đó có lẽ là một thông tin vô cùng nguy hiểm, vì chỉ cần bọn quái vật xâm nhập vào đầu óc của những người lãnh đạo, thì thế giới sẽ bị bọn chúng nắm trong tầm tay mất.

Hiện tại thì hệ cảm xúc của Eli vẫn chưa rõ ràng lắm. Cô ấy rất là… mờ nhạt.

Khi cô ấy giận thì không quá mức. Khi cô ấy buồn cũng rất nhạt nhòa. Khi cô ấy vui, cũng không thể cảm nhận được bất kỳ sự vui vẻ nào ngoài câu “Ồ! Tui vui quá!” cả.

Càng biết nhiều về Quái Vật và Chuyện Lạ. Hakase lại càng bi quan. Năng lực của Quái Vật thì cho thấy chúng hơn hẳn con người đến ba - bốn cấp độ về mặt khoa học.

Và theo tình thế hiện tại thì bên nhân loại ngày càng bị động. Manh mối và phương cách tìm ra lũ quái vật hiện vẫn thật sự là đem lại hiệu suất quá thấp.

Hakase có một thiết bị đến từ tổng bộ nghiên cứu được gọi là máy phát hiện quái vật. Nhưng mà thứ này thực sự chẳng có gì tốt dùng.

Quái vật khi hiện thân, sẽ tạo ra một làn chấn động linh năng đặc biệt. Và thứ thiết bị này có thể bắt được loại sóng đó, từ đó phát ra báo động. Nhưng mà trừ lần đầu tiên giáng lâm, quái vật thực sự rất hiếm khi để lộ ra bước sóng của chúng. Và do những con quái vật ngu ngốc đều đã bị tiêu diệt hết rồi, cho nên việc tìm kiếm bọn chúng càng ngày lại càng khó.

Mà hiện tại vẫn không có biện pháp để bắt giữ chúng, tiêu diệt luôn là phương án hàng đầu. Cho nên muốn nghiên cứu đám quái vật kia cũng là một việc rất khó khăn.

Không nghiên cứu được, không biết đặc tính, cũng không rõ tập tính, chỉ có thể lần theo các Chuyện Lạ để tìm ra được chúng thì khó lại càng thêm khó.

“Hàizz!”

Hakase lại tiếp tục thở dài.

“Sứ mệnh bảo vệ nhân loại, thật là quá nặng nề.” Nhìn đống số liệu thất tao loạn xạ xong, hắn nghĩ.

“Lại thêm anh hùng cứu thế cũng quá lười biếng nữa.” Hakase nhìn lại đang ngái ngủ Sky, lại lắc đầu.

Tên nhãi con này thật là vô trách nhiệm. Quái vật xuất hiện ngày càng nhiều, mà nó vẫn còn chẳng thèm chịu đi luyện tập. Nếu nó được như thằng anh nó thì hay biết bao.

Sky là linh năng giả. Nhờ khả năng thích ứng linh khí của bản thân, Cậu có thể dễ dàng hấp thu lượng linh khí tồn tại trong thiên nhiên để cường hóa cơ thể, khiến bản thân trở nên mạnh mẽ hơn nhiều so với người thường. Nên những cách luyện tập thông thường đối với Sky đều khá là vô dụng.

Nhưng không thể chỉ vì như vậy mà nó cứ thế mà làm biến được!

“Đợi ngày mai khi kết thúc bước cuối cùng, tên nhóc này sẽ phải luyện tập chung với Eli.” Hakase đắc ý thầm nghĩ. Đến lúc phải cho tên nhóc này tiếp tục chương trình huấn luyện của nó rồi.

Dù sao Eli cũng mạnh hơn người thường nhiều, nghiên cứu cho thấy, các thông số vật lí của Cô cũng cao hơn so với Sky. Chẳng qua là vì một thứ gì đó còn thiếu ở Cô nên Cô không thể biến thân thành kỵ sĩ như Sky được thôi. Một hạn chế khác là muốn vận động mạnh Eli cũng cần phải cung cấp một lượng lớn linh dịch. Mà linh dịch thì không dễ sản xuất và cũng rất đắt tiền.

Nhưng cũng không sao. Có tổ chức chống đỡ, Eli vẫn có thể đảm bảo 100% Công suất.

Nghĩ ngợi lung tung một lát, Hakase cuối cùng lựa chọn tắt đèn đi ngủ. Ngày mai hắn vẫn phải đi làm, thức khuya không có lợi cho sức khỏe.

---

Ánh mặt trời đã bắt đầu len lỏi qua những tán cây rậm rạp. Cái giá lạnh của mùa đông cũng đang bị những cơn gió ấm áp của mùa xuân xua tan.

“Gâu!”

Một chú cún con trắng bóc sủa một tiếng. Nó dùng ánh mắt đáng thương giống như đang xin xỏ cái gì đó từ cậu chủ của Nó.

“Thôi nào, Lun.”

Đáp lại nó là một cái xoa đầu và một dĩa thức ăn. Mà trên tất cả những thứ đó, là nụ cười hạnh phúc của Sol.

“Thật là dễ thương quá đi.”

Nhìn thấy cún con đang gặm nhấm đồ ăn. Cậu bé lại nghĩ về lần đầu tiên mà cậu gặp nó.

Đó là một đêm đông lạnh giá.

Đó là ngày cuối cùng cậu đi làm trước kỳ nghỉ lễ dài hạn. Trước khi tuyết bắt đầu rơi.

Kỳ nghỉ lễ dài hạn là một dịp đặc biệt tại Z. Muốn biết rõ về chuỗi những ngày lễ này, ta phải quay về 50 năm trước, khi mà Z bắt đầu thành lập.

Khi đó Zynar chỉ là một vùng hoang sơ cằn cỗi. Nhờ sự tiến bộ của khoa học thời đại trước, nên con người bắt đầu đầu tiến về mảnh đất này để lập nên thành phố Z. Nhưng mà khoa học lúc đó, à không, cho đến hiện nay vẫn không thể chống lại được cái rét lạnh của mùa đông tại nơi này.

Thế là một kỳ nghỉ đông kéo dài ba tháng được lập ra tại thành phố này. Và dần dần theo thời gian, nó trở thành một tập tục không thể cải biến tại thành phố.

Vào ba tháng mùa đông, người ta sẽ không đi làm, hoặc hạn chế đi làm và đi ra ngoài. Đó là khái quát chung về kỳ nghỉ lễ này.

Nên cho dù thời gian chiến tranh rất nhiều cư dân nơi này đã rời đi, Z chỉ còn là điểm tụ tập của những kẻ ngoại lai, thì tập tục nghỉ đông tại thành phố này vẫn tiếp tục.

Kỳ nghỉ đông bắt đầu từ ngày 25 tháng 12, và kết thúc vào ngày 2 tháng 2. Kéo dài hơn so với thời đại trước hai ngày.

Tức là đêm Sol gặp Lun, cũng chính là đêm Tuyết Giáng.

Khi đó, đang lang thang thang qua các ngõ hẻm Sol bỗng nhiên nghe phải một tiếng động kỳ lạ. Đó là một chú cún con có bộ lông tuyết trắng, với một mặt trăng lưỡi liềm nằm trên trán. Nó nằm run rẩy trong một hộp bìa cứng.

Thấy thế Sol bèn rủ lòng thương hại. Cậu bồng nó lên, đem nó về nhà, và đặt một cái tên cho nó.

“Lun, đó là tên của cậu nhé! Cậu sẽ là người bạn thân nhất của tớ.”

Sol mỉm cười. Cậu luôn có thêm một người bạn đáng yêu từ lâu rồi. Đáng tiếc là cha lúc nào cũng bận rộn. Mà đến khi công việc của cha bắt đầu tốt hơn, ông ấy lại gặp phải chuyện không may.

Từ đó đến giờ, Lun đã sống chung với Sol khoảng một tháng.

Tuy mới một tháng tuổi hơn, nhưng Lun lại lúc rất thông minh và biết nghe lời. Như là lúc đói, muốn đi vệ sinh nó sẽ kêu. Rồi nó còn rất đáng yêu nữa. Quả thực là hình mẫu thú cưng lý tưởng ở trong lòng Cậu.

Tuy gặp được Lun khiến Sol rất hạnh phúc. Nhưng có một sự thật mà cậu phải đối diện.

Bệnh tình của cha, ngày càng nặng.

Từ khi vụ tai nạn đó xảy ra, cha đã không thể đi lại được nữa. Ông chỉ còn là một người bệnh nằm liệt trên giường mỗi ngày. Thuốc men, linh dược trị liệu cũng không đủ khả năng để tống hết chất độc ra khỏi người ông.

Mà hàng đêm, thứ chất độc ấy đều tra tấn khiến ông đau đến tận xương tận tủy.

Một tháng trước, cơ thể của ông tiếp tục có chuyển biến xấu. Ông không thể nói được nữa, ban độc đã lan khắp cơ thể ông rồi.

Nếu không phải vì Sol, có lẽ ông đã buông xuôi mọi chuyện rồi.

Cậu bé chỉ mới 12 tuổi. Ông không thể để đứa con tội nghiệp của mình trở thành trẻ mồ côi được! Tuyệt đối không được!

Nhưng mà cha của Sol cũng biết, đó là chuyện không thể nào.

Thời gian của Ông ấy chỉ còn lại rất ít.

Bạn đang đọc Linh Khí Khôi Phục Thời Đại: Thiên Không Kỵ Sĩ (rewrite) sáng tác bởi hoandx
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoandx
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.