Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyển nhà

Tiểu thuyết gốc · 859 chữ

Lê Bích Liên dùng hết mọi cách khuyên Nguyễn An Nhiên đến ở chung với bà, nhưng cô không đồng ý. Các cụ ngày xưa có câu "xa thơm gần thối", vả lại cô không muốn làm phiền quá nhiều đến mọi người.

"Con không ở chung cũng được, nhưng trước khi tìm được chỗ ở, con ở với dì một thời gian thôi, nhé?"

"Dạ." - rất nhỏ, suýt nữa bà cũng không nghe được.

Lê Bích Liên rất lo lắng, từ ngày anh chị của bà mất, con bé không còn tươi tắn như ngày xưa, cũng dần trở nên gầy gò, mất sức sống. Lúc trước chỉ là ít nói, nhưng hiện tại cả cơ thể đều toát lên vẻ yếu ớt, nhìn nhu hòa rất nhiều, nhưng bà vẫn cảm thấy thiếu một thứ gì đó.

Sau khi xuống máy bay, Lê Bích Liên đưa cô đến nhà của bà. Đây là một ngôi nhà khoảng bảy trăm mét vuông, rất rộng, có ba tầng, tạm gọi là một "biệt thự nhỏ".

Ngài Clinton - chú của cô là một nhiếp ảnh gia nổi tiếng, hầu như những bức ảnh được ông chụp đều nổi tiếng. Còn dì của cô là mẫu ảnh, nói đúng hơn là người mẫu, bà đã giải nghệ sau khi mang thai Lê Minh Khang và Lê Minh Châu, anh chị họ của cô, là một đôi "thai long phượng".

Lúc họ đến, chú cô tận tay ra mở cửa, nở nụ cười hiền từ: "Con về rồi à, vào đi nào." Tiếng Việt của ông bập bẹ, rất khó để nghe rõ, nhưng cô rất muốn khóc. Trước đây mỗi lần cô về nhà, bố đều nói với cô: "Vào nhanh lên, mẹ đã nấu món con thích rồi đấy." giờ ông đi rồi, cô cứ nghĩ là không còn ai nói câu ấy với mình nữa. Nguyễn An Nhiên cố kìm nước mắt, mấy ngày gần dây cô khóc rất rất nhiều, tưởng chừng như tuyến lệ mắt của cô bị đứt mất.

"Nhiên, em về rồi à?" - Lê Minh Khang đứng dậy, bỏ quyển sách lên mặt bàn, niềm nở chào hỏi cô.

"I'm back." - Nguyễn An Nhiên dùng tiếng anh có vẻ rất đột ngột, nhưng hiện tại ngoài từ này, cô chả biết đáp lại sự chào mừng của mọi người bằng cách nào.

"Được rồi, chắc mẹ với chị cũng mệt rồi, vào ăn đi" - Lê Minh Châu.

Nguyễn An Nhiên nhìn bàn ăn, không có rau cần, toàn là món cô thích. Đây là điều cô chưa từng nhận được khi ở cạnh Trần Anh Dũng.

Cô cảm thấy đây là bữa ăn ngon nhất từ khi bố mẹ cô mất, bên cạnh cô có những người thực sự yêu thương cô, như thế là đã quá đủ.

Dì cô có một căn nhà đang để trống, khá gần gia đình bà, muốn cô sang ở, Nguyễn An Nhiên cũng không từ chối, nhưng việc sửa chữa phải mất hơn một tháng, thời gian này cô sẽ ở nhà dì.

Lê Bích Liên thuê cho cô bác sĩ tâm lí, nghe nói là bạn của bà, tên là Linda. Hơn một tháng này, Linda làm đủ mọi cách để chữa bệnh cho cô, nhưng hiệu quả cũng chỉ có một chút, ngay cả giấc ngủ của cô cũng chả cải thiện được là bao.

Bệnh chưa chữa được, nhưng nhà đã sửa xong. Đến hôm chuyển nhà, Lê Bích Liên nước mắt rưng rưng, cầm hai tay cô: "Sống một mình, con nhớ tự chăm sóc bản thân, nếu có nguy hiểm phải gọi cho dì đấy nhé."

Nguyễn An Nhiên im lặng, cuối cùng cô cũng hiểu cảm xúc của ba người còn lại rồi.

Lê Mình Khang, Lê Minh Châu, Bill William Clinton: "..."

"Mẹ, chị chỉ ở cách chúng ta hai nhà thôi mà." - Lê Minh Khang bất đắc dĩ nói.

Thật ra hai anh em nhà họ đều có tên Mỹ, từ nhỏ họ sống ở Mỹ, quen với ngôn ngữ này hơn, nhưng khi trò truyện với Nguyễn An Nhiên, họ đều dùng Tiếng Việt, không bập bẹ như Clinton, họ nói rất trôi chảy.

Căn nhà bên cạnh không rộng được như "biệt thự nhỏ" của họ, nhưng cũng phải tầm hai trăm mét vuông, một mình cô ở khá rộng.

Hôm nay Bill Clinton bận, nên chỉ có ba người chuyển nhà giúp cô, nói thật cũng chả có gì để chuyển, chỉ là họ lo cho sức khỏe của cô nên mới bày ra trận thế lớn như vậy.

Căn nhà đã có đầy đủ đồ đạc, cũng rất sạch sẽ, không hề có mùi sơn hay bừa bãi như cô tưởng tượng.

"Cảm ơn." - Nguyễn An Nhiên nói không đầu không đuôi, nhưng chả ai trách cô, hai tháng nay, tất cả những gì cô nói chỉ có 'vâng' và 'dạ'.

"Aiz, con bé này, cảm ơn cái gì chứ? Đi, vào nhà làm bữa cơm. Chuyển sang đây rồi, nhưng khi nào lười cứ sang nhà dì ăn, cửa luôn mở chào đón con."

"Vâng."

Bạn đang đọc Kiêu Ngạo - An Nhiên sáng tác bởi Changg37
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Changg37
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.