Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế hoạch tầm bảo

Phiên bản Dịch · 4257 chữ

Trở về dịch quán mà tâm trạng ai nấy đều nặng trĩu lòng. Cuối cùng mấy người cũng ngồi lại bàn bạc với nhau về dự định tương lai.

Hướng Điền không che giấu nỗi buồn :

"Mọi tính toán của ta đã không thành. Bây giờ cũng chỉ còn cách quay về tiểu thiên giới rồi gom hết của cải đem tới nơi này bán may ra mới đủ”

“Gia gia. Ta thấy cách này không hợp lý cho lắm. Gom hết của cải rồi thì mọi người trong tộc lấy cái gì để tu luyện…”

“Haizzz. Ta cũng biết thế. Ta đã thử nhẩm sơ qua chúng ta lần nữa quay lại đây sẽ cần tới khoảng 40 viên Nguyên linh thạch. Mà hiện tại chúng ta mới gom chưa được một nửa..”

“ À đúng rồi. Gia gia. Có khi nào giá truyền tống sẽ giảm xuống không nhỉ?"

Hướng Điền trầm ngâm đôi chút :

“Cấm địa sinh mệnh đã phong bế trở lại. Thế nên giá truyền tống trận sẽ giảm xuống trong tương lai. Thế nhưng không biết bao lâu mới có thể giảm giá tới mức chúng ta mong đợi. Thời gian trôi qua quá lâu chỉ e là không ổn…”

“Vậy tiểu thiên giới còn có gì giá trị khác ngoài linh dược không?”

“Thứ khác ư? Để ta xem nào”

Hướng Điền trầm tư một chốc rồi nói :

" Ở trong tiểu thiên giới ngoài linh dược ra thì thứ duy nhất có giá trị là thuốc tắm mà tổ tiên để lại. Bây giờ cũng chỉ còn cách gom góp các dược liệu lại rồi luyện thuốc đem đi bán. Thuốc tắm của tổ tiên chúng ta để lại chắc bán sẽ được giá cao..”

“Xem ra chúng ta chỉ có thể làm như vậy”

Hướng Điền thở dài :

“Haiz. Đáng tiếc ta không phải là đan sư. Nếu không đã có thể luyện chế thuốc tắm phẩm chất cao. Lúc đó bán cũng có giá hơn…. "

Hướng Điền hiện chỉ có khả năng luyện ra bảo dịch cấp thấp chứ không thể luyện chế cấp cao hơn. Dù lão có cố gắng cũng không thể thay đổi ngay được điều này. Đơn giản lão không có thiên phú trong việc luyện dược.

"Gia gia không phải trách mình nữa đâu. Đâu phải ai cũng toàn năng đâu"

“Bây giờ ta quyết định sẽ trở về tiểu thiên giới. Sau đó sẽ luyện chế dược thuốc rồi đem đi bán ở Man Hoang chi thành.

Bao giờ gom đủ tiền thì chúng ta sẽ quay lại nơi này. Chứ cứ tiếp tục ở đây thì chỉ e luyện dược bán không đủ tiền phí sinh hoạt trong thành mất”

“Vâng. Chúng con hiểu rồi…”

Thiên Cường thầm tính nếu như ngày sau trở về hắn sẽ cố gắng thử luyện dược. Nếu thành đan sư chắc chắn sẽ kiếm được tiền. Hiện tại chưa thể tu luyện được nên cứ thành Kết Linh Giới sư giỏi cái đã.

Hướng Điền hỏi mấy huynh đệ Thiên Cường :

"Để chuẩn bị tốt nhất quá trình luyện dược thì ta cần phải chuẩn bị những nguyên liệu tốt nhất. Các con có muốn đi dạo cùng ta không?"

“Chúng con đều muốn”

Đương nhiên là cả đám đều muốn đi. Ít ra trước lúc rời nơi này cũng phải đi cho thoả thích cho đỡ phí tiền vào thành.

Đám người sau đó lại lần nữa rời dịch quán rồi đánh xe ngựa ra ngoài chợ. Đi qua mấy sạp linh dược thì Hướng Điền đã tìm đủ thuốc như ý muốn. Trên người lão hiện tại quả thật dư lại không nhiều tiền nữa.

Chiến tộc muốn phát triển mạnh lên thì cần rất nhiều yếu tố. Vậy nên nhân chuyến đi này Hướng Điền sẽ dốn vốn mua một lượng những thứ cần thiết. Lão nói :

“Chúng ta sẽ mua chút quà và đồ dùng cho mọi người trong tộc. Các con thấy có được không?”

“Vâng. Được ạ”

Thiên Cường thúc cỗ xe ngựa đi dạo một vòng quanh chợ để tìm nơi thích hợp. Chợt hắn thấy phía trước có một toán người đang bàn tán sôi nổi với nhau.

Thiên Cường nhận ra những người này đang chỉ trỏ vào sạp hàng đối diện họ. Hắn giảm tốc độ xe ngựa đồng thời đem ánh mắt tò mò quan sát chuyện gì đang diễn ra.

Thiên Cường thấy biển hiệu của sạp này có đề danh Vận Khí sạp. Ở trong đó bày bán rất nhiều những viên đá mang kích thước và mài sắc khác nhau. Hắn nhìn vào bảng tên mới vỡ lẽ ra những viên đá này là đá thô hư vô thạch.

Đá thô hư vô thạch là tên gọi chung cho những thứ có hư vô vật chất bao phủ tạo nên một lớp da đá bên ngoài. Chúng được hình thành nhờ sự phân huỷ của khoáng tâm thạch hoặc thiên địa khoáng tâm thạch.

Quá trình tự phân huỷ các Khoáng Tâm thạch hoặc là thiên địa khoáng tâm thạch tạo ra các đám khoáng sản hoặc các viên năng lượng linh thạch trong lòng đất. Hư vô vật chất vốn dĩ có rất nhiều trong lòng đất. Chúng mang một đặc tính rất thích bao bọc lại mọi thứ. Vậy nên khi gặp bất kỳ vật thể nào thì chúng đều sẽ bao bọc lại các vật thể kia lại. Sau đó hư vô vật chất ngưng kết thành lớp da đá vô pháp vô tắc phủ bên ngoài. Chính vì lớp da đá mang vô pháp vô tắc nên rất khó có thể dò xét bên trong…

Thiên Cường kinh ngạc khi những viên đá thô hư vô thạch kia không hề bị bóc đi lấy tài nguyên bên trong mà để như vậy. Ngoài ra trước mặt mỗi viên đá cũng có đề một mức giá để bán.

Thấy có chút kỳ lạ Thiên Cường bèn hỏi Hướng Điền :

"Gia gia. Sạp kia thật kỳ quặc. Tại sao họ lại bán những viên đá kia mà không trực tiếp cắt ra lấy tài nguyên bên trong nhỉ?"

Hướng Điền cười giải thích :

"Đá thô hư vô thạch có nguồn gốc từ quá trình phân hủy khoáng tâm thạch hoặc thiên địa khoáng tâm thạch. Tâm thạch mang cấp độ càng cao khi phân huỷ sẽ hình thành càng nhiều cấp độ tài nguyên.

Nhờ có hư vô vật chất bao phủ mà rất khó mới có thể nhìn vào bên trong đá thô hư vô thạch. Thêm nữa là không thiếu những thứ linh tinh vô dụng cũng bị đám hư vô vật chất bao phủ. Thành ra muốn biết được bên trong các lớp Hư vô thạch có gì thì buộc phải gọt ra.

Đa phần lúc khai thác trong mỏ khoáng thì chủ nhân mỏ khoáng đã biết đại khái giá trị của một viên khoáng nguyên. Họ sẽ ước định ra một giá trị trung bình nào đó và tạo nên một trò chơi cắt đá may rủi.

Nếu kẻ may mắn cắt đá thô hư vô thạch ra được thứ giá trị hơn giá mình đã bỏ ra thì sẽ coi như lời. Còn xui xẻo cắt ra thứ giá trị thấp hoặc phế phẩm coi như lỗ.

Đó vốn là một biện pháp kinh doanh hiệu quả bởi thực ra là bên bán luôn có lời. Chẳng qua ít hay nhiều mà thôi"

Thiên Cường nghe xong thì giật mình nhớ ra trong truyền thừa về Kết Linh Giới sư có nói :

" Kết Linh Giới sư có thể làm những điều mà tu luyện giả hệ thống khác không làm được như độn địa, khống địa, tạo thiên địa thế, tạo thiên địa pháp, phá thiên địa thế, phá thiên địa pháp,....

Và đặc biết nữa là Kết Linh Giới sư vẫn có thể quan sát xuyên qua được đôi chút hư vô vật chất. Ta là Kết Linh Thiên sư hàng thật. Không biết có thể quan sát được cái gì đặc biệt bên trong không nhỉ?"

Thiên Cường âm thầm vận dụng Kết Linh Giới sư chi nhãn tập trung vào 1 viên đá. Kết quả thật bất ngờ là hắn có thể nhìn thấy lờ mờ bên dao động năng lượng ẩn bên trong.

Thiên Cường cảm giác chuyện này cực hệ trọng. Hắn thúc xe ngựa đi thật xa rồi âm thầm đem chuyện này kể cho Hướng Điền :

“Gia gia. Con có thể nhìn được đôi chút qua lớp hư vô vật chất”

Hướng Điền nghe xong giật mình kinh hãi bởi việc có thể nhìn qua hư vô vật chất thật sự quý hiếm trên đời. Lão biết Kết linh giới sư rất giỏi. Thế nhưng từ trước tới giờ lão chưa hề nghe tới việc Kết linh giới sư không hề có tu vi như Thiên Cường.

Thực tế đúng là như vậy. Những kẻ muốn theo đuổi Kết Linh giới sư thì phải có chỗ dựa vào hùng hậu mới được hấp thụ sinh mệnh tằm cao giai. Cộng với bọn họ phải có một thân tu vi nhất định, hoặc bản lãnh hơn người mới có thể cạnh tranh được với những kẻ đồng môn.

Hướng Điền có chút không tin tưởng :

“Thật ư? Con nói điều này là thật sao?”

“Thưa gia gia. Chính xác là vậy “

“Tốt quá. Nếu đúng là thế thì chúng ta có thể thử vận may. Ta cũng thật cao hứng thay cho con”

Thiên Cường nghe vậy thì vui mừng. Thế nhưng hắn nhanh chóng nhận ra có chút không ổn. Hắn gãi gãi đầu nói :

" Nhưng mà dù nhìn ra giao động năng lượng nhưng con lại đoán không ra phẩm giai của nó. Con cũng không biết giá trị của mỗi khoáng vật là bao nhiêu cả. Con sợ mua về lại lỗ mất"

Hướng Điền nghe xong mới nhớ ra là Thiên Cường không hề có kiến thức liên quan tới những việc này. Lão nói :

"Ta sẽ dẫn con tới bảo vật tiệm. Tới đó con có thể quan sát và học tập về các dao động năng lượng của từng cấp khoáng bảo. Sau đó tìm hiểu sơ qua giá trị của chúng theo ước toán giá trị khối lượng"

"Vâng. Như thế quả thật là tốt nhất"

Hướng Điền bắt đầu trở nên có chút hy vọng. Thế là cả nhóm người thúc cỗ xe ngựa tới một tiệm bảo vật bên đường.

Tiệm bảo vật này thật ra cũng là một cái trang viên nhỏ. Trong đó chia ra thành nhiều toà nhà với các chức năng khác nhau.

Nhóm Thiên Cường thúc ngựa vào trong tiệm rồi theo hướng dẫn tới nơi hạ ngựa. Đỗ ngựa xong mấy người đi vào tiền sảnh của toà nhà trung tâm .

Một kẻ phục trông thấy khách đi vào thì đon đả :

“Hoan nghênh quý khách tới bổn tiệm. Quý khách muốn mua đồ hay bán đồ?”

Hướng Điền trả lời :

“Ta muốn mua chút đồ”

“Không biết cụ thể quý khách cần gì để bổn tiệm phục vụ tốt hơn”

“Ta đang muốn luyện một món binh khí cho mình. Thế nên muốn tìm ít khoáng vật”

“Vậy mời quý khách lựa chọn”

“Ngươi cứ để chúng ta tự nhiên là được”

“Tiểu nhân hiểu rồi. Vậy xin mời quý khách đi thẳng tới toà nhà đầu tiên. Toà nhà đấy là nơi trưng bày các bảo khoảng”

“Đa tạ”

Kẻ phục vụ không dám đi theo nhóm Hướng Điền nữa. Nhóm người đi thẳng vào bên trong.

Toà nhà trưng bày bảo khoáng có kiến trúc 5 tầng. Nơi này cũng không xây dựng các trận pháp phòng hộ gì cả bởi đây là Chiến thần thành. Độ an toàn đến tuyệt đối.

Nhóm người Thiên Cường đi vào tầng một. Tầng một kiến trúc là khá nhiều căn phòng bao bọc một cái sảnh lớn ở trung tâm. Sảnh lớn bày biện khá nhiều tủ kính lớn. Có một ít người đang đi dạo quanh những tủ kính này.

Ở trong thành mặc dù hạn chế dùng thần niệm dò xét. Thế nhưng với khoảng cách gần thế này thì vẫn có thể quan sát đánh giá được những mẫu vật một cách tỉ mỉ.

Mỗi một tủ kính lại phân chia ra nhiều ngăn. Mỗi một ngăn thì có một mẩu nhỏ trưng bày một mẩu vật khối lượng tương đồng nhau vào bằng khoảng nửa lạng. Mẫu vật đó chính là mẫu khoáng vật. Cạnh đó là một tờ giấy ghi đầy đủ tên và giá trị của chúng tính theo cân nặng.

Khi khách hàng lựa chọn xong thứ mình cần thì vào quầy bên trong thực hiện giao dịch. Có thể là mua cũng có thể là bán. Nếu như không nhìn thấy mẫu vật yêu cầu thì có thể hỏi.

Nhóm Thiên Cường mặc kệ người khác mà xúm lại các tủ kính để quan sát. Ở tầng một chỉ là mẫu khoáng vật cấp bảo khoáng. Loại này là loại cấp thấp khoáng vật, giá trị không cao lắm và chúng khá xấp xỉ giá của nhau.

Thiên Cường đi dạo một vòng đồng thời ghi nhớ cấp dao động năng lượng và ước chừng năng lượng ẩn chứa theo khối lượng đã trưng bày. Sau này hắn sẽ căn cứ vào lượng năng lượng quan sát được để tính ra cân nặng rồi quy về giá trị linh thạch

Thiên Cường đã là Kết Linh Giới sư nên học tập khá nhanh. Mất chút thời gian đã nhớ đại khái hết những loại khoáng sản tại sảnh này. Sau đó đám người vượt qua quầy bán rồi lên tầng 2.

Tầng 2 thiết kế cũng khá giống tầng 1, chỉ là phẩm giai các mẫu khoáng cao hơn, chúng đều là linh khoáng. Thiên Cường ghi nhớ hết tất cả rồi bước lên lầu 3 lầu 4.

Tầng 5 là tầng khoáng vật cấp cao nhất cũng là tầng giá trị nhất. Ở đây có một người canh gác tại cuối cầu thang.

Người canh gác mang vẻ nghiêm quản :

“Xin lỗi quý khách một chút. Tầng 5 là tầng đặc biệt nên yêu cầu quý khách chứng minh thực lực hoặc là tài lực…”

Hướng Điền bèn đưa thẻ bài thân phận ra. Người kia sau khi nhìn thấy chữ Vương khắc trên thẻ thì lập tức nói :

“Thật sự thất lễ. Mời quý khác nhập tầng năm”

Nhóm Thiên Cường đi vào sảnh tầng 5. Tầng 5 chỉ có vài người ở đây. Mấy người này đều trông không hề tầm thường, bởi bọn họ đều là Vương giả cảnh.

Những Vương giả này đang quan sát mẫu vật, bọn họ cũng không để tâm tới nhóm Thiên Cường.

Ở đây chỉ có hơn chục loại Vương cấp mẫu khoáng. Dao động nội hàm tinh hoa ẩn bên trong hết sức khủng bố.

Thiên Cường hay mấy Vương giả kia nhìn chúng đều thèm thuồng. Tất nhiên giá cả của chúng đều không rẻ. Chút ít mẫu khoáng trưng bày cũng giá cả ngàn viên Nguyên thạch. Thật sự là đắt đỏ mà.

Thiên Cường nhận ra bản thân hắn hiện tại không đủ năng lực phân biệt các mẫu Vương Khoáng. Hắn chỉ có thể cảm nhận Vương khoáng là dao động cao cấp nhất mà thôi. Đây cũng là cực hạn quan sát của Khai nhãn cảnh.

Quan sát ngắm nghía mãi không khả quan thì Thiên Cường bèn gật đầu ra hiệu với Hướng Điền. Thế là cả bọn đi về.

Người canh gác thấy nhóm Thiên Cường tay không đi ra thì hỏi :

“Không biết các vị đã tìm được đồ mình thích hay chưa?”

Hướng Điền u buồn :

“Chúng ta vẫn chưa tìm thấy thứ mà mình mong muốn. Thật đáng tiếc mà. Haizzzz”

“Thật lấy làm xin lỗi vì sự bất tiện này. Mong quý khách sớm trở lại…”

“Cáo từ”

…..

Đám người nhanh chóng ra khỏi sảnh tầng 1 rồi lên ngựa rời khỏi nơi này. Thiên Cường đem việc này nói với Hướng Điền :

“Gia gia. Con chỉ có thể quan sát được mẫu vật dưới Vương cấp mà thôi”

“Không sao. Như thế này đã lợi hại lắm rồi. Chúng ta tiếp tục đi nơi khác thôi”

“Vâng”

Loanh quanh trong ngày cả bọn đã đi được khá nhiều nơi và ngắm rất nhiều loại khoáng sản. Thiên Cường hiện đã nhớ hết từng loại, cấp bậc và giá trị của chúng. Cuối ngày bọn họ quay về dịch quán nghỉ ngơi. Tất cả đều hy vọng vào một ngày mai tươi sáng hơn.

Sáng hôm sau, Thiên Cường lại thúc ngựa tới chợ và tìm tới nơi có sạp thử vận khí. Vẫn như thường lệ khi có một toán người tụ tập ở đây. Bình thường rất ít kẻ may mắn, thế nên kẻ tham gia chơi chỉ là số ít. Đa số người còn lại những kẻ đứng ngoài xem người khác thử vận may.

Đám Thiên Cường chen qua mấy người kia rồi tiến đến trước sạp. Trên sạp là những viên đá với đủ màu sắc tới hình dạng. Chúng có kích thước từ nắm tay cho tới viên đá tảng. Giá đương nhiên cũng khác nhau mà chẳng có quy luật nào cả. Tất cả niêm yết từ khoảng 10 Nguyên thạch cho tới 100 Nguyên thạch.

Thiên Cường lần lượt quan sát từng viên. Mặc dù khá là tiêu tốn tinh thần lực nhưng hắn đã quan sát xong trong thời gian không quá lâu.

Thiên Cường nhận ra trong số những viên đá bày ra trước mắt thì có ba viên đá đặc biệt hơn tất cả. Bởi ba viên đá này mang chủng loại khí tức khác hẳn với toàn bộ những viên đá còn lại trên sạp.

Thiên Cường cân nhắc lượng năng lượng mang trên ba viên đá này và giá trị có thể của chúng. Sau một chốc nhẩm tính thì thấy giá trị của ba cái khoáng sản đặc biệt kia có giá trị cao hơn so với giá niên yết. Điều này có nghĩa là cắt ra chắc chắn sẽ lời.

Thiên Cường lần lượt chỉ tay vào những mẩu đá đặc biệt kia :

" Ta chọn cái này. Cái này. Cái này nữa. Tính tiền cho ta"

Tên chủ sạp nhìn vào ba viên mà Thiên Cường chỉ mà giật mình trong lòng. Hắn tươi cười che đi sự gian manh :

" Thực ra là có người đã đặt mua cả ba viên đá kia rồi. Ta quên mất là chưa kịp cất chúng đi. Ngoài ba viên đó ngươi có thể thoải mái lựa chọn"

Thiên Cường nghe thế thì lắc đầu. Trong đầu xuất hiện nhiều câu hỏi thế nhưng hắn không thể hỏi lỗ mãng được.

Hướng Điền lên tiếng mặc cả :

"Ta có thể trả cao hơn người kia. Ngươi xem thử có bán không?"

Tên chủ sạp lắc lắc đầu kiên định. Xem ra là họ không may nên đành bỏ đi tìm tới rạp khác. Đến rạp khác lại phát sinh màn tương tự như thế. Chủ sạp cũng không bán nên đám người này bỏ đi.

Ở trên xe, Thiên Cường ngưng giọng nói :

" Gia gia. Con cảm thấy có chút gì đó không đúng ở đây…"

“Có chuyện gì ư? Con nói cho ta nghe xem”

“Đám đá kia phần lớn được lấy ra từ chung một mỏ khoáng với giá trị rất thấp. Chỉ có ba viên con đã chọn là tới từ mỏ khoáng khác với giá trị cao hơn. Con nghĩ khả năng cao chính là do chủ sạp cố tình trộn vào…”

Nghe xong Hướng Điền thì hiểu ra :

"Bọn người kia quả nhiên là lũ gian thương. Bọn chúng cố tình sắp xếp bên trong đó có chút viên đá có giá trị để giữ khách tới chơi may rủi .

Nếu như một vị khách may mắn ngẫu nhiên nhặt được một trong ba viên kia chúng sẽ vẫn bán. Tuy nhiên nếu như một kẻ mà cùng lúc chọn được tất cả những viên giá trị thì chúng sẽ không bán và bịa ra lý do để không bán.."

Nghe những lời này thì huynh đệ Thiên Cường đã hiểu ra phần nào thế sự. Thế giới này toàn sự lừa lọc, nếu không đủ hiểu biết thì khó mà sinh tồn, thậm chí ăn những cú lừa không dậy nổi.

Hướng Điền than thở :

“Cũng may mà con có năng lực quan bảo mới biết được sự thật. Bây giờ chúng ta muốn mua đá sinh lời thì cần phải tính toán cẩn thận. Bởi ta e nếu bị phát giác ra thì sẽ không ai bán cho chúng ta đâu”

“Con hiểu rồi..”

Thực tế đúng là có quy tắc nhưng người mang năng lực quan bảo sẽ không được phép đi càn bảo ở những nơi thế này. Thế nhưng quy tắc này chỉ là chung chung và không áp đặt hoàn toàn khi chưa bị phát giác ra….

Thế là Hướng Điền và huynh đệ Thiên Cường xúm lại bạc với nhau thật kỹ về việc mua những viên đá thô hư vô thạch. Bọn họ lên đủ kế hoạch để mua những viên đá có giá trị mà không lặp lại cũng như không để kẻ khác nghi ngờ.

Thiên Cường sẽ có nhiệm vụ đi trước thám thính những viên đá có giá trị. Những người còn lại sẽ phân công lần lượt đứng ra mua.

Lúc thì mua kèm đá loại xấu lẫn với đá tốt. Lúc thì mua rồi đổi, đổi mãi đến cái chọn. Lúc thì hai người cùng vào mua để diễn kịch mua tặng....

Đa phần người mua ở đây sau khi mua sẽ bóc đá để xem có lời hay không, thế nhưng đám Thiên Cường không lựa chọn làm như thế. Họ cứ mua hết tiền rồi bóc 1 lần luôn thể.

Bọn họ sẽ đem đi bán nếu lúc cắt đá ra là khoáng vật, còn nếu thu hoạch được linh thạch thì giữ lại. Sau khi bán thì lấy số tiền đó đi mua đám đá khác và hết tiền thì bóc ra bán. Cứ như thế mà thực hiện.

Đương nhiên là do Thiên Cường quan sát quá tốt nên tất cả đều có lời. Vì đây chỉ là sạp ngoài chợ nên mỗi một lần mua bán chỉ kiếm lời được vài viên cho đến vài chục viên nguyên thạch. Thêm nữa giá thu mua khoáng vật luôn thấp hơn giá niêm yết. Thành ra bọn họ thu nhập không tính là quá cao.

Kết thúc một ngày bận rộn thì cả nhóm quay về nơi dịch quán. Hướng Điền nhẩm tính toán lại thu hoạch trong ngày. Lão vui vẻ nói :

“Hahaha. Tính ra hôm này chúng ta đã lãi được 600 viên Nguyên thạch. Xem ra đây đúng là con đường làm giàu chân chính mà. Chúng ta không cần phải trở về trong tiểu thiên giới nữa đâu”

“Đúng vậy. Con tin là chúng ta sẽ sớm gom đủ Nguyên linh thạch để tới Nam vực”

“Ta nghĩ kể từ ngày mai các con nên tranh thủ đầu tư vào tương lai thì hơn. Nếu không các con sẽ bị tụt lùi so với những người khác đó”

“Chúng con hiểu rồi”

“…”

Đám người vui vẻ ăn mừng. Sáng ngày hôm sau cũng là thời gian cần phải gia hạn thời gian lưu trú. Hướng Điền ra tìm tới người phục vụ :

“Phiền ngươi một chút. Ta muốn gia hạn lại ở thành thì đi tới đâu là tiện nhất?”

“Quý khách không cần phải đi đâu xa. Bổn tiệm chính là Thành chủ mở ra. Nên ngài chỉ cần ra quầy thanh toán thì chúng ta sẽ gia hạn giúp ngài”

“Nếu vậy thì tốt quá. Xin đa tạ”

Thế là nhóm người Thiên Cường kéo tới quầy thanh toán tiến hành gia hạn thời gian ở đây cũng như phí thuê xe ngựa. Lần thứ nhất gia hạn mỗi người sẽ mất 100 nguyên thạch và ở lại tiếp trong 3 ngày. Sau đó phí gia hạn sẽ giảm dần xuống.

Tất nhiên phí này sẽ giảm xuống tới một mức nhất định nào đó. Thành ra nếu như có một nguồn thu nhập ổn định thì việc ở lại trong thành lâu dài không phải là vấn đề. Đắt nhất chỉ là phí vào thành những ngày đầu mà thôi.

Sau khi gia hạn thời gian ở trong thành xong thì nhóm Thiên Cường lại lên đường đi tìm những sạp thử vận khí và tiến hành thu thập, càn quét tài nguyên. Mọi thứ vẫn suôn sẻ cho đến hết ngày.

Hướng Điền sau đó đã bán bớt đi đống linh dược mua về trước đó để chuộc lại nhẫn trữ vật. Thật sự nhẫn trữ vật rất tiện dụng so với việc ôm những tảng đá lỉnh kỉnh trên xe ngựa…

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.