Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ra Oai (2)

Tiểu thuyết gốc · 1010 chữ

Thanh Long mỉm cười nhìn Phương Nguyên, nói:"Bắt đầu đi".

Thân hình Phương Nguyên khẽ động, lập tức biến mất, đây là do tốc độ di chuyển quá nhanh tạo nên hư ảnh.

Thanh Long biến sắc, hắn nghĩ đối thủ cường đại nhưng không ngờ cường đại đến vậy, lập tức hắn nhảy về phía sau, dao găm trong tay chợt lóe.

Lúc này Phương Nguyên đã đánh tới, Thanh Long cười nhạt vung dao, mắt thấy sắp chém vào ngực Phương Nguyên thì ý cười càng nồng đậm hơn.

Đáng tiếc là hắn đả quá coi thường Phương Nguyên, thân ảnh Phương Nguyên khẽ động, dao găm chém vào hư không.

Thanh Long biến sắc, thầm nghĩ:"Không xong" nhưng đã muộn, bàn tay Phương Nguyên chuyển thành hình lưỡi đao rồi chặt vào cổ hắn.

Thanh Long chỉ thấy phía trước đột nhiên tối sầm lại, cơ thể thoát lực rồi ngã xuống, dao găm vẫn cầm trong tay.

Thanh Sơn sắc mặt tái nhợt, thầm nghĩ:"Người này quả nhiên là cao thủ, hắn gia nhập vào bang Phi Hổ của chúng ta cũng là chuyện tốt, ít nhất khả năng chiến đấu của hắn cũng giúp bang của chúng ta rất nhiều".

Đám đàn em biến sắc, đột nhiên Thanh Sơn vọt ra trước, cúi đầu hô to:"Chào Bang chủ".

Đám đàn em cũng mặt tái xanh, bàn tán thảo luận một hồi lâu, không ai chào Phương Nguyên.

Phương Nguyên sắc mặt âm trầm, lạnh lẽo nhìn qua đám người hô lớn:"Kẻ nào còn không phục bước ra đây".

7 tên đàn em đi ra khỏi đám người, có người chỉ tay vào Phương Nguyên hô:"Ngươi chỉ giỏi đánh lén, có ngon thì đánh với anh em của ta".

6 người còn lại nhao nhao gật đầu đồng ý:

"Đúng vậy, kẻ như ngươi làm sao xứng làm bang chủ chứ?".

"Ta không phục".

"Ta cũng không phục, anh em lên, đánh bại nó , Thanh Long vẫn là bang chủ của chúng ta".

Cả đám cầm gậy gộc, dao găm tiến lên, Phương Nguyên cười khẽ, thân ảnh lao đi như chớp.

Chỉ thấy Phương Nguyên vung tay lên, một đại hán đầu trọc cầm gậy gộc cười nhạt vung gậy đánh tới, Phương Nguyên đấm vào bụng đại hán, hắn kêu thảm thiết rồi ngã quỵ xuống, bất tỉnh tại chỗ.

6 tên còn lại cũng hơi biến sắc nhưng rất nhanh thì trấn tĩnh trở lại, cả đám đều nghĩ rằng Phương Nguyên vận khí quá tốt mới đánh cho tên đại hán bất tỉnh.

Thân ảnh Phương Nguyên như ẩn như hiện, luồn lách qua đám người, có một tên đàn em vung dao găm định chém thẳng vào cổ Phương Nguyên nhưng hắn khẽ cúi xuống rồi vung một quyền, tên đàn em bị đau ngã ra ngay tại chỗ.

Liên tục như vậy, chỉ trong 20 giây, 7 tên đàn em đều ngã lăn ra hết, đám đàn em chưa lao ra thầm hô may mắn.

Phương Nguyên lạnh nhạt nói:"Từ nay ta là bang chủ của các ngươi, các ngươi có phục hay không?".

Cả đám đều hô to:"Chúng em phục, chào bang chủ".

Lúc này Thanh Long mới tỉnh lại, ánh mắt phức tạp nhìn qua Phương Nguyên, mới vừa nãy bọn đàn em còn tôn mình làm bang chủ mà hiện giờ bang chủ đã là người khác, lắc đầu, hắn bỏ qua việc đó, việc bây giờ là phải chuẩn bị đi xử đám người Diệp Cường.

Thanh Long hô một tiếng:"Chào bang chủ" rồi nói rõ tình hình chi tiết về Diệp Cường.

Sau khi nghe xong, Phương Nguyên trầm ngâm một lát, hắn thầm nghĩ:

"Đám người Diệp Cường này tuy chỉ có 20 người nhưng cực kì tinh nhuệ, cả đám đều có gậy gộc, dao găm phòng thân, đặc biệt là tên Diệp Cường đó có cả súng lục K54, đúng là thú vị thật".

"Ban đầu mình cũng không tính làm bang chủ mà định cướp ít tiền rồi bỏ đi, tuy nhiên làm bang chủ thì sau này sẽ có lợi hơn, bất kì việc gì cũng có đám đàn em làm tay chân".

"Đã làm bang chủ rồi thì nên đi dẹp bọn Diệp Cường gì đó thôi, tuy bọn chúng mạnh nhưng bất kì việc gì cũng có cách giải quyết, thuận tiện lập uy để dễ dàng quản lí bọn đàm em, mình chỉ vừa mới gia nhập mà đã trở thành Bang Chủ, chắc chắn bọn chúng còn chưa phục mình, việc lập uy này mình bắt buộc phải làm nếu muốn chúng nghe theo mình".

Nghĩ tới đây, khóe môi Phương Nguyên lộ ra một tia cười nhạt, hắn nói với Thanh Long:"Đi gặp bọn chúng thôi, dù sao cũng trễ rồi, nhanh lên ta còn đi ngủ nữa".

Thanh Long hơi giật mình nói:"Đi ngay bây giờ à? đại ca vừa đánh nhau xong không nghỉ ngơi hả?".

Phương Nguyên quát khẽ:"Đi ngay, không cần nghỉ ngơi gì hết".

Thanh Long cung kính vâng dạ, cưỡi lên chiếc moto, Phương Nguyên ngồi phía sau tò mò nhìn động cơ moto, dù sao hắn chỉ vừa mới Xuyên Không qua, đối với mọi thứ còn lạ lẫm.

Đám đàn em cũng cưỡi xe máy phóng đi, tiến xe máy gầm rú xé toang sự yên tĩnh của đêm tối.

Đúng lúc này, tại nơi ở của các thần chết, Ryuuku đang ngủ say, đột nhiên, một viên đá nhỏ từ trên vách tường rơi trúng mũi hắn, cái mũi hắn khẽ động ngửi ngửi một lúc rồi im lặng.

Ryuuku là thần chết, cao 1m85, cả người đều màu tím, hai con mắt lớn đến nỗi như muốn lòi ra, hai tròng vàng đen cực kì quỉ dị, tóc dài tua tủa, cởi trần, răng nhọn hoắc đều thẳng tắp, dưới eo có đeo đống xích nhỏ, giữa eo có một cái vòng kim loại, chính giữa là hình đầu lâu cực kì hung tợn.

Bạn đang đọc Lạc Vào Thế Giới Death Note sáng tác bởi thaynhonn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaynhonn
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.