Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trúc Cơ Thức

Phiên bản Dịch · 1383 chữ

Chương 18: Trúc Cơ Thức

"Những dương xỉ này đều là chủng loại biến dị, dựa vào chút hơi nóng và ánh sáng của dung nham mới có thể sinh trưởng." Trong mắt Lão Thiết bắn ra một tia sáng đỏ, quét lên một gốc dương xỉ "Đây là loại dương xỉ có thể ăn...... Nhớ kỹ hình dáng và đặc thù của nó, có lúc, có thể cứu mạng đấy!"

Loại dương xỉ nào có thể ăn, loại dương xỉ nào có kịch độc, loại dương xỉ nào có thể làm tê liệt người khác, loại dương xỉ nào lại có thể tự nổ giết người......

Loại nấm nào ăn ngon, loại nấm nào ăn vào tất chết, loại nấm nào bên dưới có rắn độc, nhện độc sống chung, loại nấm nào được lũ côn trùng yêu thích nhất......

Loại rắn độc nào độc tính mạnh nhất, loại rắn độc nào tốc độ nhanh nhất, loại rắn độc nào lực siết mạnh nhất, loại rắn độc nào có thể phun nọc độc tổn thương người......

Lão Thiết hoàn toàn là một kho tri thức khổng lồ, Vu Thiết tiếp thu từng chữ từng lời từ chỗ nó.

"Ngươi còn biết nhiều hơn so với phu tử." Một ngày này, Vu Thiết cuối cùng đột phá thức thứ mười tám của Trúc Cơ Thức, sau khi hoàn thành thức thứ mười tám cậu không ngất đi, mà trôi chảy đánh tới xong thức thứ hai mươi bảy mới cả người nóng lên, mềm yếu vô lực ngồi dưới đất.

Tuy rằng mệt đến phải ngồi xuống, nhưng tinh thần rất tốt, Vu Thiết không ngất đi.

Cậu nhìn Lão Thiết, tán thưởng từ đáy lòng.

"Nói thừa, ông nội đây chính là......" Ánh sáng đỏ trong mắt Lão Thiết chợt lóe, giọng điệu trở nên rất là trầm thấp: "Chuyên nghiệp."

"Chuyên nghiệp gì?" Vu Thiết tò mò nhìn Lão Thiết.

Mấy ngày này làm bạn với Lão Thiết, đi lại ở nơi quang cảnh kỳ lạ rộng lớn này, mỗi ngày học được từ chỗ Lão Thiết không ít tri thức mới lạ, mây đen trong lòng Vu Thiết đã tan đi không ít.

Mối thù cha anh được cậu chôn thật sâu ở đáy lòng, trong tim khắc lên hai chữ ‘báo thù’ máu chảy đầm đìa, hành động và lời nói của Vu Thiết ít nhiều đã khôi phục về bộ dạng thiếu niên bình thường nên có.

"Chuyên nghiệp...... cứu người giúp đời." Giọng điệu Lão Thiết trở nên có chút kỳ quái: "Ông nội đây...... chính là thầy thuốc Hình Cổ Thần Binh đời thứ chín của Biển Thước!"

Vu Thiết ngẩn ngơ nhìn Lão Thiết.

Lời Lão Thiết nói này, cậu cơ bản nghe không hiểu.

"Biển Thước, ngươi không biết?" Ánh sáng màu máu trong mắt Lão Thiết lóe lên.

Vu Thiết lắc lắc đầu.

"Cổ Thần Binh...... Ngươi hẳn là từng nghe tới uy danh ‘Cổ Thần Binh’." Lão Thiết hừ lạnh một tiếng.

"Chưa từng nghe nói." Vu Thiết rất thành thật mà lại lắc lắc đầu.

"Ông nội đây thích bé con thành thật...... Nào, đứng lên, Trúc Cơ Thức, thức thứ nhất, bắt đầu!" Trên hai hàm răng của Lão Thiết hiện lên một dòng điện quang, tia điện mỏng manh đánh lên bụng Vu Thiết, đau đến mức cậu kêu ‘áu áu’, nhảy dựng lên.

"Không, không phải thức thứ nhất của Trúc Cơ Thức, mà là, bắt đầu chạy trốn đi, thiếu niên à!"

"Mang theo nhiệt huyết và cảm xúc mạnh mẽ đầy bụng, chạy trốn đi, để ta xem xem, hiệu quả tu luyện của ngươi mấy ngày qua đi!"

"Chạy đi nào, chạy vòng quanh ta đi nào, đúng vậy, chạy đi nào...... Vui vẻ chạy trốn đi, thiếu niên à!"

Một tầng điện quang nhàn nhạt bao phủ lấy Lão Thiết, một tia điện cực mạnh hung hăng đánh lên người Vu Thiết.

Vu Thiết đau đến mức kêu ‘Áu áu’, lảo đà lảo đảo chạy như điên vòng quanh ụ đất chỗ Lão Thiết. Tia điện không ngừng đánh lên thân thể cậu, cơ bắp, nội tạng cả người đều vì dòng điện nhỏ mảnh kích thích đang co rút, run rẩy.

Dòng điện Lão Thiết phát ra năng lượng mang theo sức sống kỳ dị, chức năng thân thể Vu Thiết trong lúc cực kỳ thong thả tăng lên.

Từng điểm, từng điểm một, từng tia, từng tia một, càng chạy càng thêm sức, càng chạy càng có lực, Vu Thiết thở hổn hển từng hơi, từng hơi, trong hơi thở mơ hồ mang theo một mùi tanh hôi.

Chạy như điên gần một giờ, Vu Thiết chưa bao giờ nghĩ tới, cậu vậy mà lại có thể không ngừng nghỉ mà chạy lâu như vậy.

Cuối cùng, cậu mệt đến sức cùng lực kiệt, đột nhiên ngã quỵ dưới đất.

Một con rắn độc to cỡ miệng bát đột nhiên từ trong một bụi dương xỉ lao ra, nhe nanh độc ra cắn về phía Vu Thiết.

Một đường sáng đỏ hiện lên, cái đầu rắn độc biến mất, thân thể cắt thành trên trăm đoạn, ‘lộp bộp’ đập lên người Vu Thiết.

"Mau ăn cho no, sau đó, tiếp tục đi tới!" Lão Thiết cứng nhắc cười mấy tiếng: "Rất có tiềm lực nha, thiếu niên, xem ra, chúng ta có thể tới mục tiêu sớm mấy ngày rồi. Mau ăn uống no đủ, sau đó, tiếp tục đi tới!"

Vu Thiết cầm lên một khúc thịt rắn, cắn xé từng ngụm, từng ngụm.

Mấy ngày này, cậu đã mở mang kiến thức về thủ đoạn của Lão Thiết, đối với thảm trạng này của rắn độc, cậu không chút ngạc nhiên.

Đi tới, tu luyện Trúc Cơ Thức, chạy trốn, bị tia điện đánh đến kêu thảm thiết, ăn uống no đủ, tiếp tục đi tới......

"Tới rồi, ngay tại chỗ này, ngay bên dưới chỗ này!" Hơn mười ngày sau, Lão Thiết đột nhiên quát to một tiếng, bảo Vu Thiết thả nó xuống dưới.

Quần áo trên người Vu Thiết đã hoàn toàn rách nát, bên hông chỉ bọc vài miếng lá lớn thuộc loại dương xỉ, miễn cưỡng che chắn thân thể. Cậu vốn gầy yếu giống như cọng giá, ở trong thời gian ngắn ngủi hơn mười ngày này, thân thể trở nên rắn rỏi hơn không ít, trên ngực, trên cánh tay, trên đùi, đều có thể nhìn thấy một lớp cơ bắp mỏng manh.

"Ở đây, cái gì cũng không có." Đặt Lão Thiết xuống, Vu Thiết nhìn bốn phía xung quanh.

Nơi này gần với vị trí trung tâm bồn địa, cách trung tâm đại khái còn có trăm dặm.

Dưới đất là thổ nhưỡng phì nhiêu, sinh trưởng một lớp rong rêu dày, xung quanh là những bụi nấm cực lớn, một rừng dương xỉ rầm rạp sinh trưởng ở khắp xung quanh, ở dưới bóng những bụi nấm và rừng dương xỉ, vô số con mắt xanh như ngọc lúc ẩn lúc hiện.

Nhện, rắn độc, tích dịch, còn có sinh vật đặc biệt khác......

"Lão Thiết, ở đây không có cái gì cả." Vu Thiết theo bản năng dựa vào Lão Thiết gần hơn một chút.

"Ở đây đương nhiên là có đồ vật, chỉ là ngươi không nhìn thấy." Lão Thiết nở nụ cười: "Thiếu niên à, bắt đầu cố gắng làm việc đi, ngay ở dưới chân ngươi, chính xác mà nói, là mũi chân phải của ngươi đi về phía trước một thước rưỡi."

"Đào hố, đào xuống dưới, cố sức lên, thiếu niên!"

"Ông nội đây có thể giúp ngươi có thể tu luyện...... Ngươi đã bắt đầu tu luyện Trúc Cơ Thức."

"Nhưng mà, Trúc Cơ Thức có một vấn đề rất lớn." Lão Thiết cười khan mấy tiếng.

"Vấn đề gì?" Vu Thiết vội vàng truy hỏi.

Cậu muốn báo thù, cậu muốn tìm kẻ địch đến tập kích nhà họ Vu báo thù, cậu phải tu luyện, chỉ có tu luyện mới có thể mang đến sức mạnh.

Cậu vốn không thể tu luyện, Trúc Cơ Thức là hy vọng duy nhất của cậu, Trúc Cơ Thức không thể có vấn đề gì!

Bạn đang đọc Khai Thiên Lục (Bản dịch) của Huyết Hồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.