Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cho ta hả?

Phiên bản Dịch · 1084 chữ

Nói cách khác, tại sao con người này lại đi đến đây? Hắn kích hoạt vòng tròn dịch chuyển bằng cách nào? Có lẽ sẽ mãi mãi là một bí ẩn, nếu An Cách không thể tự mình tìm ra cách sử dụng miếng da ma pháp thì có thể hắn sẽ mãi mãi không thể quay về được.

An Cách nhìn vào những chỗ lồi lõm trên bộ xương bình thường hơn nhiều, có lẽ… không quay về cũng không phải là chuyện xấu.

Bởi vì An Tức Phong, An Cách đã ổn định sinh sống ở vùng hoang dã này, mỗi ngày đón nhận luồng gió An Tức hỗ trợ mình, liên tục tăng cường sức mạnh cho linh hồn.

Chú cương thi nhỏ mới sinh dần dần thân với An Cách, lúc đầu khi An Cách kéo nó đi, nó đã sợ muốn chết, nghĩ rằng mình sẽ bị ăn thịt, nhưng ai mà ngờ, sau khi bị lột sạch quần áo, An Cách lại không để ý đến nó nữa.

Một con cương thi nhỏ mới chào đời may mắn thoát chết, lang thang khắp nơi một cách vô định, cho đến khi An Tức Phong thổi tới.

Nó mới sinh thì làm sao có thể chịu đựng được uy lực của An Tức Phong, nó vừa rít gào bản năng đào bới trên mặt đất, định đào một cái hố để chui vào trốn, nhưng với tốc độ đào đất của nó thì chắc là phải mất rất lâu nữa mới đào xong được cái hố, mà lúc đó linh hồn của nó chắc đã tiêu tan.

May mắn thay, cái hố nơi An Cách đang ở lại không xa nó lắm, nó gắng sức chống lại gió nhưng gió lại kéo lê thân thể nó lọt vào trong hố.

An Cách quá mạnh so với chú cương thi nhỏ nên ngồi chung trong một cái hố khiến nó cảm thấy bị đè nén, dọa nó rít gào muốn bò ra ngoài, nhưng chỉ mới ló mũi ra là gió lạnh đã thổi bay mất, cuối cùng nó chỉ biết ôm đầu rúc vào vị trí xa nhất trong hố, run rẩy.

An Cách không để ý đến nó, chỉ tự mình đưa bàn tay ra, dẫn dắt luồng khí mát lạnh, đến khi trời sáng, An Tức Phong dừng thổi, chú cương thi nhỏ đợi không được đã vội vàng bò ra ngoài.

Lần này, chú cương thi nhỏ quyết định tránh xa nơi đáng sợ này, nhưng vừa đi được ba mươi mét thì bị một bộ xương khác đang đi tới đuổi lại.

Vùng đất xung quanh ba mươi mét này đã trở thành lãnh thổ của An Cách, chú cương thi nhỏ ở trong đó, An Cách sẽ không làm gì cả, nhưng khi nó rời khỏi phạm vi này, linh hồn mới sinh của nó sẽ là món mồi tươi ngon nhất, ai cũng có thể bắt nạt nó.

Bị bộ xương khác đuổi theo vài lần, chú cương thi nhỏ nhận ra rằng, những nơi khác còn đáng sợ hơn nơi này.

Chập tối, An Tức Phong lại thổi, chú cương thi nhỏ không có khả năng đào hố cho riêng mình, chỉ biết run rẩy quay trở về hố của An Cách.

Nó cứng đơ cổ không ngừng nhìn An Cách, thấy An Cách không để ý đến mình thì nó lại tiến lại gần một chút, vẫn không thấy An Cách để ý thì lại tiến gần hơn nữa, rốt cuộc đến góc mà tối qua nó đứng, tư thế cũng giống hệt tối qua, chỉ khác là không còn run rẩy nữa.

Sáng hôm sau, nó lại sốt ruột bò ra ngoài, nhưng đến tối, khi An Tức Phong chưa thổi đến, nó đã bò vào trong hố từ rất sớm, không còn ôm đầu mà tò mò quan sát An Cách, thậm chí là học theo An Cách, thử đưa bàn tay ra ngoài hố.

Tất nhiên, hành động lỗ mãng này khiến cho linh hồn của nó bị luồng khí lạnh hung hăng dội cho một trận tơi bời.

Chú cương thi nhỏ phát triển mạnh mẽ dưới sự che chở của An Cách, an toàn vượt qua thời kỳ mới ra đời trở thành một cương thi kiên cường.

Đây là cương thi cấp độ thấp nhất, cùng cấp độ với bộ xương khô, nhưng vì có lớp da thịt nên phòng thủ tốt hơn, sức chiến đấu mạnh hơn bộ xương khô.

Vì vậy, một ngày nọ, chú cương thi nhỏ lôi một bộ xương khô về trong hố, đẩy trước mặt An.

Cho ta hả? An Cách nghiêng đầu.

Chú cương thi nhỏ gật gật đầu, đẩy hộp sọ của bộ xương theo hướng An.

An Cách lắc đầu, sức mạnh linh hồn của bộ xương khô quá yếu, nuốt phải không thì còn không bằng dưỡng sức nhờ An Tức Phong.

Chú cương thi nhỏ buồn bã cúi đầu, thất vọng kéo bộ xương đi, tuy nhiên, sau đó, tất cả xương khô trong khu vực đều gặp tai hoạ, không con nào thoát khỏi tay của chú cương thi nhỏ.

Gặp bộ xương trắng nào không đánh được, nó sẽ trốn về lãnh địa của An Cách, vùng cách đó ba mươi mét thì ngay cả xương trắng cũng không dám vào.

Mặc dù có thêm một cương thi chăm chỉ kiếm ăn, nhưng vẫn không ảnh hưởng đến hệ sinh thái xung quanh, nơi này nhanh chóng được những bộ xương lang thang từ nơi khác lấp đầy, những bộ xương mà chú cương thi nhỏ vứt đi, sau một đêm thổi An Tức Phong, rất có thể sẽ có linh hồn mới đã hình thành.

Đó là sự luân hồi bất biến của sinh vật bất tử, điều biến đổi duy nhất có thể là sức mạnh của linh hồn An Cách và chú cương thi nhỏ.

Nếu không có chuyện gì khác xảy ra, An Cách có thể vẫn luôn ở trong hố, cũng như nó đã trồng rau trong trang trại hơn một nghìn năm, nhưng chuyện đột ngột xảy đến, một ngày nọ, chú cương thi nhỏ hoảng hốt chạy về hố, đẩy An Cách một cái rồi chỉ ra bên ngoài.

Trên mặt của chú cương thi nhỏ có thêm một vết rách sâu đến nỗi nhìn thấy cả xương, không biết bị chém bởi cái gì.

Bạn đang đọc Khô Lâu Khai Hoang Trồng Rau Ở Dị Vực (Dịch) của Tình Chung Lưu Thủy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi azlii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.