Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hỗn Chiến

Tiểu thuyết gốc · 992 chữ

Ryuuku khẽ xoa xoa cái mũi, thầm lẩm bẩm vài câu rất nhỏ, chỉ mình hắn nghe được:"Cũng sắp tới lúc rồi".

Lẩm bẩm xong hắn ngủ tiếp, màn đêm buông xuống, nơi ở của thần chết chìm vào trong tĩnh mịch.

Lúc này đoàn người Phương Nguyên đã tới nơi, hắn nhảy xuống xe, nhìn tòa nhà bỏ hoang cũ nát hồi lâu.

Đám người Thanh Long đi vào trong tòa nhà, Thanh Long hô một tiếng:"Bang Phi Hổ tới rồi đây, Diệp Cường đâu ra đây chịu chết".

Diệp Cường từ trên lầu 2 đi xuống, đây là một gã đầu trọc, mặc một chiếc áo sơ mi xanh cũ, trên mặt có một vết sẹo, có vẻ như là có người dùng dao chém xuống.

Theo phía sau là 20 tên đàn em, sắc mặt Diệp Cường hơi tái nhợt thần sắc mơ hồ, nhìn qua thì là do lâu ngày không được nghỉ ngơi đầy đủ.

Hắn mở miệng quát to:"Bang Phi Hổ chúng mày đừng quá đáng quá, bọn tao đã trả khu nhà đó cho bọn mày rồi còn đòi gì nữa?".

Thanh Long cười ha hả nói:"Tất nhiên là chưa đủ, đưa bọn tao 10 triệu ngay lập tức, nếu không thì ngày mai bọn mày vào bệnh viện hết".

Một tên đàn em trong số đám người Diệp Cường đứng ra quát to:"Thằng Lôi Phong đó bị tao chém là đáng, con mẹ tụi mày phải bồi thường tiền tao tốn hơi sức chém mới đúng, bọn mày không những cướp căn nhà bỏ hoang đó của tui tao mà còn dám trước mặt tao ra oai, đúng là muốn chết".

Người này là thân tín của Diệp Cường, cũng là người có tiếng nói trong đám đàn em nhất, tên hắn là Diệp Phong.

Thanh Sơn đi ra nói:"Bọn tao quá đáng đấy thì thế nào? bọn mày chỉ là một bang phái nhỏ trong Tokyo mà cũng dám lên mặt ở đây nữa à?".

Nói xong hắn khẽ vẫy tay, 10 tên đàn em đi ra trước mặt, cả đám đều cầm gạch ống, dao găm thủ sẵn trong túi.

"Bọn mày quá đáng lắm, anh em lên". Diệp Cường quát một tiếng, tay cầm dao bầu xông lên phía trước, đám đàn em thấy đại ca xung phong như vậy cũng nóng đầu lao lên, tất cả đều mang gậy gộc.

"Hàng 1 ném" Thanh Sơn nói, hắn cũng cầm một cục gạch ống chọi về phía trước.

10 tên cầm gac ống không chút do dự ném thẳng mặt bọn người Diệp Cường, từng tiếng kêu thảm thiết truyền ra, kẻ thì bị gạch chọi trúng ngực, lập tức vỡ nội tạng, phun máu tươi, nằm ngay tại chỗ.

Kẻ thì bị gạch đập thẳng vào mặt, não bị chấn động cũng ầm ầm ngã xuống, kẻ thì trúng chân, tiếng kêu"Răng rắc" vang lên, kẻ đó ngả quỵ xuống, chân bị gãy không cách nào đứng lên.

Đám đàn em phía sau cũng xông lên, lập tức chiến trường rơi vào cảnh hỗn loạn, Thanh Long và Thanh Sơn đánh với Diệp Phong.

Diệp Phong một thân võ nghệ cao cường, trước khi hắn đánh Lôi Cường của bang Phi Hổ thì hắn cũng đã tưởng tượng ra được cảnh này nhưng hắn ỷ vào có một đại ca có súng, lại ỷ vào võ thuật mà bản thân hắn đã khổ luyện nhiều năm nên hắn cũng không sợ lắm.

Thanh Sơn vung quyền, nắm đấm xé gió lao đi, Diệp Phong cười nhạt nghiêng người né cú đấm đó, vung đầu gối lên vào bụng Thanh Sơn, lập tức bị chấn động làm hắn đau đớn đến nỗi phải ôm bụng.

Thanh Long định hỗ trợ nhưng một luồng khí lạnh phía sau làm hắn phải lướt về phía sau né đòn.

Đó là một cú chém dọc cực hiểm, Diệp Cường hơi tiếc nuồi phải thu dao bầu lại, thần sắc ngưng trọng nhìn về phía Thanh Long.

Phương Nguyên quan sát trận chiến nãy giờ, thên ảnh chớp động lao đi như tên bắn, chăngi mấy chốc đã đến chỗ Diệp Cường, nhân lúc Diệp Cường còn chưa phát hiện hắn vung tay lên chặt một cái.

Cú chặt này thoạt nhìn thì không có vẻ gì là nguy hiểm nhưng khi nó chặt trúng vào vị trí hiểm của cổ, đây là yếu điểm của con người, một khi chặt trúng thì cơ thể sẽ thoát lực mà bất tỉnh ngay lập tức, nếu chặt ở phía sau gáy thì chắc chắn chết không hề có một tia phản kháng.

Diệp Cường biến sắc, còn chưa kịp vung dao bầu lên thì cú chặt đã lao tới.

"Bụp" một tiếng, cú chặt trúng vào yếu huyệt trên cổ làm Diệp Cường bất tỉnh ngay lập tức, giờ khắc khi hắn bất tỉnh là lúc kết cục trận chiến đã được quyết định.

Khi Diệp Cường tỉnh dậy hắn phát hiện mình đã bị trói chặt cả tay chân, 20 tên đàn em bị trói chặt chung với hắn, có người bị nội thương vẻ mặt thống khổ đau đớn, có người còn chưa tỉnh lại.

"Bộp, bộp, bộp" tiếng vỗ tay vang lên, Phương Nguyên ngồi trên ghế, hai chân bắt chéo, mỉm cười nhìn Diệp Cường, nói:

"Chào mừng các ngươi đã trở thành tù binh của ta, sống hay chết ta sẽ để các ngươi lựa chọn, 3 ngày sau ta sẽ tới đây lần nữa, kẻ nào chọn sống thì sẽ trở thành một thành viên của bang Phi Hổ, kẻ nào chọn chết thì sẽ bị giết và xác sẽ được nằm trong lò hỏa thiêu".

Phương Nguyên đứng dậy, nói với tên đàn em bên cạnh:" Trông chừng chúng cho tốt, để kẻ nào chạy thoát thì ngươi chết đi".

Tên đàn em run lên, hô:"Vâng thưa bang chủ"

Bạn đang đọc Lạc Vào Thế Giới Death Note sáng tác bởi thaynhonn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaynhonn
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.