Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhập Chiến thần thành

Phiên bản Dịch · 4009 chữ

Hướng Điền đem huynh đệ Thiên Cường bay tới khoảng cách 1 dặm trước cổng Chiến Thần thành thì dừng lại. Nơi này khá an toàn khi không có xuất hiện bóng dáng tu luyện thú nào. Ngoài ra cũng không có cường đạo dám lởn vởn nơi này.

Bởi đây chính là khu vực cửa vào của Chiến thần thành. Động tới người muốn nhập thành khác nào chạm tới bộ mặt của Chiến Thần viện.

Đến đây đám Thiên Cường mới cảm nhận độ hùng vĩ của Chiến Thần thành. Tường thành cao khoảng vài trăm mét và có chiều rộng phần đỉnh ước chừng 20m. Nếu nhìn kỹ vào tường thành sẽ nhận ra chúng được xây dựng từ những khối đá khổng lồ với kích thước cỡ một ngọn núi nhỏ.

Trên đỉnh thành là những chiến binh thay nhau canh gác suốt đêm ngày. Bọn họ đều mang khí thế nghiêm trang và tinh thần luôn sẵn sàng chiến đấu dù ở đây chưa bao giờ xảy ra chiến tranh. Binh linh có xuất thân từ ngoại viện Chiến Thần viện nên sức chiến đấu của quân đội cũng thuộc dạng cao cường.

Cổng vào Chiến thần thành rộng lớn vô cùng. Có thể đủ cho vài con cự tượng ra vào cùng lúc. Dù ngày hay đêm thì Cổng vào vẫn luôn trong trạng thái mở. Trông toà thành như mời chào kẻ khác tiến vào bên trong.

Phía trước cổng thành có một toán binh sĩ đứng xếp thành hai hàng chỉnh tề. Bọn họ không hề che dấu khí tức hoàng giả sơ kỳ của mình. Trông qua thì uy phong vô cùng.

Trên người mỗi binh lính được trang bị đầy đủ đến tận răng. Họ mang những món đồ có giá trị phẩm chất đều thuộc hàng thông linh bảo. Từ thông linh giáp khoác trên người cho đến thông linh kiếm trong tay. Từ thông linh mũ giáp cho tới thông linh hài. Chỉ nhìn qua đám binh sĩ thế này thôi đủ khiến cho người ta liên tưởng tới sự giàu có của Chiến Thần viện rồi.

Đứng trước cổng thành mà Hướng Điền bồi hồi nhớ lại ký ức về 17 năm trước. Lần trước lão truyền tống tới đây thì ngay lập tức đã bị đưa ra khỏi thành. Bởi đơn giản lão nghèo không đủ chi phí vào thành để trọ lại.

Hồi ấy Hướng Điền từ một thần vương sơ kỳ nhỏ nhoi, cạn kiệt thọ nguyên, tương lai mù mịt mà nay đã thay đổi hoàn toàn. Cấm địa sinh mệnh là nơi có thể thay đổi số phận một người quả là không sai mà.

Thiên Cường nhìn qua những người lính canh gác cổng vào Chiến Thần thành mà than thở trong lòng :

“Đến kẻ gác cổng thôi cũng đủ để gạt bỏ gần như sạch sẽ Chiến tộc của mình. Thế mới thấy sự chênh lệch giữa Chiến tộc và các thế lực khác rất lớn…”

Vạn năm trở về trước, Chiến tộc chỉ được xem như một cái Vương tộc, vẫn dưới xa so với đế tộc . Bây giờ muốn từ một cái bộ tộc héo tàn phát triển vượt lên đế tộc quả thật là không dễ dàng gì. Điều đó khiến Thiên Cường thêm áp lực trong lòng….

“Theo ta”

“Vâng”

Hướng Điền dẫn huynh đệ Thiên Cường vượt qua đám lính canh đi vào trong cổng thành. Ở giữa cổng thành có một toán lính canh khác với 20 người dàn thành hai hàng ngang. Tất cả đều là Hoàng giả trung kỳ và trang bị cũng tương tự như những binh lính bên ngoài.

Trung tâm hai hàng ngang có kê một cái bàn nằm dọc theo lối đi vào. Và chỉ có một lão đầu duy nhất đang ngồi ở đó.

Lão đầu này là một trong số những trưởng lão có uy danh trong Chiến thần thành, cũng là thân tín với Thành chủ. Hôm nay là ngày tới lão nhận nhiệm vụ thu phí sinh hoạt và phát thẻ lưu trú trong Chiến Thần thành.

Hướng điền không dám dò xét vị tổng quản này. Thế nhưng khi tới gần thì lão nhận ra tổng quản mang tu vi Vương giả viên mãn bởi họ không hề che dấu tu vi. Với tu vi thế này thì tuỳ tiện đánh nhẹ Hướng Điền cũng không đỡ nổi.

Hướng Điền tiến lên phía chiếc bàn. Những lính canh đều không ngăn cản điều này. Lão rút lấy 1 túi nhỏ cười khách sáo nói với Lưu trú tổng quản :

"Xin tổng quản đại nhân hãy đăng ký thẻ lưu trú giúp chúng tôi"

Lưu trú tổng quản cầm lấy túi tiền từ tay Hướng Điền. Lão nhìn sâu vào trong ánh mắt Hướng Điền rồi hỏi :

“Ngươi là người thuộc thế lực nào? Có phải tới từ các đế tộc hay không?”

“Ta là một tán tu có nguồn gốc từ một bộ tộc nhỏ”

Lưu trú quản nhìn biểu hiện của Hướng Điền thì biết Hướng Điền không nói dối. Lão gật đầu rồi kiểm tra túi tiền trong tay.

Xong xuôi thì lưu trú tổng quản lên tiếng :

“Ngươi trả lời rất thành thật. Được rồi. Ai trong số các ngươi muốn đăng ký vào thành?”

Hướng Điền cười đáp :

"Đương nhiên là cả 4 người chúng ta rồi"

Nghe vậy lưu trú tổng quản bèn lắc đầu và nói :

"Từng này vẫn chưa đủ. Bây giờ, đối với những người không thuộc đế tộc thì phí vào thành là 500 viên nguyên thạch và được nhận một thẻ lưu trú trong 3 ngày cho một người"

Trong túi kia tổng tài nguyên là 500 viên Nguyên thạch. Ngày trước Hướng Điền tới đây thì phí vào thành chính là 100 viên Nguyên thạch cho 3 ngày lưu trú.

Hướng Điền giật mình kinh ngạc :

“Không phải 17 năm trước phí vào thành chỉ là 100 viên Nguyên thạch hay sao?”

Lưu trú tổng quản cười ha hả :

“Từ ngày cấm địa sinh mệnh giải khai, vì lượng người đến quá lớn cũng như nhận được rất nhiều tài nguyên ở cấm địa sinh mệnh nên đã tăng chi phí rồi.

Bây giờ với 500 viên Nguyên thạch chỉ đủ cho 1 người bước vào. Nếu tính 4 người là 2000 viên Nguyên thạch. Thêm nữa con chó kia cũng tính 500 viên Nguyên Thạch. Nếu tất cả muốn đi vào thì phải thêm 2000 Nguyên thạch nữa."

Hướng Điền lẫn huynh đệ Thiên Cường giật mình vì chuyện này. Mấy người thầm tính thì nhận ra chi phí nơi này thật sự quá đắt.

Với giá cả hiện giờ thì trong một năm 1 Thần Vương chăm chỉ ngưng Nguyên thạch chỉ e cũng không đủ phí để vào thành. Tuy nhiên đám người không biết được nếu là người của gia tộc lớn hoặc đế gia chỉ e phí sẽ bị thu gấp 3 thậm chí là gấp 5 so với họ. Còn ở 16 năm trước thì là gấp đến mấy mươi mấy lần.

Chi phí này cũng là cái giá cuối cùng mà nhiều thế lực 16 năm trước cùng ép Chiến Thần Viện phải nhượng bộ. Nếu không chi phí chỉ e còn tăng lên cao hơn nữa.

Hướng Điền không giám nổi giận gây sự bởi nơi này là Chiến Thần Thành và mọi quy định đều do họ định đoạt. Một thần vương trung kỳ như Hướng Điền thật sự không gây nổi quá nhiều sóng gió.

Giá vào thành rất khó kỳ kèo mặc cả bởi Chiến Thần thành không có khái niệm thương lượng. Hướng Điền đắn đo một lát rồi mới hạ quyết tâm gỡ chút đồ trong nhẫn trữ vật ta.

Hướng Điền dốc vốn ra gần hết lượng Nguyên thạch đang có trong nhẫn. Khoảng 2000 viên Nguyên thạch này là gần hết toàn bộ những gì Hướng Điền trong 8 năm qua lão tích góp.

Một phần Nguyên thạch có được nhờ bán ít linh dược trong tiểu thiên giới. Còn một ít Nguyên thạch khác chính là những lúc rãnh rỗi lão áp súc luyện ra.

Hướng Điền cắn chặt răng, đau lòng nói :

“Đây là 2500 viên Nguyên thạch. Xin mời tổng quản đại nhân xem xét”

Lưu trú tổng quản kiểm tra lại số lượng nguyên thạch mà Hướng Điền đưa ra. Sau khi nhận thấy đủ rồi gật thì lão gật đầu hài lòng :

“Đủ rồi. Các ngươi ghi tên lần lượt từng người vào danh tờ giấy này rồi mỗi người cầm trên tay tên của mình”

Nói xong lưu trú tổng quản đưa cho Hướng Điền năm tờ giấy trắng. Việc này khá đơn giản nên Hướng Điền viết một nhoáng là xong. Sau đó lão phân phát cho huynh đệ Thiên Cường mỗi người một tờ ứng với tên mình.

Xong xuôi Hướng Điền nói :

“Chúng ta đã làm xong”

“Tốt”

Lưu trú tổng quản đưa ra 5 cái thẻ ngọc khá đặc biệt và chỉ khắc ở mặt trước con số 3. Lão đánh mấy đạo thủ pháp vào từng thẻ theo ứng với tên từng người. Đạo thủ pháp đó sẽ lưu lại tên người cầm và bộ dáng bọn họ vào trong thể ngọc.

Tất nhiên danh tự không hề hiện lên trên thẻ ngọc. Cách làm này nhằm bảo mật danh tính người người vào thành. Còn khi cần thì lực lượng Thành chủ có thể truy tìm người dựa theo cái thẻ ngọc này.

Lưu trú tổng quản búng nhẹ những cái thẻ ngọc xuất hiện trong tay nhóm người Thiên Cường mà bọn họ đều không kịp cảm nhận. Đây chính là sức mạnh của cường giả.

Lưu trú tổng quản hướng dẫn tiếp :

“Theo quy định thì sau 3 ngày thẻ sẽ hết hạn. Lúc đó tất cả các người đều sẽ bị khu trục khỏi thành. Sau này muốn ở lại thì phải gia hạn mỗi lần 100 viên Nguyên thạch nữa“

“Chúng ta đã rõ”

Thiên Cường cầm cái thẻ ngọc trên tay bèn âm thầm thử quan sát xem sao. Kết quả tất nhiên hắn chẳng thể nhìn ra được cái gì. Hắn chỉ có thể nhìn thấy một nguồn năng lượng đặc biệt bên trong mà thôi.

Thẻ ngọc của bốn huynh đệ Thiên Cường đều giống nhau khi không có khắc cái gì đặc biệt. Riêng thẻ ngọc của Hướng Điền thì khắc chữ Vương phía sau. Đây cũng là cách mà các cấm chế sẽ vận hành khi đeo lên người.

Tất cả mọi người đều đeo thẻ trên người. Riêng Tiểu Bạch thì đeo lên cổ.

Lưu trú tổng quản thấy tất cả đã xong xuôi thì dò hỏi :

“Các ngươi còn thắc mắc gì nữa không?”

“Không”

“Tốt. Bây giờ các ngươi có thể tiến nhập thành được rồi”

“Đa tạ”

Hướng Điền và huynh đệ Thiên Cường đi qua toán lính gác một cách dễ dàng. Bọn họ xuyên qua lớp bình chướng bảo hộ thành, chính thức vào trong Chiến Thần thành.

Lúc bước ra khỏi lớp bình chướng thì tất cả đều cảm nhận được có một loại sức mạnh vô hình từ thẻ ngọc toả ra bao bọc lấy cơ thể. Tất nhiên loại sức mạnh vô hình này chính là sức mạnh bảo vệ cơ thể cho người đeo chúng. Ngoài ra sức mạnh kia còn tạo nên một loại cấm chế phong tu vi.

Cảnh giới càng cao thì lực lượng áp chế càng lớn, cảm nhận càng rõ. Tuy nhiên một lát cơ thể quen với áp chế chi lực thì không còn cảm giác khó chịu nữa.

Trở lại như thường nhân lúc chưa có tu lực đối với huynh đệ Thiên Cường thì không ảnh hưởng gì nhiều cả. Bởi vốn dĩ cả bọn đều không chút tu vi.

Trước cổng thành là khu vực vắng bóng người qua lại. Nhóm Thiên Cường chỉ thấy rất nhiều binh linh đi tuần mà thôi.

Đây là khu vực quanh cổng thành nên Chiến Thần thành không cho phép các hoạt động buôn bán hay sinh sống. Bởi bọn họ không muốn ảnh hưởng tới việc di chuyển ra vào.

Con đường phía trước rộng lớn vô cùng. Uớc chừng dễ dàng cả trăm cỗ xe ngựa cùng lưu thông cũng được. Tất cả các con đường trong thành cũng to lớn tương tự, chưng trải đầy khắp thành tạo thành hệ thống giao thông rất quy củ.

Hai bên cổng thành có đều có một bảng chỉ dẫn miêu tả khá chi tiết về Chiến Thần Thành. Từ các vị trí chức năng từng khu vực, các quy định cho tới luật lệ đều viết rõ ràng chi tiết.

Tất cả đương nhiên đều ghé xem. Hướng Điền cũng không ngoại lệ.

Chiến Thần thành nằm trên dải đất hình chữ nhật có chiều dài cỡ trăm dặm và chiều rộng chỉ khoảng 10 dặm. Thành chia làm 5 khu vực : một khu vực trung tâm, hai khu vực giao thương, một khu vực Thành chủ, một khu cư dân thổ cư.

Khu vực trung tâm là khu vực truyền tống - tin tức. Hai khu vực giao thương ở vị trí đối xứng nhau qua khu vực trung tâm. Hai khu vực này chính là nơi diễn ra rất nhiều hoạt động dành cho người từ nơi khác vào.

Khu vực Thành chủ ở phía tây tính từ khu vực giao thương kéo dài đến hết tây thành. Đây chính là khu vực của lực lượng Thành chủ và quân đội. Còn khu cư dân thổ cư chính là nơi sinh sống của các cư dân thổ cư trong thành…..

Nhóm người Thiên Cường đang quan sát bảng hướng dẫn thì sau lưng bỗng truyền đến một âm thanh :

“Xin lỗi đã làm phiền các vị quan khách”

Nhóm Thiên Cường nghe vậy thì quay người lại. Trước mặt bọn họ là một trung niên ăn mặc theo kiểu phu hầu. Người này tiếp tục nói :

"Các vị quan khách liệu có muốn thuê một cỗ xe ngựa không? Ngựa chính là phương tiện duy nhất ở trong thành. Chúng di chuyển rất nhanh và tiết kiệm được nhiều thời gian"

Hướng Điền cảm thấy xe ngựa khác phù hợp nên gật đầu đồng ý :

"Tốt. Chúng ta muốn thuê một cỗ xe ngựa vậy"

“Vậy xin mời theo tiểu nhân”

Nhóm người theo chân người phu hầu tới một trang trại ngựa cách đấy không xa. Trang trại này chỉ là khu vực tập kết ngựa với số lượng khoảng ngàn con ngựa.

Toàn bộ ngựa trong thành đương nhiên là của lực lượng Thành chủ sở hữu và quản lý. Bọn họ sẽ cho người ngoài thuê lại những con ngựa và xe ngựa. Đây cũng xem như một cách kiếm thêm tiền về cho thành.

Phu hầu giới thiệu :

“Trong số ngàn con ngựa này thì hầu hết đều là bảo mã. Chúng đều rất giống nhau và khoẻ vô cùng. Giá thuê chúng là 20 nguyên thạch cho 3 ngày.

Ngoài ra trong số này có một ít linh mã. Giá thuê sẽ đắt hơn mấy lần. Vào khoảng trên 50 nguyên thạch”

Lũ ngựa nơi này được đối xử rất tốt vì chúng là công cụ hái ra tiền cho thành. Cũng có luật lệ không được làm tổn hại đến chúng.

Đùa một chút thì ngựa ở đây không cần đóng thuế, lại được bảo vệ và chăm sóc rất tốt thành ra cũng có kẻ ao ước được như chúng. Đương nhiên đó chỉ là đùa giỡn chứ chả ai dại mà đi làm con ngựa cả.

Hướng Điền chọn qua loa :

“Ta lấy 1 con ngựa này cùng với một cỗ xe ngựa. Giá thuê tất cả là bao nhiêu?”

“Vâng. Giá thuê xe ngựa là 10 Nguyên thạch cho 3 ngày. Tổng cộng tất cả là 30 Nguyên thạch”

“Được. Chuẩn bị cho chúng ta”

Phí thuê xe ngựa thật sự không hề rẻ chút nào. Chắc chắn nó cũng đã đội giá lên rất nhiều so với trước. Hướng Điền chỉ có thể đau lòng tiêu đi số tiền kia.

Tất nhiên là Hướng Điền có thể lựa chọn đi bộ để tiết kiệm chi phí. Thế nhưng không có xe ngựa thật sự rất bất tiện trong việc di chuyển bởi thành rất rộng lớn. Hơn nữa lão cũng là Thần vương trung kỳ, cũng có chút gia sản trong người. Hiện đã tới thành rồi thì lão không nghèo tới mức mà phải đi bộ.

Người phu ngựa kia dắt ngựa đi rồi một chốc. Sau đó đem tới một cỗ xe ngựa.

“Của các vị quan khách đây”

Hướng Điền tặc lưỡi móc ra tiền ra :

“Của ngươi đây”

“Đa tạ các vị quan khách. Chúc mọi người một ngày tốt lành”

Hướng Điền cùng nhóm Thiên Cường leo lên cỗ xe ngựa và xuất phát. Thiên Cường hí hửng giành lấy việc đánh ngựa. Bởi hắn chưa từng làm việc này bao giờ cả. Mấy đệ đệ của hắn đều thích thú ngồi trong xe nhìn ra.

Đi được một đoạn thì Thiên Cường hỏi :

“Gia gia. Chúng ta đi đâu đây?”

Hướng Điền suy nghĩ một chốc rồi nói :

“Hiện tại trong người ta không còn nhiều Nguyên thạch nữa. Thế nên ta cần phải bán đi một chút linh dược có trong người. Con cứ đánh ngựa tới khu vực buôn bán là được”

“Vâng”

Trong nhẫn trữ vật của Hướng Điền chỉ có chút ít linh dược đem từ trong tiểu thiên giới. Mục đích trước đây chính là để luyện đan dược để rèn luyện và phòng thân. Thế nhưng vì chi phí vào thành đội lên khiến cho mọi tính toán của lão đổ bể đi một phần.

Thiên Cường điều khiển cỗ xe ngựa lăn bánh chuyển hướng sâu vào trong nội thành. Con đường trong thành rất rộng rãi, có thể đi cùng lúc chục cái cỗ xe ngựa song song.

Đi vào sâu trong thành thì mật độ người càng đông đúc hơn. Những cỗ xe ngựa lưu thông cũng nhiều hơn.

Vào thời điểm 17 năm trước lượng người sinh hoạt trong thành ít hơn thời điểm hiện tại cả chục lần. Tuy nhiên do sự giải khai Cấm địa sinh mệnh dẫn đến lượng người tới đây tăng lên rất nhiều.

Do có nhiều người đi đến cộng với việc đào móc ra rất nhiều đồ giá trị từ Cấm địa sinh mệnh nên hoạt động trao đổi giao dịch cũng tăng lên gấp chục lần. Điều đó đã tạo nên sự nhộn nhịp đông đúc như hiện giờ.

Thiên Cường đã đi tới khu vực buôn bán. Hướng Điền bèn chỉ :

“Con cho ngựa dừng ở quầy thuốc phía trước đi. Ta sẽ vào trong bán đồ”

“Vâng”

Thiên Cường thúc ngựa đi tới quần thuốc. Hướng Điền một mình đi vào trong để trao đổi. Thế nhưng lão nhận ra giá thu mua thấp hơn rất nhiều so với việc bán ra.

Bởi vì dạo gần đây lượng linh dược xuất thế rất nhiều. Kéo xuống giá trị thu mua của chúng. Còn giá trị bán ra có giảm nhưng không đáng kể. Đơn giản kinh doanh là thế cả.

Hướng Điền lắc đầu đi ra :

“Chúng ta đi”

Nhóm người đi thêm vài cái quầy thuốc nữa nhưng kết quả không khả quan hơn là bao nhiêu. Hướng Điền thầm tính lại hợp lý nhất chính là đem ra chợ trao đổi. Nếu may mắn gặp đúng người cần mua thì mới bán được giá cao nhất có thể.

Thế là đám người hỏi đường rồi đánh xe tiến bước về chợ. Mặc dù là cưỡi xe ngựa nhưng cũng khá trưa mới tới được chợ.

Bọn họ gửi xe ngựa ở bên ngoài chợ rồi đi vào bên trong khu vực chợ. Trong chợ tấp nập người qua lại. Có rất nhiều gian hàng, sạp hàng được bày bán khắp nơi.

Chợ nơi đây đúng chẳng thiếu thứ gì. Từ những sạp hàng binh khí cho tới sạp hàng khoáng sản, thực phẩm, linh dược….

Đủ các loại chủng loại kỳ trân và đủ thứ đem làm hàng hoá. Tiếng rao, tiếng tranh luận mặc cả đổi chác vang ồn ào vang lên xung quanh,…

Đoàn người di chuyển gần hết khu chợ mới tìm thấy một cái chỗ trống. Chỗ này khá là khuất tầm và ít kẻ lai vãng. Bọn họ tới sau tất nhiên là không thể tìm được chỗ tốt rồi.

Hướng Điền trải xuống một tấm vải rồi đem toàn bộ linh dược trong người ra cẩn thận trưng bày. Còn nhóm Thiên Cường đã đói bụng rồi nên đem lương khô dự trữ ra ăn uống nghỉ ngơi.

Ở vị trí này rất ít kẻ ghé tới. Thế là hết gần cả buổi chiều Hướng Điền chẳng bán được cho ai cả.

Tới xế chiều thì có một ông lão bước tới sạp của Hướng Điền. Ông lão ăn này mặc khá bình thường và giản dị. Thế nhưng lại đem cho người khác một cảm giác khí chất không tầm thường.

Hướng Điền chẳng có khướu bán hàng. Vậy nên lão chỉ chào đôi chút :

“Xin quý khách ghé chân xem chút linh dược của ta”

Ông lão kia ngồi xuống rồi ngắm nghía sơ qua đống linh dược. Sau đó ông lão nhặt lên những cọng linh dược rồi cẩn thận đánh giá từng cái một. Một nét gì đó khó hiểu hiện lên trên khuôn mặt lão.

Sau một đoạn thời gian dài thì ông lão mới xem xong hết toàn bộ linh dược. Ông lão nói :

"Đám linh dược của ngươi chất lượng khá tốt. Chúng chỉ thiếu chút ít nữa là trở thành tiểu Vương dược. Tất nhiên muốn thành tiểu Vương dược không dễ dàng gì.

Ta đang cần mua ít linh dược vừa vặn ở đây cũng có khá đầy đủ. Chỗ linh dược này ta trả cho ngươi 10 viên Nguyên linh thạch. Ngươi thấy sao?"

Hướng Điền khá giật mình bởi theo lão thầm ước tính thì giá trị đống linh dược này cũng chưa đến 10 viên Nguyên linh thạch. Vậy mà ông lão kia thật sự hào phóng không và không chút mặc cả.

Hướng Điền vui mừng gật đầu đồng ý :

“Tất nhiên là ta đồng ý. Để ta đóng gói giúp quý khách”

Hướng Điền gói gém rất chỉnh chu cho ông lão kia. Lão chỉ lo sợ khách hàng đổi ý. Tới lúc đó chỉ e khóc ra nước mắt mất.

“Của quý khách đây”

Ông lão nhận lấy linh dược thì ngay lập tức móc ra mười viên Nguyên linh thạch :

“Tiền của ngươi đây”

“Đa tạ quý khách”

Hướng Điền nhận lấy linh dược rồi tiễn ông lão kia đi một đoạn. Lão vui vẻ trong lòng vì một lần đã bán hết đi toàn bộ linh dược.

Theo tính toán trước kia của Hướng Điền thì tổng cộng toàn bộ Nguyên thạch trên người sẽ dư dả truyền tống tới Nam vực. Thế mà việc vào thành phát sinh chi phí vượt dự tính khiến cho số Nguyên thạch hiện tại chỉ vừa đủ đi tới Nam vực mà thôi.

Hiện tại không thể thay đổi được cái gì nữa cả. Trước mắt cứ tới Nam vực cái rồi sẽ tính sau. Dù gì Hướng Điền cũng là Thần Vương trung kì. Chút học phí đóng cho mấy đứa nhỏ kia không tính là vấn đề.

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.