Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh Đến Vong Ngã

Phiên bản Dịch · 2791 chữ

“Tu La Huyết Ảnh Bộ, Dung Huyết Cảnh”

Vũ thiên thanh âm trầm thấp vang lên, một cỗ bàn bạc công lực theo đó xuất hiện trong phạm vi chục trượng, toàn bộ không gian đề có một tầng huyết vụ mờ ảo bao trùm. Nương theo Vũ Thiên hai tay kết ấn, huyết vụ khẽ rung động sau đó ào ào hướng thân thể Vũ Thiên mà ngưng tụ lại. Mắt thường rõ ràng nhìn thấy nơi hai vết chém của Chấn Vương lưu lại, huyết vụ theo đó mà truyền vào trong cơ thể.

Một giây sau, chỗ vết chém lập tức khép miệng, cũng không có xuất hiện vết sẹo mà chỉ thấy một tầng da non hồng hào phủ lên trên. Vũ Thiên sau khi hấp thụ huyết vụ, hai tay giương ngang ra, Huyết Lực cuồn cuộn một lần nữa tràn ra ngoài mang theo một phần mùi vị chết chóc.

Không chỉ Chấn Vương mà còn có các cao thủ bên dưới cũng nhận ra, Vũ Thiên khí tức lúc này, đã chạm một chân vào cấp độ Thất Giai Sơ Cấp Cảnh. Thấy một màn chấn kinh như vậy, Chấn Vương vẫn không mất bình tĩnh, hắn chỉ hừ lạnh một tiếng rít lên.

“Bộ này công pháp của ngươi lại có thể đem máu huyết hấp thụ trở lại đề thăng thực lực ?”

Đối phương đã bị hắn làm cho kinh sợ ? Không, trên gương mặt Chấn Vương vẫn tràn ngập tự tin chiến thắng. Mặc dù đối với Vũ Thiên công pháp đề thăng thực lực, hắn cũng một thoáng kinh ngạc, nhưng như vậy vẫn không đủ đánh bại hắn. Nếu Vũ Thiên thực sự đạt tới Thất Giai cấp độ, thực sự sẽ khiến hắn kiên nể vài phần, bất quá hiện tại chỉ là một tiểu tử Lục Giai mà thôi a.

“Chấn học trưởng, chúng ta tiếp tục”.

Vũ Thiên ngữ điệu bình thản vang lên, trong đó có vài phần tựa như nắm chắc. Chấn Vương nhíu mày nói.

“Bàng môn tà đạo, ta xem ngươi lấy tư cách gì cùng ta lần nữa đối bính”.

Vũ Thiên hai mắt lóe huyết quang, nhếch miệng cười đáp.

“Chưa thử, làm sao biết được ta có tư cách hay không, thỉnh mời Chấn học trưởng tự mình đến cảm ngộ”.

Chấn Vương khóe miệng thoáng co giật, công lực lại tiếp tục vận chuyển, thân ảnh ngay lập tức hư huyễn mà biến đi, thẳng đến Vũ Thiên vị trí mà tới. Đối với hành động của đối thủ, chỉ thấy Vũ Thiên làm một cái thủ thế, trên cổ tay phải của hắn, có bốn đạo kim sắc chiến văn lấp lóe hiện lên.

Tốc độ của Chấn Vương có phần nhanh hơn lúc trước, từng đạo hắc ảnh lưu lại nơi hắn đi qua, khí thế áp bức đến khó thở. Chỉ vài lần hô hấp đã tiếp cận Vũ Thiên vị trí. Tiểu đao lần nữa rút ra không hẹn trước mà chém tới.

“VỤT ——”

Quang ảnh sắc bén nhắm vào đầu gối phải, chỉ cần trọng thương chỗ này, còn sợ Vũ Thiên phản kháng nữa sao. Bất quá Vũ Thiên phản xạ cực nhanh, chân phải thoáng nhấc lên cao tránh được một chiêu này. Chấn Vương một đòn thất thủ, cổ tay khẽ lật, sau đó chém thêm một lần nữa, lần này nhắm vào đầu gối trái của Vũ Thiên.

“BỐP ——”

Ngay lúc Chấn Vương dao nhỏ sắp lướt tới, thì một cỗ đau đớn cảm giác từ trên đỉnh đầu giáng xuống. Vũ Thiên thân thủ rõ ràng so với lúc trước nhanh hơn rất nhiều. Chân phải vừa nhấc lên tránh đi quang đao, sau đó từ trên cao giáng thẳng xuống đỉnh đầu đối thủ.

Chấn Vương thực lực mạnh mẽ như thế nào không cần biết, trúng một đòn nặng vào đỉnh đầu, cơ thể lập tức rơi vào trạng thái choáng váng, trong đầu vong lên tiếng ong ong liên tục. Vũ Thiên nhanh như chớp thân thể phóng lên, tung ra một đấm, một cỗ bá đạo công lực theo đấm này hung hăng nện thẳng vào lồng ngực đối thủ.

“Bạo Lực Quyền, Đệ Tứ Chiến Văn”.

Công pháp tấn công duy nhất của Vũ Thiên, Bạo Lực Quyền đã đột phá tới bốn đạo chiến văn cấp độ, uy lực tuyệt không thể xem thường. Ngày trước khi thu thập được cuốn công pháp này, Tả Hỏa Hầu bị đánh giết lúc đó đạt tới 99 năm Sơ Cấp, có thể thôi động được lục đạo chiến văn, chiến uy vô cùng vô tận.

Vũ Thiên sau khi đột phá lên bốn đạo chiến văn, hắn đã nhận thức được rõ ràng hiệu quả Bạo Lực Quyền mang lại. Đạo thứ tư chiến văn này, cung cấp cho hắn khả năng đánh xuyên giáp đặc hiệu, có xác xuất bỏ qua một phần phòng ngự của đối phương, trực tiếp đưa thốn kình đánh vào lục phủ ngũ tạng.

“ẦM ——”

Ngay lúc Vũ Thiên một đấm trúng đích, chỉ thấy lồng ngực Chấn Vương thoáng lõm xuống sau đó bốn đạo chiến văn theo đó mà truyền vào trong cơ thể. Chấn Vương cắn răng chịu đựng thốn kình bá đạo, hắn tròng mắt còn hiện lên một vẻ không tin được, ngay lúc thân thể hắn bị chấn văng ra phía sau, cả người nện thẳng vào mặt đất thì lại có một tiếng nổ nhỏ phát ra từ bên trong lồng ngực, y phục chỗ đó lập tức bị chấn nát.

]

“ĐÙNG ——”.

“Á” Chấn Vương rên lên một tiếng đau đớn, thốn kình xâm nhập vào cơ thể đang hung hăng càn quét bên trong đó, trực tiêp đả thương lục phủ ngũ tạng khiến hắn đau đớn muốn ngất đi. Ngay chỗ lồng ngực, một vùng lớn trở thành màu tím bầm. Biết có chuyện không ổn, Chấn Vương ngón tay lập tức điểm vài huyệt đạo trên ngực, sau đó một ngụm máu nóng theo cổ họng bắn ra.

Tình huống này là … xuất huyết trong ? Chấn Vương rõ ràng đã bị nội thương. Vi Tiểu Khanh, đội trưởng Địa ban ở dưới sắc mặt thập phần ngưng trọng. Một phút trước đó đồng đội của hắn còn nắm thế chủ động, tốc độ Vũ Thiên không thể so được với Chấn Vương, bây giờ người đang đứng không phải hắn mà là tiểu tử Vũ Thiên của Nhân ban, thực lực chỉ đạt tới Lục Giai tầm thường.

“Sao lại như thế được”.

Cục diện thay đổi đến chóng mặt khiến các cao thủ như Vi Tiểu Khanh, Du Phong cũng không khỏi chau mày kinh hãi. Đến lúc này, chỉ sợ nội thương Chấn Vương đã trầm trọng, lực chiến chắc chắn đại giảm, tuy so với Vũ Thiên vẫn có chút chênh lệch nhưng tuyệt đối không dám tự tin như trước. Đối mặt với tiểu gia hỏa ánh mắt kiên định kia, Chấn Vương nội tâm rốt cuộc bắt đầu có một tia hoảng sợ ý tứ.

“Vũ Thiên hắn thực lực cường hoành tới mức này ?” Lâm Vô Hối năm hai ở bên dưới cũng khiếp sợ mà lên tiếng. Hắn thực lực đồng dạng là Lục Giai Sơ Cấp Cảnh, nhưng so đấu với Chấn Vương, hắn tự nhận không làm được.

“Không đúng, mặc dù đột phá đến Lục Giai cấp độ, lại có bộ công pháp quỉ dị đề thăng thực lực nhưng so với Thất Giai Sơ Cấp Cảnh chân chính như Chấn Vương vẫn có chênh lệch không nhỏ, không lý nào dễ dàng chiếm thượng phong như vậy được” Trịnh Mã Long một bên nói.

“Làm sao không được, ngươi không thấy một quyền vừa rồi, uy lực mạnh như thế nào a ?” Vân Tiểu Thanh tức giận nói.

Những người này trong nội tâm vẫn xem thường Vũ Thiên, nàng làm sao không vì hắn mà tức giận một phen. Bât quá lời nàng nói có vài phần đạo lý, Bạo Lực Quyền đánh ra được bốn đạo chiến văn, uy lực so với lúc trước mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, lại còn có đặc hiệu xuyên giáp. Phải biết năm đó khi Tả Hỏa Hầu đột phá tới bốn đạo chiến văn, nó mới chân chính bước vào hàng ngũ cường giả của Cự Sơn Viên a.

Phương Liễu thanh âm nhẹ nhàng vang lên.

“Vũ Thiên thực lực tuy không tầm thường, bất quá một đòn vừa rồi đắc thủ, một phần do Chấn Vương trong lòng sinh ra một tia chủ quan ý vị, cuối cùng hắn phải trả giá rất đắt a”.

Bên khu vực Thiên ban tiểu đội, Lăng Thiên Hoa dung nhan tuyệt diễm vào lúc này cũng thoáng dao động tâm tình, Vũ Thiên thực lực đích xác khiến nàng kinh ngạc một phen. Hai mắt chăm chú nhìn vào thân ảnh áo đen trên võ đài, miệng nhỏ phớt phớt lẩm bẩm.

“Tiểu yêu cuồng tu luyện, cũng khiến ta mong mỏi ngóng chờ đi”.

Chấn Vương trên võ đài chật vật đứng dậy, sắc mặt thập phần khó coi. Ngay giữa ngực, y phục bị đánh nát để lộ một vung da bị máu bầm bám lấy, xung quanh còn có một vệt sưng đỏ vùng da. Quẹt đi vết máu trên miệng, Chấn Vương hai mắt lửa nộ bốc lên.

Vào lúc này hắn cũng không có nói thêm câu nào nữa, muốn lấy lại mặt mũi thì phải dùng hành động chứng minh, đánh bại tiểu tử trước mặt là được. Cường hoành công lực một lần nữa hướng Vũ Thiên mà phóng tới. Xem ra là muốn liều mạng.

Vũ Thiên vẫn vô cùng bình tĩnh, đón nhận thế công của đối thủ không chút lơ là. Đao quang chém tới như mưa, Vũ Thiên vận dùng quyền cước chống đỡ. Nhất thời trên sàn đấu, một trận điên cuồng võ thuật diễn ra.

Chấn Vương như bị lửa nộ bao phủ, hắn mỗi lần hô hấp đều đánh ra không ít chiêu thức. Bất quá cơ thể nội thương, động tác không còn linh hoạt như trước, công lâu vẫn không phá được phòng thủ của Vũ Thiên. Sau một hồi dằn co hai người lại tách nhau ra, tranh thủ hồi khí.

“Hự … tiểu tử này càng đánh càng vững, phải mau chóng giải quyết” nội tâm Chấn Vương sục sôi phân tích.

Vũ Thiên hô hấp vẫn phi thường tốt, hắn từ khi vận dụng Tu La Huyết Ảnh Bộ, không những tự thân công lực, mà tốc độ cũng như khả năng vận chuyển Huyết Lực cũng đồng dạng tăng lên. Bất quá đối với loại công pháp cao cấp này, vẫn là hạn chế sử dụng một chút, bởi vì cứ mỗi phút trôi qua, công lực của Vũ Thiên bị tiêu hao không thể xem thường được.

“Chậc … chỉ duy trì được năm phút nữa” Vũ Thiên cắn răng nói.

Vũ Thiên trước khi thượng đài đã có bàn qua với Phương Liễu, trận cuối này chắc chắn Địa ban sẽ đưa Chấn Vương ra chiến. Mà Phương Liễu đối với người này không có giao thủ qua, vẫn không biết hắn chủ tu loại nào công pháp. Nếu may mắn gặp một tên tu luyện lực lượng, Vũ Thiên có tuyệt đối tự tin đánh bại nhanh chóng. Bởi vì tu luyện thuần lực lượng, phương thức tấn công cực kỳ đơn giản, cứ mạnh mẽ nhất một chiêu mà đánh ra.

Bất quá người tính không bằng trời tính, Chấn Vương loại này cao thủ, lại thiên về Thân thủ công pháp, khiến cho Vũ Thiên mém nữa lật thuyền trong mương. Cuối cùng phải vận dụng đến con bài tẩy Tu la Huyết Ảnh Bộ, mới miễn cưỡng cùng hắn so tài. Nếu như không phải lúc trước Chấn Vương có một tia chủ quan vào phút quan trọng, thì người đang chật vật khổ sở chắc chắn là Vũ Thiên a.

Hai đối thủ trong nháy mắt tính toán lẫn nhau. Cuối cùng vẫn là Chấn Vương động trước. Hắn lúc này trực tiếp thả ra hơi thở linh hồn lực, một tầng lục sắc hồn lực ngưng tụ vào trong tiểu đao, lục quang lóe lên ôm trọn lấy bề mặt, tỏa ra khí thế sắc bén vô cùng. Ngay sau đó một cái hắc sắc vòng tròn lại xuất hiện dưới chân, toàn bộ hắc quang đều hướng tiểu đao mà phủ xuống.

Gương mặt Chấn Vương lúc này đã dâng lên một tia nhàn nhàt tiếu ý, rõ ràng đối với một chiêu thập túc này rất có tự tin.

Vũ Thiên cũng dùng hành động đáp trả, ngắn ngủi mấy giây hô hấp, hỗn hợp quần sáng đã ngưng tụ tại bàn tay của hắn. Ba màu Huyết, Kim, Lục thay phiên nhau lóe lên.

Chấn Vương trong đồng tử nổi lên vài sợ tơ máu, tiểu đao súc lực đã lâu, ngay lập tức phóng xuất toàn bộ tới vị trí Vũ Thiên, tiểu đao quang phóng ra, mơ hồ cảm thấy không khí muốn bị xé rách thành từng mảnh, âm thanh xé gió vang vọng cả quảng trường. Một chiêu này của Chấn Vương nếu được sử dụng trong thời kỳ đỉnh phong, Vũ Thiên tuyệt đối chỉ có thể lựa chọn tránh né phương thức.

“Hắc Hồn Đao” thanh âm Chấn Vương trầm thấp vang lên.

Vũ Thiên nhìn đao quang bắn tới, cảm nhận một chiêu này không tầm thường, có lẽ là cực hạn của Chấn Vương. Hắn sắc mặt lập tức ngưng trọng, nắm đấm tam sắc vung ra. Chỉ thấy trên không trung lập tức xuất hiện một cái tam sắc cự thủ hung hăng vỗ xuống đỉnh đầu của đao quang đang bắn tới.

“Huyết Hồn Bạo Lực Quyền”.

“ẦM ! Ầm ! Ầm ——”

Liên tiếp ba tiếng nổ vang lên, tam sắc cự thủ chạm trán hắc đao quang bá đạo. Nhất thời làm cho sàn đấu rung chuyển một phen, từng mảnh gạch vụ theo đó bị chấn nát thành bột phấn. Các vị lão sư canh trận lúc này tập trung toàn bộ tinh thần, chỉ cần có một người chịu không nổi, hắn phải ra tay can thiệp.

Đánh tới lúc này, cả hai đối thủ đã tiếp cận vong ngã, phải có một người ngã xuống, bọn hắn mới có thể dừng tay.

Cục diện tiếp theo làm Nhân ban sắc mặt ngưng trọng. Trên không trung tam sắc cự thủ đã bị hắc đao quang hung hăng vùng vẫy, mỗi lần đao quang vung ra, tam sắc cự thủ quang ảnh ảm đạm đi đôi chút. Quang ảnh bị thương, Vũ Thiên tơ máu cũng theo đó chảy xuống, sắc mặt khó coi nhưng đôi mắt vẫn thập phần kiên định.

“Ha-Ha-Ha xem ra người cười cuối cùng, vẫn là ta”

Chấn Vương ở phía đối diện ngẩng mặt lên cười lớn. Tình huống trước mắt cho thấy rõ ràng tam sắc cự thủ của Vũ Thiên sắp sửa tiêu tán, hắc đao quang là kỹ năng tấn công mạnh mẽ nhất của Chấn Vương, khí thế sắc bén chém sắt như chém bùn. Chỉ cần quang ảnh của Vũ Thiên ảm đạm thêm một chút nữa thôi, Chấn Vương sẽ dốc hết lực lượng, đánh cho khí thế Vũ Thiên tan tành, như vậy còn không chịu thua.

Vũ Thiên vẫn cố gắng chịu đựng, Huyết lực không ngừng nghĩ truyền vào gia cố cho tam sắc cự thủ đang ngạnh kháng trên kia. Nhưng quả thực có chút không chống cự nổi. Đột nhiên lúc này hai mắt hắn nhắm lại, có phải đã buông xuôi ?

Ngay sau đó hắn lại mở mắt ra, chỉ thấy một đạo chiến văn lặng im xuất hiện, từ trên cổ tay chầm chậm di chuyển theo Huyết Lực chi lộ, trực tiếp dung nạp vào tam sắc cự thủ bên trên. Ảm đạm cự thủ đột nhiên bừng sáng khiến cho toàn trường một phen chấn động. Chấn Vương là người trực tiếp chống đỡ, gương mặt kinh hãi, thanh âm không tự chủ vang lên.

“Không … không thể nào … đột nhiên sức mạnh của hắn lại tăng lên”.

Vũ Thiên nghe vậy cũng chỉ hừ lạnh, thanh âm trầm thấp rơi xuống.

“Chấn học trưởng, mời ngươi đón đỡ”.

“Huyết Hồn Bạo Lực Quyền, Đệ Ngũ Chiến Văn”.

Bạn đang đọc Huyết Thần Chiến Ma Vực của Hiur
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MãnhThiên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.