Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyến Đi Săn Bắt Đầu

Phiên bản Dịch · 1665 chữ

Chương 5: Chuyến Đi Săn Bắt Đầu

Vu Chiến giống như có điều suy tư gãi gãi chòm râu dày đặc dưới cằm, giống như Hổ Vương nơi rừng sâu được ăn no uống đủ, cười rộ lên: "Thật là hy vọng mảnh đấtthông tới bên kia có người sinh sống...... Đối thủ mà, luôn không sợ nhiều!"

Vu Thiết cúi đầu cố gắng xử lý một miếng xương thú hầm cực lớn.

Xương thú đã bị chặt gãy, cậu khó khăn khoét ra một khối tủy xương lớn bên trong, nhét đầy cả miệng to.

Nghe xong lời Vu Chiến nói, Vu Thiết không khỏi liếc mắt xem thường một cái.

Vu Chiến lậ tức có chút xấu hổ.

Cậu xoa trán, cười khan, nói: "Cha là nói chuyện ba năm trước? Ha ha ha, ai mà ngờ được, đằng sau mỏ khoáng được nổ ra, vậy mà lại là một cái hang nhện độc chứ? Chết tiệt, đám súc sinh kia cũng không biết là đã ăn cái gì lớn lên, còn sinh ra nhiều nhện con như vậy!"

Ba anh em Vu Kim, Vu Ngân, Vu Đồng ngồi bên cạnh đồng thời rùng mình một cái.

"Cha, lần này, chúng ta sẽ không lại xui xẻo như vậy chứ?" Vu Kim vô cùng nghiêm túc nhìn Vu Chiến.

Vu Chiến đứng dậy, hung hăng trừng mắt nhìn ba đứa con một cái, sau đó một hơi ôm lấy bả vai Vu Thiết, mang theo cậu đi ra ngoài.

"Ba đứa bọn con, ngoan ngoãn ở trong nhà."

"Ừm, Nấm Địa Mễ bên sắp chín rồi, bọn con mang theo người tới bón phân đợt cuối...... Không làm, làm sao có ăn chứ?"

"Nhớ kỹ! Nấm Địa Mễ thích phân Nham Mãng! Tuy rằng thối một chút...... Không làm, làm sao có ăn chứ?"

Sắc mặt ba anh em Vu Kim đồng thời cứng đờ.

Trong mỏ khoáng uốn lượn sâu hút, đám Nham Thạch Chu Nho đặc biệt gieo trồng lượng lớn rêu dạ quang.

Không cần đuốc, chỉ cần rêu dạ quang đã đủ để chiếu sáng mỏ khoáng.

Rất nhiều thằn lằn con và nhện con bò tới bò lui trên vách đá mỏ khoáng, ngẫu nhiên có mấy con rắn độc không biết từ nơi nào chạy ra, còn chưa đợi chúng xử lý đám thằn lằn con, Nham Thạch Chu Nho ở gần đó đã nhanh tay lẹ mắt một hơi đập chết bọn chúng.

Chỉ cần thời gian một cái hít thở, đám rắn độc kia đã bị ăn đến không còn một cái vảy.

Cưỡi trên Khôi Nham Tích Dịch, rất nhanh đi vào trong mỏ khoáng, từ những ngã rẽ bốn phía trong mỏ khoáng truyền đến tiếng Nham Thạch Chu Nho rì rầm trò chuyện.

Trong những tiếng ‘rì rà rì rào’ khe khẽ tràn đầy sợ hãi, trong ánh sáng mờ tối của rêu dạ quang có thể nhìn thấy rất nhiều Nham Thạch Chu Nho hoảng sợ quỳ gối dưới đất.

Những sinh linh nhỏ bé tay chân gầy gò, chiều cao không quá một thước kia, ở trong thế giới tàn khốc này chính là một tồn tại ở tầng dưới cùng của chuỗi thức ăn.

Cho dù bọn chúng có chỉ số thông minh không thấp!

Nhưng mà theo lời Khôi phu tử nói, bọn chúng không có ‘trí tuệ’, cho nên bọn chúng không có ‘sức mạnh’!

Không có ‘sức mạnh’ thì sẽ là đối tượng bị kẻ mạnh ức hiếp!

Men theo một ngã rẽ mới mở ra đi về phía trước ba năm dặm đường, khắp nơi trên vách động đã có thể nhìn thấy những lấm tấm màu vàng lớn cỡ nắm tay.

Đây là một mỏ vàng phẩm chất rất tốt, mà vàng khối, không chút nghi ngờ chính là một loại tiền tệ giá trị hàng đầu!

Hơn trăm tên Nham Thạch Chu Nho đang vung vẩy cuốc mỏ nho nhỏ, gõ lên vách đá phát ra vô số đốm lửa.

Nhìn thấy Vu Chiến, Vu Thiết đi tới, đám Nham Thạch Chu Nho vội vàng dừng công việc trong tay, vội vội vàng vàng quỳ xuống đất.

Vu Chiến không để ý tới đám Chu Nho, ông kéo theo Vu Thiết đi tới cuối mỏ khoáng, trên vách đá xuất hiện một cái hang màu đen đường kính mấy thước, gió lạnh căm căm mang theo hơi ẩm lạnh phun ra từ trong động, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng nước ‘ầm ào’.

Mấy người lùn màu xám đứng bên cạnh, cung cung kính kính nhìn Vu Chiến và Vu Thiết.

Vu Chiến vỗ vỗ đầu Vu Thiết, trầm giọng nói: "Cha biết con đang nghĩ gì......"

Vu Thiết nhún nhún vai, nhìn Vu Chiến: "Nhưng mà, con không làm được!"

Vu Chiến híp mắt nhìn Vu Thiết: "Có lẽ, mẹ ruột của con bên kia có thể khiến con có thể...... Chỉ là, có lẽ cần trả cái giá rất lớn...... Rất tham, quá tham rồi...... Cha là nói, mẹ của mẹ ruột con, cũng chính là bà nội con...... bà ấy......"

Chửi tục một câu rất là tục tằng đặc sắc, Vu Chiến phun xuống đất một ngụm nước miếng: "Có điều, con là con của cha, đúng không?"

Lắc lắc đầu, Vu Chiến hừ hừ, dùng ngón tay chọc chọc mũi Vu Thiết: "Mấy năm này, tích trữ đồ tốt nhiều một chút, qua vài năm nữa, cha sẽ dẫn con và lão Tam đi gặp mẹ ruột của các con...... Có điều là, chỉ có đàn ông có dũng khí, mới đáng để lão tử trả cái giá lớn như vậy!"

Bắp thịt trên mặt co rút kịch liệt, Vu Chiến nghiến răng nghiến lợi nói: "Tham...... Quá tham rồi...... Nhóc con con, có gan chứ?"

Một người lùn màu xám thắp lên một cây đuốc cực lớn, cố sức ném cây đuốc vào cửa động tối đen như mực kia.

Vu Chiến cười, rút ra một thanh trường đao, gật gật đầu với Vu Thiết: "Từ hôm nay trở đi, lão tử phải thường xuyên rèn luyện lá gan của con! Ha!"

Cười lớn một tiếng, Vu Chiến vẫy vẫy tay với một đám chiến sĩ đi theo phía sau, dẫn đầu tiến vào trong động.

"Thái Bình...... Nếu không dám vào thì quay về đi......"

"Ngoan ngoãn đi theo Khôi phu tử đọc sách...... Đọc sách lúc nào cũng tốt......"

"Đây chính là mấy lời mà năm xưa lúc ông nội con dùng cây gậy to bằng miệng chén gõ đầu lão tử, chính miệng nói với lão tử!"

"Lời ông già ấy nói luôn có đạo lý!"

Hai tên chiến sĩ Ngưu Tộc, hai tên chiến sĩ Thanh Lang, mười mấy người lùn màu xám chen chúc đi vào cửa động.

Vu Thiết ngẩn ra, cân nhắc trong chốc lát, nhếch nhếch miệng: "Mẹ?"

Vỗ vỗ Khôi Nham Tích Dịch cưỡi bên dưới, Vu Thiết thúc nó đi vào trong động.

Một luồng khí ẩm lạnh phả vào mặt, rất nhanh trên tóc, trên mặt Vu Thiết liền thấm đầy bọt nước, hơi ẩm phía sau cái động này lớn đến kinh người.

Dưới đất lại càng gồ ghề nhấp nhô, nhiều chỗ đọng nước thật sâu, khiến người khác kinh ngạc chính là, vậy mà lại có rất nhiều những sinh vật nho nhỏ, toàn thân trong suốt mang theo lân quang ở trong vũng nước vui vẻ bơi lội.

Rất nhiều sinh vật Vu Thiết trước giờ chưa từng thấy, cũng chưa từng nghe nói.

Trong đó có một vài sinh vật dạ quang lớn cỡ ngón cái, hình tròn, có xúc tu, rất là tao nhã bơi lội ở trong nước, dáng điệu tuyệt diệu kia khiến cho Vu Thiết một phen ngẩn ngơ.

Một cây lại một cây đuốc sáng lên, có Nham Thạch Chu Nho ôm một lượng lớn rêu dạ quang chạy vào, từng đống, từng đống lớn rêu dạ quang xếp đống ở xa xa, ánh huỳnh quang chiếu sáng những góc tối tăm nhất kia.

"Oa ha...... Ha ha!" Vu Chiến cầm trường đao trong tay, đột nhiên cười phá lên.

"Nơi này, thú vị, một chỗ tốt! Thật sự là một chỗ tốt!" Vu Chiến lên giọng, cười nói: "Nguồn nước! Nguồn nước có dùng cũng không hết a!"

Vu Chiến hưng phấn hươ tay múa chân nói, mà chiến sĩ gia tộc bên cạnh ông cũng đều hưng phấn đến nhảy nhót, reo hò, đặc biệt là hai tên chiến sĩ Thanh Lang lại bộc phát bản tính hoang dã, trực tiếp bốn chân chấm đất, vui mừng chạy như điên.

Vu Thiết đi về phía trước mấy bước, ở trước mặt cậu là một mảng nước đen như mực.

Cậu đời này chưa từng thấy nhiều nước như vậy.

Trên mặt nước cuộn trào sóng cả, tiếng ‘ầm ào’ nặng nề không ngừng từ dưới nước truyền đến. Khắp nơi trên mặt nước đều là xoáy nước to to nhỏ nhỏ, thế nước hung hiểm đến cực điểm.

Vu Thiết một phen đầu váng mắt hoa, cậu ngẩn ngơ nhìn một mảnh nước lớn kia, vô thức lui về phía sau mấy bước.

"Đây là, giang?"

"Đây là, hà?"

"Đây là, hồ?"

"Đây là, hải?"

"Mình chưa bao giờ thấy, chưa từng thấy nước nhiều như vậy, nhiều như vậy!"

Bên ngoài khi nhà bằng đá của nhà họ Vu, hai tên Ngưu Tộc lén lén lút lút lui vào nép sau một măng đá nhỏ, khoan khoái dễ chịu nằm dưới đất, thích thú nhai nấm trắng đã nấu chín.

Bỗng nhiên ánh sáng màu lam thẫm chợt lóe, trên cổ bọn chúng rách ra hai đường, máu tươi phun vãi, hai cái đầu trâu cỡ vò rượu không một tiếng động lăn ra mấy bước.

"Xuỵt...... Đi săn, bắt đầu rồi!"

Trong bóng tối, có một giọng nói ôn hòa truyền đến.

Bạn đang đọc Khai Thiên Lục (Bản dịch) của Huyết Hồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.