Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Phủ Đồng Tâm Hiệp Lực

Phiên bản Dịch · 2657 chữ

Vũ Thiên hơi thở đột nhiên trở nên cường thịnh, Huyết Lực mang theo đạo thứ năm chiến dung hợp vào Tam Sắc Cự Thủ khiến Cự Thủ vốn một màu ảm đạm trong nháy mắt trở nên chói loá, công lực một lần nữa cuồn cuộn tràn ra bên ngoài, thâu tóm toàn bộ Hắc Hồn Đao vào bên trong.

Chấn Vương trong đáy mắt lộ vẻ hoảng hốt, công lực hắc sắc không ngừng truyền vào trong Hắc Hồn Đao, cố gắng chống đỡ lấy Tam Sắc Cự Thủ khí tức cường hoành phủ xuống.

"Khốn nạn, hắn một chưởng lại đạt tới trình độ này".

Chấn Vương gầm lên giận dữ, trong đồng tử rõ ràng có hắc quang thiêu đốt tạo thành công lực, để đối đầu với Vũ Thiên một chiêu này, hắn đã chân chính đưa bản thân vượt cực hạn.

Trong không khí vang lên vô số đạo thanh âm bạo khí, cả quảng trường khẽ rung chuyển dưới lực công kích của hai đại công pháp này.

Ở bên dưới sàn đấu, mọi người đều nín thở tập trung quan sát, xem xem kết quả của trận chiến này như thế nào, người cười đến cuối rốt cuộc là ai. Là song sát Địa ban Chấn Vương hay tân sinh Nhân ban Vũ Thiên.

Hai đại chiêu thức giao đấu đã lâu, song phương đều có dấu hiệu tan rã tiêu thất, quang sắc ảm đạm, kể cả Tam Sắc Cự Thủ cho đến Hắc Hồn Đao đã đi đến cuối giới hạn lộ trình. Nếu như trận này rơi vào cục diện lưỡng bại câu thương, không biết các lão sư sẽ xử trí như thế nào.

Phương Liễu cũng chìm trong suy nghĩ. Hắn lúc trước đặt trọn niềm tin vào Vũ Thiên là để cho cả đội sĩ khí tăng cao, thực sự cũng không cho rằng Vũ Thiên có thể đem Chấn Vương đánh cho chật vật như thế này. Nhất thời trong lòng không giấu được sự bội phục, nhưng bất quá cuối cùng vẫn không thể thắng được đối phương.

Đúng lúc này trên sàn đấu diễn ra một tình huống cực kỳ bất ngờ. Chấn Vương lập tức ho khan một cái, một dòng máu nóng chảy ra, ngay lập tức công lực có chút mất kiểm soát, cường độ nhanh chóng giảm xuống.

Hắn một tay đưa lên xoa ngực, thì kinh hãi phát hiện. Tại vị trí bị Bạo Lực Quyền đánh trúng lúc nãy, máu tươi từ lỗ chân lông không biết khi nào đã thấm ngược ra ngoài, nhiễu thành từng giọt rơi xuống đất.

Chấn Vương tinh thần lập tức hỗn loạn, trong lúc so đấu công lực như thế này, phân tâm tuyệt nhiên là đại kỵ. Vũ Thiên không bỏ qua cơ hội hiếm có, lập tức hai mắt loé lên một vệt huyết quang, cả người búng thẳng lên không trung thẳng hướng vào vị trí Tam Sắc Cự Thủ đang dằn co mà buông người xuống.

Tam Sắc Cự Thủ có Vũ Thiên trực tiếp dung hợp thân thể vào, như hổ mọc thêm cánh, Tam Sắc Cự Thủ ánh sáng loé lên.

"Nát cho ta".

"ẦM ----"

Nương theo một tiếng nổ vang lên, Hắc Hồn Đao lập tức bị Tam Sắc Cự Thủ hung hăng vỗ nát, Chấn Vương bên kia sắc mặt thập phần ngưng trọng, trong người lập tức nôn ra một ngụm máu tươi, hai mắt tơ máu nổi lên trông rất đáng sợ.

Vũ Thiên thân ảnh lại tiêu thất, chỉ thấy sau lưng hắn xuất hiện vô số đạo tàn ảnh, cả thân người như viên đạn pháo lao xuống thân thể xiêu vẹo của Chấn Vương.

"Bạo Lực Quyền, Đệ Ngũ Chiến Văn".

Bàn bạc công lực tuôn ra, Vũ Thiên một đấm súc lực đã lâu chờ phát. Nếu như một đấm này đánh ra, Chấn Vương vẫn có thể đỡ được, vậy coi như hắn đã tận lực.

Bất quá Chấn Vương là đèn đã cạn dầu, một đấm hung hăng sáp tới hắn vẫn không có chút phản kháng. Thấy vậy lão sư canh trận đại triển thân thủ, hắn căn bản không có bay tới ngăn cản mà trực tiếp sử dụng cách không chưởng khống. Một đạo kình lực bắn tới đánh vào Chấn Vương, khiến hắn ngã ra một bên, bất tỉnh.

Vũ Thiên một quyền đã xuất tuyệt không thể thu lại, mắt thấy Chấn Vương được lão sư cứu giúp, hắn biết trận này hắn đã thắng rồi, trong nội tâm vô cùng kinh hỷ.

Cự quyền thuận thế hung hăng nện thẳng vào mặt sàn đấu.

"ẦM ---"

Sàn đấu trực tiếp nứt ra thành vô số vệt sâu hoắm, lấy vị trí Vũ Thiên làm trung tâm, từng đạo vết nứt trải dài bốn phương tám hướng, một khắc sau tất cả đồng loạt tan vỡ, cả chỗ đặt chân của Vũ Thiên cũng không còn. Sàn đấu hoàn toàn bị một quyền này đánh cho tan nát thành hàng ngàn mảnh gạch đá.

Nếu lúc nãy nếu lão sư không ra tay kịp thời, Chấn Vương không biết sẽ bị đánh ra hình thù gì nữa.

Vũ Thiên vốn không muốn đi quá tận, trông thấy Chấn Vương ngã sang một bên, hắn kỳ thực vẫn có thể xoay chuyển hướng tấn công kết liễu đối thủ. Nhưng dù sao đây chỉ là thi đấu cho nên không có đuổi cùng giết tận. Dù sao một quyền vừa nãy nếu như cố ý thu vào, lục phủ ngũ tạng của Vũ Thiên chắc chắn không chịu nổi mà trọng thương.

]

Một trận ngổn ngang gạch đá khiến quảng trường khó bụi mịt mù. Sau khi mây mù tan bớt, chỉ còn lại một thân ảnh ngạo nghễ mà đứng, là Vũ Thiên của Nhân ban.

Lão sư canh trận cũng tiến tới kiểm tra thương tích Chấn Vương, hắn lúc này một mặt kinh sợ phát hiện, vùng ngực của hắn căn bản đã bị tổn thương khí môn, khiến cho việc vận công gặp vấn đề. Cho nên Vũ Thiên lúc nãy dằn co mới chiếm một chút tiện nghi, nếu không cục diện lưỡng bại câu thương không tránh được.

Trận này Vũ Thiên chiến thắng, có thể coi như là may mắn một phần. Bất quá may mắn cũng là thắng, lão sư nắm tay Vũ Thiên giơ lên cao, tuyên bố trận thứ ba giữa Nhân ban và Địa ban trong hình thức Đơn đấu. Nhân ban giành chiến thắng chung cuộc.

Kết quả này làm mọi người tâm tình dao động mãnh liệt. Chấn Hoàng và Chấn Vương hai vị xưng tụng là song sát Địa ban liền thua trong tay Nhân ban. Không những thế còn mang về một mình đầy thương tích.

Chấn Hoàng một cánh tay bị phế đi, lực chiến đại giảm, Chấn Vương còn thê thảm hơn, nội tạng trọng thương không thể một sớm một chiều liền có thể tiếp tục thi đấu. Ban Chiến năm nay, có thể Chấn Vương sẽ không xuất hiện nữa, nếu vậy sẽ rất bất lợi cho Địa ban.

Lão sư tu luyện trị liệu hệ lập tức đưa hai đối thủ đi chữa trị. Vũ Thiên vẫn còn tốt, hắn chủ yếu tiêu hao quá nhiều công lực mà thôi, nghỉ ngơi vài canh giờ sẽ bình phục. Bất quá Chấn Vương không có may mắn như thế, hiện tại vẫn chưa có tỉnh lại.

Ngày thi đấu thứ ba kết thúc.

Vũ Thiên sau khi hồi tỉnh trong phòng y tế, sắc mặt vẫn có chút tái nhợt. Một trận vừa rồi coi như toàn bộ lá bài tẩy đều lật ra hết. Bất giác hắn lắc đầu thở dài.

"Đối phó một tên Thất Giai đã vất vả như thế này, nếu như gặp phải Du Phong hoặc Vi Tiểu Khanh bậc đó cao thủ, không thể đối đầu được".

Vũ Thiên nhanh chóng cảm tạ lão sư , sau đó rời khỏi phòng y tế trở về Thiên Phủ. Lúc này toàn bộ Thiên Phủ cao tầng đều tập trung nơi đây. Vân Tiểu Thanh, Tà Hỏa, Lãnh Tuyệt và cả Phương Liễu. Bọn họ đáng lẽ phải vui mừng vì Nhân ban chiến thắng mới đúng, trái lại lúc này người nào cũng mang bộ mặt sầu thảm.

"Vũ Thiên, ngươi tỉnh rồi ?" Phương Liễu mỉm cười hỏi thăm.

"Ân, Thiên Phủ có chuyện gì, sắc mặt các ngươi có chút không đúng a".

Tà Hỏa, Lãnh Tuyệt bốn mắt nhìn nhau, sau đó Lãnh Tuyệt lên tiếng nói.

"Tiêu Môn phái người đưa tới một lá thư, trong thư có nói nếu muốn bình yên mà hoạt động trong học viện, phải đóng phí hàng tháng cho Tiêu Môn là 5 ngàn Hỏa Đan".

"Bọn chúng có nói bao lâu mới cần câu trả lời ?" Vũ Thiên biến sắc hỏi.

"Trong một tuần, nếu không bọn chúng sẽ đem người qua đập phá Thiên Phủ" Tà Hỏa tiếp lời.

"Hừm, bọn chúng sợ Tiêu Môn sống lâu a. Ngày mai triệu tập toàn bộ môn sinh Thiên Phủ lại, chúng ta bàn bạc một phen. Nếu như ta đoán không sai, Ban Chiến chắc chắn phải tạm dừng một hai ngày để sữa chữa cộng thêm thời gian nghỉ khi Thiên ban và Địa ban thi đấu, trong thời gian này, chúng ta mau chóng giải quyết nội bộ Nhân bab cho xong" Vũ Thiên cười lạnh nói.

Tiểu đội tinh anh Nhân ban thành công đánh bại Địa ban, trận tiếp theo không cần đánh nữa. Ngoài ra Vũ Thiên một quyền cuối cùng đánh cho võ đài vỡ tan tành, học viện phải tốn thời gian duy tu.

Vũ Thiên trở về phòng, hắn lập tức minh tưởng tu luyện. Trận chiến hôm nay thắng quá hiểm, sau này không chắc sẽ có thể làm lại một lần. Tốt nhất vẫn mau chóng đem thực lực bản thân tăng lên.

Sáng hôm sau, Thiên Phủ dừng toàn bộ hoạt động tại các Đường, môn sinh đều được triệu tập tới chánh điện.

Ở phía trên cao, có năm thân ảnh đứng đợi sẵn, toàn bộ là cao tầng của Thiên Phủ. Trong năm người này, có hai người trong những ngày vừa qua là đề tài bàn tán cực kỳ sôi nổi trong học viện.

Phương Liễu thiên phú trác tuyệt, 18 tuổi đạt tới Khí Cấp Cảnh, tuyệt đối là thiên tài trong thiên tài. Trong trận chiến với Chấn Hoàng, đánh cho đối phương tâm phục khẩu phục.

Người còn lại là Vũ Thiên thuộc tân sinh lớp, hắn gia nhập học viện chưa tới một năm nhưng thành tựu làm được khiến ai cũng âm thầm kính phục. Mười sáu tuổi đạt tới Lục Giai Sơ Cấp Cảnh, thiên tư bất phàm, hôm qua chiến một trận thống khoái với Chấn Vương, mặc dù đối phương thực lực hơn hẳn một bậc nhưng vẫn bị Vũ Thiên trọng thương đến nay vẫn chưa tỉnh lại.

Môn sinh bên dưới trong lòng cực kỳ ngưỡng mộ, mơ hồ cảm thấy chỉ cần có hai người này tồn tại, Thiên Phủ vĩnh viễn bất diệt.

Vũ Thiên đại diện cao tầng đứng ra nói.

"Đa tạ các vị đã đến đây, hôm nay Vũ Thiên ta thay mặt cao tầng nói một thoáng về tình hình Thiên Phủ hiện tại. Chúng ta tuy mới thành lập nhưng tốc độ phát triển không tệ. Hồn, Chiến, Luyện, Thương tứ Đường đều đã vào qui trình. Tất cả đều vô cùng thuận lợi, đảm bảo cho sự phát triển lâu dài".

"Bất quá bên ngoài vẫn có không ít kẻ ganh tỵ mà đến, nay tối hậu thư cũng gửi tới tay. Tiêu Môn muốn chúng ta cống nạp phí hàng tháng cho bọn chúng. Mọi người thấy như vậy có công bằng hay không ? Thành quả mọi người ra sức cống hiến phải hai tay dâng cho người ta, các ngươi có bằng lòng ?"

Ở bên dưới bắt đầu có tiếng bất mãn thanh âm, đại đa số đều không tán thành với yêu sách Tiêu Môn đưa ra. Đột nhiên có một môn sinh lớn giọng lên tiếng.

"Thiên Phủ không phải dễ ăn hiếp, kính mong các vị đường chủ dẫn dắt bọn ta chống lại thế lực bên ngoài".

"Đúng vậy, chỉ cần Vũ đường chủ ra lệnh, bọn ta sẽ san bằng Tiêu Môn".

San bằng Tiêu Môn ? Những môn sinh có quá suy tâm vọng tưởng, nếu như lời này nói ở bên ngoài, chắc chắn người ta cho rằng hắn bị điên, bất quá hiện tại không có ở bên ngoài mà là trong Thiên Phủ. Chỉ thấy Vũ Thiên hướng mắt nhìn sang bốn người còn lại, nở một nụ cười nham hiểm.

"Ai cùng với ta san bằng Tiêu Môn ?" Vũ Thiên hét vang lên.

Bên dưới một trận hoan hô thanh âm vang vọng, trong giờ phút này, cả Thiên Phủ đồng lòng cùng chống lại Tiêu Môn đang lăm le nuốt chửng.

"Bây giờ ta chính thức tuyên bố, cắt đứt mọi giao dịch với Tiêu Môn, các cửa hàng kinh doanh giảm một nữa giá, những đối tác bên ngoài nếu đang trao đổi với Tiêu Môn, chúng ta cũng giảm giá cho họ, ngoài ra nếu có người lôi kéo được khách hàng của Tiêu Môn, sẽ nhận thêm điểm tích lũy".

Vũ Thiên trầm giọng nói.

Môn sinh bên dưới nhao nhao gật đầu. Muốn đánh trận, trước tiên phải cắt đứt tài chính của đối phương, sau đó mới bắt đầu động binh động đao.

Vũ Thiên làm như vậy là để nói cho Tiêu Môn biết, Thiên Phủ tùy thời phụng bồi. Thông báo trên dưới Thiên Phủ xong xuôi, cao tầng lại họp với nhau một lần nữa.

"Phương học trưởng, ngươi có nắm được thông tin của Tiêu Môn ?" Lãnh Tuyệt lên tiếng. Hắn thân là Chiến Đường đường chủ, kế hoạch tác chiến tất nhiên hắn phụ trách.

"Theo ta được biết, Tiêu Môn lão đại là Tiêu Lãnh Phong, hắn đã tiến nhập Chủ Lực phân khu, căn bản không thể can dự vào Tam Ban công việc. Tạm thời không cần quan tâm tới hắn. Dưới lão đại là ba tên đại ca là Cuồng Đao, Kiếm Tiên và Bá Thương, thực lực bọn chúng so với Chấn Hoàng, Chấn Vương mạnh hơn một chút, ba tên này tương đối phiền phức".

"Có cao thủ như vậy trong Nhân ban ? Tại sao bọn chúng không tham gia khảo sát tinh anh ?" Vân Tiểu Thanh tò mò hỏi.

"Là bởi vì môn qui Tiêu Môn không cho phép a" Phương Liễu đáp.

"Kiếm Tiên đã tới tìm ta một lần, với địa vị của hắn mà phải đích thân ra mặt, chắc chắn có người giựt giây phía sau" Vũ Thiên nói.

Là ai giựt giây để cho Tiêu Môn cao tầng ra mặt ? Nhất thời chỉ có một cái tên hiện lên trong đầu mọi người. Vinh Nhất Nhất.

"Cái tên hỗn đãn đó, nếu gặp phải ta liền đốt bỏ hai chân của hắn" Tà Hỏa tức giận nói.

"Tên đó thân thiết với một trong ba đại ca Tiêu Môn là Đao Cuồng, muốn ngang nhiên đập hắn cũng rất khó khăn a" Phương Liễu lắc đầu nói "Với lại ..."

Mọi người ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn hắn. Thở dài một cái Phương Liễu nói.

"Ta bị triệu tập gia nhập Chủ Lực phân khu, Ban Chiến kết thúc liền phải rời đi. Tiêu Môn trận chiến này, xem ra ta không tham dự được".

Bạn đang đọc Huyết Thần Chiến Ma Vực của Hiur
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MãnhThiên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.