Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Công việc

Tiểu thuyết gốc · 1066 chữ

Sáng sớm, khi những tia nắng của ánh ban mai chiếu xuống thông qua ô cửa xổ . thân hình của một người nằm trên giường đang ôm trặt lấy cái chăn ngủ một cách ngon lành.

Cảm giác thấy ánh nắng chiếu và mắt mình hắn từ từ tỉnh dậy .

=> thật là nhàm chán.

Hắn bước dậy rời khỏi chiếc giường ngủ của mình hay nói đúng hơn là là chiếc ghế đệm, mà hắn vô tình tìm thấy trong bái rác.

=> đi làm thôi.

Hắn vươn vai định đi rửa mặt đánh răng, thì bất chợt hắn phát hiện ra một thiếu nữ xinh đẹp mặc chiếc áo trắng đang nằm dưới sàn nhà.

Thiếu nữ có mãi tóc đen dài được buộc gọn gàng, đôi hàng mi thanh tú đang lộ ra một cách sắc sảo. Đôi môi nhỏ hoa anh đào hiện trên khuôn mặt kèm theo là một dòng nước dái đang chảy xuống khiến hắn không khỏi có chút lắc đầu.

=> về rồi sao lại ngủ dưới đây??

Nói xong hắn lấy cái chắn của mình đắp lên thiếu nữ rồi bỏ đi.

Hắn bước về nhà vệ sinh, lấy hộp kem đánh răng rồi quệt một ít lên cây gậy đánh răng .

Xục xục...... Xục.... Xục.....

Hắn không biết tại sao mình phải học tập con người đánh răng nữa, một cảm giác thật là phiền phức khi xuốt ngày phải đánh răng. Trong khi ngày xưa hắn trẳng bao giờ phải đánh răng cả, phải hắn không đánh răng từ dất lâu rồi, có thể nói từ thủa sơ khai được không nhỉ.

Cái thời xưa con người không biết đánh răng là như thế nào, mà chỉ biết nhuộm răng, rồi săm rằng, và quan trọng nhất là nó không phiền phức như bây giờ. Hắn phải công nhận một điều là, con người càng hiện đại thì càng phiền phức.

Hắn bỏ qua mọi chuyện trong đầu mà lấy cốc nước xúc miệng. Nó sẽ khá bình thường nếu nó là một cốc xúc miệng bình thường, nhưng không. Bên trong cốc nước là 2 con mắt còn tươi nguyên như vừa bị móc ra, thậm chí nó còn loang một chút máu trong nước  .

Xục xục...... Ặc.... Ặc...... Ặc...

Hắn phun tất cả nước ra nhưng trong miệng vẫn ngậm lấy 2 con mắt và rồi hắn bắt đầu nhai lấy 2 con mắt đó rồi nuốt.

::::::::::::::::::::

=> báo đây báo đây.

=> vẽ số không cô?? Vẽ số không chú??

Bước ra khỏi nhà đi trên đường, những hình ảnh thân quen lại một lần nữa hiện lên chước mặt hắn.

Mặc kệ tất cả, lúc này hắn cần kiếm một công việc để có tiền. Phải tiền, rất nhiều tiền.......

Đồng tiền, nó là gì. Hắn lúc đầu không quan tâm đến nó cho lắm, bởi vì chỉ cần hắn muốn là cả đám thuộc hạ sẵn sàng hi sinh mang về cho hắn. Nhưng lúc này thì sao.

Thật nực cười làm sao. Hắn đang nghĩ cái gì vậy. Lúc này đây hắn là kẻ phải buôn ba ngày tháng chỉ để kiếm tiền để nuôi một lũ vô dụng không thể làm gì được trong cái bộ dáng ác quỷ đó.

=> bây giờ nên kiếm việc gì??

Hắn thật sự muốn có một công việc nhẹ nhàng mà lương cao. Nhưng chắc là không có trên thế giới này rồi, vì cho dù hắn cô gắng bao nhiêu thì công việc của hắn cùng chỉ được một thời gian là hắn lại phải bỏ đi.

( => công việc này mà làm còn không song hả mày?? )

(=>thôi thôi ngày mai mai mày nghỉ đi)

(=> cút ra khỏi nhà bố, bố cấm mày và đây làm)

(vv....... Vvv........ Vvv..... Vv...... Vvv...)

Những giọng nói đó đều mang theo sự tức giận và coi thường hắn. Chán nản, hắn đã buộc phải dời khỏi và bỏ đi, còn trên vai hắn thì càng lúc càng nặng.

Hắn không giỏi làm việc cho lắm nên thật sự hắn không biết mình nên làm gì.

=> một công việc ư ?

Hắn nhìn và tờ giấy đang dán trên tường với dòng chữ.

ĐANG TUYỂN NHÂN CÔNG XÂY DỪNG

=>không biết được không ta ?

Bỏ qua những suy nghĩ xui xẻo ra khỏi đầu hắn bước về phía cô chường xây dựng.

::::::::::::::::::::::::::

=> ê ê.... Mang đống xi măng này lên tầng trên.

Một người đàn ông với mái tóc hoa dâm đã có chút bạc. Đang ra hiệu cho mấy người công nhân, bống một giọng nói vang lên khiến ông quay lại nhìn.

=>ở đây có cần người làm không?

Ông nhìn thẳng vào thằng thanh niên khá trẻ tuy không đẹo trai soái ca như mấy thằng nhà giàu, nhưng cũng không xấu xí, mà là một khuôn mặt rất là bình thường.

=> hừm.... Tới xin việc à?

Hắn không đáp mà chỉ gật đầu, thấy vậy ông chỉ đưa tay chỉ và đống xi măng rồi nói.

=> chú mày bê được không?

Hắn không chả lời mà tiến lại gần đống bao xi măng rồi bê lên 4 bao xi măng lên vai.

Nhìn thấy vậy ông không khỏi gẩn gơ nhìn và hắn, cả mấy người đang làm cũng bất ngờ nhìn và hắn, nhưng cũng chỉ được một lúc rồi bỏ đi vì đối với bọn họ bê được 2 bao là khá rồi, còn 4 bao thì coi như rất khỏe. Đến bọn họ cũng có thể bê được 3 bao xi măng một lúc.

=> bê lên đâu?

Hắn hỏi người đàn ông, thấy vậy ông gật đầu nhìn hắn rồi nói.

=> mang lên tầng 5

Thế là hắn bước lên tầng, tiến tới tầng 5 hắn thấy một đống bao xi măng nằm một góc, hắn tiến tới rồi hất 4 bao xi măng trên người xuống.

Thấy khôn mặt lạ hoắc của hắn, một số người tiến tới bắt chuyện với hắn.

=> mới đi làm hả chú em?

Hắn không chả lời mà chỉ gật đầu, hắn không thích giao tiếp với người lạ cho lắm. Nếu nói theo cách của con người thì hắn là một kẻ trầm cảm không thích giao tiếp với người lạ, ngoại trừ đám thuộc hạ của hắn.

Bạn đang đọc Kẻ Nuôi Quỷ sáng tác bởi mơmộng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mơmộng
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.