Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyết ngải

Tiểu thuyết gốc · 1533 chữ

Hắn lại chở về căn nhà thân thương của mình, bước xuống căn hầm, chước mặt hắn là thiếu nữ xinh đẹp sáng nay ngủ trên sàn nhà. Cô nhìn hắn, mỉm cười nhẹ nhàng rồi tiến tới ôm lấy hắn rồi nói.

=> chủ nhân ngài về rồi . À đúng rồi ngài cầm lấy cái này đi.

Cô nhớ đến cái gì đi rồi tách khỏi hẳn, đưa tay xuống áo lấy ra một bọc tiền đưa cho hắn. Hắn cầm lấy số tiền rồi đếm .

=> 30 tr . ư?

Thấy hắn như vậy cô nghĩ hắn đang thất vọng bèn nói.

=> em xin lỗi, em sẽ cố gắng.

Hắn lắc đầu rồi lấy ra 20 tr đưa cho cô rồi nói.

=> cầm lấy đi.

Cô ngẩn ngơ nhìn hắn.

=> nhưng.... Nhưng.

=> không sao. Cầm lấy đi du sao cũng là người kiếm được.

Rồi hắn bỏ đi . Nhìn trên tay số tiền mà hắn đưa cho mình, có chút gì đó buồn bã trong lòng cô. Nó làm cô cảm thấy khó chịu. Cô quay lại đưa và tay hắn 20tr. Hắn khó hiểu nhìn cô, cô mỉm cười rồi nói.

=> ngài cứ cầm đi, chỉ cần giúp được ngài là em vui rồi.

Nghe vậy hắn thở dài rồi bỏ đi mặc kệ cô đang nhìn hắn với đôi mắt long lanh như muốn nói với hắn chuyện gì đó.

::::::::::::::::::

Hắn tiến đến một khu vực khác dưới căn hầm của mình. Đó là một nơi dộng rãi 10m với hình tròn , điểm nổi bật là ở giữa khu trung tâm lại có một thân cây cao 4 m.

Có lẽ nó sẽ là một cái cây bình thường như bao cây khác. Nhưng khi lại gần người ta sẽ phát hiện ra những tia huyết sắc nổi bật. Con cái cây thì đỏ hỏn như máu, nó có cành, có rễ, những lại không có lá, mà thay vào đó là những cục máu như những cục tế bào hồng cầu của con người.

Những cái rễ cây thì trông giống những đường mạch máu, từ trên cây cắm xuống đất. Cả cái cây, bất cứ bộ phận nào của nó cũng chỉ có một màu duy nhất là màu máu.

Nhưng điều đó cũng không nổi bật bằng những cái đầu, nhưng cái tay, cái chân thậm chí là những cái xác trẻ con bị treo lên cái cây một cách rùng rợn.

Nhưng cái xác, bộ phận đó đều là của những đứa trẻ mà hắn có được. Hắn mua nhưng đứa trẻ đó rồi mang về chặt từng đứa ra làm nhiều mảnh.

Cái cây này đã được 1000 tuổi, và để nuôi dưỡng nó hắn đã dùng 500 đứa trẻ, 600 phụ nữ và 200 đàn ông. Khó tin lắm đúng không, phải bởi vì hắn làm sao kiếm được chứ. Nhưng sự thật lại đúng là như vậy.

Chiến tranh, bệnh dịch, hạn hán và lũ lụt khiến con người rơi và sự khó khăn khổ sở. Cha mẹ bán con cái, chồng bán vợ, mẹ bán còn thậm chí là tự bán bản thân mình.

(=> một đứa con gái chỉ có 5 đồng thôi, cậu có muốn mua Không?)

(=> tôi bán chỉ có 3 đồng thôi)

(=> bán thân chôn chồng, làm ơn. )

Trong xuôi thời gian đó một đứa con gái quý tộc dù có cao sang đến đâu cũng chỉ có vài đồng là có thể mang về thoả mái chơi đùa như một con điếm.

Hắn tiến gần đến cái cây huyết ngải rồi cúi xuống đưa tay bới móc lớp đất lên, ở bên dưới là những vò rượu cổ Không dõ từ thời nào. Hắn bê lên rồi mở nắp, một mù rượu cùng với mù tanh của máu bắt đầu bốc lên.

Ở bên trong là một dòng nước màu đỏ như máu, kèm theo là nguyên một cái đầu trẻ con bị gâm bên trong. Đứa trẻ tội nghiệp bị móc mất 2 con mắt, răng thì bị nhổ hết, lưỡi thì bị cắt, thật sự khó tin lại có người lại làm vậy.

=> uống được chưa ta??

Hắn đổ thứ nước trong vò ra một chiếc cốc rồi uống. Có vị nồng của rượu, vi tanh của máu và vị mặn của nước mắt.

Ha..... Ha... Aa.... Ha... Ha...

Những âm thanh của của trẻ con như bị cắt mất thứ gì đó vang lên trong căn phòng. Hắn liếc nhìn cái cây, ở trên cây là một đứa bé gái mặc áo trắng đang mỉm cười nhìn hắn. Đứa bé Không có mắt mà thay vào đó là 2 hốc sâu hoắm. Đứa bé ngồi trên cành cây, đung đưa đôi chân trắng nhỏ miệng tươi cười vui vẻ nhìn hắn.

Hắn mặc kệ đứa bé mà tiếp tục uống rượu, khi hắn uống song, thứ còn lại chỉ là cái đầu. Hắn lôi cái đầu ra ngoài rồi ném vào đứa bé rồi đứng dậy bỏ đi.

Thấy thế đứa bé liền bắt lấy cái đầu rồi lè lưỡi ra liếm láp cái đầu như một con chó đang gắm xương.

::::::::::::::::::::::

=> chủ nhân, ngài có thể đừng ra ngoài nữa được không?

Hắn dừng lại chước cô, hắn nhìn và cô với một cặp mắt với tia đồng tử màu đỏ thay cho màu Đen rồi lạnh lùng nói.

=> tại sao?

Cô nhìn hắn rồi nói.

=> em chỉ không muốn ngài phải buôn ba bên ngoài mà thôi.

Hắn nhăn 2 đôi mi.

=> ý người ta không làm được.

Cô lắc đầu.

=> em chỉ không muốn ngài phải khổ sở mà thôi.

Hắn thở dài rồi màu đỏ của mắt lại chở về bình thường rồi tiến tới gần tuyết cửu, ôm cô vào lòng. Thấy vậy cô có chút hoảng sợ, trái tim đập thình thịch.

=> ta hiểu ngươi lo cho ta . Nhưng người phải biết là ta cũng không thể để 1 mình người ra ngoài kiếm tiền, còn ta chỉ biết hưởng được. Với tư cách là chủ nhân của các người ta không thể chỉ biết đổ gắng nắng lên đám thuộc hạ được.

=> nhưng.... Nhưng...

Cô định lên tiếng thì hắn đưa một ngón tay cạm lên môi cô ra hiệu cô im lặng, rồi nhẹ nhàng nghé sát và khuôn mặt xinh đẹp đang ử hồng của cô. Hắn nhẹ nhàng đặt lên một nụ hôn.

Cả hai thân hình ôm lấy nhau, trao cho nhau nụ hôn nồng thắm rồi từ từ cử quần áo xuống. Thật ra là chỉ có một mình cô phải cử cho cả hai theo đúng nhiệm vụ của một thuộc hạ, còn hắn chỉ việc nhìn và tận hưởng.

Cử chiếc quần của hắn xuống rồi vuốt ve con cu của hắn một cách ngại ngùng, vui vẻ và hạnh phúc. Đối với nàng có chuyện gì hắn muốn nàng đều sẽ sẵn sàng làm, thậm chí làm chuyện này đối với nàng là một vinh dự của bản thân mình. Nàng vui vẻ liếm con cu của hắn từ trên xuống dưới.

Có lẽ đối với nhiều người thì nó sẽ là một công việc làm không khác gì gái điếm, nhưng đối với nàng đây là công việc hạng phục, vi nàng đang làm cho người nàng yêu.

Cố gắng liếm xạch sẽ nhất có thể bằng chiếc lưỡi thon dài và rồi gậm nó bằng cặp môi hoa anh đào.

Hắn nhìn cô đang dùng miệng để thoả mãn cho mình, hắn đưa tay tới vuốt nhẹ đôi tai từ lúc nào đã hiện ra trên đầu cô. Lúc này cô hiện nguyên hình là một con hồ ly với đôi tai trắng trên đầu, kèm theo là 9 cái đuôi dài trắng mềm đang đung đưa phía sau.

Cô nhìn hắn với cặp mắt dịu dàng trong sáng rồi đừng dậy, cố gắng đưa con cu của hắn vào mép âm đao của mình rồi từ từ hạ xuống.

Aa.....

Cô khẽ rêng lên, nhưng rồi cũng thôi mà bắt đầu nhấp lên xuống. Hắn nhìn cô rồi đưa 2 cánh tay lên bóp nắn bộ ngực căng tròn mịm màng của cô.

=> có vẻ như nó lại lớn thêm một chút rôi nhỉ??

Cô đỏ mặt khẽ cười gật đầu nhìn hắn.

A.... Aa.... Aa...

Phạch phạch...... Phạch....

Hắn nhắm mắt tận hưởng, thấy vậy cô ghé sát cơ thể mình và gần hắn rồi đưa chiếc lưỡi liếm cặp ngực và cổ của hắn. Thậm chí cô vẫn không quên nhấc mông, nhẹ nhàng tiến gần khuôn mặt hắn, cô nói với một giọng nhẹ nhàng dâm đãng.

=> chủ nhân, ngài chỉ việc lên và ra, còn lại cứ để em lo.

Nói xong khôn mặt của cô càng lúc càng ử hồng, còn hắn thì mở mắt rồi nhếch mép cười, rồi xoay người khiến cô nằm dưới rồi bắt đầu làm những động tác mạnh nhất của một thằng đàn ông.

Phạch.... Phạch... Phạch......

Aaa..... Aa... Chủ nhân..... A.... A.. Chủ nhânnnnnn...........

Bạn đang đọc Kẻ Nuôi Quỷ sáng tác bởi mơmộng

Truyện Kẻ Nuôi Quỷ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mơmộng
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.