Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chú cương thi nhỏ

Phiên bản Dịch · 1029 chữ

Người đàn ông kia chết rồi, An Cách cũng nhận ra mình không thể quay về được nữa, tấm màng ánh sáng đã biến thành một miếng da ma pháp trùm lên cổ tay hắn, nhưng hắn không biết làm thế nào để biến miếng da này quay lại thành tấm màng ánh sáng.

An Cách không suy nghĩ quá nhiều về việc quay trở lại, nơi đây cũng chẳng khác gì cung điện An Tức là mấy, cũng chết chóc và hoang tàn như vậy, chỉ khác là ở đây còn có những bộ xương khác.

Sau khi người đàn ông chết được một lúc thì từ xa có một bộ xương khô kều lê lết lại gần, nó đi loạng choạng, hốc mắt trống rỗng của nó vẫn luôn hướng về phía thi thể của người đàn ông, như thể có thứ gì đó trên người cái xác hấp dẫn nó.

Nhưng sau khi tiến đến gần khoảng ba mươi mét, bộ xương khô kều đột ngột dừng lại, nghiêng đầu bối rối nhìn về phía An Cách, hốc mắt trống rỗng của nó nhìn chằm chằm vào An Cách.

Chỉ thấy ngọn lửa linh hồn trong hốc mắt của nó rung chuyển, rồi bộ xương khô quay người đi, với tốc độ nhanh hơn, nó lê đến một nơi khác.

Những bộ xương có sự phân cấp, cấp bậc của An Cách cao hơn nhiều so với bộ xương khô kều này nên trực tiếp hù dọa nó bỏ chạy.

Cứ như thế, An Cách ở nguyên tại chỗ, chỉ trong một chiều đã dọa chạy cả chục bộ xương khô kều và xương trắng, sau đó như thể hiểu được tin tức, chúng phân chia lại phạm vi ảnh hưởng nên không còn bộ xương cấp thấp nào lê lết đến gần An Cách nữa.

An Cách đào một cái hố, tạm thời định cư ở đây, hắn đào một cái hố khác để chôn những món lương thực trong xe đẩy.

Phải nói rằng, cái hố được đào rất kịp thời, chập tối, An Cách lưu ý thấy những bộ xương đang lê lết ở xa không hẹn mà cùng bắt đầu đào hố, lần lượt chôn mình vào đó, sau đó thì gió nổi lên.

Gió, là An Tức Phong.

An Tức Phong là nguồn gốc nuôi sống mọi sinh vật ở Tử Vong Chi Địa, gió như ban cho sinh mệnh cho những bộ hài cốt, thi thể và mảnh vỡ linh hồn nằm rải rác khắp nơi, biến chúng thành những bộ xương, tử thi và linh hồn, nhưng nếu có ai có hành vi bất kính với gió thì gió cũng sẽ tàn nhẫn phá hủy mọi thứ.

Là sinh vật bất tử, khi bị An Tức Phong thổi vào người trong thời gian dài thì linh hồn sẽ từ từ đông lại, khô héo rồi mất đi, ngay cả Hoàng Kim Khô Lâu Vu Yêu Vương cũng không ngoại lệ, chỉ là chúng có thời gian chịu đựng sẽ lâu hơn thôi.

An Cách nằm trong hố sâu lõm xuống, lắng nghe tiếng rít gào của An Tức Phong, linh hồn dần trở nên bình tĩnh, An Tức Phong có tác dụng an ủi linh hồn, chỉ cần không trực tiếp đối mặt với gió thì gió cũng sẽ không ảnh hưởng đến linh hồn.

Nằm trong hố, An Cách tò mò đưa một ngón tay ra, đút vào luồng gió lạnh lẽo, An Tức Phong tựa như sương mù thổi qua tay hắn tạo thành từng cơn lốc, dưới sức thổi của gió, cả bàn tay hắn trở nên trắng bạc như kim loại.

Khi gió thổi vào người, một luồng khí mát lạnh từ lòng bàn tay truyền khắp cơ thể, truyền đến ngọn lửa linh hồn của hắn, khiến hắn có cảm giác như linh hồn mình đang hấp thụ được sức mạnh, điều này làm hắn phấn chấn hẳn lên.

Loại xương của hắn muốn trở nên mạnh hơn thì cách tốt nhất là hấp thụ linh hồn của đồng loại, nhưng hắn là một bộ xương trồng rau, không cần phải làm cho linh hồn của mình mạnh hơn nữa, huống chi cung điện An Tức bây giờ chỉ còn lại một mình hắn, không còn đồng loại nào để hắn có thể cướp đoạt linh hồn.

Tuy nhiên, việc làm cho bản thân mạnh hơn là bản năng của mọi linh hồn, sau khi thử rồi, An Cách cảm thấy không thể tự kiềm chế được, hắn không kiềm lòng được đã đưa cả hai tay ra ngoài.

Một đêm trôi qua, trời tờ mờ sáng, An Tức Phong cũng ngừng thổi.

An Cách cảm thấy linh hồn mình đã ngưng tụ hơn ít nhiều, không biết mạnh hơn bao nhiêu, nhưng xương chắc chắn đã biến đổi rất nhiều, những chỗ gồ ghề lồi lõm đã giảm đi trông thấy, một số lỗ lớn cũng thu lại, những lỗ nhỏ thì đã đầy hoàn toàn, tựa như đã được bôi thạch cao vậy,

Thổi gió vài lần có lẽ không cần thay bộ xương nữa, An Cách thầm nghĩ.

Leo ra khỏi hố, An Cách nhận ra rằng thi thể của người đàn ông kia hôm qua đã biến mất, hắn ngẩng đầu nhìn thì thấy hắn đã bị biến thành một con cương thi, đang khập khiễng lê đến một nơi khác.

An Cách chạy tới kéo hắn trở lại, chú cương thi nhỏ sợ muốn chết, tưởng rằng An Cách muốn ăn thịt nó, nó giãy giụa kịch liệt.

Thật đáng tiếc, đến cả xương khô và xương trắng đều bị An Cách dọa chạy mất, huống chi nó chỉ là một con cương thi nhỏ mới chào đời, nên nhanh chóng bị An Cách lột sạch.

Những thứ bị lột chỉ là đồ của con người, đó là một chiếc túi da bao lấy người, một chiếc bình rỗng nước, một thanh kiếm dài, trong túi có một tấm bản đồ, một vài đồng bạc, nhưng không có thứ gì có thể chứng minh được thân phận của hắn.

Bạn đang đọc Khô Lâu Khai Hoang Trồng Rau Ở Dị Vực (Dịch) của Tình Chung Lưu Thủy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi azlii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 69

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.