Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ra Oai (1)

Tiểu thuyết gốc · 1016 chữ

Tên thanh niên ngỡ ngàng, gương mặt lộ ra vẻ khó hiểu nhưng rất nhanh sắc mặt hắn đại biến, đang định xoay người bỏ chạy, đúng lúc này một cú đấm lao tới.

Tên thanh niên chỉ kịp la lên một tiếng rồi ngã thẳng xuống cầu thang, nắm đấm vừa rồi đã đánh vào bụng của hắn, cơn đau ập tới khiến thân thể vô lực không có chút khí lực để bỏ chạy.

Bọn đàn em còn đang mơ hồ vì đại ca của chúng hét lên nhưng rất nhanh cả đám đều biến sắc mặt vì trên cầu thang thân ảnh vừa đánh đại ca chúng hiện lên.

Thân ảnh này là một thanh niên khoảng 22 tuổi, gương mặt này lạnh lẽo, không có tí cảm xúc, đôi mắt sâu thăm thẳm không thể nhìn thấu, trên người tỏa ra sát khí cực kì nồng đậm.

Sát khí này chỉ có thể tích lũy từng chút thông qua việc giết người, trước giờ bọn đàn em chỉ chém người thôi chứ chưa từng giết ai, nhìn thấy kẻ mới 22 tuổi mà sát khí nồng đậm như vậy nên cả đám rất hoảng hốt, tất cả đều không tự chủ được mà vô thức lùi lại.

Tên thanh niên sau khi ngã xuống cũng vội đứng lên, sắc mặt hắn âm trầm nhìn kẻ lạ mặt, do hắn cũng là người luyện võ nên cú ngã vừa rồi mới không hề hấn gì, đổi lại người bình thường thì phải gãy ít nhất 2 cái xương sườn.

Một lúc sau, tên thanh niên hỏi:"Mày là ai? dám ở địa bàn của bang Phi Hổ tao? muốn chết đúng không?".

Bọm đàn em cũng nhao nhao hưởng ứng:

"Dám đả thương đại ca Thanh Long của tao, mẹ nó chỉ giỏi đánh lén".

"Đúng vậy, ỷ học được vài ba công phu mèo cào rồi vô đây múa à?".

"Nhóc con! một lát nỡa thôi mày sẽ biết sống không bằng chết là gì".

Phương Nguyên vẫn im lặng nhìn qua đám đàn em của Thanh Long, chậm rãi mở miệng nói:

"Từ giờ tao là đại ca của bọn mày, thằng nào không phục thì lại đây".

Nói xong, Phương Nguyên chậm rãi đi xuống cầu thang, cách tên Thanh Long chỉ 5 mét.

Thanh Long nổi giận nhìn thanh niên ngông cuồng trước mặt, chẳng biết tại sao người thanh niên này lại làm cho hắn có một tia kiêng kỵ, cảm giác này rất kì lạ, nó cho hắn biết kẻ trước mặt cực kì nguy hiểm, quan trọng hơn là trên người đối phương dày đặc sát khí, điều này nói rõ đối phương đã từng giết rất nhiều người.

Thông qua cú đấm vừa rồi Thanh Long biết đối phương biết võ thuật, tối thiểu là so với hắn chỉ có hơn chứ không kém.

Một lúc lâu sau, Thanh Long cười ha hả nói:"Thú vị lắm, mày tên là gì?".

Phương Nguyên vẫn bình tĩnh nói:"Phương Nguyên".

"Mày được lắm, như vầy đi, đánh thắng tao thì tao làm phó bang, mày làm chủ bang, được không?".

Nghe đại ca nói vậy, đám đàn em phẫn nộ gào lên:

"Con mẹ nó, thằng oắt con này từ đâu xuất hiện mà đòi làm bang chủ của bọn tao, khôn hồn thì biền đi".

"Bang chủ, không thể như vậy, tụi em làm sao phục một thằng nhại ranh miệng còn hôi sữa?".

"Suy nghĩ lại đi bang chủ".

Cả đám nhao nhao nói, Thanh Long nhướng mày quát lên:"Tất cả im lặng cho tao! ý tao đã quyết, không cần nói nữa!".

Bọn đàn em lâm vào trầm mặc, một tên từ đám đàn em đi ra, đây là một nam tử mặc một quần jean đen, áo sơ mi trắng, nhìn qua có vẻ thư sinh, hắn mở miệng nói:"Nếu đã như vậy, trận này đại ca phải được dùng dao găm, đồng thời nếu tên kia chết thì tự chịu, nếu tên kia đồng ý thì có thể tiến hành thi đấu".

Một tên đàn em nói:"Anh Thanh Sơn nói đúng lắm, nếu tên kia đồng ý thì có thể thi đấu".

"Đúng vậy đúng vậy".

"Nếu vậy thì bọn em đồng ý".

Cả đám nhao nhao hưởng ứng, Thanh Long cười nhạt nói:"Đây là ý của bọn đàn em tao đấy nhé, à quên, tao giới thiệu tí, thằng vừa ra ý kiến đó là Thanh Sơn, phó bang chủ của bang, nếu mày đồng ý thì có thể thi đấu".

Phương Nguyên không hề do dự mà nói ngay:"Tao đồng ý, bắt đầu luôn đi, bọn mày nói nhiều quá rồi đó".

Cả đám đàn em biến sắc mặt, tiếng chửi rủa liên tục vang lên:

"Oắt con kiêu ngạo quá nhỉ, lát nữa đi rồi mày sẽ biết".

"Đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời".

"Quá kiêu ngạo, đánh vỡ mồm nó đi đại ca".

Thanh Long cười lạnh, vung dao ra, đây là một con dao găm chuôi màu đen, trên chuôi có khắc chữ tiếng anh.

Lưỡi dao dài 15cm, thân hình nhỏ gọn, đỉnh dao nhọn hoắc, phía trước lưỡi dao sắc bén thẳng tắp, phía sau thì có các răng cưa nhằm rút dao ra gây sát thương lớn nhất.

Thanh Long vung dao chém bừa mấy cái, lưỡi dao va chạm trong không khí tạo ra tiếng "Phốc, phốc, phốc".

Đám đàn em tỏ vẻ hâm mộ bàn tán:

"Lợi hại, lưỡi dao có thể chém gió tạo ra tiếng động".

"Nếu tao không nhầm thì muốn làm được như vậy phải có lực chém nhanh và mạnh, thiếu một cái cũng không được".

"Không hổ là đại ca của chúng ta".

Thanh Sơn cũng trầm trồ khen ngợi, hắn vốn là người của nước Đại Hán, sau khi Thanh Long mở lời chiêu mộ hắn mới sang Nhật Bản để giúp Thanh Long xây dựng sự nghiệp, đối với thực lực của Thanh Long hắn 10 phần tin tưởng, chắc chắn sẽ không thua.

Bạn đang đọc Lạc Vào Thế Giới Death Note sáng tác bởi thaynhonn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaynhonn
Thời gian
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.