Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thất vọng

Phiên bản Dịch · 3184 chữ

Thiên Cường nhìn thấy Hướng Điền vui vẻ thì chúc mừng :

“Chúc mừng gia gia nhé. Chắc vừa rồi gia gia đã bán được giá cao phải không?”

“Haha. Đúng vậy. Lần này quả nhiên là may mắn mà. Bán được số linh dược này đại khái sẽ đủ cho chúng ta đi đến Nam vực rồi”

“Bây giờ chúng ta đi đâu đây? Đi tới Nam vực luôn hay sao?

“Haha. Đã tới đây rồi thì chúng ta nên lưu lại ở đây vài hôm để mở mang kiến thức. Hơn nữa thời hạn 3 ngày vẫn chưa tới. Thế nên chúng ta cứ tìm một chỗ nghỉ ngơi trước đã”

“Vâng. Con hiểu rồi”

Theo Hướng Điền được biết phí ở trọ lại trong thành rất rẻ. Bởi vì nguyên nhân phí vào thành rất đắt. Nếu mà phí ở trọ còn cao nữa thì chẳng ai dám ở lại trong thành cả.

Tất nhiên giá của 17 năm trước thì rẻ tính theo thu nhập của Hoàng giả cảnh mà thôi. Còn những cảnh giới thấp hơn thì miễn bàn tới. Bây giờ thì mọi thứ đã trở nên đắt hơn gấp mấy lần.

Những nơi trú lại đều được người của Thành chủ xây dựng. Sau đó Thành chủ phân phát lại những nơi như vậy cho các cư dân thổ cư kinh doanh. Vậy nên nhà trọ đều rất đẹp và phục vụ rất chu đáo.

Trong thành có quy định hạn chế dùng thần niệm dò xét nên không thể đứng từ ngoài dò xét vào các căn trọ được. Chỉ có thể trực tiếp tới nơi tìm hiểu mà thôi. Còn kẻ nào cố tình dò xét linh tinh có thể bị bắt và trục xuất ra ngoài.

Quán trọ tại khu vực này đa phần là người của Chiến thần thành kinh doanh. Còn các thế lực lớn khác sẽ mở thành các trang viên riêng biệt ở các khu vực khác.

Thực Chiến Thần thành vẫn có chút chính sách ưu đãi cho các thế lực lớn tới đây làm ăn. Bởi vì lợi ích các thế lực lớn luôn có sự ảnh hưởng qua lại lẫn nhau.

Hướng Điền chọn đại một cái dịch quán phía trước. Dịch quán này dựng lên bốn bức tường khá cao. Không thể nhìn thẳng từ bên ngoài vào bên trong được.

“Chúng ta vào kia đi”

“Vâng ạ”

Thiên Cường điều khiển xe ngựa tiến cái dịch quán. Vừa mới dừng lại thì đã có hai người chạy ra cười đón. Một người nói :

"Chào mừng quý khách. Quý khách trọ lại nơi này phải không?”

“Đúng vậy”

“Vậy để tiểu nhân cất xe ngựa cho"

Người còn lại nói:

"Xin quý khách hãy theo ta vào trong nghỉ ngơi"

“Tốt. Dẫn đường”

Đám người đi theo người này đi qua cổng vào trong sảnh của một toà lầu. Bên trong có rất nhiều kẻ phục vụ. Họ là đa phần là người dân bình thường không có chút tu vi. Những người có tu vi nhất định tất nhiên sẽ làm chủ và ít xuất hiện nơi này.

Chính giữa sảnh có một chiếc quầy trưng bày một mô hình nhỏ của dịch quán này. Chỉ nhìn nó là có thể biết được đại khái nơi này như thế nào.

Những kẻ vào thành đương nhiên là giàu có hoặc là cường giả nên nơi trọ lại được xây dựng khá giống một trang viên rộng lớn. Trong trang viên xây dựng các đình, các toà nhà, biệt lâu tách rời nhau để phục vụ sở thích từng người.

Người dẫn đường dẫn nhóm Hướng Điền đi tới quầy. Hắn chỉ vào mô hình dịch quán rồi nói :

"Đây là mô hình dịch quán chúng tôi. Những kiến trúc có màu đỏ tức là đã có người thuê, còn những cái màu xanh thì vẫn chưa có ai cả. Các vị cứ lựa chọn nơi ở tự nhiên đi"

Hướng Điền thấy có một toà nhà nhỏ gần ở cổng ra vào vẫn còn trống thì ưng ý. Lão nói :

“Ta chọn cái này”

Người dẫn đường vụi vẻ :

" Phiền ngài hãy tới quầy trưởng để đăng ký"

Hướng Điền cùng đám nhỏ bước tới chỗ một người đang cầm sách ghi chép. Người này tất nhiên là quầy trưởng rồi.

Quầy trưởng mỉm cười nói :

"Phiền các vị cho ta xem thẻ cư trú từng người"

“Được”

Sau khi lần lượt xem qua thẻ cư trú thì quầy trưởng nói :

"Chi phí ở đây là 100 tinh linh thạch thuê toà nhà kia trong 3 ngày"

Hướng Điền gật đầu rồi móc ra 100 tinh linh thạch rồi cầm lấy chìa khoá toà nhà kia. Lúc này có một người trong đám phục vụ kia chạy tới gần Hướng Điền :

"Xin lỗi quý khách một chút”

Hướng Điền quay qua :

“Ngươi tìm ta ư?”

“Tiểu nhân chính là người phục vụ của toà nhà quý khách lựa chọn. Trong khoảng thời gian ở đây có gì muốn thì quý khách có thể gọi ta"

Hướng Điền nghe vậy thì hài lòng. Phục vụ ở đây đúng là thật chu đáo.

Người phục vụ này dẫn đám người Hướng Điền tới toà nhà đã chọn. Toà nhà này lúc nhìn trên mô hình cứ ngỡ nhỏ nhưng lúc bước đến mới thấy nó cũng khá là lớn. Toà nhà là một căn nhà 3 tầng, xung quanh xây tường lại, có vườn cũng như các cảnh vật giải trí bao bọc.

Người phục vụ nói tiếp :

“Đây là căn nhà quý khách lựa chọn. Xin mời quý khách tự nhiên. Còn ta sẽ túc trực trước cổng. Nếu có yêu cầu quý khách tìm ta là được”

“Tốt”

Hướng Điền mở cổng đi vào bên trong. Bên trong ngôi nhà thiết kế rất rất giống với nhà ở của một người bình thường. Từ nơi ăn ngủ nghỉ tắm rửa đều có và rất chỉnh chu sạch sẽ. Chỉ khác có điều là không có nhà bếp mà thôi. Tất cả các nơi trọ khác đại khái cũng thiết kế như thế này.

Mấy người Thiên Cường đi dạo một vòng trong nhà rồi tắm rửa. Xong xuôi bụng ai cũng đói cả rồi.

Hướng Điền thấy vậy thì nói :

“Chúng ta hôm nay không cần phải ăn lương khô đâu. Chúng ta sẽ thưởng thức một chút hương vị ẩm thực của nơi này”

“Được. Mọi người chờ con một lát”

Vũ tử chạy một mạch ra ngoài. Vừa ra tới cổng thì người phục vụ đã đon đả chào :

" Không biết ta có thể giúp gì được cho quý khách"

" Chúng ta đói rồi. Muốn tìm cái gì đó ăn"

Người phục vụ lập tức đưa ra một cuốn sách nói :

" Đây là thực đơn của dịch quán. Mời quý khách lựa chọn món ăn để nhà bếp phục vụ"

Vũ Tử đương nhiên không hiểu biết nhiều nên đem nó vào trong cho mọi người cùng xem. Nhìn vào trong thực đơn Hướng Điền cũng phải giật mình.

Các món ăn ở đây khá đắt thế nhưng có đủ các loại món. Thậm chí thịt của Thú vương cũng có. Đương nhiên giá cả không phải người bình thường có thể ăn được.

Hướng Điền thầm tính toán. Bây giờ mấy đứa Thiên Cường dù thân thể có chút cường hãn, nhưng thực sự vẫn chỉ ngang với vũ giả. Nếu chọn món quá nhiều năng lượng sẽ khiến chúng không hấp thụ nổi.

Hướng Điền lựa chọn món rồi ra ngoài nói với người phục vụ :

“Ta chọn món Linh xà dã thú tu luyện cấp 2 hấp lên”

“Xin quý khách thanh toán trước. Giá món ăn là 200 tử linh thạch”

“Đây. Tiền đây”

“Phiền quý khách đợi một chút”

Người phục vụ nhanh chóng rời đi. Loáng một cái hắn đã quay lại với một mâm khá lớn còn nóng hổi.

Trùng Phát đã ra chờ sẵn đây. Khi thấy người phục vụ quay lại thì lập tức đón lấy rồi đem vào trong toà nhà.

“Đồ ăn tới rồi đồ ăn tới rồi…”

Tất cả mọi người quây quần bên mâm và đều háo hức thưởng thức món ăn mới. Mấy tháng qua cả bọn chỉ ăn mỗi thịt lang sói, ăn đã đến mức chán quá rồi. Còn những sinh linh khác mạnh hơn thì huynh đệ Thiên Cường không đủ năng lực giết chúng.

Mở chiếc mâm ra tất cả có thể lập tức trông thấy một con Linh xà to chừng nửa con trăn lớn. Linh xà đã được hấp lên cùng nhiều gia vị toả ra mùi thơm phức.

Thiên Cường cùng các đệ đệ hắn mời :

“Mời gia gia thưởng thức”

“Ăn đi thôi”

Đám nhỏ cùng Tiểu Bạch lúc này cũng không còn khách khí nữa mà hùng hổ gắp lên ăn. Thiên Cường chép miệng :

“Thật sự là mĩ vị. Thịt rắn nở lên bở ra nhưng vẫn săn chắc. Mùi thịt rất thơm và nêm gia vị rất dậy mùi”

Tiểu Bạch lên tiếng :

“Linh xà thôi đã ngon thế này rồi. Thử tưởng tượng mấy con thú vương kia chắc thịt của chúng càng thêm ngon”

“Đúng đúng. Nhất định rất ngon”

Trùng Phát đồng ý.

“Nếu sau này có cơ hội. Chúng ta cũng nên thử qua thịt thú vương xem sao”

Vũ Tử vui vẻ tưởng tượng về điều này. Tất cả liên tưởng về tương lai tươi đẹp mà thêm háo hức.

Chỉ có Hướng Điền cảm thấy dở khóc dở cười. Bởi bọn nhỏ này chưa hề tu luyện được thế nhưng trong lòng lại muốn một lần ăn thịt thú vương.

Tuy thế nhưng Hướng Điền vẫn động viên :

“Chỉ cần các con luôn cố gắng thì sau này muốn ăn cái gì mà chẳng được. Nhớ tất cả phải luôn cố gắng đấy”

“Chúng con hiểu rồi”

….

Thế nhưng gắng lắm bốn huynh đệ Thiên Cường mới ăn được hết nửa con Linh xà. Dù gì kích thước Linh xà cũng không nhỏ. Ngoài ra năng lượng ẩn trong thịt rất lớn.

Ăn xong mặt đứa nào đứa nấy đỏ như gấc bởi năng lượng của thịt Linh xà rất nhiều. Đêm đó cả bọn phải thức vật lộn với nhau đến nửa đêm mới có thể tán bớt năng lượng nạp vào…

Hôm nay Hướng Điền sẽ bán đi nhẫn trữ vật. Bởi theo ước tính của lão thì 10 viên Nguyên linh thạch theo giá gấp 5 lần truyền tống trước đây là chưa đủ để tất cả cùng truyền tống tới Nam vực.

Nếu hôm qua mà bán nhẫn trữ vật rồi mới bán đám linh dược thì không hợp lý. Vì trong trường hợp không bán được thì không có nơi nào mà cất chứa bảo quản linh dược cả.

Trước khi bán thì Hướng Điền lấy ra toàn bộ những gì trong nhẫn trữ vật ra rồi để ở phòng trọ. Chứ bán đi lỉnh khỉnh vác những thứ này về thì không hay chút nào.

Nhẫn trữ vật là một loại bán thánh cấp thấp vật phẩm mà chỉ có Vương giả hoặc Hoàng giả giàu có mới đủ năng lực sở hữu. Chúng chỉ có thể sử dụng hữu hạn và phải nạp năng lượng cho nó mỗi lần khai mở không gian. Nếu không sau một số lần mở nhất định nó sẽ cắn nuốt các vật phẩm bên trong.

Chiếc nhẫn trữ vật của Hướng Điền thuộc dạng phẩm chất tốt, giá trị vẫn là khá cao. Sau khi đi nhiều quán thì Hướng Điền chấp nhận bán nhẫn trữ vật với giá 6 viên Nguyên linh thạch.

Giá trị bán nhẫn trữ vật có vẻ thua linh dược nhưng thực tế nhẫn trữ vật chỉ có 1 chiếc. Còn linh dược bán đi số lượng trên chục cây. Mà linh dược toàn bộ cũng gần chạm tới Tiểu vương dược cả.

Đoàn người di chuyển tới khu vực truyền tống. Trước tiên sẽ tìm hiểu cho kỹ càng để xác định đúng cho các bước tiếp theo. Trên đường tâm trạng mấy đứa háo hức chờ mong một tương lai mới mở ra.

Khu vực truyền tống của Chiến Thần thành chiếm một khu vực mấy chục dặm vuông, chia làm Truyền tống khu và Truyền tin khu. Đám người Thiên Cường tất nhiên phải lựa chọn Truyền tống khu để đến.

Truyền tống khu là khu vực có hai cỗ truyền tống trận. Một cái là truyền tống xuyên vực đến các khu vực khác trong châu lục. Cái nữa là truyền tới Man Hoang chi thành.

Hình dạng cụ thể toàn bộ truyền tống trận thì không ai có thể quan sát cả. Bởi nó được bao bọc trong khu vực như là một toà di tích. Hệ thống trận pháp thì vô cùng phức tạp. Chỉ có kẻ có tạo nghệ nhất định mới có thể hiểu đôi chút.

Thứ mọi người có thể nhìn thấy bên ngoài là một toà tế đàn cùng cánh cửa không gian bên trên. Cách tế đàn khoảng vài trăm thước là một bục đài điều khiển.

Bục đài điều khiển là nơi rất quan trọng. Nó mang chức năng điều khiến quá trình truyền tống. Vậy nên ở đây luôn có hai vị trưởng lão tu vi Thần Vương viên mãn toạ trấn và vận hành.

Xung quanh tế đàn cũng được gia trì thêm một cái trận pháp cường đại. Ngoài ra rất nhiều binh lính tinh nhuệ canh gác ở đây. Việc làm này là đề phòng có kẻ địch đánh lén từ trong truyền tống trận.

Phía trước tế đàn truyền tống là một quảng trường rộng lớn với sức chứa hàng trăm ngàn người. Đây cũng là nơi tập trung những người muốn truyền tống.

Phí truyền tống khá là đắt đỏ nên nhu cầu sử dụng truyền tống thực sự không nhiều khi không cần thiết. Quảng trường kia thiết kế chỉ là trường hợp quân đội tập kết muốn di chuyển hoặc là bãi chiến trường tiếp đón kẻ địch mà thôi.

Trung tâm quảng trường có xây dựng một toà nhà khá lớn. Nó được xem như trạm vận hành của truyền tống này và gọi là Truyền tống trạm dịch. Tất nhiên chỉ có các truyền tống xuyên vực mới có xây dựng tòa nhà như thế này.

Đoàn người Thiên Cường di chuyển về quảng trường truyền tống xuyên vực. Trên cao nhìn xuống mấy người như những chấm đen nhỏ trên quảng trường rộng lớn. Hiện tại không có quá nhiều người đi lại trên quảng trường.

Đoàn người tiến tới Truyền tống trạm dịch. Bên ngoài có một tấm bảng hướng dẫn về truyền tống trạm dịch. Nhóm Thiên Cường dừng lại quan sát một chốc rồi sau đó bọn họ đi vào bên trong Truyền tống trạm dịch.

Truyền tống trạm dịch là một toà nhà với 4 tầng. Tầng một là một sảnh điện với một tấm bảng lớn là ghi lại các giá cả truyền tống tới từng nơi. Xung quanh sảnh chính là các quầy giao dịch với đủ thể loại trao đổi. Mục đích những quầy này là đổi tiền tệ cũng như trao đổi vật phẩm nếu khách cần.

Tầng 2 chính là nơi phục vụ các hoạt động ăn uống nghỉ ngơi. Một số người mới tới Vực khác đầu tiên sẽ lựa chọn ở lại nơi này tìm hiểu rồi mới đi. Tầng 3 chính là tầng mà các quân đội bảo vệ tế đàn ở lại. Tầng 4 là tầng đặc biệt nhất. Đó là nơi lưu trữ thông tin đặc biệt có liên quan tới truyền tống trận.

Nhóm Thiên Cường đi tới sảnh của tầng 1. Cả nhím xúm lại xung quanh bảng giá truyền tống để quan sát. Ở đây thì chỉ có mỗi Tiểu Bạch không biết chữ. Còn Trùng Phát cùng Vũ Tử vẫn có chút nhận biết bởi trong lúc được Vạn khí tông thử bồi dưỡng tu luyện có học tập qua chút ít. Ngoài ra khoảng ở Chiến tộc bọn họ rảnh rỗi cũng có học thêm chút nữa.

Trên tấm bảng giá cả truyền tống ghi rõ : Truyền tống tới Bắc vực là 3500 viên Nguyên thạch, tới Trung vực 5000 viên Nguyên thạch, tới Nam vực là 7500 Nguyên thạch cho mỗi một người muốn truyền tống.

Hướng Điền quan sát thì lão giật mình vì thấy không ổn :

“ Giá cả truyền tống tới Nam vực nằm ngoài dự liệu của ta. Nó đã tăng hơn 10 lần chứ không phải là gấp 5 nữa”

Theo giá cách đây 17 năm thì mỗi lần truyền tống tới Nam vực mỗi người mất khoảng 650 viên nguyên thạch. Tổng cộng 5 lượt người sẽ vào 3250 viên nguyên thạch. Cho dù giá có gấp 5 lần lên thì với 16 viên Nguyên linh thạch cũng không thiếu bao nhiêu nữa.

Ấy vậy mà mọi thứ hiện tại lại không như Hướng Điền tính toán. Với 16 viên Nguyên Linh chỉ đủ cho hai người tới Nam Vực. Việc tách nhau ra tới Nam vực là điều không thể.

Nhìn bảng giá trên trời kia khiến Hướng Điền thở dài trong lòng không biết bao giờ gom góp cho đủ. Lão thầm tính toán lại một chút trong đầu. Nếu bây giờ quay về gom hết tài nguyên trong tiểu thiên giới thì may ra đủ. Thế nhưng đó là hạ sách cuối cùng.

Bởi nếu bán hết đi thì bộ tộc sẽ không phát triển nổi. Tương lai Thiên Cường trưởng thành còn dài. Trong khi bộ tộc cũng cần lớn mạnh mới có thể sát cánh bên mà chiến đấu.

Rồi lần nữa vào thành lại tốn kém thêm khoản chi phí vào thành nữa. Điều đó đúng là nghèo lại thêm khó. Còn việc bỏ rơi Trùng Phát cùng Vũ Tử thì Hướng Điền không đành lòng. Bởi lão tin tưởng vào tương lai mấy đứa nhóc này không tầm thường chút nào.

Hướng Điền quay lại nói với huynh đệ Thiên Cường :

“Xem ra mọi tính toán của chúng ta đã sai hết. Chúng ta không thể tới Nam vực lúc này được rồi”

“Gia gia. Có cách nào giải quyết chuyện này không?”

“Trước mắt ta chưa nghĩ ra cách giải quyết chuyện này. Chúng ta trở về thôi”

“Vâng…”

Tất cả mọi người mang tâm trạng lúc chết lặng trong lòng. Con đường phía trước thật sự mờ mịt.

Đoàn người thất thểu quay về dịch quán. Quãng đường đi tất cả chỉ im lặng không trò chuyện nổi. Không khí buồn bã nặng nề bao trùm cả chiếc xe ngựa….

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.